Sương trắng hùng dũng cuồn cuộn khiến người xung quanh thấy không rõ tình hình bên trong.
Khi những tiếng hét thảm vang lên thì một tử sắc thất luyện đột nhiên chém
mở sương mù dày đặc, theo sau, một cái bóng bạc từ sâu trong sương trắng bắn ra ngoài, by lên hơn mười trượng, yên ổn đáp xuống đất.
Mọi người kinh ngạc nhìn, nhận ra đó là thiên võ viện đệ nhất thiên tài Hồng Phi Dương.
Hồng Phi Dương mặt hơi trắng nhưng chỉ chốc lát sau gã hồi phục lại bình thường, mắt xẹt qua nỗi sợ.
By giờ trên người gã mặc bảo giáp màu bạc toát ra ánh sáng lóng lánh như ánh trăng khiến người không dám nhìn gần.
Trên không trung Lý Thiên Ký thấy bảo giáp này thì lòng máy động, bởi vì nó
là huyền bảo chiến giáp, hơn nữa không phải nhất, nhị phẩm, ngay cả thần thông cảnh như gã cũng chưa từng có nó.
Cao cấp linh bảo chiến
giáp đã đủ chống đỡ một kích của cao thủ thần thông cảnh mà không vỡ ra, thì huyền bảo cấp chiến giáp lực phòng ngự càng thêm mạnh mẽ.
Nhưng dù có bảo giáp như vậy hộ thể thì lần đầu Hồng Phi Dương đáu với Thi Lâm rõ ràng chịu thiệt.
- Hừ! Đệ tử tinh anh Ma Long giáo chẳng qua có thể mà thôi!
Một thanh âm lạnh lùng mà khinh thường vang lên từ sương trắng, sau đó tất
cả sương khói chợt thu lại, rất nhanh hiện ra tình hình bên trong.
Mọi người mở to mắt nhìn, hoảng sợ phát hiện Thi Lâm đứng sừng sững ở đó,
người thiên võ viện thì nằm trên mặt đất ngỏn ngang không nhúc nhích,
không biết sống chết.
Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện những người nàymặt mày xanh mét, giống như là bị nghẹt thở chết.
Nhưng Thi Lâm không thật sự muốn giét chết họ, còn chưa một đường sự sống trong người.
Dù sao những người này đều là thiên tài Ma Long giáo bồi dưỡng ra, sau này rất có thể tiến vào hàng cao thủ thần thông cảnh, nếu một hơi giết sạch thì chắc chắn dù hôm nay gã có thể sống đi ra khỏi Ma Long giáo thì sau này sẽ bị điên cuồng trả thù, đạo lý có lẽ đồ ngốc cũng hiểu. Thi Lâm
không phải kẻ ngu đương nhiên sẽ không làm chuyện tuyệt tình như vậy.
- Trời ạ! Đây rốt cuộc là chuyện gì?
- Điều này sao có thể? Thiên võ viện có nhiều người như vậy mà không làm
gì được một tên xác sống? Trong đó còn có ba cao thủ chân khí cảnh tam
tầng đó!
- Tiểu tử này có còn là con người không vậy? Không lẽ hắn biết tà thuật?
- …
Ngàn vạn đệ tử bên dưới xôn xao, ai nấy kinh ngạc, kết quả này khiến người rất khó chấp nhận.
Phong Liệt nhìn hình ảnh này thì trong lòng cũng rung động. Hắn nghĩ nếu đổi
lại là mình, tuy rằng cũng có thể đánh ngã hơn ba mươi đệ tử thiên võ
viện nhưng tuyệt đối không mau vậy được.
Đặc biệt là Phong Liệt thấy rõ ràng, những sương trắng không phải sương bình thường mà là tử khí, tử khí tinh thuần!
Trong người minh long võ giả tu luyện ra nguyên lực bị gọi là minh nguyên
lực, thông thường là màu xám. Trong minh nguyên lực sẽ kèm theo tia tử
khí hay còn gọi là tử khí.
Điều này giống như ma nguyên lực ở trong người ma long võ giả vậy, bên trong bao gồm thuộc tính ăn mòn.
Có điều khác là ma long võ giả muốn tăng cường tính ăn mòn, chiết xuất
nguyên lực, chỉ cần thu nạp hắc ám chi lực là được. Tử khí trong người
minh long võ giả cần cô đọng từ người chết, vậy nên minh long võ giả đa
số cư ngụ ở nghĩa địa, cả ngày cùng thi thể làm bạn, để tiện cho hằng
ngày luyện công.
Đối với minh long võ giả thì những tử khí này ở trong nguyên lực chiếm tỷ lệ càng cao chứng minh nguyên lực càng tinh thuần hơn.
Hiện tại Thi Lâm mặc dù chỉ có tu vi chân khí cảnh tứ tầng nhưng nguyên lực
tinh thuần đã có thể so với cao thủ hậu kỳ thần thông cảnh, uy lực không gì sánh kịp, căn bản không phải một ít đệ tử chân khí cảnh có thể đói
kháng.
Lúc này Thi Lâm đã bị Phong Liệt nâng vị trí lên ngang hàng với hắn, hắn chú ý gã nhiều hơn.
Trên bầu trời lôi đài Lý Thiên Ký có kinh nghiệm cứu người một lần rồi, giờ
thấy tình hình thì không dám chậm chạp, mau chóng đáp xuống dưới, liên
tục lắc người nhanh chóng lướt qua ba mươi mấy đệ tử thiên võ viện rồi
quăng hết xuống đài.
Lúc này Thi Lâm lại xông đến chỗ Hồng Phi Dương.
Hồng Phi Dương nhe mắt, biểu tình cực kỳ nghiêm túc. Lúc trước nếu không
phải trên người gã có một ngũ phẩm huyền bảo chiến giáp, sợ rằng giờ
phút này cũng đã nằm dưới đài rồi.
Đối mặt Thi Lâm vọt tới, gã
không thể không tập trung tinh thần, trong tay trường kiếm tỏa ánh sáng
tím kêu *ong ong* vận sức chờ phát động.
- Huyền minh quỷ trảo!
Thi Lâm khẽ quát, bỗng vung ra màu xám quỷ trảo to như tấm thứt, lượn lờ khói trắng chộp hướng Hồng Phi Dương.
- Tử khí thông thiên!
Hồng Phi Dương mắt lóe tia sáng lạnh, trong tay nắm trường kiếm vung ra một
thất luyện tím rạch phá không gian như là tử hà vắt ngang chân trời,
khiến người nhìn mát mắt, nhưng trong đó lại ẩn chứa uy thế không gì
sánh bằng, cực kỳ nhanh đụng hướng quỷ trảo.
*Ầm!*
Một tiếng vang thật lớn.
Cương kình bắn ra bốn phía, sương khói hùng dũng, quỷ trảo cùng tử hà biến mất.
Thi Lâm có nguyên lực vô cùng tinh thuần, Hồng Phi Dương thì thi triển ra
thành đỉnh chi cảnh địa cấp chiến kỹ. Hai bên triệt tiêu lẫn nhau, trong phút chốc khó chia ra thắng bại.
- Hừ! Cũng được đấy!
- Vạn thi dạ khóc!
Thi Lâm khinh thường hừ lạnh một tiếng, tiếp theo đột nhiên gọi ra tầng
tầng thi ảnh đẩy hướng Hồng Phi Dương. Quái dị nhất là tàng tàng thi ảnh này phát ra tiếng khóc lóc khiến người rợn tóc gáy, nhiễu loạn tinh
thần.
- Trò tạp nham! Hỹ xem tử sát lò luyện của ta!
Hồng Phi Dương không nhân nhượng, trường kiếm cuồng múa, trên bầu trời ánh sáng tím bắn ra.
Phút chốc một lò luyện tím cỡ ba trượng xuất hiện trên không trung, kêu *ong ong* xoay tròn như là muốn luyện trời đất, uy thế cực kỳ kinh người.
Hình ảnh kỳ diệu như vậy khiến ngàn vạn đệ tử cùng hoan hô sôi sục, tiếng kêu gọi chấn trời.
Địa cấp chiến kỹ tu luyện chia làm nhập môn, thành, đại thành, viên mãn.
Thành chi cảnh địa cấp chiến kỹ năng phát huy ra sức chiến đấu gấp mười
lần, thậm chí là trăm lần. Nếu phân chia kỹ càng thì có thể chia thành
sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh.
Hiện tại Hồng Phi Dương đã đem
trấn sơn tuyệt học của thiên võ viện 'tử khí luyện thiên quyết' có hai
thức luyện đến thành đỉnh, vận dụng một chút liền đánh ra sức chiến đấu
trăm lần nên đương nhiên là không tầm thường.
Nếu không phải bị
hạn chế cảnh giới, chỉ dựa vào hai thức này gã có thể dễ dàng xưng vương trên Long Huyết đại lục, đánh bại tất cả cao thủ cùng cấp, thậm chí
khiêu chiến vượt đại cảnh giới.
*Ầm!*
*Ầm!*
*Ầm!*
...
Ngay sau đó, là luyện tím trên bầu trời cùng tầng tầng thi ảnh luân phiên va chạm. Thi ảnh tan biến, rồi lại liên tiếp thoáng hiện. Uy thế cuồng
bạonhư vậy khiến không gian khẽ rung động, vô số cao thủ cương khí cảnh
dưới đài kinh sợ vô cùng, cảm thấy thua kém.
Giờ phút này, trên lôi đài một góc khác xảy ra cuộc đại chiến cũng ảnh hưởng tinh thần của nhiều người.
Thủy Vô Khuyết đối chiến cùng Lý Phong!
Giữa không trung một lũ bóng đen mờ nhạt như là quỷ mị cực kỳ nhanh xẹt qua, đột nhiên đến gần Thủy Vô Khuyết. Tốc độ đáng sợ như vậy đúng là kinh
thế hãi tục, thoáng chốc kinh diễm toàn trường.