Ma Giới Đích Nữ Tế

Chương 97: Chương 97: Nguy cơ đến gần






Biểu hiện của Trần Duệ rất nghiêm túc. Hắn nói:

“Sáng mai, nàng hãy cưỡi song túc phi long đi đến rừng Lục Diệp đợi một thời gian nhé.”

Rừng Lục Diệp là một khu rừng ở biên giới dãy núi Tây Lang, dù cưỡi song túc phi long một đường bay thẳng cũng mất đến mấy giờ, là một khu vực tương đối an toàn.

Athena nhíu mày:

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Thực lực của tên Lennon đó thật đáng sợ. Dù Trần Duệ có liên thủ với Athena cũng không có phần thắng nên hắn muốn đưa Athena đến một nơi an toàn. Khi không còn gì phải lo lắng hắn mới tìm cách tính chuyện của Lennon và Kulia được.

Lúc trước khi đi, Pagdarius đã từng cho hắn một bình độc dịch nhỏ, chính là loại kịch độc đã giết chết Sandro. Tình hình trước mắt vẫn chưa tiện sử dụng nên phải đến thời điểm vạn bất đắc dĩ. Đến lúc đó chỉ có thể dùng thủ đoạn phi thường thôi.

Nhưng nếu đem mọi chuyện nói rõ ra, Athene nhất định sẽ không đồng ý rời khỏi. Trần Duệ nảy ra một ý:

“Nàng biết ta có truyền thừa của đại tông sư, trong khoảng thời gian này sẽ ngủ say quên cả thời gian, đây là nguyên nhân chính. Bắt đầu từ ngày mai, truyền thừa của đại tông sư sẽ tiến vào một quá trình quan trọng khẩn cấp, không thể bị bất cứ ai quấy rầy, nên ta hy vọng nàng có thể đến rừng Lục Diệp giúp ta. Việc này có quan hệ đến tính mạng của ta, cần phải giữ bí mật tuyệt đối. Ta sẽ nói với bên ngoài là cần ra ngoài trong một thời gian ngắn, sở quáng vụ còn có bọn người Gade sẽ không có vấn đề gì.”

Quả nhiên, Athena vừa nghe có quan hệ đến tính mạng của hắn đã không cần suy nghĩ mà nhẹ gật đầu:

“Tốt lắm! Ta đi với anh.”

Trần Duệ tạm thời bịa một lý do:

“Không! Nàng đến đó trước, thay ta chuẩn bị một chút. Bản thân ta phải đi tìm mấy địa điểm dựa theo yêu cầu của đại tông sư, sau đó sẽ nhanh chóng tới gặp nàng. Nếu ta không đến, nàng nhất định không được rời khỏi rừng Lục Diệp.”

Tuy Athena cảm thấy lý do “chuẩn bị trước” này có hơi miễn cưỡng, nhưng việc này liên quan đến tính mạng của Trần Duệ, nên đáp ứng không chút do dự.

“Nhưng khi chúng ta đi, lương thực của những người thợ đào mỏ phải tính sao?”

Athena bất ngờ đưa ra một vấn đề.

Trần Duệ khẽ lắc đầu. Từ miệng của đạo tặc đoàn biết được, phải giữ thợ mỏ lại để kiềm chế và gây tê liệt cho Ám Nguyệt Thành nên tạm thời sẽ không quá nguy hiểm. Còn hắn là quan quáng vụ mới nhậm chức, là mục tiêu chú ý của bọn đạo tặc. Nếu có sơ suất còn có thể liên lụy tới những thợ mỏ kia.

Trước mắt vì sự việc “U Linh Long” nên sự chú ý của bọn đạo tặc còn chưa chuyển qua mỏ quáng vụ bên này. Một khi phong ba ở hầm mỏ được giải quyết hoặc xoa dịu, nhất định ác ma đạo tặc đoàn sẽ ra tay với quan quáng vụ là hắn. Nếu cố ý mất tích hoặc giả chết, không chỉ những người thợ đào mỏ sẽ tạm thời được an toàn mà còn có thể xuất kì chế thắng.

Athena thấy Trần Duệ không nói gì, nghĩ hắn đang bất mãn, vội nói:

“Vậy đi, sáng mai ta tìm săn thú nhiều một chút cho bọn họ, sau đó sẽ đến rừng Lục Diệp chuẩn bị đồ vật cần thiết cho anh, được không?”

Ánh mắt rạng rỡ của Athena tỏa sáng trong đêm tối làm Trần Duệ không đành lòng cự tuyệt, gật đầu.

“Athena...”

“Ừm...”

Trần Duệ rốt cuộc đã phát hiện bộ dạng mất tự nhiên của Athena. Thật ra, hắn thân là nam tử hán, nửa đêm chui vào lều của một nữ hài tử, tuy nói có chuyện khẩn cấp nhưng lại dễ khiến cho người ta nghi ngờ. Chuyện muốn nói đã nói xong, chẳng lẽ còn mặt dày mày dạn ngây ngốc ở đây... nói mấy lời không trong sáng sao?

Thật ra mặt dày cũng không phải không được, chỉ có điều thời gian phía trước đã rất khẩn trương. Khế ước chiến tranh của Arnoux đã là lửa sém lông mày, lại từ đâu nhảy ra một tên “lười biếng” vương tộc Lennon đáng sợ, chỉ cần sơ sẩy một tí mạng nhỏ cũng không còn. Còn những chuyện khác, có lẽ đợi đến tháng sau sẽ tính.

Của mình, cuối cùng cũng là của mình, chạy không thoát được.

Trần Duệ đổi ra một bộ bốn bình vĩnh hằng hắc sắc dược tề giao cho Athena.

“Nàng uống hết bốn bình dược tề này đi. Nhớ kỹ, chút nữa dù có chuyện gì xảy ra cũng không được nói cho bất cứ ai biết.”

Thuốc là thuốc tốt, dặn dò cũng tốt luôn, nhưng mà cách dùng từ hình như có vấn đề: Có chuyện gì xảy ra? Không được nói cho người khác?

Lại thêm Athena hơi ngây ngô còn ăn ý gật gật đầu.

Nếu đổi lại tiểu loli, nhất định sẽ hoài nghi dược tề “nào đó” chính là... Vì sao Alice là Alice, Athena lại là Athena.

Trần Duệ không dám nấn ná, vội về đến lều vải trên núi.

Thấy bộ dáng vội vàng bỏ chạy của Trần Duệ, Athena đang mang quyết tâm một kiếm “đánh” hắn bay ra ngoài, tâm tình khẩn trương bất an lại chuyển thành một chút bất mãn kỳ lạ: Hứ, tên nam nhân không có can đảm!

Nữ nhân quả là một sinh vật mâu thuẫn nhất trên đời.

Nữ nhân mâu thuẫn đó sờ nhẹ lên hai má nóng, cầm lấy một bình dược tề trên mặt đất, rút nắp bình ra, uống vào.

Sáng sớm ngày thứ hai, Athena gấp rút chạy lên căn lều trên đỉnh núi, đánh thức Trần Duệ đang nằm trong túi ngủ dậy.

“Tối hôm qua anh cho ta uống dược tề gì vậy?”

Thấy dáng vẻ kinh ngạc pha lẫn hưng phấn của Athena, Trần Duệ mỉm cười. Mở lòng đúng là một phép nhân, hai người mở lòng so với một người càng vui vẻ hơn. Chỉ tiếc trước mắt vẫn không thể lộ ra bí mật này cho người khác được.

Trần Duệ chỉ vào đầu:

“Đại tông sư là một vị luyện khí kiêm dược tề đại tông sư. Bảo bối truyền thừa của hắn, nàng đoán xem sẽ là cái gì?”

Dù đã chuẩn bị tâm lý trước, nhưng sau khi nghe Trần Duệ chính thức thừa nhận, Athena vẫn không nhịn được rung động trong lòng:

“Chẳng lẽ đúng là vĩnh hằng...”

“Bây giờ nàng chỉ mới hấp thụ một phần dược tính. Sau này khi lực lượng tinh thuần, dược tính sẽ dần dần phát ra. Khi đã hấp thụ hoàn toàn, còn sinh ra một loại cộng hưởng, tăng thực lực thêm lần nữa.”

Lời của Trần Duệ tất nhiên là từ kinh nghiệm mà ra, nhưng hắn cũng nghiêm túc cảnh báo một câu:

“Chuyện này không những liên quan đến sinh tử của ta, còn có thể ảnh hưởng sự tồn vong của Ám Nguyệt. Nàng tuyệt đối không được kể cho bất kỳ người nào, kể cả Alice và Shia công chúa.”

Athena tất nhiên hiểu rõ hắc sắc dược tề xuất hiện tại Ma giới sẽ gây ra chấn động ra sao, cũng biết hắc sắc dược tề quý giá vô cùng. Theo một góc độ nào đó, thậm chí còn vượt qua Trái Ác Quỷ. Vậy mà người này lại không chút do dự đưa cho nàng uống, lại còn đến bốn bình nữa.

Đôi mắt hồng sắc của Athena nhìn Trần Duệ thật sâu sắc, rút kiếm ra, nói:

“Ta Athena Wales dùng danh dự của gia tộc phát thệ, tuyệt không nói chuyện này cho bất kỳ kẻ nào!”

Thật ra, sau lời thề này còn có một câu, chỉ có điều nàng đã dấu nó trong lòng.

Muốn nữ nhân giữ bí mật là một chuyện cực khó, nhưng về mặt này có thể tin vào Athena, sự kiện “độc” lúc trước đã chứng minh được.

“Ta đi săn trước đây.”

Dù có nhiều chuyện muốn hỏi, nhưng Athena vẫn nhớ đến lời hứa một tháng nên nàng không nhiều lời, cưỡi song túc phi long bay lên mà đi.

Trần Duệ gọi Gade đến, nói bản thân tu luyện độc thuật xảy ra chút vấn đề nên muốn nhờ Athena hộ tống về Ám Nguyệt thành hoặc tìm một chỗ tịnh dưỡng. Sở quáng vụ tạm thời giao cho hắn quản lý.

Gade đã sớm bất mãn với Trần Duệ. Quan quáng vụ nhân loại tân nhiệm trừ ngày đầu tiên đến diễn thuyết và làm một nồi canh thịt, sau đó chỉ luôn trốn trong lều “tu luyện độc thực”. Mọi thứ đều do Athena tiểu thư vất vả bận rộn. Dù nàng nói là theo mệnh lệnh của quan quáng vụ, nhưng người sáng mắt đều nhìn ra Athena tiểu thư đang che dấu cho vị quan quáng vụ vô trách nhiệm thôi.

Hôm nay Trần Duệ bảo cùng với Athena rời khỏi một thời gian ngắn, cũng đúng theo ý của Gade nên hắn dĩ nhiên là vui mừng đồng ý.

Trần Duệ ngồi bên cạnh căn lều chờ Athena trở về, vừa chuyển hóa quặng phế lấy được tối hôm qua. Phẩm chất tinh thể trên những quặng phế đều khác nhau, điểm linh khí đổi được cũng không đồng đều. Tầng trên cùng cung cấp linh khí nhiều nhất, nhiều hơn hẳn so với nguyên liệu lấy tối hôm qua. Xem ra có liên quan đến thời gian, quặng càng “mới” thì linh khí càng nhiều, có thể suy ra càng xuống tầng dưới càng ít đi.

Vậy loại tinh thể này cuối cùng là từ đâu ra? Bốn trăm năm trước, ma thú dưới lòng đất xuất hiện, loại mỏ quặng này cũng xuất hiện. Có khi nào có liên hệ đặc thù nào đó với ma thú chăng?

Bốn bình hắc sắc dược tề tối qua tiêu mất bốn mươi vạn điểm linh khí, nhưng cho Athena dùng thì không tiếc. Huống hồ vẫn còn ba mươi hai vạn điểm và một kho mỏ quặng.

Bỗng nhiên có tiếng huyên náo từ dưới chân núi truyền ra. Trần Duệ lập tức rời khỏi siêu cấp hệ thống. Chỉ cần không vào sân huấn luyện, hắn vẫn có thể có duy trì cảm giác nhất định với bên ngoài.

Có thợ đào mỏ vội vàng hấp tấp chạy đến báo cáo:

“Không ổn rồi quan quáng vụ đại nhân! Người của ác ma đạo tặc đoàn đến rồi.”

Trần Duệ chấn động. Chẳng lẽ Lennon không giữ lời, ngược lại giúp đỡ ác ma đạo tặc đoàn bày mưu tính kế suy đoán ra sở quáng vụ là đầu trò? Nhưng đây cũng quá nhanh!

Hiện giờ Athena vẫn chưa trở về, hắn không thể đi trước một mình nên chỉ đành tùy cơ ứng biến vậy.

Trần Duệ không chút do dự mở giải tích nhãn ra. Hắn phân phó cho Mãnh Đát xem tín hiệu tùy cơ tiếp ứng, lại bảo DiuDiu vừa trở về lúc rạng đông ẩn vào căn lều, sau đó mới đi xuống núi.

Trước sở quáng vụ, một đám đạo tặc đông nghịt đang chặn lối ra. Bọn chúng mặc áo giáp da, tay cầm vũ khí, khí thế hung hãn. Nhìn vào trận hình, tuyệt đối không phải là đám ô hợp bình thường. Những người thợ đào mỏ sợ run rẩy cả người, bị vây khốn vào giữa. Vật duy nhất trong tay họ là xà beng chữ thập, sắc mặt nhóm thủ vệ của sở quáng vụ đều tái nhợt.

Một tên đại ác ma cao lớn cường tráng bước ra, khinh thường liếc nhìn những thợ đào mỏ:

“Bản đại nhân là ác ma đạo tặc đoàn Kulia. Kẻ nào là quan quáng vụ mới tới, bước ra cho ta.”

Đám thợ mỏ nhất thời không dám lên tiếng, Kulia cười lạnh:

“Ta cho hắn một phút. Nếu vẫn không chịu ra, ta liền giết mười đứa, sau đó lại giết hai mươi, đến lúc giết sạch cả đám phế vật các ngươi mới thôi. Các ngươi đều biết ta đã giết qua bao nhiêu người rồi, đừng dại dột khiêu chiến sự nhẫn nại của bản đại nhân.”

Lời uy hiếp này khiến cho những thợ mỏ bắt đầu xôn xao, mọi ánh mắt nhất tề rơi vào người Trần Duệ đang đứng bên cạnh Gade.

Trần Duệ thấp giọng nói với Gade:

“Bảo tiểu thư đi đến nơi đã ước định chờ ta...”

Hít sâu một hơi, chậm rãi bước ra.

“Chính là ta!”

“Ngươi là nhân loại sao?”

Kulia đánh giá Trần Duệ đang khẩn trương, cười ha hả rất lố bịch:

“Xem ra Ám Nguyệt lãnh địa đã không còn ai, phải phái một tên phế vật không chút năng lực làm quan quáng vụ!”

Câu này khiến cho rất nhiều thợ mỏ xấu hổ cúi đầu, cũng có rải rác vài người nổi giận nhưng không dám nói gì. Vị quan quáng vụ này mặc dù không có lực lượng, nhưng cũng không ra quy định nhiệm vụ hay cưỡng chế thứ gì, còn nấu thức ăn cho mọi người được no bụng, coi như là một vị lão đại tốt.

Ánh mắt Trần Duệ sắc bén nhìn đám đạo tặc trước mặt đồng loạt dùng cung nhắm vào hắn, có lẽ vì kiêng kỵ “độc thuật” của hắn. Bây giờ chỉ cần Kulia ra lệnh, lập tức đương trường bắn chết.

Trần Duệ cũng không sợ cung tiễn. Giải tích nhãn hiển thị thực lực tổng hợp của Kulia là cấp D, thực lực ít nhất cũng phải là trung đoạn cao giai ác ma. Nhưng người Trần Duệ kiêng kỵ nhất không phải là Kulia, mà là tên Lennon thần bí kia. Điểm chết người nhất là “hắc ám ý chí” sau một lần truyền tống, phải đến hai mươn bốn giờ sau mới có thể khôi phục lực lượng để sử dụng lần tiếp theo.

“Ác ma đạo tặc đoàn của chúng ta muốn mời quan quáng vụ đại nhân đến làm khách ở chỗ chúng ta, chẳng biết đại nhân có thấy hãnh diện không?”

Lời của Kulia xưng hô là đại nhân, trong giọng nói lại không hề che giấu sự khinh miệt. Hắn chỉ chờ Trần Duệ nói “Không” một tiếng, lập tức ra lệnh dùng tiễn bắn chết.

Chỉ thấy quan quáng vụ nhân loại hơi chút do dự, rồi lại gật đầu:

“Ta sẽ đi với ngươi, nhưng ngươi không được tổn thương thuộc hạ của ta.”

Những lời này vừa thốt lên, trong lòng đám thợ mỏ lại càng thấy hổ thẹn, ngay cả Gade cũng lộ vẻ chấn động.

“Ahh!”

Kulia hơi bất ngờ. Hắn nghĩ thầm bắt sống hắn sẽ càng có công lớn hơn. Dù gì chỉ cần giữ người trong tay, sống chết còn không phải do mình định đoạt sao?

Kulia đang định ra lệnh thủ hạ đưa Trần Duệ đi, lại nghe một âm thanh lười biếng vang lên:

“Đợi đã!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.