Ngân tráp.
Thứ này trước giờ vẫn là điều Trần Duệ cảm thấy bí ẩn. Năm đó Pagliuca từng liên hợp với Lola đại chiến với Ranieri và Jacob, sau đó lại trở mặt đánh lén Lola, cuối cùng bị Long Hoàng Augustine Las giam giữ hai ngàn năm, nguyên nhân chính là do cái Ngân tráp này.
Ngân tráp này là do Trần Duệ tìm được từ trong bảo tàng của Pagliuca, cho đến giờ mở ra tổng cộng hai lần, thực ra mà nói cũng không tính là mở ra chân chính, và kết quả chính là Tu La sinh ra.
Ngân tráp hiện tại bị giấu ở hang động gần suối hối sinh tại Thải Hồng sơn cốc. Có điều Trần Duệ không nghĩ đến chính là: ngay cả các đỉnh cấp cường giả gần đạt cấp thần linh như Sariel và Satan cũng đang nhăm nhe Ngân tráp này! Hơn nữa,ngân tráp không chỉ có một cái!
“Vậy ra ngươi….đã từng nghe qua về Ngân tráp này?” Tuy những giao động trong suy nghĩ của Trần Duệ chỉ trong chớp mắt đã biến mất nhưng vẫn bị Sariel nhạy bén phát hiện ra, không khí xung quanh lập tức trở nên căng thằng.
Trần Duệ cảm thấy không ổn, ánh mắt chợt lóe, giống như không cần nghĩ mà thoải mái đáp: “Không dám giấu giếm đại nhân, lúc ta tới ma giới từng ngẫu nhiên có cơ hội được nghe một vị cường giả bán thần cấp đề cập tới một cái tráp thần bí màu bạc. Nhưng sau đó thực sự biết tới là do nghe nói một trong bảy phẩn của ‘đồ vật nào đó’, không biết là đồ vật mà đại nhân nhắc tới có phải chính là nó hay không?”
Câu “Một trong bảy phần” này cũng không phải là Trần Duệ tự bịa ra, trước kia từng nghe Lola nói qua, ngân tráp là một trong bảy phần “đồ vật nào đó”, nếu như cả bảy phần có thể hợp nhất làm một, cho dù là đối phó với chư thần cũng có thể tùy ý muốn, thích làm sao cũng được. Chỉ có điều không rõ vì sao mà hai luồng giải thích về ngân tráp lại có sự khác biệt như vậy.
“Cái ngân tráp kia có lẽ là cái khác, nếu ngươi có thông tin gì về phương diện này phải báo cho ta ngay lập tức!”. Thấy Trần Duệ trả lời nhanh như vậy, Sariel quả nhiên không còn nghi ngờ gì nữa, lại nói tiếp: “Còn về ‘một trong bảy phần’ kia, nếu nhìn nhận dưới góc độ khác đúng là có thể lý giải như vậy. Đồ vật này cùng đồ vật ở đỉnh Quang Minh thánh sơn…. Mà thôi, bây giờ nói những lời này cũng chẳng có ý nghĩa gì cả! Chỉ cần ngươi hoàn thành nhiệm vụ ta giao, ta cũng sẽ tận lực giúp ngươi trở về thế giới mặt đất, thuận lợi bước lên vị trí Giáo hoàng, đến lúc đó tự nhiên ngươi sẽ hiểu rõ rất nhiều bí mật. Nếu chúng ta có thể tiếp tục hợp tác, cả hai bên đều sẽ có được lợi ích rất lớn. Nhưng mà… lúc này ngươi còn chưa có tư cách được biết!”
Trên đỉnh Quang Minh thánh sơn chính là Quang Minh thần điện, không ngờ lại có quan hệ tới Ngân tráp! Tuy vẫn chưa có được đáp áp cuối cùng, nhưng những bí ẩn biết được hôm nay cũng đã đủ nhiều. Trần Duệ hít sâu một hơi, khôi phục sự bình tĩnh, nói: “Đại nhân, ta còn một việc nữa muốn hỏi. Có biện pháp nào ẩn giấu Quang Quyến chi thể của ta hay không? Ta xem như đã là đồng bọn của đại nhân, đương nhiên không muốn kẻ khác trông thấy phá hoại, huống hồ nơi này là ma giới, ta không muốn kéo thêm phiền toái không cần thiết.”
“Thật ra Ngụy trang thuật của ngươi đã đủ cao minh. Nếu như là một cường giả tầng ngụy thần khác, nếu như không phải đã có vô số năm kinh nghiệm đối kháng cùng đám gia hỏa ở thế giới mặt đất kia… có lẽ không có cách nào xuất phát từ bản năng mà có thể cảm thụ được loại khí tức quang hệ khiến người ta khó chịu này. Cho nên quan trọng nhất chính là lo lắng của ngươi hiện tại đã là dư thừa!”
Tiếng nói của Sariel lộ ra một tia kiêu ngạo: “Trong Tà Nguyệt chú ấn có ẩn chứa Tà đồng chi lực của ta, chỉ cần ngươi có thể lĩnh ngộ ảo diệu trong đó, lập tức có thể dễ dàng che đậy Quang Quyến chi thể hoặc khí tức khác. Trừ phi tự ngươi muốn biểu lộ ra ngoài, nếu không cho dù là Michael cũng không thể nào nhìn thấu, đương nhiên là ngoại trừ ta. Không chỉ có thể, dung hợp được Tà đồng chi lực còn có thể giúp ngươi đầy nhanh quá trình giải trừ Chân Viêm gông xiềng. Ta nhìn ra được, ngươi trốn thoát gông xiềng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Có điều ra muốn cảnh cáo ngươi một việc, Tà Nguyệt chú ấn đã cùng linh hồn ngươi kết làm một thể, ngươi có thể dung hợp, lợi dụng nó, nhưng tuyệt đối đừng thử tiêu trừ chú ấn, cũng đừng nghĩ phản bội ta. Nếu không, ngươi sẽ nhận được kết cục thê thảm nhất!”
Ta đã rõ.” Trần Duệ thở ra một hơi: “Lần này tới cùng ta còn có một đồng bọn nữa, hơn nữa bên ngoài có tấy nhiều chế khí sư đồng minh dường như bị ảnh hưởng của loại lực lượng ngoại tiết nào đó… Giống như bị ‘cảm nhiễm’ vậy…”
“Đồng bọn của ngươi chính là tên tiểu bạch tuộc quốc độ cấp kia sao? Hắn hiện ra chân thân, vọng tưởng công kích quốc độ này thoát khốn, bị ta chế phục. Ta đã tống hắn cùng Tiffany ra khỏi nơi này rồi. Còn về chế khí sư đồng minh, là do Tiffany rửa tội đã dẫn đến một loại pháp tắc chi lực nào đó toát ra ngoài, có lẽ bây giờ đã không việc gì nữa.”
"Đa tạ đại nhân, sự việc hôm nay ta tuyệt đối sẽ không để lộ cho bất kỳ ai." Trần Duệ vừa nói vừa khom người hành lễ.
“Ngươi rất thông minh, ta xưa nay thưởng phạt phân minh, ngoại trừ Ttà đồng chi lực ngoại, còn có hai đồ vật muốn tặng cho ngươi." Sariel hắc đồng chợt lóe, một cái đồ vật bay đi tới, Trần Duệ vừa tiếp nhận vừa nhìn, là một cái huy chương cổ hình lục giác màu đồng, mặt trên có một hoa văn hình con mắt.
“Đó là Tà đồng huy chương, có thể triệu hoán phân thân của ta. Lúc ngươi lập mưu cùng Tiffany đi lấy đồ vật kia, không may đụng phải Satan gây khó dễ, có thể dùng huy chương này. Hiện tại ta cần phải tích lũy lực lượng, phần lớn thời gian đều trong trạng thái ngủ say. Vì thế đừng có hơi chút đã dùng huy chương tới quấy rầy ta, nếu không việc ngươi triệu hoán ta cũng chính là triệu hồi sự hủy diệt của chính mình!”
Cái kiểu trên đe dưới búa này cũng chẳng phải lần đầu tiên Trần Dụê nghe thấy, vì thế rất “thuần thục” mà gật đầu tỏ ý phục tùng.
“Xem xét biểu hiện của ngươi từ lúc trước đến giờ có thể thấy, ngộ tính và nền tảng về thượng cổ phù ngữ ngươi có được đúng là khiến người ta kinh ngạc. Trong Ký ức thủy tinh này chính là cất chứa tinh hoa của thượng cổ phù ngữ, thượng cổ phù ngữ lại chính là một trong những yếu tố trụ cột để có thể vươn tới cảnh giới bán thần. Cho dù là để tiến vào vùng đất cấm thần bí kia hay là đối với con đường tương lai của ngươi mà nói, nắm được nó chính là điều tất yếu.”
Vô số phù ngữ ở bốn phía đột nhiên phát ra hào quang lấp lánh rồi nhập lại thành một đốm sáng rơi vào trong bàn tay Trần Duệ. Trần Duệ vui vẻ nhận lấy, hành lễ với Sariel: “Đa tạ đại nhân.”
Trần Duệ hiểu rõ, đây chẳng qua chính là thủ đọan “cây gậy và củ cà rốt” thôi. Ngoại trừ một ngân tráp thần bí khác hiện tại, về lâu về dài, hiện Sariel đã ban cho mình Quang Quyến chi thể, lại thêm việc đưa mình thành “người kế thừa Giáo hoàng”, việc này cũng có giá trị nhất định, có lẽ còn có thể trộm biết được bí ẩn về tín ngưỡng của bán thần cấp không chừng…
Không lâu sau, thân ảnh Trần Duệ đã hiện ra phía ngoài cửa đá lớn của tầng thứ tư.
Nằm dưới nền đất trước mặt còn có hai người nữa, chính là Bạch tuộc vương Red Pipit và Tiffany đeo mạng che mặt.
Bạch tuộc vương tỉnh lại trước, nhìn thấy Trần Duệ thì thở phào một hơi. Sau đó mới nhìn ngó xung quanh: “Nơi này là…… Cừa?? Ảo giác??”
Trần Duệ lắc đầu: “Ngươi lúc nào cũng nhận thức mọi thứ là ảo giác thế. Vừa rồi ngươi hiện ra nguyên thân, khuất động lực lượng trong cái thế giới kia, chúng ta liền bị đẩy ra ngoài!”
“Là sao? Cái chỗ quỷ quái kia thật đáng sợ! Không! Ta nhất định không tiến vào lần nữa đâu!” Bạch tuộc vương bò lên, trong lòng vẫn còn chưa hết sợ hãi, liếc nhìn cánh cửa kia, giãy giãy thân thể: “Ai u.. Đau đầu chết mất! Giống như là xương sọ nát bét ra ấy…..”
Xương sọ?? Bạch tuộc không phải là động vật thân mềm hay sao?? Trần Duệ kỳ quái nhìn Bạch tuộc vương, trong lòng giật mình không hiểu. Lúc này trên đất truyền đến tiếng “A…..”, Tiffany cuối cùng đã tỉnh lại.
“Các ngươi…là ai?” Tiffany chậm rãi đứng dậy, lạnh lùng nhìn kỹ hai người trước mắt, trong mắt hiện lên sát khí lạnh lẽo. Quả nhiên là sát thủ lãnh khốc vô tình ở thần sơn Sekeruide, chứ không phải thiếu nữ ngây thơ tràn đầy hiếu kỳ ở hội chợ thương mại kia nữa. Trần Duệ phỏng đoán thân thể nàng cũng như thuộc tính quang ám thể chất cùng tồn tại, bên trong nàng cũng đồng thời có hai nhân cách.
Phân tích chi nhãn hiện ra dữ liệu, thực lực hiện tại của Tiffany đã đạt tới S+, xem ra lễ rửa tội kia đã làm thực lực của nàng tăng lên không ít, đáng tiếc điều này có được cũng chỉ vì nàng là “Chìa khóa” mà thôi. Trong mắt tên “Thầy giáo” kia, nàng chẳng qua cũng chỉ là một công cụ tội nghiệp.
“Chúng ta nhận ủy thác của Raizen mang ngươi từ tầng thứ tư ra ngoài.” Đối diện với sự cảnh giác của Tiffany, Trần Dụê tỏ ra rất hờ hừng: “Rất hiển nhiên là nhiệm vụ này đã hoàn thành.”
Tifany xem xét Trần Duệ và Bạch tuộc vương, âm thầm cảm nhận biến hóa của thân thể mình, cuối cùng cũng buông xuống địch ý.
Chuyến đi làm nhiệm vụ ở Tàng Thư các tổng tính là hoàn thành, nhưng bên trong quanh co ly kỳ khiến người ta khó mà tin nổi.
Trong số các phần thưởng Sariel ban cho, ngoại trừ Tà đồng hut chương ra thì Ký ức thủy tinh ẩn chứa tinh hoa thượng cổ phù ngữ là thu hoạch lớn nhất. Có thể giúp trình độ thượng cổ phù ngữ của Trần Duệ và Lola tăng thêm mấy bậc. Hơn nữa Sariel còn nói “Thượng cổ phù ngữ là một trong những cơ sở trọng yếu của cảnh giới bán thần”, điều này hẳn không phải là bịa đặt. Ngoài ra Tà Nguyệt chú ấn cũng là một trong những thu hoạch lần này. Theo giải thích của Sariel, bên trong có cất chứa Tà đồng chi lực, nếu có thể dung hợp thì che đậy Quang Quyến chi thể chỉ là việc đơn giản. Đương nhiên, chú ấn này kỳ thật chính là bùa đòi mạng, cũng là thủ đọan Sariel dùng để khống chế Trần Duệ.
Có điều, dù cường đại như Sariel cũng không nghĩ tới, cái tên gia hỏa tiếp nhận Tà Nguyệt chú ấn này còn có một cái hóa thân, chú ấn trên thực tế là bị hóa thân “ăn” rồi.
Tuy nhiên Trần Duệ cũng không tính toán cắn nuốt hoàn toàn Tà Nguyệt chú ấn mà làm kinh động Sariel, vạn nhất chọc tới cái lông vị lão đại này thôi cũng có thể làm liên lụy rất nhiều người. Vì vậy tạm thời lưu lại đạo chú ấn này trong cơ thể Tu La, vạn nhất trong tương lai Sariel có ý dùng nó như ngòi nổ để khống chế thì cũng chỉ có tác dụng với Tu La mà thôi. Cùng lắm là để Tu La tự bạo giả chết, chừng dăm bữa nửa tháng là lại đâu vào đấy.
Tẩy lễ quang ám trên người Tiffany cần khoảng hai đến ba năm để ngưng kết hoàn toàn, đến lúc đó nàng ta sẽ đến vùng đất thần bí để tìm kiếm một ngân tráp khác. Nếu tham gia cũng là chấp nhận giao du với kẻ xấu nên Trần Duệ vẫn còn đang suy xét, không biết có nên tham gia hay không. Hắn hiểu được vấn đề trọng yếu nhất ở đây chính là thực lực bản thân, nếu như có thể đạt tới trình độ đối kháng được với Satan hay Sariel, thì hắn có thể ngồi chỗ mà làm “Chim sẻ đứng sau” mà chờ cho “bọ ngựa bắt ve”, không phải như bị động hay làm con rối cho người ta giật dây thế này.
Đôi ba năm… Xem ra mục tiêu không chỉ là ba đại đế quốc hoặc khiêu chiến Raizen nữa. Mục tiêu của hắn càng lúc càng nhiều, Trần Duệ chậm rãi xiết chặt tay lại.
Lúc thân ảnh ba người hiện ra ngoài Tàng thư các, Raizen đã ở đó chờ đợi.
“Bệ hạ, ta cùng bằng hữu của ta đã hoàn thành ủy thác của ngài.”
Raizen gật đầu: “Turia đại sư cùng các chế khí sư đồng minh cũng đã tỉnh lại. Lần này thật đa tạ hai vị. Hai vị đã vất vả rồi, trước hết mời về nghỉ ngơi đi.”
Raizen nhìn tới thiếu nữ sau lưng Trần Duệ: “Tiffany?”
Tiffany đáp lại bằng ánh mắt lạnh lẽo: “Có chuyện gì?”
Cách nói chuyện này hoàn toàn không giống thái độ một vị quý nữ nên đối đãi với bậc đế vương, Raizen chỉ chậm rãi lắc đầu.
“Vậy ta đi trước.” Tiffany ném lại một câu, lập tức xoay người đi.
Raizen nhíu mày nhưng cũng không hề ngăn cản.
Lúc Trần Duệ gặp lại Ám nguyên tố quân vương, nhìn thấy ở cửa sau phòng nghỉ Beruan đang ở đó. Beruan trông thấy hắn liền tỏ ra vô cùng cảm kích, hướng hắn cúi đầu cảm tạ thật sâu, Trần Duệ cũng gật đầu lại với nàng.
Ba người về phòng nghỉ. Bạch tuộc vương gõ gõ tới muốn lún đầu rồi mới mở miệng nói: “Chờ chút, ta nhớ ra rồi! Cái thế giới kia có một luồng lực lượng khiến ta run rẩy, sau đó hình như ta đã ngất đi.. Vì sao lại đột nhiên cùng ngươi xuất hiện ở cửa lớn được?”.
“Ta chỉ có thể nói là do ngươi nghĩ quá nhiều.” Trần Duệ nhún vai, “Nếu như ngươi thích liên tục suy nghĩ khi đang đau đầu, có muốn thử làm cái gì khác không?”
“Làm gì cơ?”
“Ví dụ như…. chơi 'quyết định số mệnh'?”
“Đáng chết!!! Đầu ta lại càng đau hơn rồi…”