Ma Giới Đích Nữ Tế

Chương 922: Chương 922: "Trưởng lão" giá lâm




Vào đêm

Đại sảnh Lôi ngục.

Hồng long Dever Yarrow đang tựa người trên ghế ngáp một cái, nhàm cháp uống một ngụm nước hoa quả. Càng uống hắn càng cảm thấy thứ này nhạt nhẽo vô vị, uống được một nửa hắn đã ném đi. Chiếc bình bay theo đường cung chuẩn xác rơi vào đống hơn hai mươi bình ở góc phòng. Đây là một trong số các phương thức giải trí của thủ vệ tối cao Lôi ngục.

Lôi ngục không giống với ngục giam bình thường. Nó là nơi tù cấm đặc biệt thiết trí cho cường giả thánh cấp, nằm ở góc Tây Nam nội thành, không chỉ có rất nhiều quân đoàn tinh nhuệ canh giữ mà còn có cường giả long kỵ quân tọa trấn. Thêm nữa, Lôi ngục còn được bố trí rất nhiều ma pháp trận, có thể nói là vững như thành đồng.

Mặc dù phần lớn người bị giam đều mang thực lực thánh cấp nhưng nhà ngục rất kiên cố nên việc trông giữ lại trở nên nhẹ nhàng. Đối với Long tộc có sinh mạng lâu dài, ưa thích tản mạn thì đây đúng là một công việc khổ sai.

Cả ngày cả đêm không thể uống loại rượu trái cây ưa thích, không thể ngâm mình trong đống tiền chất cao như núi, không thể đi nhìn lén mỹ nữ thay quần áo, thậm chí ngay cả việc biến thân thành rồng cũng không được... thật sự là có rất nhiều việc không được làm!

So sánh với khoảng thời gian một ngày dài bằng một năm này, cuộc sống tiêu dao tại Long cốc cứ giống như được Long thần ban thưởng. Càng buồn bực hơn thời điểm chuyển ca để long tộc khác đến canh gác thay còn những ba tháng nữa, mỗi một phút đều là giày vò.

Bỗng dưng, sắc mặt Dever Yarrow hơi biến đổi. Dever Yarrow vội vàng đứng lên, bởi vì hắn cảm thấy những pháp trận long ngữ minh văn của hắn hoàn toàn mất liên lạc. Thủ vệ giả tối cao có một loại "tâm linh chiết xạ" đặc biệt, liên hệ với long ngữ minh văn phòng ngự của Lôi ngục. Họ có thể nhìn thấy toàn bộ dị trạng xuất hiện trong minh văn. Minh văn ở giữa Lôi ngục lại càng có uy năng cường đại, cho dù là cường giả siêu giai cũng không có khả năng lặng lẽ tiến thẳng vào. Hiện tại toàn bộ liên hệ bị chặt đứt, điều này có nghĩa là long ngữ minh văn trận đã bị người phá giải!

Lặng lẽ phá giải pháp trận trong nháy mắt? Đây không phải điều man lực có thể thực hiện, tất yếu phải có tạo nghệ long ngữ minh văn cực kỳ tinh thâm. Muốn làm đến trình độ này, chỉ sợ ngay cả đại trưởng lão Meiliya ở Long cốc cũng chưa bằng!

Đúng rồi, bên ngoài dường như khá an tĩnh, điều này có nghĩa là toàn bộ phòng vệ đã bị... Dever Yarrow không khỏi đổ mồ hôi lạnh.

"Ồ? Có thể phát hiện ra sự tan biến của minh văn, là lợi dụng tâm linh chiết xạ sao?" Sau lưng vang lên một âm thanh xa lạ. Lông tơ khắp người Dever Yarrow dựng đứng lên, khắp người tỏa rực hỏa diễm. Ánh sáng màu đỏ nóng rực chiếu sáng cả đại đảnh, không cần suy nghĩ đã tung ra một kích.

Ánh lửa đầy mắt phút chốc thu liễm, biến thành một tiểu hỏa cầu bằng nắm tay. Tiểu hỏa cầu trôi nổi trên một đầu ngón tay, giống như một ngọn lửa vô hại. Ngón tay kia khẽ búng một cái, ngọn lửa hóa thành hư vô.

Trái tim Dever Yarrow đột nhiên trầm xuống, hắn là thanh niên xuất sắc của long tộc, thực lực sắp bước vào quốc độ hóa. Nhưng mà thực lực của địch nhân trước mắt này có lẽ đã vượt xa tầng thứ quốc độ hóa rồi, hắn căn bản không địch nổi.

"Nhóc con, đừng khẩn trương, ta sẽ không làm hại ngươi đâu." Người đó đeo một chiếc mặt nạ, chỉ lộ ra miệng và mũi, thấy không rõ tướng mạo. "Ta không hạ sát thủ với người ở ngoài, chỉ biến long ngữ minh văn ở phụ cận thành một cái huyễn trận, để bọn họ không phát hiện ra động tĩnh ở bên trong."

"Xin hỏi, là vị trưởng lão nào giá lâm?" Dever Yarrow hỏi dò một câu. Có thể có tạo nghệ long ngữ minh văn đến bực này khẳng định chỉ có thể là long tộc, mà còn là một cường giả cấp trưởng lão lâu năm.

Trừ khi có đại sự cùng loại với trưởng lão hội nếu không bình thường họ cũng đều bế quan không ra. Cho dù là cự long của Long cốc cũng chưa hẳn được gặp mặt toàn bộ trưởng lão, đặc biệt là thanh niên trẻ đời sau.

"A a... Thằng nhóc nhà ngươi hỏi nhiều vậy làm gì. Ta nhận lời ủy thác của tiểu Andrew nhà Bearing, tới gặp long kỵ sĩ tên Samuel kia, thuận tiện nói với hắn mấy câu."

Người đeo mặt nạ này tất nhiên là Trần Duệ. Tuổi của Dever Yarrow hơn hắn tới mấy ngàn năm, xưng hô "nhóc con" vốn lừa đảo nhưng Dever Yarrow không hề nghi ngờ chút nào. "Thì ra là Andrew, không trách sao mà... ặc, trưởng lão đại nhân đã không tiện nói vậy thì ta sẽ không hỏi nhiều."

Chuyến tới Lôi ngục lần này, Trần Duệ dùng mấy câu đơn giản đã thuyết phục được Bendie. Thực ra, Bendie lười không thèm hỏi tới cái vấn đề "tùy tùng của ân nhân" này, rất dứt khoát lựa chọn trạng thái ngủ say bế quan cảm giác. Bendie không hề lo lắng vì thực lực của hai người cách biệt quá xa, hơn nữa chủ tớ khế ước còn đó, chỉ cần nàng không giải trừ khế ước, Trần Duệ không có khả năng phản bội.

Nếu so sánh Bendie với Trần Duệ thì không khác gì so sánh cường gải siêu giai với người bình thường, trước mặt một cường giả siêu gia, người bình thưởng chẳng qua cũng chỉ là một con kiến hôi nhỏ bé mà thôi.

"Tiểu hồng long, ngươi tên gì?"

Thấy đối phương liếc mắt là đã nhìn thấu thân phận hồng long của mình, Dever Yarrow càng không nghi ngờ gì cả: "Dever Yarrow ra mắt trưởng lão đại nhân."

"Vậy thì, Dever Yarrow, ngươi dẫn ta đi gặp vị long kỵ sĩ mà tiểu Andrew nhớ mãi không quên kia đi."

"Trưởng lão đại nhân, mời đi bên này." Dever Yarrow không hề do dự mang Trần Duệ đi về thông đạo trước mặt.

Dever Yarrow đi tới cánh cửa sau cùng trong Lôi ngục, bên trong là khu vực phòng hộ ma pháp trận tù lung, không có thủ vệ đứng canh.

Cả Lôi ngục thực ra là một ma pháp trận mẹ còn mỗi nhà giam nhỏ là một ma pháp trận con. Chúng đan xen với nhau, cường giả bình thường có chắp cánh cũng khó mà bay nổi.

Nội bộ nhà giam là từng vòng kết giới lôi điện lượn lờ, không nhìn rõ sự vật bên trong, những người không quen thuộc căn bản không thể biết tù phạm bị nhốt ở đâu.

Dever Yarrow mang Trần Duệ tiến vào trong một kết giới, bên trong đó là một tù nhân.

"Trưởng lão đại nhân, chính là nơi này, loại kết giới vừa rồi có thể ngăn cách toàn bộ ảnh tượng và âm thanh. Lát nữa, trưởng lão đại nhân có thể yên tâm đặt câu hỏi."

Trần Duệ nhìn người bị giam trong lồng. Người kia chính là Samuel đang xụi lơ trên mặt đất cứ giống như người chết.

Trên người Samuel có những vết thương vô cùng kinh tợn, cả người như bị rút hết lực lượng, nếu như không phải trong đôi mắt vô thần kia còn chút sinh tức thì Trần Duệ còn tưởng hắn đã tắt thở.

Lông mày Trần Duệ nhíu lại: "Thương tích của hắn... là vì sao vậy?"

Dever Yarrow vội vàng giải thích: "Đại nhân đừng hiểu lầm, ta không hề xuống tay với vị long kỵ sĩ này. Lúc đầu, hắn bị quân đoàn trưởng Greens bắt đã thụ trọng thương, sau này còn bị nhị hoàng tử Garfield phái hoàng kim kỵ sĩ Antonio tới đánh gãy tứ chi..."

Đáy mắt Trần Duệ lóe lên hàn quang lăng lệ vô cùng: "Mở cửa."

Dever Yarrow cảm nhận được tầng hàn ý kia. Hắn rùng mình một cái, vội vàng lấy chìa khóa ra mở cửa, thi lễ nói: "Trưởng lão đại nhân mời tự nhiên, ta ra ngoài trước để canh giữ, sẽ không cho ai tiến vào trong này."

Hồng long rất cơ trí, biết vị trưởng lão này đang bất mãn vì thương thế của Samuel cho nên lập tức lựa chọn rời khỏi. Cho dù trưởng lão đại nhân có muốn cướp ngục thì bằng thực lực của hắn cũng không ngăn cản nổi, chi bằng cứ xuôi theo bán đi một mối nhân tình.

Sau khi Dever Yarrow rời đi, Trần Duệ vội vàng tiến vào tù lung. Nhìn những vết thương đáng sợ kia, ánh mắt của Trần Duệ tràn ngập sát khí lẫm liệt. Hắn lập tức giúp Samuel nối lại gân cốt, lấy dược tề chữa thương ra đắp vào. Mặc dù có phân tích chi nhãn trợ giúp nhưng khi nối lại xương, Samuel vẫn đau đến nỗi toát mồ hôi lạnh. Hắn cắn chặt răng không thốt ra một tiếng.

Dưới tác dụng của dược tề, mặt Samuel khuôi phục vài phần huyết sắc nhưng nội thương và nguyên khí thì vẫn chưa thể khôi phục lại được. Samuel thấp giọng nói: "Đạ tạ trưởng lão địa nhân."

Xem ra Samuel đã nghe thấy xưng hô của Dever Yarrow với Trần Duệ, cũng cho Trần Duệ là một vị trưởng lão nào đó được Long cốc phái tới.

Trần Duệ thử dùng Tà đồng và độ sâu phân tích để thăm dò một vòng, phát hiện Bendie quả nhiên đang nằm trong trạng thái ngủ say không theo dõi hắn. Xuất phát từ sự an toàn, hắn còn cẩn thận dùng Tà đồng chi lực bọc chặt chung quanh ấn ký, lúc này mới mở miệng nói: "Ngươi và gia tộc Kemplott sao lại rơi vào tình cảnh này?"

Thanh âm quen thuộc này khiến Samuel chấn động, giọng nói khó giấu nổi sự kinh ngạc: "Ngươi..."

"Là ta, Samuel." Trần Duệ lấy chiếc mặt nạ xuống, lộ ra bộ dáng của "Arthur".

"Điện hạ! Ngài đã tới đây!" Samuel cực kỳ kích động, giãy dụa muốn đứng lên nhưng lại bị Trần Duệ ngăn lại.

"Thương thế của ngươi rất nặng, trước hết hãy nghỉ ngơi tĩnh dưỡng trước đã. Đây là mệnh lệnh của ta!"

Samuel cười khổ nói: "Ta vẫn muốn theo đuổi bước chân của điện hạ nhưng mỗi lần ta gặp nguy hiểm đều là điện hạ đi tới trước mặt ta..."

"Nói cho ta biết trước đã, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?"

"Điều này phải nói từ phụ thân Carlo của ta..." Samuel thở dài một hơi, cảm thấy hơi xấu hổ. "Từ trước đến giờ người vẫn luôn bị tam hoàng tử Garfield chèn ép hãm hại, còn ta lại nghe lệnh của điện hạ, không được tiết lộ tin tức về ngài cho phụ thân biết. Vậy nên, xin lỗi ngài... phụ thân ta cuối cùng cũng không duy trì được... đã tiếp nhận cành ô liu tứ hoàng tử Luke ném tới."

"Ngươi và phụ thân ngươi không cần phải xin lỗi ta. Muốn chống đỡ cho cả một gia tộc không phải chuyện dễ, nó khó hơn sự tưởng tượng của người ngoài rất nhiều. Hơn nữa đã nhiều năm như vậy..." Trần Duệ lắc đầu: "Nói vậy thì cái gọi là liên danh thượng cáo là do Garfield sắp đặt."

"Vâng. Phụ thân phí toàn lực kinh danh nuôi sống toàn gia tộc, lại nhận chức tài chính ti nhiều năm như vậy, muốn 'sạch sẽ' hoàn toàn là không có khả năng nhưng tuyệt đối cũng không như những gì bản tấu kia nói. Thực ra, trong vòng xoáy này căn bản chẳng có người nào sạch sẽ cả, hoặc có thể nói kẻ sạch sẽ thì không vào nổi vòng xoáy. Đây toàn bộ đều là do Garfield bày quỷ kế. Chỉ là phụ thân lần này xác thực đã bước nhầm bước then chốt, nếu như là lúc trước, cho dù gặp phải việc bê bối của thương mậu thì Rex bệ hạ cũng không phản ứng kịch liệt đến vậy. Hơn nữa, với duệ trí của bệ hạ, không có khả năng không nhìn ra điểm nghi vấn. Bệ hạ sở dĩ làm như vậy hẳn là vì bất mãn với việc phụ thân lựa chọn ủng hộ tứ hoàng tử Luke, mượn cơ hội lần này để..."

Trần Duệ gật đầu. Long Hoàng Paergelisi cũng sớm nhìn thấu điều này, khẳng định đã ngầm thông suốt với Rex đại đế rồi. Garfield ngang ngược hãm hại gia tộc Kemplott nhiều năm như vậy, Rex đại đế hầu như không động gì tới, không nghe cũng chẳng hỏi. Lần này bệ hạ lại ra tay ngoan độc với Carlo như thế, có lẽ muốn mượn cơ hội phát uy.

Trong bố cục của Rex, Kemplott gia tộc là một vị trí rất vi diệu. Nó có tác dụng "bình hành" tất cả thế lực của các hoàng tử. Hiện tại, Carlo vì muốn xoay chuyển khốn cảnh của gia tộc mà đầu quân cho tứ hoàng tử Luke. Điều này bằng với việc phá vỡ thế cân bằng vi diệu kia, cho nên Rex đại đế mới nặng tay với Kemplott gia tộc tới vậy. Ông ta làm như thế cũng là để cảnh tỉnh gia tộc Kemplott.

Trần Duệ đã trải qua những lần lịch luyện tại ma giới, khứu giác chính trị của hắn linh mẫn như mấy lão cáo già sống lâu trên chính trường. Nếu như không có gì bất ngờ, Carlo và Kemplott gia tộc hẳn sẽ chẳng có gì gọi là "nguy hiểm tới tính mạng". Sau khi cơn bão này qua đi, rất có thể trong tương lai không xa, họ có cơ hội được trọng dụng lần nữa nhưng địa vị khẳng định bị hạ thấp rất nhiều. Nếu như Carlo vẫn chấp mê bất ngộ, Kemplott gia tộc không thể tiếp tục phát huy tác dụng "bình hành", vậy thì Rex đại đế khẳng định sẽ vứt bỏ gia tộc Kemplott.

"Chuyện ngươi thích sát Garfield là gì?"

"Mục đích của ta vốn là tới hoàng cung. Đây cũng là độc kế của Garfield cả. Hắn đặt bẫy muốn dẫn ta tới đó, tạo thành cảnh tượng ta vì muốn cứu phụ thân mà ý đồ uy bách hoặc thích sát Rex đại đế, kết quả đã bị ta đoán được nên kịp thời rời khỏi."

Trần Duệ đột nhiên nhớ tới tình tiết Lâm Xung nhập Bạch Hổ đường trong Thủy Hử. Tính ra nó cũng y hệt như quỷ kế của Garfield, may là Samuel không phải Lâm Xung. Nhưng về sau lại thành thích sát Garfield là sao?

"Khi ta cẩn thận rời khỏi hoa viên Tử Uyển cung, vừa hay lại thấy thằng khốn nạn Garfield kia cường hành phi lễ với Veronica điện hạ!

Cái tên "Veronica" vừa rời vào tai, tận sâu trong linh hồn Trần Duệ nảy sinh ba động nho nhỏ, trong đầu đột nhiên xuất hiện đôi mắt màu lam thâm túy mỹ lệ, mang theo ôn nhu và thương cảm.

Garfield muốn cường hành phi lễ?

Từ sâu trong linh hồn Trần Duệ xuất hiện sự phẫn nộ tột cùng, hắn gần như muốn bầm thây tên Garfield kia làm muôn mảnh.

"Xin điện hạ yên tâm, ta đã lập tức ra tay ngăn trở Garfield. Veronica điện hạ không chịu thương tổn gì. Ta không chỉ đánh nhị hoàng tử một trận, mà còn... còn dùng ám kình của Thần Quang Diệt Tuyệt lặng lẽ xâm nhập vào phần bụng của hắn. Cho dù tương lai vết thương có khỏi thì hắn cũng khó khôi phục lại hùng phong của nam nhân. Điều này chỉ sợ hiện tại nhị hoàng tử vẫn chưa phát hiện ra, nếu không hắn không chỉ đơn giản đánh gãy tứ chi của ta."

Samuel cảm thấy hơi tự đắc, dường như không hề để ý tới việc vì điều này mà hắn phải chịu thương thế nặng nề, ngược lại còn cho rằng vì sự an toàn của Veronica, hắn làm vậy là đáng giá.

Trần Duệ hít sâu một hơi, bình phục tâm tình bất ổn, đột nhiên hiểu ra vì sao Samuel lại "thích sát" Garfield.

Sự trung thành này làm hắn không biết nên khóc, nên cười hay nên thở dài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.