Một ngày sau, Trần Duệ theo đoàn sứ giả quay về Đọa Thiên Sứ đế quốc.
Ám nguyên tố quân vương Hegel sớm đã không từ mà biệt, còn Bạch tuộc vương Red Pipit bị tù cấm tại Hắc hải vực nhiều năm như vậy, buồn bực phát điên, vốn muốn nhân cơ hội thuận đường đi dạo chơi ma giới. Chẳng ngờ chuyến này không những chẳng giúp được gì, ngược lại còn bị cái địa phương quỷ dị ở tầng thứ tư kia dọa cho mất mật, Bạch tuộc vương cảm thấy mất hết mặt mũi, lại thêm bị cái trò “Quyết định số mệnh” ngược cho thê thảm, cho nên giữa đường liền cáo từ Trần Duệ rồi chuồn thẳng.
Thành thật mà nói, Bạch tuộc vương cũng là một bằng hữu đáng mến, Trần Duệ giữ hắn lại không được, bèn cùng hắn ước hẹn nửa năm sau sẽ gặp lại tại Đại hội luyện kim sư ở đế đô Đọa Thiên Sứ đế quốc, sau đó mới lưu luyến rời đi.
Lần đi sứ sang Huyết Sát đế quốc này so với dự liệu đúng là gian nan hơn nhiều, tuy nhiên kết quả đạt được cũng hơn hẳn. Không những thống nhất được với Raizen, lại còn đạt được Hiệp ước đồng minh chiến lược trong vòng hai năm. Game ma pháp cũng đã trải rộng độ phủ sóng toàn Huyết Sát đế quốc, còn muốn vượt biên sang cả Âm Ảnh đế quốc. Cho dù Katherine vẫn gây trở ngại nhưng trong bối cảnh thi hành Tam quốc hòa bình hiệp định, Âm Ảnh đế quốc không có cách nào cản trở Game ma pháp lưu hành nữa, hơn hơn nửa ma giới đã được phủ sóng.
Nhất là tại Đọa Thiên Sứ đế quốc, sau khi bảng xếp hạng chế khí sư đồng minh được đưa ra, Game ma pháp lại càng trở nên thịnh hành.
Bảng xếp hạng cũng phân ra các bảng khu vực, bao gồm xếp hạng cấp bậc, tổng hợp điểm tích lũy, nghề nghiệp chiến đấu, số BOSS đã giết. Ngoài ra còn có bảng xếp hạng những người giết được BOSS nhanh nhất được cập nhật thường xuyên.
Các cái tên trong bảng này đều là tên nhân vật trong Game. Đương nhiên cũng có nhiều Game thủ dùng tên thật, có điều ở ma giới hoàn toàn không có kiểu hiển thị hình đại diện (avarta) nên việc được đưa tên lên bảng xếp hạng không những không khiến Game thủ cảm thấy phiền toái mà ngược lại còn lấy đó làm vinh dự. Mỗi tháng các Game thủ có tên trên bảng vàng đều được thưởng các danh hiệu đẳng cấp chế khí sư đồng minh khác nhau. Nhất là bảng xếp hạng này mỗi tháng đều tự động reset, trở lại thành bảng trống, điều này được Game thủ hết lòng ủng hộ. Ngoài ra cũng có thể quy đổi trang bị, đạo cụ, tài liệu trong Game thành một lượng Ma tinh tệ nhất định trong hiện thực.
Giả thuyết có thể ở trong Game kiếm được lợi nhuận thực tế ngoài đời khiến cho Game ma pháp lại càng được phổ biến hơn nữa. Đồng thời cũng tạo nền tảng cho các tháp truyền hình Game ma pháp mọc lên như nấm sau mưa ở khắp nơi. Trang bị cho TV ma pháp và Game ma pháp liên tục không đủ hang để bán cho ba đại đế quốc, lợi ích thu về cực lớn. Tuy vậy trong kế hoạch của Trần Duệ, cho dù không có lợi ích, thậm chí bị lỗ cũng không sao, mở rộng được cái này có bỏ ra một chút cũng là rất đáng giá. Bởi vì lợi ích hiện tại so sánh với lợi ích tương lai thì chỉ như xuất phát gặp mưa bụi mà thôi. (ý nói chút khó khăn nhỏ nhặt)
Cùng lúc này, nghề nghiệp đặc thù trong Game “Phi công lái robot” cũng lọt vào tầm quan sát của Ám Bộ đế quốc. Những người chơi xuất sắc này trong tương lai sẽ là những kẻ được chọn làm người điều khiển vũ khí chiến đấu. Lọai “chiêu binh” trên phạm vi toàn quốc này, bất kể là so sánh về chất hay lượng đều mạnh hơn so với cách tuyển chọn và huấn luyện binh lính thông thường nhiều.
Người khởi xướng ra tất cả những chiêu trò trên – Trần Duệ hiện đã về tới Ám Nguyệt lãnh địa. Sau khi về tới, hầu hết thời gian đều đóng cửa không ra ngoài, chuyên tâm nghiên cứu Tà Nguyệt chú ấn trong cơ thể
Đúng là Sariel không lừa gạt hắn, bên trong Tà Nguyệt chú ấn cất chứa Tà đồng chi lực hoàn toàn không giống bình thường. Hiện tại Trần Duệ mới chỉ rút một phần dung hợp vào trong cơ thể mà đã thấy thị lực tăng lên rất lớn, có thể từ trong mắt phát ra loại tinh thần lực có sức chấn áp mạnh mẽ chẳng khác gì Long uy.
Lola sau khi biết được tin tức về ngân tráp thứ hai thì tròng mắt lập tức sáng lên, chỉ có điều ngân tráp này hiện đang là đối tượng mà cường giả cấp bán thần đang tranh đọat, xác suất giành được dường như là con số không tròn trĩnh.
Trần Duệ hỏi lại lần nữa về bí mật ngân tráp, Lola do dự một hồi, vẫn kiên trì không chịu nói ra. Cũng không phải là Tiên nữ long tiểu thư muốn độc chiếm, nàng đối với Trần Dụê đã không còn muốn giữ lại bí mật gì cả. Có điều bí mật về ngân tráp liên quan tới lực lượng thần linh, cho dù có đạt tới quốc độ hóa, bước vào siêu giai cũng không chắc có năng lực động chạm được tới.
Nhưng đối với một Học giả mà nói, bí mật này có sức hấp dẫn trí mạng, cho dù bản thân Tiên nữ long cũng chỉ có thể dùng bí thuật mạnh mẽ phong bế một phần tư tưởng để tránh bị dụ dỗ mà phân tâm lúc tu hành. Nhất là phương thức tu hành này lại có độ nguy hiểm cao chẳng kém gì Lục đại nguyên tố quốc độ. Cho nên, nàng không muốn Trần Duệ cũng rơi vào phiền não này. Trước mắt, chuyên tâm tu luyện để nâng cao thực lực mới là việc quan trọng nhất, việc tìm hiểu bí mật kia tốt nhất là đạt tới bán thần hoặc ngụy thần lại tiếp tục nghiên cứu.
Trần Duệ lúc này mới hiểu được chỗ khó xử của Lola, cũng không hỏi thêm nữa. Tiến lại hôn nhẹ Tiên nữ long tiểu thư, lại lấy ra một lễ vật đưa cho nàng, chính là Ký ức thủy tinh ẩn chứa tinh hoa thượng cổ phù ngữ. Ký ức thủy tinh này mỗi lần đọc qua là một lần các lạc ấn lưu trên nó mờ nhạt dần, đọc đến một số lần nhất định nào đó sẽ tới giới hạn, lúc đó Ký ức thủy tinh sẽ vỡ tan rồi biến mất. Có điều Trần Duệ có Phân tích chi nhãn, chỉ cần đọc một lần là đem toàn bộ tư liệu trong đó lưu vào trong trí nhớ, sau đó sẽ từ từ nghiên cứu. Cũng giống như nuốt táo cả quả vậy, sau đó sẽ chầm chậm tiêu hóa rồi hấp thụ. Còn Ký ức thủy tinh này chí ít cũng đủ cho Lola dùng được hơn trăm lần.
Đối với cốc chủ tiểu thư của Thải Hồng sơn cốc mà nói, tri thức so với hắc tinh tệ còn quý giá gấp trăm ngàn lần. Ký ức thủy tinh này không nghi ngờ gì chính là món quà tuyệt vời nhất với nàng. Lola mừng rỡ ôm lấy Trần Duệ xoay xoay mấy vòng tại chỗ. Lại nói, về sau cốc chủ đại nhân vì muốn duy trì tôn nghiêm nam nhân, cũng muốn “báo thù”, bèn ôm lấy cốc thủ tiểu thư lăn thẳng lên giường…..
Ngày đại hôn với Mejia ngày càng gần, người nào đó vẫn bận đóng cửa khổ tu, bán mình vỗ về mấy vị lão bà đại nhân, cũng không biết có một “âm mưu” đang triền khai đối với hắn, chính xác là triển khai đối với “Guile”.
--------------
"Olivia, hiểu chưa?"
“Ngoàm…” Hắc long tiểu thư tay cầm mấy xiên thịt nướng, miệng há to nhai lấy nhai để.
“Đừng có giả ngu!” Alice bĩu môi nói, “Nếu không lần tới ta sẽ không mời ngươi ăn thịt nướng, cánh gà chiên vàng, lẩu tam tiên, canh thịt đậu phụ….”
Chỉ mới nghe tới tên các món kia thôi đã khiến Hắc long tiểu thư nước miếng chảy ròng ròng, vội gật đầu như giã tỏi: “Biết rồi! Biết rồi! Không phải là muốn ta giúp ngươi đối phó với tên tỷ phu kia sao?”
“Tỷ phu cái gì?? Là tên gia hỏa bỉ ổi thì có! Là hắn năm đó nhờ vào Hắc Diệu đánh lừa tỷ tỷ ta thì có! Ta ghét nhất là hắn! Ta muốn hắn ở lễ đại hôn không được an ổn! Không, không chỉ là đại hôn, trước đại hôn còn có Đại nhạc hội nữa, còn có… Đúng rồi! Trước tiên chúng ta sẽ chơi hắn một vố xem như là… ừm… là diễn tập đi! Ngươi nhất định phải giúp ta!”
“Cái này……” Hắc long tiểu thư có chút phiền muộn. Làm lợn không thể ăn hai máng, làm người không thể làm gián điệp hai mang, nàng tuy chả phải lợn cũng chả phải người, thế nhưng đã nhận tiền của người thì không thể làm việc hại người được, điều này Hắc long tiểu thư hiểu rõ. Nhưng mà Alice lại là bạn tốt của nàng, nói không quá còn là bạn chí cốt! Quan trọng hơn là, nàng cũng trót ăn không của người ta nhiều quá rồi, về sau có lẽ cũng sẽ còn không ít phiếu cơm miễn phí nữa.. Vấn đề ở đây là người Alice muốn đối phó lại là ông chủ trả lương cho nàng! Cả hai bên đều là mối tốt, nàng không thể chọn một bỏ một được.
Đúng rồi, còn phải đáp ứng ông chủ không thể đem thân phận thật của Guile tiết lộ cho Alice, nếu không sẽ bị trừ cả một năm tiền công và phúc lợi…
Điều này, không dễ a….
Chính lúc Hắc long tiểu thư đang giãy giụa ca khúc vọng cổ “tiến thoái lưỡng nan” trong lòng, Alice bèn ra một đòn nặng ngàn cân: “Vé VIP miễn phí Công chúa sơn trang một tháng! Năm mươi bình rượu vàng cực phẩm tiến cung! Một vé ưu đãi mua hàng ở tiệm châu báu Công chúa phường!”
“Thành giao!” Hắc long tiểu thư mắt rưng rưng lệ nắm chặt tay tiểu la lỵ. Ma ma có nói rồi, có lợi nhất định phải chiếm!
Ông chủ à, không phải quân ta bất lực. mà là do phe địch quá giảo hoạt!
----------
Ngày thứ hai, theo triệu tập của Mejia, Trần Duệ thông qua tống môn ở Thải Hồng sơn cốc, đi tới hoàng cung ở đế đô.
“Guile các hạ, gần đây ngài rất bận rộn sao? Đối với một vị nam nhân sắp trở thành đế quốc vương phu mà nói, có phải nên cố gắng tận hưởng tận tình oanh oanh yến yến trong thời khác sau cùng này. Tránh tương lai không còn cơ hội?” Nơi này không có người ngoài, lời Mejia nói ra để lộ ý cười trong mắt.
Trần Duệ nhún nhún vai: “Nữ hoàng bệ hạ mê người như thế, ta nên lấy làm bi ai hay vinh hạnh đây?”
“Vinh hạnh. Đó là đáp áp không chút nghi ngờ gì nữa!” Mejia khẳng định đáp. “Phù dâu tiểu thư của chúng ta đã chuẩn bị tốt hay chưa? Trước đại hôn còn có Đại nhạc hội cho dân chúng xem, ta rất mong chờ nàng biểu diễn.”
Nữ hoàng bệ hạ vốn mở miệng ba câu thì cả ba không gì ngoài chính sự, nay không ngờ cả ba câu đều nói tới Thủy Tinh cung, đây là bản chất chung nữ nhân hay sao? Trần Duệ chỉ có thể cười thầm trong bụng.
Kỳ thực phù dâu tiểu thư còn có một câu, nguyên văn thế này: “Nếu quả thực nữ hoàng bệ hạ nói rất mong chờ ta biểu diễn, vậy thì… ta cũng rất mong đợi nàng cùng nam nhân của ta biểu diễn trên giường ra sao.
Câu nói này lực sát thương quá lớn! Còn thêm gia vị để hạ gục đối phương nữa! Suy nghĩ đến sự an ổn của Thủy Tinh cung, nhất định không thể thuật lại được! Nhưng mà nói đến những trò đùa giỡn lưu manh thì.. Aizz, cái gì mà kích tình trên giường hay giãy giụa yêu mị động lòng người, tất cả cũng đủ sức kéo một nữ hoàng bệ nghiêm chỉnh sa vào cái hố sâu đó, chỉ có tiểu yêu nữ Cơ Á mới có thể sánh bằng.
Nhìn ra cười thầm của Trần Duệ, Mejia cũng không tiếp tục hỏi nữa, bèn lấy ra một phong thư: “Đây là Alice nhờ ta chuyển thư mời, nói là muốn biểu diễn một tiết mục tại Đại nhạc hội. Xế chiều mời ‘Guile’ đi dạo chơi, thuận tiện diễn tập một chút.”
“Alice? Mời ta?” Trần Dụê tiếp nhận thư mời, trong lòng càng thêm khó hiều. Nghĩ đến năm đó mang theo tiểu la lỵ di ngọan tới Ám Nguyệt, nhớ lại từng chút từng chút, trong lòng cảm thấy thật ấm áp, có điều lần này đối tượng Alice mời lại là đối tượng mà nàng vô cùng chán ghét – “Guile”?
Lấy cái bản tính phúc hắc của tiểu la lỵ thì đây nhất định không phải ý tốt rồi.
“Chàng còn muốn giấu Alice bao lâu nữa?” Mejia thở dài một hơi, “Thật ra từ khi ở Ám Nguyệt, Alice đã thích chàng, vô cùng thích.”
“Nàng hiểu lầm rồi Mejia! Ta cũng thích Alice, chỉ có điều…”
“Chỉ có điều đó giống như thích muội muội?” Mejia lắc đầu: “Alice lại không chỉ là thích chàng, muội ấy đã không còn là tiểu hài tử nữa. Nếu như muội ấy biết được đối tượng sẽ kết hôn với tỷ tỷ lại chính là nam nhân mà mình thích, nhất định sẽ rất khó vượt qua được.”
“Cái này… Trưởng thành rồi luôn có phiền não. Cũng không thể người đối với ta có ý tứ, ta nhất định phải đối với nàng giống như thế chứ.” Trần Duệ thở dài. Một vị muội muội hôn thê Olivia đã không biết nên thu nhận làm sao, thêm một người nữa lại càng thêm lọan.
Mejia ném cho hắn ánh mắt coi thường: “Người khác đương nhiên không được! Chàng có nghĩ cũng đừng hòng nghĩ! Nhưng Alice thì khác. Nàng là muội muội ruột thịt của ta, từ nhỏ tới lớn, chỉ cần nàng muốn đồ vật gì, ta đều sẽ cho nàng.”
Được rồi, loại “Hoa thơm đánh cả cụm” này chính là loại hạnh phúc mà nam nhân mơ tưởng trong truyền thuyết, nếu quả thực Meija xưa nay luôn muốn đưa cho muội muội mọi đồ vật nàng thích, mình cũng không nên cố từ chối làm gì…
Khoan đã! Đồ…đồ vật???
“Nếu như vậy… Liền đem nguyên vương phu Guile tái giá, làm trượng phu của Alice công chúa đi.”
Lời của Mejia làm Trần Duệ kinh hãi! Lập tức toát mồ hôi hột: hóa ra không phải là dẫn muội muội ban tặng trong truyền thuyết mà là tặng lão công đi a!
Ách! Khoan đã, tái giá?
Nhìn tới khuôn mặt khổ sở của vương phu điện hạ, nữ hoàng bệ hạ cuối cùng cũng lộ ra nụ cười động lòng người: “Được rồi, bất kể thế nào, lần này du lịch, nhất định phải làm Alice thật vui vẻ, biết không? Nếu không ra sẽ đem thân phận thật của Guile nói cho tiểu công chúa điện hạ của chúng ta biết. Đừng quên ước hẹn ba năm của chàng với muội ấy cũng sắp tới rồi.”
Câu nói sau cùng làm Trần Duệ thực sự giật mình, phảng phất trở lại lúc cùng tiểu thiếu nữ vạch ngón tay ước định.