Thải Hồng sơn cốc
Tiên nữ long tiểu thư vẫn bộ trang phục kính mắt váy dài quen thuộc, khi nàng thấy Lý Sát quay lại, liền nở nụ cười mê người. Nụ cười này làm Trần Duệ có chút thất thần trong tích tắc, nói thật, ngoại trừ sắc đẹp, tiên nữ long tiểu thư còn có khí chất ưu nhã trí tuệ tràn đầy mị lực.
Chỉ là, Trần Duệ nhanh chóng khôi phục bình thường, thậm chí là có chút đề phòng, bởi vì hắn hiểu rõ, đằng sau khuôn mặt đầy mị lực này là nguy hiểm lớn như nào.
“Ngươi đã trở về rồi, khổ cực rồi” Những lời này phảng phất như người vợ đón chồng vậy, nhưng câu tiếp theo nhanh chóng để lộ ý đồ thực của nàng: “Có mang về thạch bản thượng cổ phù ngữ không?”
Quả nhiên, trực tiếp như vậy…
Trần Duệ gật đầu nói: “Ta đã dùng an hồn quả cứu tỉnh Moore bằng hữu, để cảm tạ, hắn đã tặng ta một khối thạch bản…”
Lời còn chưa nói xong, tiên nữ long tiểu thư hai mắt tỏa sáng xuất hiện, nắm chặt bả vai hắn: “Thật sự? Quá tốt rồi! Nhanh lấy ra cho ta xem!”
Khoảng cách đôi bên quá gần, hắn có thể ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt từ Lola truyền ra, thậm chí có thể nhìn thấy khe rãnh từ bộ ngực no đủ của nàng, nhưng là Lola không để ý những việc này, mà Trần Duệ thì không dám nhìn nhiều, chỉ hỏi: “Vậy việc ta học thượng cổ phù ngữ…”
“Không vấn đề! Cứ để bản tiểu thư dạy ngươi! Ai bảo ngươi là trợ thủ tốt chứ!”
Chủ yếu nhất vẫn là thực nghiệm phẩm tốt! Hai người đồng thời nghĩ một câu trong lòng.
Nhìn bộ dáng của Lola, rất có thể sẽ lột sạch hắn lấy thạch bản, thậm chí còn nghiên cứu phá giải lực lượng không gian của hắn để cướp, nên Trần Duệ rất thức thời lập tức lấy ra một khối thạch bản.
Lola nhanh chóng đoạt lấy, kích động vỗ thạch bản, giống y lần trước, trên thạch bản bắt đầu xuất hiện những phù hiệu trôi nổi. Trần Duệ lập tức mở độ sâu phân tích, nhanh chóng ghi chép lại những phù hiệu này.
Lola nhìn thấy biểu tình chăm chú nhìn không rời mắt của Trần Duệ, ánh mắt tiên nữ long tiểu thư khẽ lóe lên tia tán tưởng: Lý Sát này, thật sự rất hiếu học và tôn trọng tri thức, nếu như hắn có thiên phú thượng cổ phù ngữ, cũng không ngại chỉ điểm một ít phương diện này cho hắn.
Phù văn dần tan biến, tiên nữ long hài lòng thu lại thạch bản rồi nghi ngờ hỏi: “Bằng hữu của ngươi lấy những thạch bản này ở đâu? Có còn nữa không?”
Trần Duệ sớm biết nàng sẽ hỏi chuyện này nên nói: “Bằng hữu của ta là một vị cường giả ma đế cấp, thạch bản này là hắn lấy được mấy trăm năm trước. Lúc đó hắn và mấy vị đồng bọn nữa đối mặt với một vị cường địch, thật không dễ dàng mới đánh bại được, thạch bản chính là cướp từ tay kẻ kia, tiếc là chỉ cướp được một phần. Nghe nói, địch nhân này là một cự long ma đế đỉnh phong, nhưng trạng thái không phải tốt nhất, cũng đang lợi dụng những thạch bản này để chữa thương, nếu không cho dù mấy người bọn họ liên thủ cũng không phải đối thủ.”
Nhãn quang tiên nữ long khẽ lóe lên: cự long đỉnh phong ma đế? Là thủy tinh long Jacob? Còn bị thương nữa… Có lẽ là vết thương năm xưa Pagliuca lưu lại, hoặc có lẽ chịu cường địch đánh thương. Jacob cũng tính là miễn cưỡng thông hiểu long ngữ minh văn, hẳn có thể lợi dụng những thạch bản thượng cổ phù ngữ để chữa thương, việc này hẳn không có vấn đề. Đáng tiếc, chỉ cướp được hai khối, phù ngữ vẫn chưa đầy đủ, còn rất nhiều nan đề không thể giải đáp.”
Thủy tinh long Jacob là tử địch Lola, nàng nghe ra Lý sát và bằng hữu của hắn đánh thương địch nhân thủy tinh long, tự nhiên có thêm một tia hảo cảm với Trần Duệ. Nhưng là nguyên nhân hảo cảm lớn nhất vẫn là việc hắn dâng lên thạch bản trân quý.
“Lola tiểu thư, hai phù hiệu này cùng có bảy biến hóa, mà quy luật rất giống nhau, có phải có liên hệ gì không?” Trần Duệ vừa nói vừa vẽ xuống đất hai phù hiệu, một phù hiệu là hắn nhìn thấy trong khối thạch bản lần trước, một là trong khối thạch bản lần này.
Lola hơi kinh ngạc, trong mắt nàng lóe lên tia hân thưởng, lấy tạo nghệ của nàng, tự nhiên nhìn ra được mười bốn biến hóa kia không sai chút nào, không ngờ Lý Sát còn có thiên phú ở phương diện này, thêm vào ma pháp trận, long ngữ minh văn và chế khí thuật, có thể nói là toàn tài.
“Tiểu thư?”
“A…”
“Có thể hay không…”
“A?” Tiểu nữ long tiểu thư lộ ra biểu tình ngây ngốc theo tập quán, hỏi một đằng trả lời một nẻo, “Ta đói a.”
“…”
Quả nhiên, lại bắt đầu giả ngốc, gian xảo…
Thế là sinh hoạt trù sư, tạp dịch, thực nghiệm phẩm bắt đầu…
Hoặc có lẽ bởi vì hai khối thạch bản thượng cổ phù ngữ, và thiên phú Trần Duệ bày ra, thái độ của Lola đối với hắn có một chút biến hóa. Loại biến hóa này thể hiện rõ nhất ở thí nghiệm, càng thêm kiên trì và tỉ mỉ a, không được đáp án thì kiên quyết không dừng – tin tưởng vị trợ thủ hiếu học này sẽ cảm động vì tinh thần nghiên cứu của nàng đi.
Trên thực tế, vị trợ thủ hiếu học này mỗi lần đều là lệ chảy đầy mặt, đương nhiên không phải vì cảm động mà là vì bị thí nghiệm giày vò… Thí nghiệm của tiên nữ long tiểu thư huyễn lệ nhiều sắc màu hơn bí ngục cả trăm lần, nhưng nếu luận trình độ nguy hiểm thì bí ngục chỉ là một chuyến du lịch nhàn nhã.
Nói đến bí ngục, không thể nhắc đến mập mạp giám ngục trưởng Capone, tham ô không gian giới chỉ của Trần Duệ. Sau khi hắn biến chuyện trong triều, mập mạp vội vàng chạy đến gặp cung đình cao cấp cố vấn đại nhân, đầy căng thẳng trả lại không gian giới chỉ.
Kỳ thật trong không gian giới chỉ này chỉ có một ít tài vật để che mắt mà thôi, số lượng cũng không phải là nhiều, nhưng đối với mập mạp thì đây là một khoản tiền rất lớn rồi. Hắn vốn đang gật gù đắc ý vì khoản thu này thì nghe được tin tù nhân Charles đẩy ngã Lincoln gia tộc, mập mạp như bị sét đánh, trong lòng vô cùng sợ hãi, lập tức mang trả giới chỉ, mà bên trong còn có không ít hiếu kính.
“Không phải còn có…” Trần Duệ nhíu mày một cái nói, làm tâm lý mập mạp tràn ngập hoảng sợ, nhưng vị cố vấn đại nhân này lại lắc lắc đầu nói: “Quên đi, coi như là thù lao cho ngươi.”
Nói xong câu này, cố vấn đại nhân quay người rời đi bỏ mặc giám ngục trướng đứng đó muốn khóc không xong. Bởi vì câu nói này của Trần Duệ có rất nhiều người nghe được, đại đa là các đại diện gia tộc đang định mời Charles dự tiệc, thậm chí còn có nguyên lão gia tộc. Những người này không hẹn cùng lộ ra biểu tình ra là như vậy, thảo nào Charles đột phá được nhà giam số 13, hóa ra là mua chuộc được tên mập mạp này. Dù là phúc hay họa, mập mạp cũng bị kéo xuống vũng nước đục này, dự tính muốn lên được bờ cũng phải mất mấy chục cân…
Những ngày tiếp theo, tuy chịu đủ một vị mỹ nữ “tồi tàn”, nhưng Trần Duệ cuối cùng cũng có cơ hội tiếp xúc thượng cổ phù ngữ.
Thạch bản như vậy Lola còn có mười hai khối, thêm vào hai khối Trần Duệ đưa, tổng cộng là mười bốn khối. Theo như Lola giới thiệu, những thạch bản này là nàng lấy được từ một di tích, tổng cộng có mười tám khối, sau bị địch nhân cướp đi sáu khối.
Thượng cổ phù ngữ là ngôn ngữ vô cùng thần bí, nghe nói còn mang theo bí ảo của chư thần, chỉ là, không biết bao nhiêu năm trước, tựa hồ trải qua một chiến dịch kinh thiên động địa, chư thần đột nhiên im tiếng biệt tích, sau đó không hiển lộ thần tích nữa. Trong sử sách, chiến dịch này được gọi là “chư thần hoàng hôn”.
Đương nhiên, chư thần có sinh mạng vĩnh hằng, mấy vạn năm đối với thần mà nói chỉ là một giấc ngủ mà thôi, cho nên tín đồ vẫn duy trì thành kính, cho dù là Lomond cũng thỉnh thoảng nói câu ma thần tại thượng, chẳng qua, độ tín ngưỡng là bao nhiêu thì không thể biết được…
Mỗi mỗi thạch bản, tương đương với một chữ cơ bản, có thể phát sinh vô số biến hóa. Đương nhiên, hiểu chữ chỉ là bước đầu, sau đó còn có từ, câu và ứng dụng, phức tạp mà thâm ảo, nếu như thật sự nắm giữ được thượng cổ phù ngữ, có thể khám phá được cảnh giới bán thần.
Lola được Pagliuca khen là người hiểu thượng cổ phù ngữ nhất ma giới, nàng đã nghiên cứu mấy ngàn năm, nhưng theo như lời nàng nói, nàng mới chỉ nắm giữ một ít bề ngoài, nếu như có thể gom đủ thạch bản, có lẽ có thể hiểu thêm.
Trần Duệ cũng không dám lấy hết thạch bản ra, đầu tiên là vì hắn đã nói trước chỉ có hai khối, nếu như tùy tiện đổi giọng sẽ làm Lola hoài nghi, hơn nữa sợ Lola qua sông đoạn cầu, giá trị danh dự của vị tiểu thư này là âm! Mà lại, nàng còn là địch nhân với Pagliuca, nếu như để nàng lớn mạnh hơn, tương lai chỉ sợ Pagliuca sẽ gặp nguy hiểm.
Trước mắt vẫn là học tri thức từ Lola đi, đợi nắm vững tri thức đến mức độ nhất định, sau đó tham ngộ bốn khối thạch bản kia.
Phần lớn thời gian của Lola dành để nghiên cứu hai khối thạch bản, tuy chỉ có hai khối, nhưng diễn hóa ra gần ngàn chữ, lại còn tổng hợp với mười hai khối trước đó, có thể nói là cực kỳ phức tạp.
Làm trợ thủ, Trần Duệ học được không ít tri thức thượng cổ phù ngữ, độ sâu phân tích lại phát huy tác dụng thần kỳ, rất nhiều biến hóa và tổ hợp được khắc sâu vào trí não Trần Duệ. Càng tiếp xúc với thượng cổ phù ngữ, hắn càng cảm nhận được huyền ảo vô biện của phù ngữ, phảng phất như bao dung thế gian vạn vật vậy.
Nếu như nói hắn đã ở đỉnh phong của lý giải long ngữ minh văn và ma pháp trận, như đứng trên một ngọn núi lớn. Thì giờ hắn đứng trong cả một tinh cầu, đương nhiên ngoài tinh cầu, còn có tinh hệ, tinh vực, thậm chí là vũ trụ vô biên, ảo diệu vô cùng.
Dù cho Trần Duệ chỉ ngẫu nhiên hiển lộ thiên phú, nhưng cũng đủ để Lola kinh ngạc vô cùng, đặc biệt là năng lực phân tích và tính toán, càng nhiều lúc, vị tiên nữ long tiểu thư cần mượn lực lượng của vị trợ thủ này.
Lúc này, Trần Duệ thừa cơ lấy ra một thứ, chính là đạo cụ ghi lại biến hóa phù ngữ trên người Pagliuca. Hắn nói là đây là ngẫu nhiên mua được, vốn vẫn không thể hiểu nổi, hiện tại sau khi học thượng cổ phù ngữ, mới phát hiện hai thứ này có khả năng liên quan đến nhau.
Lola lập tức rất hứng thú đón lấy, rất nhanh đã biết đây là phong ấn, bên trong còn có vô số chữ, đoản ngữ nàng chưa biết, phức tạp dị thường.
Làm trợ thủ, Trần Duệ lần này chân tâm thật ý hiệp trợ nàng nghiên cứu, chỉ cần có thể phá giải phong ấn, Pagliuca sẽ khôi phục thực lực ma đế đỉnh phong mạnh nhất, thực lực này, ít nhất là cùng cấp bậc với thủy tinh long Jacob. Cho dù không suy xét tình thế Ám Nguyệt thành, thì riêng đối với độc long, đây đã là tin vui lớn rồi.
Càng làm Trần Duệ kinh ngạc là, Lola dùng chính bản thân nàng làm thí nghiệm phẩm thử thượng cổ phù ngữ. Ví như hiện tại, nàng ở bên trong bảy cái thạch trụ, trên mỗi thạch trụ là những văn tự phù ngữ không ngừng biến ảo. Mô hình phong ấn Pagliuca hiện ra trong thực nghiệm thất, những thạch trụ này là Lola chế tạo ra để mô phỏng tốt nhất thượng cổ phù ngữ.
Bảy căn thạch trụ phát ra quang mang ôn hòa, Lola vừa thể nghiệm vừa cầm bút ghi chép lại biến hóa.
Bình tâm mà luận, tiên nữ long tiểu thư quả là học giả và nhân viên nghiên cứu khoa học ưu tú, không tiếc lấy thân phạm hiểm, rất giống những vị khoa học gia vĩ đại Trần Duệ biết ở thế giới trước kia..
Chỉ là, nếu như trình độ cuồng nhiệt giảm đi chút, giá trị danh dự cao hơn chút, thuộc tính giả ngốc giảm đi chút thì tốt rồi… Nhưng là, như vậy còn là Lola sao?
Khi đang phán đoán, phù hiệu trên thạch trụ nhanh chóng chuyển biến, lấp lánh quang mang bất an, loại biến đổi này càng lúc càng nhanh, quang mang nháy mắt mạnh mẽ vô cùng.
“Không tốt!” Trần Duệ bị dọa nhảy dựng, đã định cưỡng chế dừng lại thí nghiệm.
“Không được dừng!” Tiên nữ long hét lớn một tiếng, quanh người nàng xuất hiện một vòng phòng hộ ma pháp.
Vòng phòng hộ này hẳn là vòng phòng hộ mạnh nhất ma giới, nhưng theo pháp tắc cường quang mang đến, ma pháp phòng hộ nhanh chóng bị thôn phệ, còn không đợi nàng thi triển ma pháp tiếp theo, cường quang đã hoàn toàn bao lấy nàng.
Ngay khi Trần Duệ cưỡng chế dừng lại thí nghiệm, tiên nữ long ở trung ương đã biến mất không thấy?
Trần Duệ kinh ngạc không thôi, chẳng lẽ là không gian ma pháp? Lola bị trục xuất đến dị không gian nào đó?
Vốn đây hẳn là chuyện đáng chúc mừng, nhưng vấn đề là, hiện đang trong giai đoạn nghiên cứu giải trừ phong ấn cho Pagliuca, nếu như tiên nữ long bị quản lý thời không cho xuyên việt thì chẳng phải khổ cực trước kia là công cốc sao?
Trần Duệ trong lòng vừa động, bắt đầu tìm khắp Thải Hồng sơn cốc, quả nhiên, hắn tìm được Lola đang hôn mê bất tỉnh trên một sườn núi.
Có điểm đòi mạng chính là váy dài trên người nàng đã rách nát, không chỉ bả vai, mà cả một bên ngực đều lộ ra, cho dù là nằm đè lên, nhưng có thể nhìn thấy rõ ràng độ cong, tuyết trắng dụ người, thậm chí là… nụ hoa màu hồng.
Không thể nào, hình ảnh này cũng quá không khoa học!