Ma Giới Đích Nữ Tế

Chương 584: Chương 584: Mục tiêu! Tử vong chi hải




Trần Duệ thông qua truyền tống trận Thải Hồng sơn cốc đi tới nơi ở của trị an quan. Vừa mới đi ra đã đụng ngay phải Lomond và Đâu Đâu.

Đâu Đâu đang biến thành bộ dáng của Pagliuca, đang làm nhân viên tạp vụ rót rượu cho đồng chí Lomond. Xem ra bạn học Lomond vừa bị độc long đại gia lăng nhục, muốn AQ một phen, lại lợi dụng năng lực biến hình của Đâu Đâu để thỏa mãn lòng tự tôn đáng thương một chút.

(Giải thích một chút về tinh thần AQ. Tinh thần AQ này lấy ở trong "A Q chính truyện - 阿Q正傳" của Lỗ Tấn - một nhà văn kiệt suất của Trung Quốc. Nhân vật chính trong truyện tên phát âm là qui/quei, vì nó trùng âm với chữ q trong tiếng Anh nên ngày nay người Trung Quốc để trên người này là Q. Câu chuyện kể lại cuộc phiêu lưu của A Q, một anh chàng thuộc tầng lớp bần nông ít học và không có nghề nghiệp ổn định. A Q nổi tiếng vì phương pháp thắng lợi tinh thần. A Q hay bắt nạt kẻ kém may mắn hơn mình nhưng lại sợ hãi trước những kẻ hơn mình về địa vị, quyền lực hoặc sức mạnh. Anh ta tự thuyết phục bản thân rằng mình có tinh thần cao cả so với những kẻ áp bức mình ngay trong khi anh ta phải chịu đựng sự bạo ngược và áp bức của chúng. Lỗ Tấn đã cho thấy những sai lầm cực đoan của A Q, đó cũng là biểu hiện của tính cách dân tộc Trung Hoa thời bấy giờ. Kết thúc tác phẩm, hình ảnh A Q bị đưa ra pháp trường vì một tội nhỏ cũng thật là sâu sắc và châm biếm.)

"Lomond đại gia, mời uống rượu." Đâu Đâu vô cùng phối hợp, hai tay dâng một chén rượu lên, vẻ ngoài kính cẩn.

Lomond uống một ngụm, cố ý "phụt" một tiếng phun ra: "Rượu này sao chua vậy? Không phải bảo ngươi cho dịch đường quả vào hay sao!"

Đâu Đâu đảo tròng mắt, nhận chén rượu kia, bộ dạng chăm chú nhấm nháp, cũng không uống cạn sạch, giả bộ gật đầu: "Đúng là hơi chua, ta sẽ cho thêm một ích dịch quả đường cho đại gia."

"Ngươi làm dơ bẩn chén của bổn đại gia! Đổi cái khác đi! Trùng biến hình giảo hoạt! Ặc, nhầm rồi, là Pagliuca khốn khiếp!" Lomond có vẻ phát hỏa: "Độc long hỗn đản, lần trước thông đồng hai mỹ nữ kia ngươi cũng có phần, cuối cùng còn dám bán rẻ ta, còn mang theo Delia tới bắt tại trận! Làm hại bổn đại gia bị Delia cấm túc bảy ngày!"

"Chén này quá chua, chén này quá ngọt..." Trùng biến hình bên này thừa dịp Lomond đại gia dốc sức chửi bới, một bên thực tình phụ trách phẩm rượu, một lần "phẩm" chính là một chén.

"Đâu Đâu! Nhanh lên!"

Trùng biến hình run lên một cái, thuận tay cầm một ly, đưa tới.

Lomond lúc trước cũng chỉ là phát tiết, bây giờ chả nói nữa, tiếp nhận chén rượu uống một hơi cạn sạch, lại nhận lấy khối thịt khô mà Đâu Đâu đưa tới, tiêu tan chút tức giận cuối cùng: vẫn là trùng biến hình tốt nhất, nếu không bổn đại gia đã thành mặt hàng cùi bắp nhất rồi, ngay cả đối tượng áp bức cũng không có.

Lomond đại gia nấc một cái, vừa hay nhìn thấy chủ nhân Trần Duệ đi tới, không khỏi sửng sốt. Đâu Đâu còn phản ứng nhanh hơn hắn, lập tức biến hề nguyên hình củ hành tây, bắn như đạn tới, mồm miệng a dua nịnh hót như nước chảy mây trôi không ngừng không nghỉ, hẳn là thành quả rèn luyện trong khoảng thời gian này.

Trần Duệ không có tâm tình đùa giỡn với Đâu Đâu, ném cho nó mấy quả cây, lập tức đi đến chỗ Lomond.

"Ai yêu, không phải đội trưởng đại nhân của chúng ta sao? Đúng rồi, giờ cần phải gọi là vương phu điện hạ rồi." Lomond cười hắc hắc, trêu chọc một câu: "Cái nùng hương hình hoàng tửu kia còn không? Mấy bình lần trước đã bị ta và Pagliuca uống cạn sạch rồi."

"Mấy bình?" Trần Duệ lắp bắp kinh hãi, không còn gì để nói: "Mấy bình rượu ma pháp kia đủ để chứa mấy chục thùng a! Mới có mấy ngày? Hai người các ngươi là bụng không đáy sao?"

"Rượu kia uống thật đã, ta cùng đầu độc long hỗn đản kia uống một hơi là xong, kết quả say tròn hai ngày." Lomond mặt trơ trán bóng nói: "Đội trưởng, chúng ta là ai với ai chứ? Mấy bình rượu mà thôi, với đội trưởng mà nói thì đã là cái gì? Tùy tiện cho một cái là trăm bình như chơi."

Lại còn một trăm bình? Ngay cả sơn trang Công Chúa cũng có thể vỡ nợ đó! Trần Duệ không thèm tức giận: "Ai là đội trưởng của ngươi? Bổn đại gia không biết ngươi! Còn có chuyện quan trọng hơn, đi trước."

"Đừng!" Lomond giữ chặt hắn: "Đội trưởng đại gia, ta sai lầm rồi còn không được sao? Mấy bình là tốt lắm rồi! Coi như... nể mặt cô của ta đi ha?"

"Tên hỗn đản ngươi còn có mặt mũi nói!" Trần Duệ nắm chặt vạt áo tên này một phen: "Đều la ngươi, nói toàn bộ bí mật của ta cho Isabella!"

"Lăn lộn mãi cũng phải có ngày trả giá. Đây là lời của chính đội trưởng mà." Lomond chột dạ nói: "Giấy không bọc được lửa, dù sao sớm muộn cô mụ đại nhân cũng sẽ biết, giơ đầu hay rút cổ thì cũng chỉ một đao mà thôi."

"Khốn nạn, rõ ràng là ngươi bán rẻ ta..."

"Cô mụ là một nữ tử tốt, mấy năm nay chịu khổ nhiều rồi. Đội trưởng, sau này nhờ ngươi chiếu cố." Lomond nói vô cùng thấm thía vỗ vỗ bả vai Trần Duệ, câu tiếp theo lại lộ ra nguyên hình: "Mười bình rượu, ta sẽ nói tất cả những thứ liên quan đến cô cho ngươi biết. Có thể trở thành cô phụ đại nhân hay không thì phải xem bản lãnh của đội trưởng ngươi rồi... Ai ui!"

Còn chưa nói xong thì trên đầu đồng chí điệt nhi đã bị Trần Duệ nặng nề gõ cho vài cái, vẻ mặt u oán nhìn chuẩn cô phụ đại nhân.

"Lần này ta trở về chính là vì Isabella." Nói đến đây, tâm tình thoải mái khi cãi lộn với đồng bọn của Trần Duệ đã đổi thành ngưng trọng: "Nàng chỉ có hai tháng sinh mệnh cuối cùng."

"Cái gì?" Lomond chấn động, bây giờ không phải giả, mà là kinh hãi thực sự, cắn răng nói: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Không phải ngươi cũng biết sao?" Trần Duệ rất muốn khinh bỉ tên này vài câu, nhưng hiển nhiên bây giờ không có tâm tình này. Lomond là cháu, con trai của anh trai ruột Isabella. Lúc trước Isabella "sắp chết", còn từng dặn hắn nói vị trí của Phong Ảnh Ngoa cho Lomond. Cho nên Trần Duệ cũng không có giấu diếm, kể toàn bộ mọi chuyện.

Lomond càng nghe sắc mặt càng xấu, không còn cợt nhả như thường ngày, thở dài một hơi: "Hóa ra Phong Ảnh Ngoa đã thất lạc từ hai trăm năm trước, cô mụ đại nhân mấy năm nay còn chịu khổ nhiều hơn ta. Năm đó chuyện ta biết cũng chỉ là vụn vặt, nhưng phụ thân cũng không trách nàng, trước khi chết còn bảo ta nhất định phải tìm được cô, nói cho nàng biết, thân nhân, mãi mãi vẫn là thân nhân."

Đây mới thực sự là thân nhân, Trần Duệ gật đầu, Isabella quả thực có một ca ca yêu thương nàng: "Ngươi đã từng nói những lời này với nàng chưa?"

"Nói, kết quả nàng ném ta vào cái phế khu Cui Venter kia, chính là cái hang động ma nhãn đó. Lần đó nếu không phải ngươi tới, ta không chết cũng thành kẻ điên..." Lomond gãi gãi đầu: "Chỉ là ta biết, mục đích thực sự của cô mụ đại nhân là làm cho ta trở nên mạnh mẽ. Không có loại thí luyện sinh tử nảy, ta không có cách nào đạt tới thực lực ma hoàng nhanh như vậy. Cô mụ đại nhân kỳ thực là một... nữ nhân thật khéo hiểu lòng người, chẳng qua phương thức của nàng hơi đặc biệt mà thôi. Delia là Leviathan vương tộc, cũng là kẻ thù lớn nhất của bộ tộc Bailey bọn ta, cho dù phụ thân năm đó cũng không thể bỏ qua thân phận của nàng. Mà cô mụ lại chỉ nói với ta một câu, yêu là yêu, là một nam nhân thì phải biết đảm đương."

Trần Duệ hít sâu một hơi, yêu thì yêu, đây mới là Isabella. Làm nam nhân, hắn muốn đảm đương, không thể để nàng tiếp tục chịu thương tổn năm đó nữa.

"Một đoạn thời gian trước ta nhận được tin tức của Tim, thổ nguyên tố quân vương Moore đang định đi Tử Vong chi hải, sẽ đến Ám Nguyệt trước. Ta nghĩ nhờ hắn hỗ trợ, xem có thể giải trừ hoặc trì hoãn Quang Yên chi ấn hay không. Ngươi tiếp tục để Delia vận dụng một ít lực lượng Ám Ma, tìm nhân loại đi rèn luyện ở ma giới. Nếu như ngay cả Moore cũng không có cách nào, ta sẽ nghĩ cách đi tới thế giới loài người! Đây là hy vọng cuối cùng để cứu Isabella."

"Được!" Lomond vội vàng gật đầu, bỗng nhiên nhận ra cái gì: "Ê ê, ta nói, sao ngươi biết nhiều chuyện của cô mụ đại nhân vậy? Lại còn nguyện ý vì nàng..."

"Nói cho ngươi biết." Trên mặt Trần Duệ lộ ra một tia thoải mái khó có được, vỗ nhẹ lên vai hắn: "Bổn đại gia còn định làm cô phụ đại nhân của ngươi."

Trong cái nhìn chằm chằm trợn mắt há mồm của Lomond, Trần Duệ đi thằng không quay đầu, chỉ phất phất tay mà thôi.

"Mẹ nó, chẳng nhẽ sau này phải thấp hơn đội trưởng một bối phận hay sao?" Vẻ mặt Lomond đại gia cổ quái làu bà làu bàu, đột nhiên kêu thảm một tiếng: "Rượu! Còn chưa để rượu lại mà!"

Trần Duệ đi khỏi không lâu liền liên hệ với thê tử Liusha của Tim. Trước mắt Âm Ảnh đế quốc đóng quân ở trấn Rye, cứ điểm Walan đã sẵn sàng trận địa đón địch, Saipulaier đã dẫn dắt đại quân vong linh tiến vào chiếm giữ cứ điểm. Mà lần này Liusha và thổ nguyên tố quân vương đồng hành, làm như vậy là để vận chuyển một đám nùng hương hình hoàng tửu mới tới Ám Nguyệt, tiện thể nhìn con trai của gia tộc Thelford một cái.

Mặc dù Liusha là Medusa, nhưng mẹ quý vì con, hơn nữa bản thân là tộc trưởng bộ lạc Medusa, cho nên không cần tranh cãi gì đã trở thành chính thất của Tim. Dưới sự trợ giúp của Trần Duệ, thực lực Liusha đã đạt đến đại ma vương, hơn xa Tim. Đáng thương quân đoàn trưởng đại nhân của quân đoàn Nguyệt Ảnh đến nay vẫn không dám nạp thiếp, Liusha từng đưa ra vài Medusa trúng tuyển tiểu thiếp cho hắn, nhưng bị quân đoàn trưởng nghĩa bất dung từ cự tuyệt.

Thổ nguyên tố quân vương Moore dưới sự trợ giúp của ốc nguyên chi nhưỡng, bản thân đã khôi phục thành ma đế đỉnh phong, lại còn thăng cấp thành công một đám thổ nguyên tố nhân lớn, bao gồm cả mấy tinh anh ma hoàng, thực lực chỉnh thể tăng mạnh.

Trần Duệ ở tây giao chờ đợi Liusha và thổ nguyên tố quân vương Moore. Chiến sĩ Medusa đã lập nhiều chiến công hiển hách trong đợt thảo phạt của Hắc Diệu, Liusha là danh nhân của Ám Nguyệt, không cần che giấu. Nhưng thổ nguyên tố quân vương thì khác, để tránh phiền toái không cần thiết nên đã khoác một bộ áo choàng, cũng may thân hình Moore cũng xấp xỉ ma tộc bình thường, cho nên bề ngoài không thấy có gì dị thường.

"Moore, Bằng hữu của ta, hoan nghênh ngươi." Trần Duệ hành một lễ của thổ nguyên tố nhân với thổ nguyên tố quân vương: "Đúng lúc ta cần sự trợ giúp của ngươi."

Moore trả lễ: "Thật cao hứng khi nhìn thấy ngươi. Ta cũng vô cùng vui mừng khi có thể trợ giúp ngươi, bằng hữu Trần Duệ của ta."

Trần Duệ mỉm cười: "Chúng ta về thành trước rồi nói."

"Chúa thượng, đây là hoàng tửu mới nhất, thỉnh xem qua." Liusha cung kính khom người, đưa hai dụng cụ ma pháp đặc chế cho Trần Duệ, trong đó chứa đầy nùng hương hình hoàng tửu.

"Liusha, lúc trước ta cho người mang đến cái phương pháp chưng cất kia, thí nghiệm ra sao rồi?"

Trần Duệ nói chính là phương pháp sản xuất rượu đế, hắn chỉ mơ hồ nhớ rõ rượu đế cần cất rượu, còn lại cũng không rõ, cho nên cần Medusa thí nghiệm.

Liusha cung kính đáp: "Kasha và Kesha trong tộc đã đặc biệt phụ trách việc này, trước mắt đang làm thí nghiệm, đã có tiến triển tương đối, thỉnh chúa thượng yên tâm."

"Tốt lắm, Liusha, còn một việc muốn nói cho ngươi. Ta đã thu phục được một bộ lạc Medusa cỡ lớn ở lãnh địa Bạch Linh, có khoảng ngàn tộc nhân, nữ vương tên là Lanlisa, đã đạt tới ma hoàng, tương lai ta muốn để hai bộ lạc hợp làm một, cùng chung sinh mệnh chi tuyền. Lanlisa làm tộc trưởng, chuyên trách thủ vệ và chiến đấu, ngươi làm phó tộc trưởng, phụ tá Tim và phụ trách công tác nhưỡng rượu, ý của ngươi thế nào?"

"Tất cả đều nghe theo sự an bài của chúa thượng." Liusha cũng không có cảm xúc mâu thuẫn gì với lần này. Trong chiến đấu thảo phạt, bộ lạc Medusa đã hao tổn rất nhiều tinh anh, hiện giờ có lực lượng mới gia nhập, tất nhiên là không thể tốt hơn. Còn về chức tộc trưởng, quy củ của bộ lạc Medusa chính là người mạnh làm vua, một tộc trưởng có huyết mạch biến dị cấp ma hoàng có thể dẫn dắt cả bộ lạc đi xa hơn.

Trần Duệ hài lòng gật đầu: "Liusha, công lao của ngươi và Medusa ta sẽ không quên. Còn có, chờ con của ngươi trưởng thành hơn một chút, ta sẽ dùng ác ma quả và hắc sắc dược tề để cho nó một trụ cột phát triển tốt nhất."

Liusha mừng rỡ, vội vàng hành lễ.

Đi vào trong thành, Liusha đi gia tộc Thelford trước, Trần Duệ mang theo Moore đi thẳng tới nơi ở của trị an quan. Sau khi giới thiệu đơn giản với Lomond thì vội vàng chạy tới Thải Hồng sơn cốc.

Trần Duệ đã giải thích tình huống với Moore ở trên đường: "Moore, đi bên này, thỉnh theo kịp bước chân của ta.

Thổ nguyên tố quân vương thốt lên khen: "Khí tức nguyên tố thật nồng đậm, còn có khí tức thượng cổ phù ngữ huyền diệu, thật là một không gian độc lập diệu kỳ."

Không lâu sau, hai người tới căn phòng thí nghiệm của Isabella, một màn đập vào mắt làm Trần Duệ hơi kinh ngạc.

Trong phòng thí nghiệm, sương mù lượn lờ, tràn ngập hương trà.

"Lola, đây là chén tẩy trà, đừng uống!"

"Hả?"

"Tay kia của ngươi cầm cái chén cho chặt."

"Nha!"

"Trước khi uống cần phải thử mùi hương một chút."

"Nha."

"Chậm rãi mà nhấm nháp loại cảm giác này."

"Nha..."

"Cảm giác thế nào?"

"Đắng..."

Lại còn nhàn hạ thưởng thức trà? Còn rủ Lola nữa?

Nam nhân xuất hiện làm Lola nhanh chóng hoàn thành lịch trình nhấm nháp "đồ uống đắng", hai nàng đồng thời đứng dậy. Trần Duệ giới thiệu hai bên: "Vị này chính là bạn chí thân của ta, thổ nguyên tố quân vương Moore. Moore, các nàng là nữ nhân của ta: Lola và Isabella. Người trúng Quang Yên chi ấn chính là Isabella."

Isabella nghe thấy Trần Duệ đang làm trò, trước mặt bằng hữu nói mình là nữ nhân của hắn, trên mặt mỉm cười nhiệt tình, cúi người thi lễ với thổ nguyên tố quân vương. Ánh mắt Lola hơi sáng lên, trắng trợn nhìn thổ nguyên tố quân vương, cái loại ánh mắt này giống như phát hiện ra vật thí nghiệm thú vị nào đó vậy.

Thổ nguyên tố quân vương gật đầu với hai nàng, lúc tiến vào nơi ở trị an quan, Moore đã cởi cái áo choàng ra, một đôi mắt lập lòe quang mang nhàn nhạt, nhìn thẳng vào Isabella, lướt qua một vòng, hơi hơi gật đầu: "Quả nhiên là khí ức của chú ấn quang hệ! Ít nhất đã tồn tại hai trăm năm, đã sắp đến thời khắc cuối cùng rồi."

Trần Duệ nghe hắn nói chuẩn xác, vội vàng hỏi: "Moore, có biện pháp gì giải trừ Quang Yên chi ấn không?"

Moore trầm ngâm một lát rồi nói: "Loại chú ấn này vô cùng ngoan cố, hơn nữa bây giờ đã sắp bùng nổ, mạnh mẽ hủy diệt nó sẽ diệt trừ linh hồn của vị nữ sĩ này. Nếu hiện tại ngươi không thể dùng biện pháp bình thường để giải trừ nguồn gốc chú ấn, vậy thì chỉ còn hai biện pháp. Thứ nhất, dùng lực lượng quang nguyên tố tối cao để giải trừ ngược lại chú ấn. Thứ hai, dùng càng nhiều lực lượng tinh hoa ám nguyên tố thuần tịnh để cắn nuốt chú ấn. Có thể thi triển hai loại phương pháp này, chỉ có quang nguyên tố quân vương và ám nguyên tố quân vương. Tương đối mà nói, hiển nhiên tìm được ám nguyên tố quân vương là biện pháp thiết thực nhất."

Trần Duệ nhíu nhíu mày nói: "Ta đã từng nói qua với ngươi, lúc trước đã kết thù với ám nguyên tố quân vương ở lãnh địa Lam Dong, còn thủ tiêu một ám nguyên tố nhân tinh anh cấp ma hoàng. Nếu muốn nhờ ám nguyên tố quân vương ra tay, chỉ sợ đã khó càng thêm khó. Quan trọng hơn, ta không biết ám nguyên tố quân vương ở nơi nào, mà Isabella chỉ còn lại có hai tháng cuối cùng."

"Trong ký ức truyền thừa của ta, ám nguyên tố quân vương hẳn là ở phía bắc cái địa phương có ám nguyên tố nồng nặc nhất nào đó. Chẳng qua nếu ta đoán không sai, lúc này hắn rất có thể sẽ ở mục tiêu mà ta muốn đến."

"Ngươi nói là... Tử Vong chi hải?" Trần Duệ nhất thời tỉnh táo.

"Không sai." Moore hơi hơi gật đầu: "Việc này liên quan đến sự tình giữa các nguyên tố quân vương. Còn về mối thù của các ngươi... đến lúc đó tiếp tục nghĩ biện pháp."

Trần Duệ vừa nghe là bí mật giữa các quân vương nên cũng không hỏi nhiều: "Tốt! Ta cùng ngươi đi Tử Vong chi hải! Chỉ là Tử Vong chỉ hải vô cùng xa xôi, Isabella chỉ còn lại hai tháng thời gian, chỉ sợ không kiên trì được lâu như vậy."

"Đừng vội, có lẽ ta có biện pháp. Khối căn nguyên chi nhưỡng của ốc nguyên chi nhưỡng kia còn không?"

Căn nguyên chi nhưỡng là Moore lần trước đưa cho Trần Duệ, có thể làm cho thực vật chết sống lại, sản lượng gấp bội, lại còn có thể không ngừng tái sinh, trước mắt đang ở trong ngôi sao hoa viên của siêu cấp hệ thống.

Trần Duệ vừa động tâm, lập tức lấy ốc nguyên chi nhưỡng ra, thổ nguyên tố quân vương tiếp nhận ốc nguyên chi nhưỡng khen: "Lực lượng của ngươi vô cùng thần kỳ, ta cảm thấy lực lượng của ốc nguyên chi nhưỡng lại càng tinh túy hơn, đúng lúc lại phát huy tác dụng lớn hơn nữa. Đúng rồi, ta còn cần một nơi tràn ngập khí tức thổ nguyên tố, càng nồng đậm càng tốt."

Lola vẫn luôn im lặng mở miệng: "Đi theo ta."

Bốn người tới một hoa viên bị ngăn cách độc lập, quang mang trong mắt thổ nguyên tố quân vương lập lòe: "Thật khiến người ta kinh ngạc, thổ nguyên tố lực nơi này đã sắp vượt qua trình độ của đại địa chi vực rồi."

Nói xong, một đoàn quang mang thổ hoàng sắc xuất hiện trong tay Moore, loại lực lượng thổ nguyên tố tinh khiết này làm ánh sáng dưới kính mắt của Lola càng thêm mạnh mẽ.

Chỉ thấy ốc nguyên chi nhưỡng phát ra quang mang bảy sắc, từng nhánh lấy Moore làm trung tâm khuếch tán ra bốn phía. Ốc nguyên chi nhưỡng dần dần biến mất, mà trên mặt đất xuất hiện một cái cây nhỏ lan tỏa ra quang mang bảy sắc, cả hoa viên đều lập lòe quang thải mỹ lệ.

"Ốc nguyên chi cảnh này còn chưa ổn định, ta cần ba ngày hoàn toàn định hình nó. Từ nay về sau nữ nhân của ngươi mỗi ngày tới đây ngồi ba giờ, có thể có tác dụng áp chế thời gian phát tác của Quang Yên chi ấn." Moore tính toán thử rồi nói: "Tuy rằng lực lượng của ốc nguyên chi nhưỡng thần kỳ, nhưng thổ nguyên tố lực cũng không đúng bệnh, tối đa cũng chỉ kéo dài thêm nửa năm, tổng cộng là chín tháng. Tính ra cũng đủ đi Tử Vong chi hải rồi.

"Hết thảy nhờ ngươi, Moore." Trần Duệ mừng rỡ: "Ba ngày sau, ta đi với ngươi tới Tử Vong chi hải!"

Moore gật gật đầu, đi vài bước tới trước mặt Lola, bỗng nhiên ngừng lại, trong mắt bắn ra quang mang kỳ dị, vừa lúc đón nhận cặp mắt tím đầy tinh quang của Lola.

Bỗng dưng Trần Duệ cảm thấy không khí hơi dị thường. Trong chớp mắt, quang mang màu vàng giữa hai người chợt bùng lên, không ngờ Moore và Lola cùng ra tay.

Trần Duệ lắp bắp kinh hãi, Lola và Moore lần đầu gặp mặt, nói chuyện không quá hai câu, không ngờ lại ra tay.

Một đoàn màu vàng dày đặc ẩn chứa lực lượng ma pháp kinh người. Hai người giằng co, nhưng uy lực không tiết ra ngoài chút nào, Trần Duệ và Isabella chỉ cảm thấy lực lượng cường đại trong đó, cũng không có chút ảnh hưởng nào, có thể thấy được trình độ điều khiển lực lượng tinh vi của hai người.

Sương khói không ngừng vặn vẹo biến dạng, dần dần dịch chuyển về phía Lola. Lola nhướng mày, một tiếng nhỏ vang lên, trong sướng khói có thêm một loại ánh sáng màu lam, mạnh mẽ nổ tung ra, lập tức tiêu tán đi mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.