Oklo là một thanh niên của vương tộc Mammon. Lúc đứng trước mắt của ba vị đại sư, hắn cũng tỏ vẻ tương đối cung kính và khiêm tốn, chỉ có điều khi nhìn về phía Trần Duệ lại không thể che dấu được vẻ ngạo mạn và miệt thị.
Oklo thật sự cũng có vốn để kiêu ngạo. Vừa trẻ, lại có khả năng tinh thông hai hệ, có xuất thân từ vương tộc, tiền đồ sau này không thể đo đếm được. Tất nhiên, chế khí sư tinh thông hai hệ cũng không phải là ít, nhưng số lượng đạt đến trình độ đại sư lại như lông phượng sừng lân, chỉ khác nhau một chữ (giữa "chế khí đại sư" và "chế khí sư") đã khác nhau vạn dặm. Trừ vị đại sư thiên tài tinh thông ba hệ tên Arthur lần trước thì những người tinh thông hai hệ mà nổi tiếng cũng chỉ có đại sư Bet và Horford mới xuất hiện mà thôi.
Hội trưởng Bet của chế khí sư đồng minh thuộc đế quốc Huyết Sát đã từng nói: "Nếu Oklo có thể tiếp tục cố gắng như thế này và có được đột phá tại cả hai hệ, tương lai của nó có thể có được thành tựu vượt cả của ta". Tuy những lời này có chút tạo thế cho vị vương tộc trẻ tuổi kia nhưng trong mấy lần so đấu giữa Oklo và các chế khí sư đồng trang lứa khác đúng là hắn cũng chưa bao giờ thất bại. Có thể nói thiên phú của Oklo là điều không ai phủ nhận được.
Trong đại sảnh lúc này cũng đã khá đông người. Đúng là muốn ở lại tầng hai này phải tiêu phí điểm cống hiến nhưng không phải lúc nào cũng có thể thấy một trận đấu giữa một thiên tài và một kẻ có thể gọi là "con của thần may mắn" như thế này được. Mấy trận đấu thế này thì dù hao phí điểm cống hiến cũng chưa chắc có thể xem nên phần lớn mọi người đều buông sách vở xuống rồi tự giác chuyển vai thành khán giả.
“Bây giờ, mời một vị chế khí sư bất kì nào ở đây đưa ra một kiện trang bị ngẫu nhiên đến để làm dụng cụ tỉ thí.” Julilus vừa nói xong thì đã có rất nhiều chế khí sư ở phía sau cầm những tác phẩm tâm đắc của mình lên. Một phần, họ muốn biểu diễn trước mặt ba vị đại sư để lôi kéo sự chú ý, một phần khác lại muốn nịnh bợ Julius và Oklo.
Julius cũng tùy ý lựa ra một món vũ khí, một món chuyên để phòng ngự và một kiện trang sức. Sau đó, hắn đặt cả ba món lên bàn.
- Tốt rồi. Oklo, Lý Sát, hai ngươi có thể bắt đầu. Không giới hạn công cụ hay phương pháp, ai có thể xem xét được thuộc tích của mấy trang bị này nhanh nhất và chuẩn xác nhất thì là người thắng cuộc.
Tiếng ồn ào xung quanh liền giảm xuống nhanh chóng. Không chỉ là vì tránh quấy rầy hai người đang thi đấu, mọi người ở đây cũng coi đây là một cơ hội tham quan học tập. Chỉ có điều, không có ai xem trọng "đứa con của may mắn", Lý Sát này.
Ngay sau khi Julius hô bắt đầu. Oklo đã lấy ra dụng cụ thích hợp để kiểm tra thuộc tính của con dao găm kia. Giám định vật phẩm là một môn học vấn cao thâm. Trong điều kiện không ảnh hưởng đến chất lượng vật phẩm đang kiểm tra, để đưa ra phán đoán chuẩn xác về từng loại thuộc tính của vật phẩm đó thì trừ việc thuần thục cách sử dụng các loại dụng cụ kiểm tra, giám định sư cũng phải có được ánh mắt cùng óc phán đoán độc đáo. Những số liệu được kiểm tra ra xét cho cho cùng thì cũng chỉ để tham khảo thôi, khả năng lý giải và kinh nghiệm thực tế mới là những yếu tố quan trọng nhất trong công việc giám định.
Con dao găm cấp trác tuyệt này trong mắt Oklo cũng không phải là một món đồ cực phẩm. Tuy nhiên hắn vẫn nghiêm túc và cẩn thận dựa theo trình tự để tiến hành kiểm tra, không có chút nào khẩn trương hoặc sơ sót. Các chế khí sư ở xung quanh cũng âm thầm hâm mộ thủ pháp thuần thục và biểu hiện trấn định hợp tiết tấu của Oklo. Ngay lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên: “Ta đã xong, kết quả phải nói cho vị đại sư nào đây?”
Người nói chính là Trần Duệ, mà mọi người vẫn tưởng là đang nghe lầm rồi. Giỡn đi pa! Thằng này còn chưa cầm dụng cụ, chỉ đi đi lại lại bày ra dáng nhìn nhìn một chút cả ba đồ vật, sau đó ngáp một cái, viết vài dòng. Cứ tưởng hắn để nước đến chân mới nhảy, đến giờ mới ôn lại công thức. Thế mà đã xong? Thằng này tưởng hắn là đại sư sao? Mà không, cho dù đã đến cấp đại sư cũng không thể nhanh như vậy?
Bây giờ, không chỉ riêng Julius và Oklo đang kinh hãi mà cả Maweina cũng giật mình. Trần Duệ lại nói tiếp: “Thế này đi, ta viết kết quả ra ba bản, giao cho sư phụ và đại sư Maweina cùng với vị .. Vị đại sư heo (xem lại chương trước để biết đây là nói Julius) kia. Như vậy thì người nào đó có thua cuộc cũng không có cách chơi xấu.
Trần Duệ nhanh chóng viết kết quả ra hai bản nữa rồi giao cho ba vị đại sư. Maweina và Julius nhìn sơ qua liền lộ ra vẻ ngưng trọng, trực tiếp đi đến trước bàn để xem xét hai kiện vật phẩm khác ngoài cái đang được Oklo xem.
Vẻ mặt của Julius ngày càng khó coi, thậm chí là nhịn không được mà cầm luôn con dao găm Oklo đang xem để giám định lại. Maweina cũng không thể kiềm được vẻ kinh ngạc. Chỉ có đại sư Turia thản nhiên đứng một bên, thỉnh thoảng làm một hớp rượu che dấu vẻ đắc ý trong lòng.
“Một thiên tài không thể tưởng tượng được!” Maweina xem xét xong thì bỏ trang bị xuống, nhìn Trần Duệ một cái thật sâu rồi nhìn qua đại sư Turia: “Ông đã thu được một đồ đệ không thể dùng từ để hình dung rồi!”
Những lời này đã trực tiếp xác nhận thất bại của Oklo. Ngay cả Julius cũng tái cả mặt nhưng không nói được gì. Oklo còn đang không thể tin được lỗ tai của mình. Sao lại thể này? Hai chữ "thiên tài" không phải là độc quyền của hắn sao?
Oklo mặt kệ chuyện thất lễ hay không mà trực tiếp giành lấy tờ giấy trong tay Julius. Hắn liền nhìn thấy bên trên có ghi ra thuộc tính của từng kiện trang bị, hơn nữa còn có chất liệu được sử dụng. Chỉ có điều ở sau một vài chất liệu còn có một cái chú thích ngắn "Không thể nhận ra, thầy còn chưa dạy đến đây."
“Chỉ là có chút thiên phú mà thôi!” Đại sư Turia đang âm thầm đắc ý trong lòng nhưng cũng không tiện làm trò trước mặt Maweina nên khiêm nhường vài câu. Trần Duệ cũng không kiêu ngạo, bày ra bộ dáng nàng hầu biết vâng lời đứng cẩn thận sau lưng của đại sư Turia.
Bây giờ, tờ giấy trong tay Turia cũng đã chuyền cho các chế khí sư xung quanh. Có người đọc lớn lên làm ba chế khí sư giao trang bị hiện ta vẻ kinh ngạc và hoảng sợ. Lúc đọc đến mấy cái chú thích kia, rất nhiều người không thể không bật cười. Tuy nhiên mọi người nhìn về phía Trần Duệ đã không còn dùng ánh mắt như cũ mà có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Trách không được ngay cả đại sư Maweina luôn lạnh mặt cũng phải liên tục dùng "không thể tưởng" và "khó tin" để hình dung thằng Lý Sát này. Hắn quả thật không phải chỉ có may mắn mà là chính thức có được năng lực đặc biệt của một thiên tài.
Xem ra, đại sư Turia vẫn luôn im lặng sắp nổi tiếng cả Huyết Sát rồi. Cũng có thể nói, người may mắn chính là vị đại sư này, không ngờ có thể tìm ra được một đệ tử có được thiên phú như vậy.
“Không thể nào! Ta sẽ không thua, nhất định là thằng ti tiện nhà mày đã dùng thủ đoạn dối trá nào đó để gạt người.” Oklo thất thố rống lớn. Một người vốn đã quen đượcc thổi phồng, quen ở vị trí cao cao tại thượng, quen ngẩng mặt nhìn trời, đến hôm nay bị té một cái đau đớn, cái cảm giác này khiến vị "thiên tài" này trong chốc lát không thể chịu đựng được.
Sắc mặt của đại sư Julius cũng trở nên khó nhìn hơn. Cả ba kiện vật phẩm này là do hắn tự tay chọn ra. Oklo nói như thế chả lẽ mắng luôn cả vị sư phụ này?
Mấy chế khí sư xung quanh cũng không phải là thằng ngốc. Có vài người bình thường vốn chướng mắt Oklo giờ này liền kêu lên:
“Thua không nhận thì đừng có thi, thiên tài quái gì!”
“Đồ không biết xấu hổ!”
“…”
Những lời này lại càng khiến Oklo tức giận: “Lý Sát, lần vừa rồi không tính! Nếu là đàn ông thì thi lại một lần nữa!”
Chuyện Oklo thua mà không dám nhận liền khiến Trần Duệ xem thường hắn vài phần, thế là họ Trần liền mặc kệ người nào đó luôn.
Oklo bị lửa giận làm hỏng đầu óc, trong hoảng loạng liền hét lớn: “Ta là thiên tài kiệt xuất nhất của vương tộc, ta ra lệnh cho tên đại ác ma ti tiện này tiếp tục cùng ta so đấu một lần nữa.”
Mấy lời này lại đắc tội thêm nhiều người nữa. Trong số những chế khí sư, chủng tộc đại ác ma chiếm hơn một nữa, cả ba vị đại sư ở đây cũng là đại ác ma. Ngay lập tức, thanh âm mắng nhiếc vang lên không ngừng.
Sắc mặt của Maweina lại càng âm trầm. Turia đang muốn phát tác thì Trần Duệ lại mở miệng: “Chắc hai cái nhẫn trên tay ngươi đang mang là do tự mình chế tạo a. Một chiếc có thể hồi phục 20% thể lực và 10% tốc độ. Trong đó còn có một loại chất đặc thù kích thích cơ quan của giống đực, nhớ là ta cũng vừa nhìn qua ở tầng này, hình như gọi là "dâm dương hoa" thì phải. Công dụng chắc là để trị liệu các chứng bệnh liên quan đến tính năng làm đàn ông đi. Ài ... Nhìn xem chiếc còn lại, gia tăng 10% độ cứng và 20% sức dẻo dai. Ma thần trên cao, hai cái nhẫn này rốt cuộc là loại nhẫn gì đây trời! So thêm một lần thì so, nhưng giờ ta đang nghi ngờ nếu ném đi mấy thứ đạo cụ linh tinh trên người ngươi rồi thì người có còn xứng với hai chữ đàn ông không?”
Trần Duệ vừa nói mấy lời này xong, cả đám đông liền trở nên ồn ào. Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào hai chiếc nhẫn trên tay của Oklo. Nào là "dâm dương hoa" trị liệu các chứng bệnh suy yếu của nam giới, gia tăng độ cứng, gia tăng độ dẻo dai, gia tăng thể lực, tốc độ hồi phục, toàn là những thuộc tính này à?
Tiếng bàn luận liền trở nên rôm rã. Đề tài lại đều tập trung về phương diện năng lực nam giới của vị thiên tài này. Thỉnh thoảng, vài tiếng cười nhạo vang lên, trong đó cũng không thiếu tiếng nói của chị em phụ nữ.
Thân thể Oklo liền run lên, khuôn mặt đỏ bừng. Hắn phun ra một ngụm máu, thân thể lung la lung lay, cuối cùng cũng ngã ầm xuống đất, thì ra là đã hôn mê.
Julius Aiken cũng muốn xỉu đi rồi. Năm nghìn điểm cống hiến gần như là toàn bộ tài sản của hắn rồi. Lần này hắn thua, lại có nhiều người chứng kiến, đặc biệt là còn có đại sư Maweina, số điểm này coi như xác định là sẽ ra đi, muốn tính toán xù nợ cũng không được.
Sau khi trận tỷ thí tại đại thư viện này kết thúc, Oklo cũng vì sự kiện nào đó mà "thanh danh" lan xa, có lẽ trong một khoảng thời gian dài sau đó đều trở thành các đề tài cho các cuộc nói chuyện trà dư tửu hậu. Duy có một chuyện không thể nghi ngờ là vị "thiên tài" này sẽ không xuất hiện trước công chúng trong một thời gian dài.
Đương nhiên, đạt được danh tiếng lớn nhất chính là "ma nhãn" của Trần Duệ. Cặp mắt này không chỉ có thể đưa ra thuộc tính chính xác của trang bị mà còn có thể phán đoán ra một phần nguyên liệu nữa. Mặc dù vị chế khí sư mới gia nhập này tại các lĩnh vực khác có thể không có trình độ gì, nhưng chỉ cần cái thiên phú cường đại này thôi cũng đủ để hắn lọt vào hàng ngũ thiên tài được liên minh coi trọng nhất.
Các đại sư trong đồng minh cũng bắt đầu hâm mộ Turia rồi. Cái lão tửu quỉ này lại có số hên như vậy! Thế mà lão lại nhận được một đệ tử có thể là đệ nhất giám định sư của ma giới! Đã có một vài đại sư bắt đầu kéo gần quan hệ với Turia để mượn Trần Duệ xem xét chất liệu cho một vài trang bị hi hữu, từ đó có thể dễ dàng tính toán trình tự và phương pháp chế tạo hơn, giúp chế khi thuật của mình có thể đề cao sau một thời gian lâm vào chướng ngại.
Vì được Trần Duệ đề nghị, đại sư Turia cũng không phải đáp ứng toàn bộ bọn họ. Lấy cái cớ không thể ngăn trở công việc học tập bình thường của đệ tử để từ chối một bộ phận người. Chuyện này cũng không thể ngăn được chuyện thân phận của hắn trong đồng minh được nâng lên.
Vài ngày sau, Trần Duệ đang chuẩn bị đi đến phòng thí nghiệm của Turia thì nhận được một thông báo từ hội trưởng của chế khí sư đồng minh, Bet, đệ nhất chế khí sư của ma giới. Thông báo này yêu cầu hắn tới văn phòng của hội trưởng một chuyến.
Bet vừa mới kết thúc một đợt bế quan tìm hiểu chế khí thuật, trước đây hắn cũng thỉnh thoảng bế quan như vậy. Lần này, sau khi xuất quan, hắn đã nghe thấy thiên phú của vị đệ tử mới này của đại sư Turia, do đó muốn đặc biệt gặp một lần.
Bề ngoài của Bet là một người trung niên tầm bốn mươi tuổi, vóc dáng khôi ngô, khuôn mặt vuông vức, mày rậm, râu chữ bát, ẩn ẩn tỏa ra khí thế uy hiếp. Phân tích chi nhãn hiển thị, thực lực của hắn đạt được hiện nay là đại ma vương đỉnh phong.
Bet cũng không thử để Trần Duệ giám định trang bị hay hỏi gì khác mà ngay câu đầu tiên đã là: “Ta chính là Bet Mammon, chế khí đại sư mạnh nhất ma giới.”
Ngữ khí này lộ ra khí phách cùng tự tin mãnh liệt, cho thấy khí thế của một vi ma giới đệ nhất nhân. Câu thứ hai sau đó là: “Ta tìm ngươi đến có một chuyện muốn hỏi, ngươi có muốn vào sư môn của ta, bái ta làm thầy không?”
Bet thẳng thắn nói ra chuyện này làm Trần Duệ có chút ngoài ý muốn. Trước mắt, Bet có quyền uy và địa vị cao nhất tại thế giới của những chế khí sư, nếu nhận người này làm sư phụ, gia nhập sư môn của hắn không ngờ gì là không cùng một cấp bậc với chuyện vào môn phái của Turia.
Cho dù là kẻ có được thiên phú đặc thù như Lý Sát cũng phải coi đây là một cơ hội ngàn năm một lần.
Nếu là một người chế khí sư bình thường khác thì tim đã đập thình thịch, tiếc là Trần Duệ không phải chế khí sư bình thường, thậm chí không phải là chế khí đại sư bình thường mà là kẻ địch lớn nhất trong ý nghĩ của Bet, vị đại sư tinh thông ba hệ, thiên tài xuất hiện đột ngột của ma giới.
Thoạt nhìn, Bet thật sự mang theo vẻ khí độ bất phàm, uy nghiêm và khí phách tỏa ra dọa người, thêm vài phần sức hút từ nhân cách. Đáng tiếc, Trần Duệ đã sớm từ Sky biết được bên trong cái vẻ bề ngoài này là một kẻ ti tiện lợi dụng bí thuật để cắn nuốt ý thức của người khác, hấp thu trí nhớ cùng năng lực.
Lần này hắn thu đồ đệ có lẽ là do nhìn trúng thiên phú của Lý Sát mà sinh ra ý định âm hiểm nào đó cũng nên.
Bet có nằm mơ cũng không nghĩ đến "kẻ may mắn" trước mặt này chính là đại sư Arthur, kẻ địch lớn nhất của hắn. Bet lại càng không thể tưởng tượng được là những chuyện hắn không muốn người khác biết này sớm đã bị đối phương hiểu rõ.
Trần Duệ phản ứng lại, cố ý tỏ ra một vẻ mặt kinh ngạc rồi do dự: “Hội trưởng đại nhân, chuyện này quá bất ngờ rồi ... Ta không có chút chuẩn bị tâm lý nào cả...”
Bet không dây dưa cùng hắn mà chỉ hỏi một câu: “Cho ta biết sự lựa chọn của ngươi đi!”
“Đại sư Turia đối với ta rất tốt…” Trần Duệ khá chần chừ, thể hiện ra bên ngoài là mình đã động tâm với đề nghị này: “Hội trưởng đại nhân, có thể cho ta một khoảng thời gian để cân nhắc không?
“Ngày mai ta sẽ đóng cửa lĩnh ngộ một lần nữa, lần này ước chừng sẽ kéo dài một tháng. Sau khi lần lĩnh ngộ này kết thúc, ta phải có một đáp án.” Bet cấp cho Trần Duệ một kỳ hạn: “Không phải ai được gọi là thiên tài cũng có thể tới phòng làm việc của ta. Có thể nắm được cơ hội hay không đều phụ thuộc vào lựa chọn của ngươi rồi. Nhớ cho kỹ, ngươi chỉ có một lần lựa chọn này mà thôi.”
Trần Duệ vội vàng cung kính khom người: “Hội trưởng đại nhân, ta xin cáo lui trước.”