Ma Giới Đích Nữ Tế

Chương 795: Chương 795: Trở lại tiên đô




Trần Duệ lâm vào suy tư, dò xét hỏi một câu:

- Thế lực sau lưng ngươi có ủng hộ người được chọn làm đại giáo chủ không?

- Không.

Biliya lắc đầu.

- Đông khu không nằm trong tầm quyển soát của bọn họ, ta có thể được coi như là một con cờ ẩn, nếu như ta có thể cạnh tranh ngôi vị đại giáo chủ thì có lẽ còn nhận được một ít trợ giúp. Nhưng là ta giờ chỉ là một đại chấp sự cho nên khả năng này hầu như không có.

- Khả năng là từ không có khả năng mà xuất hiện.

Trần Duệ nở nụ cười kỳ dị, trong tay xuất hiện một chén rượu:

- Nếu thời điểm này mà Angela xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, như vậy ngươi có thể danh chính ngôn thuận trở thành người dự tuyển chức đại giáo chủ không?

- Ý của ngươi là….

Hai mắt Biliya sáng rực.

- Nếu như Angela gặp phải chuyện ngoài ý muốn lúc này, người đầu tiên bị nghi ngờ hẳn không phải là ngươi mà là sáu người dự tuyển còn lại.

Trần Duệ nói ra dự tính của mình:

- Ngươi mới trở thành giáo chủ nên là người không có hy vọng trở thành đại giáo chủ nhất trong bảy người, đồng thời cũng là người ít được chú ý nhất. Nhưng dù thế nào đi nữa thì ngươi cũng đã đánh bật được Angela, đạt được mục đích của mình, hơn nữa ngươi còn là một trong những người được tuyển chọn. Nếu ngươi có thể đạt được thành tích kinh người trong thời gian ngắn, cộng thêm trợ lực từ thế lực phía sau kia thì việc trở thành đại giáo chủ không phải là không có khả năng.

- Ngươi nói nghe rất dễ dàng nhưng rõ ràng không thể nghi ngờ đây là một vụ mạo hiểm lớn.

Biliya không hổ là nữ nhân có tâm cơ thâm trầm, rất nhanh đã bình tĩnh lại.

- Mạo hiểm luôn đi đôi với lợi ích! Ngươi hẳn là không muốn trở thành một quân cờ ẩn luôn có nguy cơ bị vứt bỏ đâu nhỉ?

- Vai trò quân cờ của ta không phải như ngươi nghĩ.

Biliya khẽ lắc đầu.

- Chẳng qua đề nghị của ngươi lại chỉ ra cho ta một con đường mới, không thể phủ nhận, ta thật sự đã động tâm.

- Bất kể ngươi lựa chọn như thế nào đi nữa, chúng ta đều cần phải nắm bắt được động hướng mới nhất của Angela một cách chuẩn xác. Hiện ta đang “mất tích”, thích hợp ẩn nấp trong bóng tối, chỉ cần có cơ hội thì việc “ngoài ý muốn” của nàng sẽ càng hợp lý.

Biliya nghĩ ngợi một hồi, nói:

- Ta cần thời gian để suy nghĩ. Như vậy đi, ta sẽ cho ngươi một đáp án thuyết phục sau khi xử lý xong việc ở tháp Tinh Thần.

- Được! Ta chờ quyết định của ngươi. Hiện tại chúng ta là đồng minh cùng chung lợi ích, rất là “thân thiết” nha…

Trần Duệ chuyển chủ đề:

- Ta tính đi Ngân Nguyệt tiên đô của Phỉ Thúy Lâm Hải một chuyến, ngươi có cách nào giúp ta không?

- Ngân Nguyệt tiên đô?

Biliya nhíu mày.

- Chính xác mà nói thì có liên quan đến việc tu luyện của ta.

Tuy Trần Duệ không giải thích nguyên nhân cụ thể nhưng Biliya cũng thông minh không nhắc đến. Câu nói hồi nãy của hắn quả thật không sai chút nào, quan hệ giữa hai người bọn họ hiện giờ là đồng minh, đối phương càng mạnh thì khả năng trợ giúp nàng càng lớn. Đặc biệt là đề nghị mới vừa rồi của hắn quả thật có nhiều điểm tương đồng với kế hoạch trong lòng nàng, hơn nữa lợi ích càng lớn thì càng hấp dẫn lòng người.

- Nói đến Ngân Nguyệt tiên đô…gần đây phó viện trưởng Soukra kiếm được một khối đá được chạm khắc ma pháp trận trên bề mặt. Hắn đang định mang theo khối đá này cùng mấy tên đệ tử tới tiên đô bái phỏng tinh linh tông sư Feinuoya. Để ta xem có cách nào tiến cử ngưoi vào vị trí “giáo sư” hộ tống cho chuyến đi này không. Chỉ là bản thân Soukra đã là thánh cấp ma pháp sư, đệ tử của hắn cũng có hai người là cường giả tinh thông vũ kỹ, rất có khả năng sẽ không cần người hộ vệ….

- Ngươi nhầm rồi.

Trần Duệ nhấp một ngụm rượu.

- Ta “được mời” tới khoa ma pháp trận chứ không phải khoa chiến đấu.

Biliya khẽ chớp mắt:

- Lomond các hạ, ngươi luôn khiến người khác phải kinh ngạc…

Ba ngày sau. Trần Duệ đã đứng trên thuyền đi Phỉ Thúy Lâm Hải ở bến cảng của Lam Tinh thành, bên cạnh hắn là một lão già râu tóc bạc trắng.

Lão già này chính là phó viện trưởng Soukra của Tinh Quang học viện, đại sư ma pháp trận và là thánh cấp ma pháp sư trứ danh. Phía sau lão là mấy người đệ tử đi cùng lần này.

- Lomond, ngươi xem cái văn khắc này có thể cải tiến thêm được không?

Hai mắt Soukra sáng rực, thật không cách nào liên hệ với bộ dáng nghiêm túc trang trọng thường ngày của lão. Những đệ tử quen thuộc với phó viện trưởng đại nhân đều biết chỉ có ma pháp trận mới có thể khiến lão sư bày ra bộ dáng như vây.

Gã “Lomond” này là người được tiến cử vào vị trí giáo sư ma pháp trận, nghe đâu là người mới được thêm vào danh sách đi tháp Tinh Thần. Trước kia Soukra luôn xem thường người này, đặc biệt là khi nghe được hắn do mấy tên gia hỏa ham công lợi kia tiến cử. Nhưng năng lực thật sự mà “Lomond” biểu hiện ra lại khiến Soukra cả kinh.

“Lomond” ngoại trừ cơ sở ma pháp trận vững chắc còn có thiên phú siêu việt trong việc cải tiến ma pháp trận. Mọi người đều biết ma pháp trận cần phải dùng ma lực chất dẫn để khắc hoặc vẽ, đồng thời rót ma pháp lực vào khiến cho nguyên tố tự do cùng lực lượng tự nhiên dung hợp với nhau mới có thể sinh ra hiệu dụng. Phương diện này liên quan tới ma pháp, số học, thiên văn học, luyện kim học cùng các ngành khoa học tổng hợp khác. Từ đó có thể thấy được nó khó đến mức nào.

Ma pháp trận là thứ vô cùng phức tạp, ngay cả một biến động nhỏ cũng có thể kích hoạt toàn bộ mắt xích gây ra hủy diệt. Thế nhưng “Lomond” lại có thể lược giản một vài chi tiết, đề cao tính năng của ma trận mà không phá hư trận hình vốn có của nó, quả thực khiến người khác không thể không kinh ngạc. Mà người trẻ tuổi này không thể nào là tông sư hoặc chuẩn tông sư ma pháp trận đã mấy trăm tuổi được, vì thế Socrates không chút nghi ngờ “thiên phú” của hắn.

Sự thật chứng minh đã là con người thì luôn mắc sai lầm. Soukra có nằm mơ cũng không nghĩ ra được người trẻ tuổi này đích thực là một vị chuẩn tông sư ma pháp trận.

- Soukra đại nhân, ta đã nói qua với ngài là ta chỉ có thể dùng thiên phú của mình trong việc lý giải ma pháp trận để chỉnh sửa một vài thứ nhất định mà thôi. Trước không nói đến việc ta không hiểu được loại ma pháp trận này, cho dù là thiên phú thì cũng có hạn, không phải cái gì cũng làm được, cứ làm quá có khi lại còn ăn quả đắng.

Nói xong Trần Duệ xoa xoa huyệt thái dương, sắc mặt khổ sở:

- Mấy hôm nay suy nghĩ quá nhiều, hiện tại ta cảm thấy có chút đau đầu hoa mắt.

- Đúng rồi! Như vậy đi, ngươi trước tiên xuống dưới khoang thuyền nằm nghỉ ngơi đi, ngày mai chúng ta lại thảo luận.

Soukra vỗ vỗ cái trán nói. Từ khi lão phát hiện “thiên phú” của vị giáo sư này quả thật như nhặt được chí bảo. Mỗi ngày đều muốn thảo luận ma pháp trận với “Lomond”, thu hoạch được rất nhiều thứ.

Phó viện trưởng đại nhân đã hạ quyết tâm, cho dù phải trả giá lớn như thế nào đi nữa cũng phải giữ vị “Lomond” với thiên phú dị bẩm này ở lại Tinh Quang học viện làm giáo viên.

Vài ngày sau, thuyền ra khơi thẳng hướng đến Phỉ Thúy Lâm Hải, điểm đến có hơi khác so với chuyến đi trước của Trần Duệ. Cảng đến của Soukra là Tử Lan cảng do tinh linh nhất tộc nắm giữ, đồng thời cũng là nơi đóng quân kiểm soát nhập cảnh của tinh linh tộc.

Là đại sư trứ danh của thế giới nhân loại, phó viện trưởng nơi tinh linh công chúa đang theo học, bằng hữu của tinh linh tông sư cho nên Soukra được tinh linh tộc chào đón long trọng. Một hàng người cưỡi ngựa bạch do tinh linh chuẩn bị, men theo đường lớn tiến vào Ngân Nguyệt tiên đô.

Khi đến nơi trời đã sập tối. Tuy Soukra nóng lòng muốn tới bái phỏng Feinuoya tông sư ở rừng Tử Thụ nhưng lão cũng biết làm thế là thất lễ nên đành nghe theo sự sắp xếp của tinh linh nhất tộc về quán trọ nghỉ ngơi.

Thật trùng hợp, đây chính là quán trọ mà Trần Duệ trú lại lần trước, xem ra chỗ này là nơi chuyên phục vụ cho khách quý. Nội thất xa hoa, tinh xảo khiến những tên đệ tử mới tới lần đầu trầm trồ mãi không thôi. Trần Duệ hiển nhiên không quan tâm đến mấy thứ này, hắn mượn cớ vận dụng thiên phú quá nhiều cần nghỉ ngơi, sớm vào phòng nằm ngáy khò khò.

Trên thực tế, lúc những người khác còn nằm ngủ, Trần Duệ đã đứng ở rìa rừng Tử Thụ.

Có kinh nghiệm của lần trước, lại thêm kỹ năng ẩn thân và ngụy trang nên trên đường hắn không gặp quá nhiều khó khăn.

Trần Duệ đi lướt qua gian phòng nhỏ ven hồ của Talana, một đường vô thanh vô tức tiến vào rừng Tử Thụ. Khi hắn đến nhà cây Tử Tâm thì phát hiện tinh linh tông sư đã sớm đứng chờ trước cây đại thụ.

Nếu muốn xông qua toàn bộ ma pháp trận mà không bị tinh linh tông sư phát hiện là điều không thể xảy ra. Huống hồ Trần Duệ cố ý khống chế tốc độ, trình tự cùng lộ tuyến phá giải giống như lần trước, với trí tuệ của tinh linh tông sư tự nhiên có thể đoán được thân phận của “kẻ xâm nhập”.

- Đã lâu không gặp Feinuoya các hạ.

Trần Duệ khôi phục lại tướng mạo đã dùng lần trước, cung kính khom người.

Feinuoya trịnh trọng đáp lễ:

- Thật là cuộc gặp mặt khiến người kinh hỉ. Ta nên gọi ngươi Richard đại nhân? Cường giả quốc độ đã từng đánh chết thiên sứ bốn cánh.

Trần Duệ không giải thích mà chỉ lắc lắc đầu:

- Ta nghĩ ngài là muốn nhắc nhở ta xưng hô theo thực lực trong lĩnh vực luyện kim đi. Vậy ta hẳn phải gọi ngài là Feinuoya đại nhân.

Hai người nhìn nhau cười, mỗi người đều có bí mật riêng của mình, không cần phải nói nhiều, cũng không cần giải thích, chỉ cần tín nhiệm là đã đủ rồi, đây mới chính là bằng hữu.

- Nơi này không phải chỗ để nói chuyện, chúng ta vào nhà cây đi.

Feinuoya mỉm cười nói:

- Nhắc mới nhớ, hương vị của loại mỹ tửu lần trước quả thực khiến người khác phải nhớ mãi không thôi. Ải nhân ở khu rừng này nhất định sẽ hâm mộ ta vì có thể một mình hưởng thụ đãi ngộ này.

Trong đại sảnh nhà cây Tử Tâm tràn đầy mùi thơm của rượu vàng.Cái bàn trước mặt Feinuoya và Trần Duệ để đầy những đĩa thức ăn được trang trí tỉ mỉ. Tinh linh tông sư chậm rãi thưởng thức cực phẩm mỹ tửu, lộ ra thần sắc say mê. Nếu như là vị tông sư ải nhân kia thì nhất định sẽ cầm lấy chai rượu uống một ngụm lớn, sau đó hùng hùng hổ hổ oán giận vì thiếu đồ nhắm.

- Kỳ thực chế khí thuật của ngươi đã đạt đến trình độ tương đối cao, thậm chí có vài phương diện cho dù là tông sư cũng chưa chắc có thể so sánh được với ngươi, cái ngươi thiếu hụt chẳng qua chỉ là cơ hội mà thôi. Nhưng ta cảm giác được trong lòng ngươi muốn trở thành tông sư gấp gáp hơn nhiều so với lần trước? Đây không phải là chuyện tốt.

- Ta biết đạo lý dục tốc bất đạt nhưng ta rất nhanh sẽ phải đối mặt với một trận quyết đấu sinh tử, đối mặt với một tông sư chế khí sư.

Chén rượu đã đưa đến môi của tinh linh tông sư hơi khựng lại, một vài giọt rượu tràn ra ngoài.

- Mặc dù bản thân ta cũng là một chế khí tông sư nhưng vẫn không thể nào hiểu được, một vị quốc độ cường giả lại có thể chọn chế khí thuật để sinh tử chiến với một vị tông sư khác.

Tinh linh tông sư nhìn hắn một cái.

- Theo ta được biết, hiện tại chế khí tông sư có thể đếm được trên đầu ngón tay, ta có thể biết đối thủ của ngươi là ai không? Hoặc là ngươi cho ta một số gợi ý cũng được.

Trần Duệ thở dài một hơi.

- Địch nhân này không giống với tông sư mà ngài biết. Chính xác mà nói hắn so với bọn họ càng đáng sợ hơn.

Đồng tử tinh linh tông sư khẽ co rút lại nhưng trong nháy mắt khôi phục như bình thường, gật gật đầu:

- Mỗi người đều phải lựa chọn con đường cho chính bản thân mình. Ngươi đã tới chỗ này biểu thị ngươi tín nhiệm ta và Boende, dù thế nào đi nữa chúng ta cũng sẽ toàn lực trợ giúp ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.