Ngày thiếp theo, Mejia gặp được hai vị đặc sứ Âm Ảnh đế quốc trong điện nghị sự.
Vốn hôm qua đã là ngày cuối cùng trong bảy ngày kỳ hạn của Katherine, cũng là ngày mà Mejia ước định mở đàm phán với Cafu. Nhưng sau khi nhìn qua cái đồ vật giấy báo, ma pháp điện này, Cafu tạm thời thay đổi sách lược, mượn cớ việc Celine chưa hồi phục tinh thần ở sơn trang Công Chúa, cần nghỉ ngơi một ngày, hẹn thời gian đàm phán sau.
Trên thực tế, Cafu lợi dụng phù truyền tấn để liên hệ với Katherine. Sau khi nhận chỉ thị mới thì mới mang Celine đã “khỏi hẳn” tới hoàng cung.
Trong điện nghị sự là một cái bàn dài màu trắng, Mejia ngồi trên vương tọa chủ vị, hai bên là các hàng ghế phân biệt, bên trái là Diskin Jarraud, Stiller, bên phải không có một bóng người, hiển nhiên là vị trí giữ lại cho hai vị đặc sứ.
Cafu và Celine khom người hành lễ với Mejia, Mejia nhấc tay tỏ ý, để hai người ngồi xuống bên phải, mở miệng nói: “Celine tiểu thư, sự tình hôm trước khiến ngươi sợ hãi. Sau khi điều tra, việc bắt cóc là do một tay gia tộc Melon sắp đặt, mà gia tộc Melon lại là gian tế của Huyết Sát đế quốc, thân phận chân thật của tộc trược Engele là hầu tước của Huyết Sát, tiềm phục tại Đọa Thiên Sứ nhiều năm. Trước đây do Hắc Diệu dốt nát vô năng, vẫn luôn không phát hiện. Lần này mục đích của sự kiện bắt cóc đã quá rõ, đó là muốn phá hoại lần hòa đà này, khiêu khích quan hệ hai nước chúng ta, giúp Huyết Sát đế quốc ngư ông đắc lợi. Ta đã lấy tốc độ nhanh nhất diệt sạch cả gia tộc Melon, cả Rawson Bhor đắc tội Celine tiểu thư lần trước cũng bị phế bỏ tất cả lực lượng, bị giam cầm sống không bằng chết.Hy vọng kiểu xử lý này có thể làm hài lòng Cafu tướng quân và Celine tiểu thư.”
Chém sạch cả một đại gia tộc nguyên lão, người kế thừa của một gia tộc nguyên lão khác biến thành phế nhân, cầm tù cả đời, sống không bằng chết, thật sự là hình phạt vô cùng tàn khốc.
Chẳng qua, người của Đọa Thiên Sứ đế quốc đều hiểu rõ sự thật đằng sau, đặc biệt là Stiller, cảm kích không thôi: giọng điệu của nữ hoàng bệ hạ chú trọng đặt tội lỗi lên người gia tộc Melon, Rawson bị xử lý trông có vẻ thảm, nhưng lại do Stiller tự xuống tay. Để Lola tha hắn một mạng với hai đặc sứ bên này vốn là hai việc khác nhau.
Cái này là chỗ tốt của người cùng phe rồi, nếu không thần phục nữ hoàng, chỉ sợ không chỉ bản thân Rawson, mà cả gia tộc Bhor đều gặp họa.
Cafu nhìn Celine một cái, Celine lập tức đứng lên, lộ ra nụ cười như gió xuân: “Ta đã nói, bệ hạ là chủ nhân, ta là khách. Dù bệ hạ xử trí thế nào ta đều không dị nghị. Tới đây là để đặc biệt cảm tạ sự quan tâm và trợ giúp của bệ hạ.”
Mejia gật đầu: “Hiện tại chúng ta đã nhìn thấu âm mưu của Huyết Sát đế quốc, hẳn càng nên đoàn kết một lòng, thực sự lấy ra thành ý hợp tác, kiến lập một loại hỗ trợ cùng có lợi, hai bên hữu hảo, cùng hướng về con đường phồn vinh.”
Cafu mở miệng nói: “Bệ hạ nói không sai, chúng ta phụng mệnh của Katherine đại đế, mang theo sự chân thành và hữu nghị, không ngại vạn dặm đến Đọa Thiên Sứ đế đô là để xúc tiến quan hệ và phát triển của hai nước thêm một bước.
Lời nói của hai bên đều rất khá, nhưng không ai không hiểu, cái gọi là hữu nghị chẳng qua chỉ là cái bề ngoài, các quốc gia với nhau cũng chỉ có mối quan hệ lợi ích trắng trợn mà thôi.
Một núi không có hai hổ, nếu như không có Huyết Sát đế quốc như hổ rình mồi, Âm Ảnh đế quốc đã sớm thôn tính Đọa Thiên Sứ đế quốc. Đọa Thiên Sứ cũng là lợi dụng một điểm mấu chốt nhất này để chu toàn, giống như lúc Bạch Dạ đại đế còn tại vị năm đó, Katherine lợi dụng kẽ hở của Đọa Thiên Sứ và Huyết Sát để mà tồn tại vậy.
Ba quốc gia có quan hệ như đánh cờ, có chút giống với thời tam quốc trong ký ức Trần Duệ năm xưa, cũng khá vi diệu.
Nhiều năm mạnh mạnh yếu yếu, lên voi xuống chó nhưng vẫn đứng sừng sững không đổ. Đến cùng là nước nào trong ba đại đế quốc diệt vong, là nước nào cười nói đến cuối cùng, bây giờ vẫn còn là một ẩn số.
Lời hình thức đã xong, tiếp theo là ném đi cái vỏ ngoài hư tình giả ý, là thời khắc giao tiếp lợi ích trần trụi.
Hiện nay Mejia lợi dụng kỳ kế, dùng cả ân uy, chế phục gia tộc nguyên lão và vương tộc, quyền chưởng khống với cả đế quốc tăng mạnh. Sắp đặt của Katherine đã thất bại, nhưng thái độ của Cafu vẫn mười phần cứng rắn. Đề ra Âm Ảnh đế quốc đóng quân Ám Nguyệt, cùng hưởng bí phương cải cách thổ địa, bao gồm cả “giao lưu nhân tài” tài chính quan Trần Duệ, đúng là cả một loạt điều kiện hà khắc.
Những điều này nghe qua thì không ai chịu nổi, thậm chí có xúc động muốn đập Cafu một trận. Chỉ là Diskin Jarraud và Stiller bên này cũng đều là cao thủ đàm phán, không hề nóng tính, chọn sách lược nước chảy đá mòn, từng chút một tiêu trừ thế công của Cafu.
Trân thực thế, tâm lý của hai bên đàm phán đều đã tự có quy định, ngay tại chỗ ra cái giá trên trời lại cho đối phương. Qua sự giao thiệp kịch liệt, cuối cùng Cafu cũng lỏng ra, vấn đề đóng quân Ám Nguyệt có thể bàn sau, yêu cầu phối phương cải tiến thổ địa và làm bóng đá cũng có thể suy xét trao đổi bằng cách khác… Chỉ là, điều kiện “giao lưu nhân tài” kiên quyết không buông, chính là nhất định phải có được Trần Duệ.
Từ tình thế trước mắt, thái độ của Âm Ảnh đã khá hòa hoãn, đây là một khởi đầu khá tốt đẹp, mà thực lực của Đọa Thiên Sứ kém hơn đối phương, khẳng định muốn lùi một bước, hy sinh một số người hoặc một số lợi ích là không thể tránh. Nếu như giao ra Trần Duệ có thể xúc tiến then chốt đạt thành hiệp nghị, vậy thì chắc chắn là đáng giá.
Đám người phụ trách đàm phán Diskin Jarraud và Stiller đưa ánh mắt xin chỉ thị về phía nữ hoàng bệ hạ, nhưng thần sắc của nàng vẫn giữ nguyên, không có chút bộ dáng động tâm nào, chỉ đành tránh nặng tìm nhẹ ở vấn đề này, không có trả lời rõ ràng. Bên Cafu tất nhiên rất không hài lòng, một vài phương diện vốn đã buông lỏng bắt đầu áp bức, mấy giờ đồng hồ đấu võ mồm, hai bên chưa hề đạt được điều ước gì có tính thực chất cả.
Lúc này đã là giữa trưa, Mejia an bài Cafu và Celine đi nghỉ ngơi dùng cơm, người đàm phán bên Đọa Thiên Sứ đế quốc được giữ lại.
Diskin Jarraud mở miệng nói: “Bệ hạ, thỉnh thứ cho ta nói thẳng, ta cảm thấy có thể suy xét đáp ứng yêu cầu giao lưu nhân tài của Âm Ảnh đế quốc. Tuy rằng Trần Duệ là một nhân tài nội chính khó cầu, là đại công thần trong việc tạo lập phồn vinh của Ám Nguyệt. Nhưng nay bệ hạ đã đăng cơ, ánh mắt hẳn nên đặt ở toàn cục, chứ không phải lãnh địa Ám Nguyệt. Cho nên, tất yếu phải vứt bỏ một số thứ.
Đám người Stiller dồn dập phụ họa, Mejia lại dùng một câu phủ định cái đề nghị này: “Có thể dùng đại lượng kết tinh thổ nhưỡng thay thế phối phương cải tiến thổ nhướng, còn có thể lấy ra cách chế tạo bóng đá, thậm chí có thể lấy ra kỹ thuật TV ma pháp, nhưng Trần Duệ thì không nhượng bộ một chút nào hết!
Loại thái độ vô cùng kiên quyết này làm đám người Diskin Jarraud nhìn nhau: vẻn vẹn một nhân loại, không ngờ trong cảm thụ của nữ hoàng bệ hạ lại có phân lượng như thế sao? Còn quan trọng hơn cả bí phương bóng đá và TV ma pháp hay sao?
Nếu đổi lại là trước kia, một ít gia tộc nguyên lão đã nhảy ra kịch liệt biện luận. Mà hiện tại cũng không dám nhiều lời, chỉ là Stiller dò xét: “Bệ hạ, có phải đang suy xét lãnh chủ Ám Nguyệt tạm thời Athena bên kia…”
“Không phải vấn đề của Athena.” Mejia nhìn mọi người đang nghi hoặc: “Nơi này không có người ngoài, ta tiết lộ một điểm cho các vị. Mọi người suy nghĩ một chút, đá bóng, hệ thống thủy lợi ma pháp, nùng hương hình hoàng tửu… bao hồm cả báo chí và TV ma pháp, có từng xuất hiện ở ma giới bao giờ chưa?”
Mọi người đều dồn dập lắc đầu, những thứ này đều là sự vật mới trước chưa từng có, mấy người có tư duy mẫn tiệp đều phản ứng, trên mặt đầy kinh ngạc. Diskin Jarraud không nhịn được hỏi một câu: “Ý của bệ hạ, những thứ này đều là…”
“Không sai.” Mejia gật đầu: “Những đồ vật mới này, trong mỗi một thứ đều có bóng dáng của hắn. TV ma pháp, đá bóng, hệ thống thủy lợi ma pháp đều là sáng kiến lúc ở Ám Nguyệt. Đại sư Saka và Hạnh Hạnh là nhận sự dẫn dắt của hắn mà nghiên cứu chế tạo. Báo chí là sách lược mà hắn đề ra lúc trước, mà phối phương nùng hương hình hoàng tửu cũng là do Trần Duệ cung cấp!”
Tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng lộ ra sự chấn kinh. Không ngờ nhân loại này lại có thể làm được những điều đó. Cuối cùng cũng hiểu được rồi, tại sao Mejia không hề nhượng bộ một chút nào trong việc này.
Có được con cá so với có được ngư dân là hai khái niệm khác nhau. Đây thực sự là một nhân tài nghịch thiên, làm sao có thể để thất thoát cho quốc gia khác!
Mejia nghiêm túc nói: “Mọi người nhớ kỹ, chuyện liên quan đến Trần Duệ là cơ mật tối cao, tuyệt đối không được có lời đàm tiếu gì!”
Mọi người đồng thời gạt đầu, kỳ thực nữ hoàng bệ hạ còn có cơ mật lớn nhất chưa nói ra: nhân loại này chính là vương phu điện hạ tương lai, cũng là nam nhân mà nữ hoàng bệ hạ yêu thương nhất từ khi còn làm trưởng công chúa, làm sao nhường cho người khác được?
Trần Duệ cũng không biết mình đã thành “hàng hót” trong cuộc đàm phán này. Ngay lúc này, hắn đang mang theo Isabella thương lượng chuyện tình Quang Yên chi ấn với Lola ở Thải Hồng sơn cốc.
“Ma pháp không gian không hề đơn giản như trong tưởng tượng của chàng.” Sau khi Lola hỏi rõ cái vấn đề Trần Duệ muốn đi thế giới loài người, lắc lắc đầu: “Những ma pháp của loài người kia hẳn đã trải qua vô số lần thí nghiệm, chế tạo một thiết bị cố định, là vật chất có tính tọa độ không gian dùng để điều tra ma giới, sau đó lợi dụng tọa độ này để phát động truyền tống không gian có tính nhảy vọt. Loại truyền tống này khá là nguy hiểm, rất có thể rơi vào không gian loạn lưu mà tan thành tro bụi. Hiện tại ta không có thiết bị này, cho dù có, muốn điều tra và thí nghiệm tọa độ không gian của thế giới loài người cũng cần thời gian mấy tháng. Lại thêm thí nghiệm dụng cụ và truyền tống… chí ít cũng cần mấy năm…”
Trần Duệ giống như vừa bị dội gáo nước lạnh: “Không còn cách nào đi tới thế giới loài người sao?”
“Thế giới loài người có một bí thuật triệu hoán, lợi dụng ma pháp đặc thì triệu hoán sinh vật dị không gian. Dưới tình huống hai bên cùng tự nguyện ký khế ước tình huống này hẳn là có thể truyền tống không gian an toàn. Chẳng qua chỉ có thể triệu hoán ma tộc có thực lực khá thấp, mà lại có thành phần vận khí kha khá bên trong, rất khó gặp được. Hiên nhiên loại phương pháp này không hề thích hợp cho tình huống hiện tại.”
“Nàng có biện pháp áp chế Quang yên chi ấn hay không?”
“Nếu như là chú ấn ban đầu, em có thể dùng ám nguyên tố trung hòa hoặc tách rời, nhưng chú ấn đã qua hai trăm năm, nếu như dùng thủ đoạn mạnh mẽ để giải trừ thì kể cả ký chủ lẫn linh hồn cũng đều bị giết chết.” Lola suy nghĩ một chút: “Hiện tại em chỉ có thể giảm bớt thống khổ khi loại chú ấn này phát tác, nhưng cũng không có cách nào kéo dài tới lúc bạo phát cuối cùng. Lát nữa để Isa ở lại đây làm vài kiểm tra đi.”
Câu trả lời của Lola làm tâm tình Trần Duệ vô cùng trầm trọng: “Isabella, nàng lưu lại đây đi, bây giờ ta đi Ám Nguyệt, thổ nguyên tố quân vương chắc đã trên đường tới Ám Nguyệt rồi.”
Isabella khẽ cười, gật đầu: “Tốt.”
Hai nữ đưa mắt nhìn thân ảnh Trần Duệ tan biến trong cổng truyền tống Thải Hồng sơn cốc, Lola trầm ngâm một chút rồi hỏi: “Vì cái gì không cho ta nói với chàng, còn có một loại phương pháp đi tới thế giới loài người?”
Isabella hỏi ngược lại: “Ngươi có nắm chắc… phương pháp này không?”
Lola lắc lắc đầu: “Không có, trực tiếp phá mở không gian còn nguy hiểm hơn truyền tống của nhân loại nhiều. Cho dù chính ta cũng có khả năng sa vào không gian loạn lưu, tin rằng cho dù là cường giả bán thần cấp cũng không dám thử nghiệm.”
“Ngươi chắc là nên hiểu rõ chàng, nếu như không có biện pháp nào khác, chàng chắc chắn sẽ thử.” Isabella nhún nhún vai: “Như vậy, làm một nữ nhân, ngươi có nguyện ý trơ mắt nhìn nam nhân mình yêu thương đi mạo hiểm sinh mệnh vì một nữ nhân khác hay không?”
Lúc trước Isabella ở Ám Nguyệt “cứu vớt” bạn thân Loubei nên mới gặp Lola. Hai người ở chung thật vui, lần này trước khi đi cùng Lola tới Thải Hồng sơn cốc, Isabella đặc ý ngăn cản Trần Duệ dò hỏi Lola về phương pháp đi tới thế giới loài người, cho nên mới làm Lola bảo mật cái phương pháp sau cùng này.
“Tất nhiên không nguyện ý.”
Lola không chút do dự đáp một câu, trầm ngâm một chút lại nói một câu nữa: “Chẳng qua, nếu như chàng không phải một nam nhân có thể đảm đương, cũng không thể nào nam nhân của ta được.”
Isabella hơi ngớ ra, ánh mắt nhìn Lola cũng có thêm chút dị dạng: “Là sao? Ta thế nào mà đột nhiên nghĩ đến một đoạn lời thoại khó hiểu mà chàng nói: Khi Nazi (phát xít Đức) tới bắt đảng cộng sản, ta bảo trì trầm mặc, bởi vì ta không phải cộng sản; khi bọn họ tới bắt người Do Thái, ta bảo trì trầm mặc, bởi vì ta không phải người Do Thái; khi bọn họ tới bắt người mậu dịch công hội chủ nghĩa, ta bảo trì trầm mặc, bởi vì ta không phải người của mậu dịch công hội chủ nghĩa; khi bọn họ tới bắt giáo đồ thiên chúa giáo, ta bảo trì trầm mặc, bởi vì ta là tân giáo đồ; khi bọn hắn tới bắt ta, đã không ai nói chuyện cho ta nữa. Có phải ngươi có… cái ý này không?”
“Cái gì?” Lola nhíu nhíu mày, cũng không phải giả ngốc: “Sao ta chưa nghe qua cái đoạn lời thoại này nữa.”
“Chẳng phải lời chàng nói với mỗi nữ nhân đều khác nhau hay sao? Lola tỷ tỷ của ta, xem ra ngươi cần bỏ thêm thời gian giáo huấn tên gia hỏa này một trận cho tốt đi.” Isabella yêu kiều cười: “Nhưng mà trước đó, vẫn phải tìm giúp ta cách chuẩn bị cái Quang Yên chi ấn kia một chút đi, người ta sợ đau muốn chết.”
“À.” Lola ngốc nghếch đáp ứng một câu: “Đột nhiên ta rất muốn nghe nhạc, Mejia nói, có cái gì gọi là… “Ngày tận thế” phải không?”
Isabella vẫn là lần đầu gặp phải thuộc tính xấu bụng của tiểu thư thích giả ngốc, không khỏi ngớ ra: “Không vấn đề gì.”
“Đúng rồi, nghe Olivia nói, hình như… hắn thường uống cái gì đó ở chỗ ngươi, cứ ngồi cái là mấy giờ liền.”
“Đồ uống?”
“Cái gì?”
“Đây gọi là trà, vị đạo hơi đắng, có thể ngươi không uống quen.”
“Cái gì?”
“Được rồi… ta chế cho ngươi uống…”
“Nha.”