Phong Liệt và Bán Giang Hồng, Hỏa Mãng Vương im lặng đứng trên đỉnh núi
cách Ám Dạ Trấn hơn trăm dặm, nhìn về phía thị trấn nhỏ hắc ám phía xa
xa.
Các đợt tuyển chọn danh sách tham gia đại chiến tại chiến
trường Thiên Long Vực Cổ một khoảng thời gian ngắn, trong khoảng thời
gian này Phong Liệt dự định chỉnh đốn địa bàn của chính mình, đương
nhiên, nhiệm vụ thiết yếu chính là thu thập tòa Ám Dạ trấn này.
Từ phía xa xa nhìn lại, trong trấn nhỏ có mấy trăm tòa kiến trúc, dưới ánh đèn lập lòe, nhiều đội tuần tra đang vô cùng cẩn thận làm tròn phận sự.
Điều khiến ba người kinh ngạc chính là, xung quanh thị trấn nhỏ hắc ám tồn tại một cổ ma khí nhàn nhạt, đồng thời thỉnh thoảng vang lên tiếng rống thê lương, khiến người ta sởn gai ốc.
- Công tử, nghe nói năm đại thống
lĩnh Dạ Sát Minh đều là cường giả Hóa Đan Cảnh hậu kỳ, cổ thế lực cường
hãn như vậy đều bị Ma Duyến Giáo thu thập, e là thế lực Ma Duyến Giáo
này không tồi ah.
Hỏa Mãng Vương có chút lo lắng nói với Phong Liệt.
Sắc mặt Phong Liệt thản nhiên, chậm rãi nói:
- Đột nhiên xuất hiện môn phái Ma Duyến Giáo, hơn nữa trong thời gian
ngắn phát triển quy mô mấy vạn người, các ngươi không cảm thấy kỳ quái
sao?
- Ủa? Ý công tử là gì?
- Ta hoài nghi bản thân Dạ Sát Minh là tiền thân của Ma Duyến Giáo.
Phong Liệt thản nhiên nói.
- Chuyện này, công tử, theo thuộc hạ được biết, thành viên Dạ Sát Minh trước kia có thể cũng không tu luyện ma công?
Hỏa Mãng Vương khó hiểu nói.
- A. . ., ngươi có điểm không biết, kỳ thực bọn họ không tu luyện ma
công, mà chỉ lây nhiễm ma khí mà thôi, nếu ta đoán không lầm. . .Ám Dạ
trấn này nhất định tồn tại bí mật trọng đại.
Phong Liệt cười cười nói.
- Bí mật trọng đại?
Sắc mặt Hỏa Mãng Vương và Bán Giang Hồng sững sờ, kinh ngạc nhìn Phong Liệt.
Phong Liệt không giải thích nhiều, hắn chỉ thông qua Cửu U Vương mơ hồ có thể cảm nhận được dưới lòng đất Ám Dạ trấn này tồn tại một số bảo vật thú
vị mà thôi.
Tiếp đến, tâm niệm của hắn khẽ động, Cửu U Vương và
Tịch Diệt phân thân liền chui ra ngoài không gian Long Ngục, xuất hiện
trước mặt mọi người.
- Cương giả Long Biến Cảnh?
Bán Giang Hồng và Hỏa Mãng Vương cảm thụ được Cửu U Vương uy áp kinh khủng, sắc
mặt không khỏi kinh hãi, âm thầm hít một ngụm lương khí.
Dương
vào khế ước liên hệ, hai người bọn họ tự nhiên biết rõ Cửu U Vương và
đầu tiểu lang kia là Phong Liệt phân thân, ngược lại cũng không e ngại,
nhưng nỗi khiếp sợ trong lòng thật lâu khó có thể khôi phục.
Thời điểm bọn họ bị Phong Liệt thu phục, Phong Liệt mới chỉ là một gã đệ tử
Cương Khí Cảnh, mà hôm nay, mới trải qua một năm, Phong Liệt không những đạt tới Thần Thông Cảnh đỉnh phong, thâm chí đã có Long Biến Cảnh phân
thân, thành tựu như vậy khiến hai người bọn họ vẫn dậm chân tại chỗ cảm
thấy xấu hổ vô cùng.
Vốn trong thâm tâm bọn họ có chút suy nghĩ,
hy vọng mười năm sau Phong Liệt thực hiện lời hứa thả bọn họ rời đi,
nhưng giờ phút này ý nghĩ này lập tức tiêu tan, có thể đi theo chủ tử
tiềm lực vô hạn, chính là cơ duyên đối với bản thân bọn họ.
Phong Liệt không để ý tới suy nghĩ trong lòng bọn họ, ánh mắt của hắn thản nhiên nhìn về phía Ám Dạ trấn.
Tại khu vực hắc ám này, uy lực thân thể hắc ám của hắn đột nhiên có thể
tăng gấp đôi, nhưng không có ngày đêm luân phiên, nếu là Kim Sở Ngạn tới đây, đối mặt với hắn tuyệt đối không thể chống trả nửa điểm.
Mảnh đất như vậy, quả thực tạo lên vì chính mình.
Cho nên, đêm nay qua đi, mảnh đất này nhất định chỉ có thể thuộc về một mình Phong Liệt hắn.
Sau một khắc, Cửu U Vương dẫn dẫn theo hắc lang giống như hai đạo gió thổi
thoáng qua, lập tức xuất hiện tại không trung phía trên Ám Dạ trấn.
- Ngươi đến từ phương nào? Dám cả gan đụng tới địa bàn Ma Duyên Giáo ta, mau xuống nhận lấy cái chết.
Một số võ giả tuần tra lập tức phát hiện một người một sói tướng mạo khả nghi, lúc này kêu lớn cảnh cáo.
- Bổn tọa Cửu U Vương.
Thân hình Cửu U Vương trấn động, ma uy ngập trời khuếch tán khắp bốn phương
tám hướng, thanh âm lạnh lùng kia chậm rãi phiêu dạt trên Ám Dạ trấn.
- Tất cả mọi người hãy nghe đây, từ nay về sau Ám Dạ trấn này thuộc về
bổn tọa, hạn tất cả các ngươi trong một phút phải âm thầm rời khỏi đây,
nếu không sẽ phải chết.
Thanh âm ẩn chứa sát khí cuồn cuộn mênh
mông vang vọng thật lâu, hơn nữa giống như Chân Long đến thế gian uy áp, tất cả mọi người phía dưới đều kinh hoàng, sợ hãi.
- Ôi. . .Trời. . .Người nào dám đến Ma Duyến Giáo chúng ta giương oai?
- Người tới chúng ta không thể địch lại mau mau mời lão tổ xuất thủ.
* * * * *
Rất nhanh, ngàn vạn người xông lên đường phố, ánh mắt khiếp sợ nhìn Cửu U
Vương và hắc lang trên không trung, trong đó cũng có người vội vàng bay
về phía hố lớn phía sau Ám Dạ trấn.
Cửu U Vương từ trên cao liếc mắt nhìn mọi người phía dưới, trên mặt lộ ra một tia lãnh ý.
Mấy nghìn người phía dưới, ngoại trừ một số nữ tử quần áo không chỉnh tề,
99% đều là võ giả tu vi không tầm thường, Chân Khí Cảnh, Cương Khí Cảnh, thậm chí ngay cả cường giả Thần Thông Cảnh có có vài chục tên, hơn nữa
trên thân thể bọn họ đều toát ra ma khí nhàn nhạt.
Đây cũng được coi là một cổ thế lực cực kỳ cường hãn, cương hãn hơn thành vệ quân Tứ Phương Thành rất nhiều.
Bất quá, đối với Cửu U Vương hiện tại mà nói, mấy nghìn vạn người này quả
thực yếu ớt như con kiến hôi, chỉ cần hắn sẵn lòng rống lớn một tiếng là có thể đánh chết hơn phân nửa.
- Kẻ nào lớn mật dám đến Ma Duyến Giáo chúng ta sinh sự? Quả thực chán sống.
Âm thanh giận dữ vang lên, một đạo khí thế hùng hồn theo thân ảnh từ trong hố lớn phía sau Ám Dạ trấn bay ra, vội vàng bay tới nơi này, theo sát
phía sau còn có hơn mười đạo khí tức không tồi liên tục từ hố lớn bay
ra.
Cửu U Vương giương mắt nhìn lên, chỉ thấy cầm đầu là một lão
giả âm lãnh vóc dáng vạng vỡ, sở hữu tu vi Hóa Đan Cảnh đỉnh phong, mười mấy người còn lại đều là cường giả Hóa Đan Cảnh, ma khí mờ mờ ảo ảo bao phủ quan thân.
- Ủa? Không ngờ nơi này có thực lực mạnh như vậy?
Cửu U Vương nhìn hơn mười cao thủ Hóa Đan Cảnh trước mắt, trong lòng có
chút kinh ngạc, âm thầm cảm thấy may mắn chính mình sau khi tân chức
Long Biến Cảnh mới đến, nếu không e là không chịu đựng nổi.
Sau
khi tiến nhập cách đó không xa, đám cao thủ Ma Duyến Giáo liền cảm thụ
được khí thế của đại của Cửu U Vương uy áp, sắc mặt không khỏi đại biến, lúc đó không dám lỗ mãng.
Thoáng do dự một chút, tên lão giả âm lãnh cầm đầu chắp tay nói:
- Cửu U Vương tiền bối, tại hạ là đại trưởng lão Ma Duyến Giáo Diệp Khải
Sơn, không biết Ma Duyến Giáo ta có chỗ nào đắc tội với tiền bối? Mong
tiền bối chỉ rõ.
- Không có.
Cửu U Vương lạnh lùng nói.
- Vậy sao?
Nghe xong lời này, sắc mặt Diệp Khải Sơn khẽ thả lỏng, cười nói:
- Đã như vậy, không biết tiền bối ngày hôm nay đến đây có chuyện gì?
- Không có chuyện gì lớn, chỉ là bổn tọa thích mảnh đất này, phiền Ma Duyến Giáo các ngươi lập tức nhường lại.