Ngày hôm nay, Đọa Thiên Sứ đế đô tiếp đón một “vị khách” quan trọng.
Tập kết một số lượng lớn binh lực ở Đọa Thiên Sứ đế quốc đến biên cảnh Âm Ảnh đế quốc. Sau khi Mejia đăng cơ như thiểm điện, cuối cùng cũng phái ra tân sứ giả, đi qua Tekula yếu tắc tiến vào Đọa Thiên Sứ đế quốc, tới đế đô.
Lần này sứ giả lại là “người quen”. Đứng đầu là Cafu đệ tam tướng quân của Âm Ảnh đế quốc, phó sứ giả là Celine đệ nhất gia tộc thương nghiệp của Âm Ảnh đế quốc. Cafu là lão bằng hữu của Mejia, lúc Mejia ở Ám Nguyệt thì song phương đã từng viếng thăm nhau, hợp tác rất tốt. Mà gia tộc Custer của Sellin là gia tộc tiến vào lãnh địa Ám Nguyệt buôn bán sớm nhất, còn cùng vài gia tộc ở Ám Nguyệt thành lập thương hội liên hợp, song phương có quan hệ rất mật thiết. Hai người này đi sứ, hẳn là một tín hiệu tích cực, ám chỉ sự thay đổi thái độ của Karthernine.
Trước tiên Mejia ở đại điện hoàng cung, dẫn đầu quần thần chính thức tiếp kiến Cafu, người được chọn làm tả hữu tể tướng cũng không có dị nghị gì, tài chính đại thần và quân vụ đại thần đều là nhân tuyển của các nguyên lão gia tộc đảm nhiệm.
“Ra mắt Mejia bệ hạ.” Cafu tiến vào đại diện, sau lưng là Celine, cùng nhau khom người hành lễ với Mejia.
Mejia hiện giờ không phải là vị lãnh chủ khi xưa nữa, mà là nữ hoàng đại biểu cho cả một đế quốc. Với tình hình hai nước đang giằng co hiện giờ, không thể dùng vẻ mặt vui vẻ tiếp đón hai người quen, chỉ đành nhàn nhạt mà nói một câu: “Hai vị đặc sứ từ xa mà đến, hẳn rất vất vả.”
Cafu đứng thẳng, dùng giọng không kiêu ngạo không siêm nịnh nói: “Lần này ta phụng mệnh Karherine bệ hạ đến đây, đầu tiên là chúc mừng bệ hạ trở thành đại đế của Đọa Thiên Sứ, tiếp theo là muốn thảo luận về việc hợp tác giữa hai nước.”
“Cảm tạ lời chúc phúc của Katherine đại đế. Đọa Thiên Sứ và Âm Ảnh đế quốc có quan hệ hữu hảo từ xa xưa. Chẳng qua Kartherine bệ hạ đóng quân tại hai phía biên giới nước ta, điều này hình như không phải là động tác bày tỏ thiện ý?”
Cafu giải thích nói: “Nguyên nhân đóng quân là vì lúc trước Mejia bệ hạ chiến thắng Hắc Diệu thân vương ở Juarez trấn, quý quốc thấy thế cục ở đó bất ổn. Vì phòng ngừa nội loạn, nên Katherine xuất binh tương trợ Mejia bệ hạ ổn định lại cục diện.”
Lời giải thích này chẳng qua chỉ là một cái cớ, lúc trước Lithith ở Ám Nguyệt cũng dùng cái cớ này.
"Trước khi Katherine bệ hạ ra tay 'tương trợ', ta đã thành công đăng cơ rồi. Cho nên ý tốt của nàng ta chỉ có thể tâm lĩnh, không biết quý quốc muốn biểu hiện kiểu 'hữu hảo' này bao lâu nữa?"
Cafu biết cái gọi là “hữu hảo” này là chỉ đại quân ở biên cảnh, nên mỉm cười: “Đây cũng chính là mục đích thứ hai ta tới đây. Kathernine bệ hạ hy vọng ngài sau khi kế tục nhiếp chính vương Hắc Diệu, sẽ một lần nữa tiếp tục thiết lập quan hệ hữu nghị giữa hai nữa. Tiếp tục đoàn kết và ký kết hiệp ước hợp tác giữa hai nước, cùng nhau bước trên con đường phát triển.
Nếu như không có những đại quân kia, thì có thể coi đây đây là việc thiết lập ngoại giao bình thường. Nhưng có những quân đội đóng quân ở biên cảnh kia, khiến lời nói này ẩn ẩn lộ ra vẻ uy hiếp, ý tứ của hắn là. Hắc Diệu là Hắc Diệu, Mejia là Mejia. Không biết Âm Ảnh đế quốc có thể tiếp tục duy trì hòa bình với Đọa Thiên Sứ đế quốc, nhưng nhất định phải ký kết một hiệp ước hợp tác làm Katherine vừa lòng, nếu không những đại quân kia sẽ tuyệt đối sẽ không chỉ là vật trang trí.
"Ta rất xem trọng viễn cảnh hữu nghị giữa hai nước. Đối với bằng hữu nước ta sẽ nắm tay cùng tiến, cùng nhau mở đầu thời đại huy hoàng. Nhưng đổi lại là địch nhân mang lòng dạ khó lường, thì dù là hắn tay cầm lưỡi dao sắc bén. Đọa Thiên Sứ đế quốc cũng sẽ không sợ hãi chút nào nghênh tiếp hắn, thà rằng ta cùng địch nhân phân thân toái cốt (thịt nát xương tan), cũng không thể vứt bỏ lòng tin và danh dự." Nói xong lời cuối cùng. Mejia đang ngồi trên vương tọa chậm rãi đứng thẳng dậy, lẳng lặng mà nhìn chăm chú vào Cafu.
Chỉ có hai bậc thềm để lên vương tọa, dù là Mejia đã đứng dậy, cũng chỉ ngang hàng với thân hình cao lớn của Cafu. Nhưng mà trong tích tắc, Cafu lại hơi hoảng hốt, giống như muốn ngẩng lên nhìn Mejia. Nữ tử này đã từng ngang hàng với hắn, nhưng bây giờ đã tiến tới trình độ của vị nữ hoàng làm hắn kính sợ kia.
Không riêng gì Cafu, Trong đại điẹn rất nhiều đại thần và nguyên lão gia tộc đều không hẹn mà cùng sinh ra cảm giác khác thường, kể cả Angeline cũng vậy. Mejia đã biểu hiện ra dũng khí và vẻ mạnh mẽ chưa từng có từ trước đến nay. Dù là Hắc Diệu trước kia cũng không có được.
Cafu rất nhanh khôi phục lại vẻ thất thần, rút ra một phong thư: “Ta đã nhìn thấy được quyết tâm của Mejia bệ hạ, đây là một phong thư nữ hoàng bệ hạ tự tay viết, thỉnh bệ hạ xem qua.”
Stiller bên cạnh Mejia bước đến, nhận lấy phong thư đưa cho Mejia. Trong quá trình hắn tiếp nhận đã dùng qua bốn cách kiểm tra, đều không phát hiện ra nguy hiểm gì. Mejia thấy ánh mắt của Stiller, mới mở phong thư ra, nhìn qua một lần, ánh mắt bỗng trở nên sắc bén, “bùng” một tiếng, phong thư trong tay đã bị hắc sắc hỏa diễm hóa thành tro bụi.
Trước mặt Cafu làm ra động tác này rõ ràng là biểu hiện ra vẻ không có thiện ý. Nhìn vẻ mặt của Mejia, rõ ràng là trong thư hẳn có nội dung nào đó quá đáng. Bất kể thế nào, Mejia cũng là nữ hoàng của Đọa Thiên Sứ đế quốc, nếu nàng bị sỉ nhục thì mặt mũi của cả đế quốc đều chịu nhục. Không quan tâm là nàng tức giận thật hay giả bộ, nhưng tất cả mọi người đều nhìn Cafu và Celine với ánh mắt bất thiện. Giống như chỉ cần nàng hạ lệnh một tiếng, thì hai sứ giả của Âm Ảnh đế quốc sẽ hôi phi yến diệt (tiêu thành tro bụi).
Loại áp lực vô hình này khiến Celine lộ ra thần sắc hoảng sợ, còn Cafu thì sắc mặt không đổi, nói: "Bệ hạ minh giám, trước đó ta cũng không biết nội dung cụ thể trong phong thư này thế nào. Chỉ là mang thành ý từ Âm Ảnh đế quốc đến quý quốc đàm phán. Lúc ta đến đây, Katherine bệ hạ đã đặc biệt phân phó ta đưa bức thư này cho Mejia bệ hạ. Sau đó, ta có hai sự lựa chọn, một là lập tức trả lời Âm Ảnh đế quốc, hai là lưu lại đây tiếp tục bàn bạc các hạng mục hợp tác. Bây giờ, thỉnh Mejia bệ hạ cho ta sự lựa chọn."
Hai sự lựa chọn này thực ra là Katherine đưa cho Mejia. Chẳng qua là Cafu dùng từ ngữ rất uyển chuyển, biến thành Mejia cho hắn sự lựa chọn. Nếu như để cho Cafu rời đi, thì cuộc đàm phán khẳng định sẽ thất bại. Như vậy rất có thể Đọa Thiên Sứ đế quốc phải chuẩn bị cho việc chiến tranh, điều này tất nhiên không phải ý định ban đầu của Đọa Thiên Sứ đế quốc.
“Khẩu vị của Katherine bệ hạ cũng không nhẹ…” Quang mang trong tử mâu (mắt màu tím) của Mejia biến ảo, từ từ ngồi xuống, hờ hững nói: “Chẳng qua, nếu như sứ giả đã tới đây đàm phán, thì trước khẳng định rất nhiều kết quả đều chưa xác định rõ được, cứ từ từ ngồi xuống đàm phán. Bây giờ đã không còn sớm nữa, Cafu tướng quân và Celine tiểu thư một đường vất vả, chắc chắn đã mệt mỏi, thỉnh trước tiên quay về nhà khách hoàng gia nghỉ ngơi, buổi tối ta sẽ mở yến hội chiêu đã bằng hữu đến từ Âm Ảnh đế quốc.”
Đại thần hai bên và nguyên lão gia tộc nghe được điều đầu tiên thì đã mơ hồ đoán được rằng Katherine chắc chắn sẽ yêu cầu vấn đề động chạm đến vảy ngược của Mejia. Đại loại như nhường lại Ám Nguyệt lãnh địa. Chỉ có điều Mejia khôi phục lại sự lãnh đạm rất nhanh, còn dự liệu ngồi xuống tiến hành đàm phán với sứ giả Âm Ảnh đế quốc.
“Đa tạ thịnh tình của bệ hạ, nếu như chúng tôi từ chối thì bất kính rồi.” Cafu và Celine cung kính khom người, dưới sự chỉ dẫn của ngoại vụ đại thần, rời khỏi đại điện hoàng cung, tiến về phía nhà khách hoàng gia nghỉ ngơi.
Sau khi sứ giả Âm Ảnh rời khỏi, Mejia mở miệng nói: “Các vị, mặc dù chủ ý ban đầu của Katherine không phải là muốn liều mạng với chúng ta, nhưng thực lực của Âm Ảnh đế quốc dù sao vẫn trên chúng ta. Một khi chiến tranh thực sự nổ ra, lấy thực lực của hai nước mà so sánh, kết quả rất có thể là nàng thương ta chết. Chúng ta phải chuẩn bị chiến tranh dưới tình huống xấu nhất, mặt khác cũng phải đối xử chu toàn với sứ giả Âm Ảnh đế quốc. Việc đàm phán với sứ giả do Stiller và Dieskau Jacques phụ trách. Manchester Bill, Angeline, Leiduo, Meiluota phụ giúp hai người bọn họ. Kỳ hạn đàm phán phải kéo dài một chút, các ngươi có thể tìm cách tiếp xúc với hai vị sứ giả kia. Khẩu vị của Katherine đại đế rất lớn, nếu muốn ngồi đàm phán hòa bình, thực lực yếu như chúng ta chắc chắn sẽ chịu thiêt, bị thiệt thòi bao nhiêu, thì dựa trên đường lối chính sách, yêu cầu của hai bên. Trong khoảng thời gian này các ngươi hãy cố gắng hết sức.”
Trước đó đám người Angeline đối với Mejia có nhiều điều giới hạn, nhưng trước mắt việc đàm phán là đại sự quan trọng nhất, có quan hệ đến toàn bộ bộ vận mệnh của đế quốc. Nên không dám chậm trễ, lập lức lĩnh mệnh đi ngay.
Sau khi hội nghị kết thúc, Mejia đi tới thiên điện, Trần Duệ và Isabella đang ở nơi này đợi nàng. Thân phận hiện giờ của Trần Duệ chỉ là phó thống lĩnh cấm vệ quân hoàng cung, còn thân phận của Isabella cũng không được công khai lộ diện, cho nên ban nãy mới không tham dựu hội nghị. Nhưng hai ở phía sau đại điện chứng kiến rất rõ ràng. Đặc biệt là màn Mejia thiêu hủy bức thư của Katherine.
“Rốt cuộc là Katherine viết gì trong thư?” Hiện tại Trần Duệ đối với việc này rất tò mò, dựa vào sự băng lãnh của Mejia. Thông thường mà nói sẽ không làm ra hành động này.
Mejia liếc hắn một cái: “Dù là chàng cũng không đoán ra sao?”
“Đừng có mà đánh giá ta cao quá, nếu như ta là đối thủ của Katherine, thì mười người như ta cũng không thể vượt qua mưu trí của nàng ta.” Trần Duệ bỗng dưng lại nhớ tới đôi mắt đen sâu thẳm như hồ nước kia, tâm thần hơi xao động. Đã rất lâu rồi hắn không gặp được chủ nhân của đôi mắt ấy.
“Ngươi đừng tự coi nhẹ mình như thế. Nhưng Katherine quả thật là một đối thủ đáng gờm.” Mejia thở dài: “Lá thư đó chẳng qua là do ta cố ý thiêu hủy thôi, bất ngờ là, trong thư Katherine cấp cho ta một cái kế hoạch kinh người, kế hoạch này…”
“Chẳng lẽ… giống y hệt kế hoạch của chúng ta?” Isabella tiếp lời.
“So với kế hoạch của chúng ta thì tinh vi hơn nhiều.” Mejia gật đầu, khẽ thở dài một tiếng: “Nàng đã nhìn thấu tất cả, bao gồm cả việc ta làm ra vẻ liều mạng. Hiện tại ta đang trong tình cảnh bị quản chế bởi nguyên lão gia tộc. Kế hoạch của nàng là, vào thời điểm bây giờ không ai có thể lường trước được, mượn cơ hội này dùng thủ đoạn sấm chớp nhổ bỏ hết chướng ngại vật. Nàng có thể dùng đại quân tại vùng biên cảnh giúp ta giữ chân bọn họ, thậm chí có thể xử hết đám người Baroque. Dẹp hết đám thế lực phản đối trong nước, giúp ta nắm toàn bộ quyền khống chế đế quốc trong tay! Nhưng kế hoạch này cũng ám chỉ rằng, nàng cũng có thể sử dụng điểm này để đối phó ta. Nếu như ta không đáp ứng, thì Katherine cũng sẽ 'phối hợp' mà cố ý loan tin này đi, và sẽ làm ra bộ dạng cho thấy là ta và nàng liên thủ với nhau diệt trừ nguyên lão gia tộc và thế lực cản trở. Bị dồn vào bờ sinh tử tồn vong, nguyên lão gia tộc nhất định sẽ mạnh mẽ chống lại, như vậy thì đế đô hay thậm chí lả cả đế quốc sẽ bị lâm vào cảnh nội loạn. Lúc đó nàng sẽ thừa cơ xuất binh, vào tình huống đó thì dù ta muốn kéo cả Âm Ảnh đế quốc cùng chết cũng khó khăn…”
Ánh mắt của Issabella và Trần Duệ chạm nhau, trong mắt hai người đều hiên ra vẻ kinh sợ. Cuối cùng cũng hiểu vì sao mà Mejia lại giả vờ giận dữ thiêu hủy lá thư này.
Trần Duệ mở miệng hỏi: “Điều kiện của Kartherine là gì?”
Mejia nhìn hắn một cái thật sâu: “So với lần trước thì càng hà khắc hơn, quả thực không thể nào tiếp nhận. Mà hơn nữa nàng còn đặc biệt nhấn mạnh một điều là, nàng muốn tên nhân tài 'Trần Duệ'. Xem ra so với tưởng tượng của ta thì ngươi còn được hoan nghênh hơn nhiều, ngay cả vị đệ nhất mỹ nhân ma giới kia đều nhớ mãi không quên.”
“Ta làm gì có biện pháp ngăn cản thanh danh 'ma giới đệ nhất năng thần' ra bên ngoài” Trần Duệ chột dạ gãi đầu, mơ hồ có chút dự cảm không ổn.
Issabella thu hết biểu tình của Trần Duệ vào trong mắt, đột nhiên khẽ cười một tiếng: “Thật ra, biện pháp cũng không phải là không có.”
Vừa nghe thấy lời này, ánh mắt Mejia và Trần Duệ đều đổ dồn trên mặt nàng. Đầu lĩnh tình báo tiểu thư thản nhiên cười, mặc dù bị ngăn bởi chiếc khăn che mặt, nhưng vẫn có thể cảm giác được nụ cười phong tình vạn chủng kia.