Bên ngoài phế đô “Thiên Luân” bỗng xuất hiện hai trăm thân ảnh
người khổng lồ Titan, đây hẳn là toàn bộ số lượng đang sinh
sống trên đảo Bạo Phong.
Cất những bước chân nặng nề, bọn
chúng dần đi tới trước mặt Trần Duệ dưới sự lãnh đạo của một thủ lĩnh có làn da màu vàng hồng (tựa như màu cam).
Hắn nhìn thẳng vào Trần Duệ rồi đột ngột quỳ một chân xuống, sau đó
tất cả những tên còn lại đều đồng loạt làm theo.
- Hỡi đảo chủ vĩ đại, ngài đã dùng hành động thực tế để chứng minh cho lời hứa của mình!
Tiếng nói của Titan thủ lĩnh nghe qua có vẻ khá chậm chạp, có phần ngốc ngếch nữa. Đây là lần đầu tiên Trần Duệ thấy chủng người này mở
miệng nói chuyện, thanh âm trầm thấp ẩn chứa lực lượng kỳ dị, giống như tiếng sấm rền vậy.
Trần Duệ đã hủy diệt sinh
mạng thủy tinh trung tâm, khống chế của thủy tinh thể với Titan
cũng vì thế mà biến mất. Thật ra mục đích lớn nhất của hắn
khi phá hủy khối thủy tinh kia là vì hắn không cách nào khống
chế được nó, nhưng đối với Titan, việc giành được tự do là sự
thật, mà tất cả những công lao này đều xuất phát từ tên “đảo
chủ” nhân từ, vĩ đại đang đứng đằng kia.
Đối diện với
đám Titan mạnh mẽ này, Trần Duệ cũng cảm thấy có chút đau
đầu. Nếu như có thể đem toàn bộ bọn chúng tới ma giới thì
hắn sẽ có thêm lực lượng luyện kim văn minh, không nghi ngờ gì
có thể trở thành lực lượng chiến đấu đáng sợ nhất của ba
đại đế quốc. Thế nhưng do bọn chúng là sinh mạng thể, không thể
nào bỏ vào Tinh Không chi môn, cho nên đây chỉ là ý nghĩ viễn
vông mà thôi. Titan có lực chiến đấu mạnh nhất trong thế giới
bình thường, giờ lại không chịu sự quản thúc của di tích thủy
tinh, một khi để bọn chúng ra khỏi phạm vi đảo Bạo Phong, kia
sẽ là một sự náo lọan không chỉ với thế giới loài người mà
còn với chính tộc Titan.
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, giọng nói như sấm rền của Titan thủ lĩnh lại một lần nữa vang lên:
- Đảo chủ vĩ đại, để biểu thị sự cảm tạ của mình, chỉ cần
ngài cung cấp đủ năng lượng cho bọn ta, Titan nguyện ý chiến
đấu vì ngài.
Lính đánh thuê? Với sinh vật coi trọng tự
do như Titan, muốn chúng triệt để thần phục là điều không
tưởng, vì thế kết quả như này là tốt nhất. Trần Duệ tâm niệm vừa chuyển, hỏi:
- Ta biết các ngươi có thể chuyển hóa
phong nguyên tố thành lực lượng, vậy năng lượng khối với bọn
ngươi có tác dụng đặc biệt gì không?
- Có.
Titan thủ lĩnh thành thực trả lời.
- Bọn ta đã không còn phụ thuộc vào năng lượng khối để sinh tồn và sử dụng lực lượng, nhưng vẫn còn một điểm trí mạng là
thương thế. Nếu như không có năng lượng khối bổ sung mà chỉ dựa vào năng lực khôi phục của bản thân thì thương thế hồi phục
chậm chạp vô cùng, hơn nữa nếu thương thế quá nặng thì chết
là điều không thể nghi ngờ. Nếu như có được trợ giúp từ năng
lượng khối thì thương thế và thể lực có thể hồi phục trong
thời gian ngắn nhất. Không chỉ như thế, năng lượng khối còn
giúp Titan nhanh chóng tăng cấp và tăng sức mạnh, đặc biệt là
đối với những Titan sơ sinh. Năng lượng khối cường đại tinh
khiết mà ngài ban cho chúng ta lần trước chính là thứ chúng ta cần nhất!
Những lời này tương đối dài, hơn nữa lại còn được tên kia nói ra với tốc độ siêu chậm khiến nó trở thành
một bài diễn thuyết lê thê, chẳng qua Trần Duệ vẫn nghe được
rất rõ ràng, chẳng trách lần trước bọn này vô cùng cao hứng
khi thấy hắn đưa ra năng lượng khối.
Hắn có lẽ là người
duy nhất có thể tăng độ thuần khiết của năng lượng, này cũng
tương đương với việc hắn có khả năng khống chế tộc Titan lâu
dài mà không phải chỉ là cảm kích nhất thời.
- Ta có
thể tiếp nhận các ngươi nhưng phải đáp ứng một yêu cầu của ta, tiếp tục ở lại đảo Bạo Phong với người nguyên tố, chỉ được
rời đi khi ta ra lệnh. Ta nghĩ, các ngươi hẳn có thể chung sống
hòa bình với Phong nguyên tố nhân.
- Đương nhiên!
Titan thủ lĩnh đồng ý ngay mà không cần suy nghĩ. Hắn cúi thấp đầu:
- Xin nghe theo sự sắp xếp của đảo chủ vĩ đại!
Thấy Titan phục tùng mệnh lệnh, Trần Duệ mừng thầm trong lòng.
Người nguyên tố không dễ cho phép sự cân bằng của thế giới bị
phá vỡ, cho nên hắn không cần lo lắng Titan tiến vào thế giới
loài người gây hỗn loạn.
- Ta sẽ không nô dịch các ngươi.
Tuy phải nghe theo mệnh lệnh và sự chỉ huy của ta nhưng các
ngươi vĩnh viễn là một chủng tộc độc lập.
Trần Duệ dùng
một chút tiểu xảo chơi chữ trong câu nói của mình, trọng điểm
thực ra chính là ở mấy từ “nghe theo mệnh lệnh và sự chỉ huy
của ta”
- Titan thủ lĩnh tên ngươi là gì?
Đám Titan hiển nhiên không phát giác ra trò đùa này của Trần Duệ, Titan thủ lĩnh cung kính trả lời:
- Titan không có tên.
- Các ngươi đã là một chủng tộc độc lập vậy thì lấy Titan làm tên gọi của chủng tộc và dòng họ, còn tên thì…ngươi thấy
Oceanus thế nào?
Đây là tên của thần biển cả trong mười hai vị thần của Hy Lạp, cũng là thủy tổ của thần sử thi Homer.
“Chủng tộc độc lập” cùng “tên gọi” khiến Titan thủ lĩnh phấn khích vô cùng:
- Oceanus cảm tạ đảo chủ đã ban tên. Thỉnh ngài hãy đặt tên cho tất cả tộc nhân đang ở đây.
Trần Duệ liếc nhìn đám người trước mặt, lập tức có cảm giác tự
vác đá đập chân mình, tròng mắt đảo một cái nói:
- Hôm nay
ta chỉ đặt tên cho mười hai Titan mạnh nhất, còn những người
còn lại, nếu tương lai lập được công huân, những chiến sĩ dũng
cảm nhất sẽ được ta ban tên.
Đề nghị này khơi dậy hứng
thú của đám người Titan. Trần Duệ lấy tên của mười hai vị
thần Hy Lạp đặt cho bọn họ, đương nhiên là tên của nữ thần
cũng được hắn sử dụng.
- Đảo chủ vĩ đại, cảm tạ ngài
đã ban vinh dự cho Titan, chúng ta lấy cả dòng họ mình mà thề, chúng ta sẽ trở thành những chiến sĩ trung thành nhất của
của ngài!
Lời nói của Oceanus khiến Trần Duệ cười trộm
mãi không thôi, lấy việc đặt tên làm phần thưởng tính ra cũng
không làm hắn tốn nhiều công sức cho lắm.
Nhìn những tòa nhà san sát nhau chung quanh, mắt người nào đó đột nhiên phát sáng:
- Ta sắp sửa đi xa, tương lai không biết còn có thể quay về đây
hay không. Trước khi ta rời đi, các vị chiến sĩ hãy tháo dỡ
mấy cái kia đi.
Hai ngày sau.
Trần Duệ xuất hiện ở thành Kim Tinh, việc tháo dỡ so với tưởng tượng còn cực khổ
hơn nhiều, may là chỗ này không có hộ nào bị cưỡng chế, mặc
dù có sự trợ giúp từ lực phá hoại siêu cường của Titan nhưng
cũng phải dùng gần bốn mươi tiếng mới có thể tháo dỡ xuống
một số tài liệu có ích của thành “Thiên Luân”. Hiện nay trong
trữ vật thương khố của hắn đã được nhét đầy, điều này không
khỏi khiến Trần Duệ nhớ lại tình cảnh vơ vét khóang thạch ở
núi Tây Lang khi xưa.
Chỉ là dung lượng của thương khố hồi đó không thể nào so sánh với hiện tại, cũng giống như sự
chênh lệch giữa cao giai ác ma và mức cận quốc độ cấp, nhưng dù
thế nào đi nữa thì vẫn có một số thứ không hề thay đổi.
Tỷ như…hắn vẫn là Trần Duệ, Trần trong Trần Duệ, Duệ trong Trần Duệ, tương lai cũng sẽ không thay đổi.
Chuyến đi tới đảo Bạo Phong này tổng cộng hết hai mươi ngày, trong đó hết một nửa thời gian dùng để đi đường, hiện tại cách thời
điểm tháp Tinh Thần mở cửa còn khoảng nửa tháng, Trần Duệ
tính đi tới Ngân Nguyệt tiên đô của Phỉ Thúy Lâm Hải một
chuyến, bái phỏng hai vị chế khí tông sư, tìm cách đột phá
trong phương diện chế khí thuật.
Lúc trước hắn cấp cho
vị thiếu nữ bán tinh linh quật cường kia một bình nước suối
sinh mệnh, mà nước suối này có công hiệu chữa trị cho Tự Nhiên Thụ, hẳn tình cảnh của Blanchett hiện giờ phải tốt hơn nhiều.
Còn nàng tiểu công chúa thích “chơi chim” kia…ít ra cũng được tính là bạn bè đi.
Đáng tiếc là tiểu phượng hoàng nữ nhi cả ngày chỉ thích chơi “Chim nhỏ đói khát” đã không còn được nhìn thấy nữa…
Nhắm
mắt lại, tiếng kêu “pa pa” thân thiết mà ngọt ngào kia giống như vang lên bên tai Trần Duệ. Đây là tiếc nuối mà suốt đời hắn
không thể nào quên được.
Rất lâu sau, Trần Duệ mở mắt,
hít một hơi thật sâu, kéo mình ra khỏi tâm trạng bi thương kia,
bắt đầu suy nghĩ về hành động tiếp theo.
Tinh linh nhất
tộc tuy đã kết thành đồng minh với Lam Diệu đế quốc nhưng vẫn
còn ấn tượng xấu với nhân loại, ngoại trừ một số xung đột từ
thời xưa thì tính cao ngạo và xem thường ngoại tộc của tinh
linh cũng là một nguyên nhân lớn. Nhân loại nếu muốn thuận lợi
thống trị Ngân Nguyệt tiên đô không phải là chuyện dễ dàng. Hơn
nữa, Trần Duệ không còn huy chương thánh diệp, hắn lại còn
giết chết Islamic Yueluer ở tiên đô, tinh linh nhất tộc nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn vì tội lớn kia, nếu xui xẻo mà bị bắt giữ
thì toi… Cho nên lần đi Ngân Nguyệt tiên đô này phải đổi một khuôn mặt mới.
Đúng rồi! Không phải mấy tên nhân loại ở Ngân
Nguyệt tiên đô lần trước là thí luyện sinh của Tinh Quang học
viện đấy ư? Trần Duệ trong lòng vừa động, không quay về quán
trọ mà lập tức lên xe ngựa đi tới Tinh Quang học viện.
Lần này hắn không dùng khuôn mặt “Simon” xa lạ mà biến thành một
tên gia hỏa cà lơ phất phơ. Có huy chương ra vào học viện do
Biliya tặng, hắn dễ dàng thông qua sự kiểm tra của chấp pháp
đội, tiến vào bên trong, tìm đến phòng phó bộ trưởng Biliya.
Sau khi nhìn thấy cái huy chương kia, Biliya lập tức “đơn độc” tiếp
kiến vị giáo sư “Lomond” được học viện mời về này ngay trong
phòng làm việc của mình.
Hóa giải ma pháp trận cách âm
của phòng làm việc xong, Trần Duệ lại cẩn thận thi triển một
cái lĩnh vực tương ứng, vẻ kiêu ngạo trên mặt Biliya lập tức
tan biến thay vào đó là thưởng thức cùng than thở:
- Ma pháp biến hình của ngươi thật khiến người khác phải cảm thán, từ
khí tức, tướng mạo cho đến khí chất, tất cả đều khác so với
lúc ban đầu. Tuy ta cũng hiểu biết một ít về ma pháp ngụy
trạng nhưng so sánh với ngươi thì thật không đáng nhắc tới.
- Bộ trưởng Biliya quá khen.
Trần Duệ lười biếng ngả người trên ghế sofa, tròng mắt đảo qua đảo lại trên người Biliya, hoàn toàn là dáng vẻ của một tên vô
lại.
- Ngươi cũng khiến ta phải kinh ngạc, nói thật, hình
dáng hiện tại của ngươi đẹp hơn nhiều so với lúc ngụy trang,
không ngờ thẳng đến bây giờ ta cũng không phát hiện ra.
Câu khen tặng này làm nụ cười của Biliya càng thêm yêu mị:
- Ngươi tới cũng đúng lúc lắm. Mấy ngày nay ta phái người đến quán trọ tìm ngươi mãi mà không được.
- Có việc?
- Một tin tức vô cùng quan trọng! Đông khu đại giáo chủ Luerdan
qua đời, vị trí vẫn còn để trống. Angela là một trong bảy
giáo chủ của đông khu vì thế mà trở thành người có khả năng
kế vị chức vụ đại giáo chủ. Nàng nhận nhiệm vụ làm suy yếu
quang minh tín ngưỡng lực của Tinh Quang vương quốc trên diện
rộng. Nếu như có thể là người đầu tiên thông qua đánh giá của
ban nguyên lão thì nàng sẽ được thăng lên làm đại giáo chủ.
Trần Duệ tâm niệm vừa động:
- Ngươi dường như không muốn nàng trở thành đại giáo chủ? Nếu
như nàng có thể thành công thì uy hiếp của chúng ta có thể
tạm thời được giải trừ. Hơn nữa thân là đại chấp sự, ngươi
rất có khả năng tấn chức lên thành giáo chủ, đây không phải là điều mà thế lực sau lưng ngươi mong muốn ư?
Biliya lộ ra thần sắc ngưng trọng:
- Nếu như ta có thể trở thành giáo chủ, đó tự nhiên là chuyện
tốt, nhưng với tiềm lực của ngươi, một khi Angela trở thành đại giáo chủ, lòng đố kỵ của nàng cũng sẽ tăng thêm, hơn nữa thủ đoạn sẽ càng thêm độc ác, này thật giống như treo trên đầu
một thanh kiếm có khả năng rơi xuống bất cứ lúc nào. Việc này đối với chúng ta hoặc là thế lực sau lưng ta mà nói, là việc mà không ai nguyện ý nhìn thấy.
Bảy giáo chủ, đại giáo chủ, ban nguyên lão…Trần Duệ hơi híp mắt lại, đây cũng là một cơ hội tốt để hắn có thể tiến vào hạch tậm của giáo hội
thần bí này.Luyện kim văn minh nhất quyết không thể bị chôn vùi một lần nữa, nhất định phải nhanh chóng giải trừ mối họa
tiềm tàng này trước khi sự tình phát sinh.