Bet thu sự do dự của Trần Duệ vào trong mắt, ngấm ngầm gật đầu, với một số chuyện, thiên phú cực phẩm mà ý chí không kiên định càng thích hợp. Dù cuối cùng tính toán thế nào thì cũng không thể bỏ lỡ nhân tài thế này.
Là chế khí đại sư đệ nhất ma giới, hội trưởng đồng minh chế khí sư Huyết Sát, Bet có đủ tự tin, dù là danh tiếng, tiền đồ, hay là mị lực cá nhân, Turia đều không thể so sánh với hắn. Từ biểu hiện động tâm của “Lý Sát” vừa rồi, xem ra cuối cùng chắc chắn sẽ làm ra lựa chọn “sáng suốt” nhất.
Trần Duệ rời khỏi phòng làm việc của hội trưởng, nhanh chóng chìm vào suy tư: mặc dù cái khả năng mình dẫn đến sự “chú ý” của Bet đã được hắn dự liệu trước, nhưng không ngờ Bet lại nhanh như vậy. Lần đầu gặp mặt đã đưa ra yêu cầu thay đổi sư môn như thế.
Dù là chế khí, lực chiến đấu hay là tâm kế, Trần Duệ đều không sợ Bet, tuy nói mục đích chủ yếu nhất khi tới Huyết Sát là vì ốc nguyên chi nhưỡng, nhưng hắn cũng không ngại tiện tay cho tên khốn đã hãm hại Saka này một giáo huấn khó quên, nhất là vị đệ nhất đại sư này còn chủ động đưa tới cửa.
Chẳng qua, với tình hình trước mắt thì vẫn nên tìm cách lên tầng thứ ba của tàng thư đại điện trước đã. Tàng thư đại điện không thể so sánh với tháp ma pháp thượng cổ, tuy rằng ma pháp trận rắc rối phức tạp nhưng cuối cùng vẫn biết đường mà lần. Cái đó gọi là vạn biến vẫn cùng khởi nguyên, bằng tri thức ma pháp trận trước mắt của Trần Duệ, nếu như không suy xét khả năng bại lộ, chỉ cần cho hắn đủ thời gian và điều kiện, hắn hoàn toàn có thể tự mình phá giải ma pháp trận thông lên tầng thứ ba của tàng thư đại điện. Nhưng do điều kiện có hạn, hắn không thể phá giải như thế được, cũng may lần trước Turia đại sư chiến thắng Julilus, điểm cống hiến trong tay đã tăng mạnh lên sáu ngàn, đủ để mấy ngày tới sẽ cho hắn lên tầng ba xem thử.
Trần Duệ về đến thực nghiệm thất của Turia đại sư, nhìn thấy ngay vị “lão sư” này đang buồn bực uống rượu, tình hình này không phải là một hai ngày, Turia hình như đầy bụng tâm sự, nhất là trước mặt mấy đệ tử tín nhiệm nhất, rất ít khi che dấu.
“Lão sư, vừa rồi hội trưởng Bet gọi con tới phòng làm việc.”
“Ừ.” Cũng không biết Turia có nghe rõ hay không, nấc một cái, không yên lòng nói: “Hôm nay ta không rảnh, tự con đi xem tư liệu đi, chỗ nào không hiểu có thể hỏi Truth và Rogge.”
Trần Duệ nhìn thấy tâm tình của Turia sa sút, nhất thời không tiện đưa ra đề nghị đi tầng ba của tàng thư đại điện. Vừa lúc rời khỏi thực nghiệm thất, gặp ngay phải “sư huynh” Rogge ở ngoài cửa, một dịch ma mập mạp, tròng mắt nhỏ.
“Rogge, mấy ngày này hình như lão sư buồn bã không vui? Có phải gặp chuyện phiền toái gì không?”
Rogge gật gật đầu, nhìn vào trong một chút rồi lôi hắn ra ngoài.
Đi tới một góc yên tĩnh, khuôn mặt mập mạp của Rogge lộ ra thần sắc thần thần bí: “Là thế này, sự tình là do vị Maweina đại sư mà ngươi đã gặp qua, kỳ thực, lão sư và Maweina đại sư…”
“Có gian tình?”
“Hắc hắc, đừng nói bừa… chỉ là, dù sao thì cũng đúng là ý này, lần trước ở tàng thư đại điện, bởi vì quan hệ của ngươi, lão sư đã trở mặt với Maweina đại sư, nhưng sau này hình như vì tình hình nào đó, lão sư vẫn luôn như vậy.” Mập mạp đang định nói tiếp thì nhìn thấy Beruan đi đến từ đối diện: “Đúng rồi, Beruan hẳn là người hiểu rõ chuyện này nhất, ngươi hỏi nàng đi.”
Beruan nhìn thấy bộ dáng lén lén lút lút của hai người Trần Duệ và Rogge, muốn đi tới xem chuyện gì thì nhìn thấy Trần Duệ vẫy tay với nàng: “Beruan, mau tới đây!”
Trải qua một phen thảo luận kiểu bát quái, Trần Duệ cuối cùng cũng hiểu rõ nguồn cơn.
Hóa ra Turia và Maweina là một đôi thanh mai trúc mã, là “bạn cũ” cùng chung chí hướng, đều nhiệt tình với chế khí. Chỉ vì Maweina gia cảnh bần hàn, Turia phải chịu áp lực gia tộc, lấy một nữ nhân môn đăng hộ đối khác, cũng là mẹ của Beruan. Nghe nói trước đại hôn, Turia từng lên kế hoạch bỏ trốn với Maweina, cuối cùng bởi vì sự do dự của ông mà vỡ kế hoạch.
Maweina là một người con gái rất mạnh mẽ, ngay trước mặt Turia phát thệ sẽ cho ông phải hối hận, sau đó giận dữ rời đi. Sau khi trải qua nỗ lực và khổ nạn khó mà tưởng tượng, cuối cùng trở thành chế khí đại sư, một lần nữa gặp lại Turia cũng là đại sư ở đồng minh chế khí sư này.
Không hề có cuộc cửu biệt trùng phùng, càng không hề có tình cảm mãnh liệt của nhân gian, chỉ có oán hận như nước với lửa. Đương nhiên, phía chủ đạo chính là Maweina quật cường.
Loại oán hận này lan đến người mẹ đã bệnh chết của Beruan, Maweina bất ngờ thu con gái nhỏ tuổi của “tình địch” làm đồ đệ, chiếu cố từng li từng tí, nhưng mà lại luôn làm mặt lạnh với Turia. Mấy năm gần đây, Turia từng mấy lần khéo léo ám chỉ ý nghĩ gương vỡ lại lành, nhưng đều bị Maweina không khách khí cự tuyệt.
Sau thắng lợi của Trần Duệ ở tàng thư đại điện mấy ngày trước, lúc Turia mượn thế mời Maweina dùng cơm, dường như bị Maweina lật nợ cũ ra, dùng ngôn ngữ bén nhọn đả kích vị “phụ tình” đáng thương này, đây cũng là nguyên nhân mà Turia đại sư vẫn sầu não mấy ngày nay.
“Hóa ra là như thế!” kẻ bàng quan như Trần Duệ vừa nghe đã hiểu rõ: “Maweina đại sư rõ ràng là vịt chết còn cố bay mà! (dạng như kiểu muốn còn làm trò.)
Loại hận ý này, thực tế chính là yêu.
“Không cho phép ngươi nói lão sư của ta như thế!” Beruan lập tức phản đối, tuy rằng nàng không hiểu con vịt chết kia là cái gì, nhưng chắc chắn không phải ca ngợi, Beruan từ nhỏ đã đi theo Maweina, vị lão sư đối với người ngoài khắc nghiệt này coi nàng như con gái ruột, tri thức cũng dốc túi không hề giữ lại, tình cảm rất sâu đậm.
Trần Duệ gãi gãi đầu: “Việc này rất đơn giản, chỉ cần khiến cha ngươi nổi dũng khí lên, thu Maweina đại sư vào tay, không phải là kết cục viên mãn hay sao?”
Yêu càng sâu thì hận càng sâu, đơn giản như vậy thôi.
Nếu như hờ hững như gió thổi mây trôi, ngược lại sẽ không yêu cũng chẳng hận.
Lúc này, Rogge chêm một câu: “Đâu có đơn giản như thế chứ? Lão sư chuyện khác đều dễ nói chuyện, nhưng nhắc đến chuyện này là trở mặt ngay. Lần trước Truth thừa dịp lão sư cao hứng khuyên mấy câu, đột ngột bị lão sư phạt đi rèn luyện ba tháng không được trở về đế đô.”
Hóa ra con vịt chết không chỉ có một, vị “lão sư” đại nhân nào đó không chỉ vô lý, mà còn sĩ diện, tròng mắt Trần Duệ vừa chuyển: “Kỳ thực chuyện này nói khó cũng không khó, chỉ xem chúng ta làm thế nào?”
“Ngươi thật sự có thể giải quyết sự tình của lão sư và phụ thân?” Tròng mắt của Beruan sáng lên.
Rogge mập mạp cũng hứng thú: “Lý Sát, nói nhanh lên, chúng ta phải làm thế nào?”
“Đối với đôi nam nữ có vấn đề về câu thông tâm linh, chúng ta có thể suy xét cho họ câu thông thân thể trước mà…” Trần Duệ cười hắc hắc, thấp giọng nói ra kế hoạch của mình.
Beruan nghe xong, khuôn mặt hồng lên như táo chín. Rogge nghe đến phát ngốc ra, lập tức vỗ đùi: “Hay cho một tên Lý Sát, không ngờ chủ ý lớn mật như thế cũng nghĩ ra được. Luận đến nhập môn trước sau thì ngươi là học đệ, nhưng phương diện này thì mập mạp thật muốn gọi ngươi một tiếng học huynh! Ta đi tìm Truth đến đây ngay!”
Beruan phì một tiếng, cả mang tai cũng đỏ. Nhưng trong ánh mắt lại lộ ra sự mong đợi.
Cứ như thế, một trận “câu thông” đã được sắp đặt sẵn sàng.
Turia đại sư nhận báo cáo của Truth, Maweina đại sư thỉnh ông đi tới phòng nhỏ “sơ luyến bảo địa” nào đó để gặp mặt, nếu như không phải Truth ngày thường tôn sư, không nói điêu gạt người, Turia còn tưởng đó là ảo giác của mình. Vội vàng chỉnh trang vẻ tàn tạ bên ngoài, đặc ý thay đổi áo bào mới, hưng phấn chạy đi.
Đồng thời lúc này, Maweina đại sư được Beruan thay phụ thân thỉnh mời, suy tư một lát rồi đứng dậy đi tới căn phòng nhỏ phó ước.
Cả quá trình ước hội, qua sự miêu tả của mập mạp Rogge, quả thực kinh thiên địa khóc quỷ thần, như sử thi ảo mộng hoa lệ, dường như muốn lay động, chấn động cộng và cảm động cả ma giới. Cuối cùng Turia đại sư và Maweina đại sư gương vỡ lại lành, người có tình cũng thành người một nhà.
Thực ra, đại bộ phận quá trình ước hội lại là tình tiết xxx dưới tác dụng của loại râm dược nào đó. Nếu như không phải xung quanh đã sớm được bố trí ma pháp trận, chỉ sợ “chiến sự” vô cùng kịch liệt đó sẽ làm chấn động cả đế đô.
Với chuyện này, mập mạp tất nhiên không dám đề cập một chút. Sau đó Turia đại sư thẹn quá thành giận, đã xách dao đi tứ xứ giang hồ để truy sát ba tên đệ tử ngỗ nghịch dám ám toán lão sư, chút nữa gây chuyện liên quan đến mạng người - chẳng qua, trong lòng ba tên đệ tử đều biết rõ, gây ra “mạng người” này có nhiều khả năng là trong bụng của Maweina đại sư, phen này chẳng qua là vị lão sư nào đó chảnh chút xíu để lấy lại mặt mũi mà thôi.
Từ biểu hiện đi đôi về đôi thân mật không rời của hai vị đại sư, xem ra tâm lý Turia còn không biết đắc ý tới dường nào.
Turia đại sư bên ngoài vô cùng tức giận lên án mắng mỏ chủ mưu Trần Duệ, một bộ dạng lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa, trên thực tế thì lại răm rắp nghe lời tên chủ mưu, đánh rắn tùy gậy, thành công cầu hôn với Maweina đại sư. Cả đồng minh, thậm chí Huyết Sát đế quốc đều biết tin vui của hai vị chế khí đại sư nổi danh, ngay cả Huyết Sát đại đế Raizen cũng đặc ý phái người tới chúc mừng.
Đố kỵ nhất phải kể đến Julilus, không chỉ thua sạch điểm cống hiến, đệ tử thảm bại, nhưng lại còn bại hoàn toàn trong tình trường lần này, thật là công sức dã tràng mà.
Cao hứng nhất là Beruan, lão sư vẫn luôn giống mẫu thân đã trở thành mẫu thân thật sự. Sau nhiều năm mẫu thân mất đi, cuối cũng xây dựng lại một gia đình hoàn chỉnh, nàng đầy cảm kích với Trần Duệ.
Turia đúng là người gặp việc vui tinh thần sáng láng, tất nhiên đáp ứng nhu cầu của Trần Duệ, mang theo hắn đi tầng ba của tàng thư đại điện ba ngày liền.
Nhưng mà làm Trần Duệ đau đầu chính là, mặc dù dùng phân tích chiều sâu thu được rất nhiều tư liệu và tâm đắc trân quý ở tầng ba, có thể tạo thành tác dụng khá trọng yếu với tiến bộ chế khí của hắn, nhưng trước sau vẫn không tìm được tài liệu liên quan đến ốc nguyên chi nhưỡng.
Chẳng lẽ, Tiffany lừa mình?
Từ biểu hiện tính cách và thực lực của Tiffany, khả năng này không lớn, chẳng lẽ, tài liệu liên quan phải lên tầng thứ tư mới tìm được?
Tầng thứ tư của tàng thư đại điện là cơ mật tối cao của đồng minh chế khí sư Huyết Sát đế quốc, cho dù là đại sư, không có sự cho phép của hội trưởng Bet cũng không thể bước lên.
Trước mắt, sự tình Turia đại sư và Maweina đại sư đã có kết cục viên mãn, mà tầng thứ tư thì Turia không có quyền tiến vào, xem ra cũng đến lúc “phản bội” sư môn rồi.