Các đăng linh rất nhanh đi vào hoàng cung, với sự trợ giúp của Khách Cổ Lệ, nên nhanh chóng hiểu rõ công việc canh giữ hoàng cung. Người ngoài vẫn tưởng Khách Cổ Lệ là thống lĩnh cấm vệ quân, cho dù là người hữu tâm, cũng chỉ biết trong hoàng cung bổ nhiệm thêm một nhóm cấm vệ quân mới. Người của Hắc Diệu khi xưa đều bị điều đi, người ngoài cũng không biết thực lực chân chính của những “cấm vệ quân” này thế nào.
Trần Duệ được an bài chỗ ở tại Ám Bộ, rồi tìm đến lão sư Tetema. Từ lời Tetema mà biết được, U Linh San Hô và Lam Tinh Trọng Thủy đều là tài liệu cực kì quý hiếm, còn tiêu thụ trên thị trường vào thời điểm hai ngàn năm trước, còn bây giờ quả thật rất khó mà gặp được vật này. Hai loại tài liệu này chỉ có ở Tử Vong chi hải mới tìm được, Tử Vong chi hải nằm ở phía cực nam Đọa Thiên Sứ đế quốc, không bờ không bến, thần bí khó lường, chưa ai có thể sống sót trở về, là đệ nhất hung địa ở ma giới.
Trần Duệ nhớ tới thổ nguyên tố quân vương Moore ở thế giới dưới lòng đất. Sau khi Moore hấp thụ hoàn toàn lực lượng của ốc nguyên chi nhưỡng, sẽ tiến vào Tử Vong chi hải, đến lúc đó chắc chắn sẽ đồng hành cùng nhau.
Lúc này Trần Duệ từ Tinh Hoàng Chi Đô mang về một vài thứ, làm cho Tetema cực kỳ hứng thú. Chỉ riêng tụ quang trùng đã tuyệt chủng dùng để chế tạo đăng linh đã làm lão thích không nỡ buông, còn thêm vào hai bộ cấu trang chiến ngẫu, một bộ hoàn chỉnh, và một bộ chưa rọn vẹn. Trần Duệ đều giao cho Tetema nghiên cứu tất, để lão nhìn xem có thể khiến ma tộc bình thường điều khiển được loại cỗ máy chiến tranh cường đại này không.
Bởi vì Mejia thỏa hiệp, còn đế đô thì biểu hiện ra thế đứng vững như bàn thạch. Du Nguyệt quán ở thành nam vẫn một mặt lắp đặt thiết bị không có biểu hiện gì, mà chi nhánh của Công Chúa phường thì bị tất cả các thương gia liên hợp lại chế ước khiến cho sinh ý ảm đạm. Từ các dấu hiệu này có thể thấy rằng, Mejia đã thua nước.
Dĩ nhiên, về phần Mejia thân là đế vương mà nói, nhất lý vạn kỵ (thức khuya dậy sớm). Bên cạnh đó Công Chúa phường chẳng qua chỉ là một chi nhánh nhỏ mà thôi. Trong khoảng thời gian này nàng phải vắt hết tâm trí giải quyết rất nhiều vấn đề Hắc Diệu lưu lại. Nàng còn lấy một lượng tư kim không nhỏ từ lão bản ở Ám Nguyệt để giúp đỡ, lôi kéo các gia tộc, và bố trí ổn thỏa cho quần chúng nhân dân, mở rộng cạch kỹ trường, tu sửa các địa phương và đường phố bị tàn phá. Còn tăng thêm rất nhiều công trình đặc biệt, nhìn qua cảnh tượng rực rõ hẳn lên, khiến cho dân chúng lưu lại ấn tượng khá tốt.
Việc lôi kéo nhân tâm này Mejia làm không tồi bởi vì phần lớn đối tượng là tiểu gia tộc và bình dân, cho nên đám người Angeline không có để trong lòng, vả lại sản nghiệp của các nguyên lão trong gia tộc cũng được chiếu cố không ít, cho nên tiến triển khá thuận lợi.
Mấy ngày nay Trần Duệ không có mặt tại đế đô mà ở Thải Hồng sơn cốc cùng với Lola. Do bên cạnh Mejia đã có nhiều đội bảo vệ đăng linh, cộng thêm nhiều thủ hộ vương tộc, nên mới có thể dọn tới chỗ Lola, tiến hành công tác nghiên cứu với nàng.
Chẳng qua, lần này tiên nữ long tiểu thư cũng không có nghiên cứu đăng linh, mà là… phó cốc chủ đại nhân.
Hành trình Trần Duệ đi di tích văn minh thượng cổ cũng không có giấu diếm Lola. Hắn nói ra tất cả mọi việc, kể cả việc có được lĩnh vực quốc độ tinh thần lạc ấn. Lola vừa nghe thấy điều này, mắt liền sáng lên. Vốn đang định nghiên cứu đăng linh một phen cũng không để tâm nữa, trực tiếp kéo Trần Duệ vào thực nghiệm thất.
Kế tiếp Trần Duệ lại một lần nữa vinh dự mà trở thành thực nghiệm phẩm, nhìn vào những máy móc và đạo cụ kia, hắn không khỏi thất thần một trận, giống như nhớ lại thời mới quen tiên nữ long tiểu thư. Thế sự vô thường, ngày xưa vị khoa học gia điên cuồng “kinh khủng tàn bạo” ngày nào giờ đã trở thành chú chim nhỏ nép vào người hắn. Những thí nghiệm kia cũng vô cùng cẩn thận chú đến sự an toàn của hắn.
Mặc dù đã hết sức chú ý, nhưng thí nghiệm của Lola vốn đã không an toàn, mấy lần còn lâm vào tình thế nguy hiểm, may mà Trần Duệ cũng là kim phi tích bỉ (nay không như xưa), bất kể là thí nghiệm hay ma pháp trận đều đường coi là người lành nghề. Rất nhanh hóa nguy thành an, nhưng mà tiên nữ long tiểu thư cuối cùng cũng dùng một loại phương thức thí nghiệm khiến Trần Duệ nói không nên lời. Chính là thí nghiệm thượng cổ phù ngữ có chứa lĩnh vực của bán thần ngày đó đã thúc đẩy mối nhân duyên của hai người.
Hiện giờ Lola dùng đoạn phù ngữ này đã dễ như trở bàn tay, có thể tự nhiên khống chế, bộ phận nguy hiểm đầu tiên được cách ly ra, chỉ lưu lại bộ phận đằng sau. Tác dụng của bộ phận thượng cổ phù ngữ này là… kích tình, ham muốn, giao thông... ( DG: )
Dựa vào tinh thần hiến thân vì khoa học, Trần Duệ bừng bừng hào khí cộng thêm tinh khí tràn trề mà nghênh đón thí nghiệm. Nói thật, cả ngày dán mặt vào một một đoàn linh đăng sexy lúc nào cũng có thể hiến thân cho mình, thì phải cần phải đòi hỏi đến nghị lực, và sức áp chế thật mạnh. Hắn sớm đã muốn điên loan đảo phượng một phen nhưng khi nhìn vào vẻ chăm chú thí nghiệm của Lola, thì hắn lại nhẫn nhịn không đành quấy nhiễu nàng. Không ngờ tiên nữ long tiểu thư lại dùng phương pháp thí nghiệm này, phó cốc chủ địa nhân như hắn sao dám trái lời không cúc cung tận tụy với cốc chủ đại nhân?
Vào lúc đoạn thượng cổ phù ngữ kia phát động, thì hai người đã nhanh chóng quấn lấy nhau, rồi tiếp đó đã kích tình như lửa xxx với nhau. Tất nhiên Trần Duệ anh dũng vô bì, nhưng Lola thân là long tộc cũng không phải kẻ yếu, vừa rồi mới mềm nhũn như bún khóc lóc xin tha, lát sau tinh thần đã phấn chấn mà đảo khách thành chủ.
Song ngay tại lúc bọn họ quấn lấy nhau, đúng thời điểm cao trào, thì bỗng dưng Lola cảm nhận được một thứ nào đó đáng sợ, run lên bần bật. Nàng gắng gượng dục vọng từ thượng cổ phù ngữ. Thân thể gắng sức dẫy dụa lăn xa ra khỏi Trần Duệ, ngón tay phóng ra cột sáng có phù ngữ chi lực, nhưng quang mang lại dần dần nhạt đi.
Trần Duệ kinh hãi, cho rằng thân thể nàng xuất hiện vấn đề gì, dục vọng lập tức vụt tắt, vội vàng ngồi dậy, đỡ vai nàng: “Lola?”
“Đừng động vào em!” Lola lại run lên, dị thường kêu một tiếng.
Sau khi Trần Duệ và Lola có quan hệ thân mật, nàng và hắn vẫn luôn tâm đầu ý hợp, tương thân tương ái. Nữ tử có trí tuệ lại thích giả vờ ngốc nghếch này đã chiếm một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng hắn.
Khách quan mà nói, bất kể là thực lực hay tướng mạo, hắn thực sự không xứng với Lola. Nhưng mà vị long tộc mỹ nữ cao cao tại thượng này lại luôn một lòng đối với hắn, thậm chí còn không để bụng chuyện hắn có nữ nhân khác. Cảm giác của Trần Duệ đối với Lola, ban đầu là sợ nàng, nhưng bây giờ lại là sợ mất đi nàng. Bây giờ bộ dạng khác thường của Lola như vậy, trong lòng hắn càng không yên lòng, ngừng tay lại.
Thân thể Lola toát ra từng làn nước bốc lên hàn khí, cơ thể vốn đang đỏ ửng bị làn nước này gột rửa cho lạnh như băng. Dòng nước chợt biến đổi, hóa thành một chiếc váy, bọc kín thân thể động lòng người của nàng lại.
“Chúng ta… sau này đừng làm như vậy nữa.” Lời nói của Lola làm Trần Duệ lạnh cả nửa người.
“Vì sao? Xảy ra chuyện gì à?”
“Thân thể em có chút vấn đề, tóm lại là… em đã có quyết định.” Lola đứng dậy, đeo lại kính mắt “Đến khi em vượt qua ma đế hoặc là ngươi hoàn toàn nắm vững lực lượng lĩnh vực quốc độ trước, đến lúc đó chúng ta tạm tách nhau ra một khoảng thời gian đi.”
Lời này khiến Trần Duệ giật mình, hai người từ trước đến giờ gắn bó như keo sơn. Nhất là Lola là long tộc có một loại thiên tính nào đó, đối với chuyện xxx không hề có sức kháng cự. Ngược lại rất ham muốn, chỉ đứng sau tiểu yêu nữ Cơ Á, bây giờ lại đột nhiên ra quyết định này.
Hắn đứng dậy đi đến trước mặt Lola, nhìn vào mắt nàng. Thấy sau kính nàng nổi lên một hào quang nhàn nhạt, ngăn ánh mắt chăm chú của hắn. Trần Duệ vô cùng hiểu rõ Lola, loại tiểu thủ đoạn dấu đầu hở đuôi này chính là một thói quen sợ người khác nhìn chúng tim đen của nàng. Lòng hắn đã rõ, liền lắc đầu: “Nàng vừa mới hấp thu lực lượng của tinh thần lạc ấn hả.”
Trên kính mắt Lola lóe lên quang mang, lại cúi đầu nói: “Ừm."
Trần Duệ càng thêm khẳng định suy đoán của mình: “Nói thật cho ta biết, nếu như chúng ta sau này… thân mật cùng một chỗ thì sẽ phát sinh chuyện gì?”
Lola cắn môi, đáp: “Chàng giành được tinh thần lạc ấn bên trong ẩn chứa tinh hoa của lĩnh vực quốc độ, lực lượng bây giờ của ta đã đến bình cảnh sau cùng của ma đế đỉnh phong, chỉ cách lĩnh vực quốc độ có một bước ngắn, vốn là ta chỉ muốn lợi dụng phù ngữ chi lực cảm nhận ảo diệu của linh vực quốc độ, trợ giúp mình lĩnh ngộ để đột phá. Nhưng em lại vô ý cắn nuốt mất một chút tinh hoa chi lực, lực lượng bên trong người đã phát sinh biến hóa, loại tinh hoa này đối với ta bây giờ có lực hấp dẫn trí mạng, kể cả khi không có sự thúc đẩy của phù ngữ, thì chỉ cần chúng ta… cái kia, thì em sẽ không tự chủ được mà cắn nuốt và hấp thụ loại tinh hoa chi lực này, mà chàng sẽ dần dần mất đi lực lượng của lạc ấn lĩnh vực quốc độ.”
Nói tới đây, Lola cúi đầu càng thấp: “Trừ phi em hoặc chàng có thể đột phá vượt qua tầng thứ ma đế, bằng không… dù em chỉ sai một tia thôi. Thì một tia này cũng gây ra trở ngại với em, từ cổ chí kim, cũng có thể thấy được vô số đỉnh phong ma đế chôn chân tại đó. Em từng được ngươi tặng cho linh hồn chi lực, lại cộng thêm hôm nay hấp thu một điểm tinh hoa lĩnh vực quốc độ, thì đã lấy được lợi ích không nhỏ, phỏng chừng trong ngàn năm nữa sẽ có thể đột phá. Chàng là chủ nhân của lĩnh vực quốc độ, trên người lại có lực lượng truyền thừa, chỉ cần chàng đạt tới ma đế đỉnh phong. Thì tốc độ tiến cấp sẽ nhanh hơn rất nhiều so với em. Trước lúc đó, chúng ta sẽ không gặp mặt nhau, đều chuyên tâm tu hành đi, tranh thủ thời gian sớm đạt tới cảnh giới kia.”
Vừa nghĩ đến tách xa người mình yêu vài trăm năm, mấy ngàn năm, trong lòng Lola đã thắt lại, chẳng qua nàng nhất định phải làm ra quyết định này.
“Hóa ra là như thế.” Trần Duệ thở dài một hơi “Nếu đã là như vậy, thì chúng ta… tiếp tục đi.”
“Cái gì cơ?” Lần này không phải là thói quen giả vờ ngây ngốc của Lola, mà là nàng cảm thấy mình nghe lầm.
“Không được dùng ma pháp! Hãy để ta nói hết đã!” Trần Duệ quát một tiếng, thuận lợi chấn nhiếp tiên nữ long tiểu thư, hắn tiến lên hai bước đem nàng ôm chặt vào lòng “Nếu như nàng hấp thu toàn bộ lực lượng tinh hoa của lĩnh vực quốc độ, thì có thể trực tiếp đột phá bình cảnh hay không.”
Lola đã hiểu ý tứ của Trần Duệ, nhất quyết cự tuyệt nói: “Không được!”
Trần Duệ cười hắc hắc: “Nói thật cho nàng biết, văn minh luyện kim thượng cổ bất kể là thể chất, hay về phương pháp tu hành đều không thích hợp với ta, kể cả lĩnh vực quốc độ cũng thế. Chỉ cần tinh thần lạc ấn tồn tại là được rồi, còn về những tinh hoa kia ta sẽ cho nàng toàn bộ, trợ giúp nàng đột phá bình cảnh.”
Lola nào chịu tin, kiến quyết lắc đầu. Trần Duệ tháo kính mắt của nàng xuống, sau đó nâng cằm nàng lên: “Hãy nhìn sâu vào ánh mắt ta! Ta có con đường tu hành của chính mình, chỉ cần không lâu sau, ta sẽ đột phá ma đế, sau đó từng bước, từng bước đuổi kịp nàng.”
Lời của Trần Duệ là thật lòng, chỗ dựa thực sự của hắn không phải là văn minh luyện kim thượng cổ, mà là siêu cấp hệ thống. Đó mới là con đường của hắn, lĩnh vực quốc độ hắn cấp cho Lola làm nàng sớm đột phá đến bán thần, thực sự là sự lựa chọn tốt nhất. Còn về Tinh Hoàng Chi Đô, thì chỉ cần hắn không chết, tinh thần lạc ấn sẽ vĩnh viễn không tan biến, mãi mãi nằm trong sự khống chế.
“Nếu như nàng thực sự coi ta là nam nhân của nàng, thì hãy tiếp thu lực lượng của lĩnh vực quốc độ! Nếu như nàng muốn rời khỏi ta bây giờ, thì ta sẽ vĩnh viễn không nhìn mặt nàng!”
Câu sát thủ sau cùng mà Trần Duệ nói ra làm Lola chấn động, vành mắt đỏ hoe, cuối cùng cũng không lắc đầu nữa. Lola như muốn nói điều gì đó, nhưng rốt cuộc lại không mở miệng bởi vì nàng biết, lấy tình cảm của hai người, hai chữ “cảm ơn” này chỉ là câu nói vô nghĩa mà thôi, lời này không cần phải nói ra
“Nói cho nàng biết, cách dùng văn minh luyện kim thượng cổ tăng cường lực lượng của mấy thằng cha kia là…” Trần Duệ ghé sát tai Lola nói mấy câu. “Nàng hẳn không muốn ta làm như vậy đi, bây giờ bên người ta đã có hơn hai ngàn đăng linh.”
Lola hiểu vấn đề gật đầu, trên mặt hiện lên áng mây hồng, những quang trụ mang theo phù ngữ có ý nghĩa “đặc biệt” lại bắt đầu lấp lánh lên.