Cửu U Vương cười lạnh nói.
- Cái gì? Ngươi quả thực khinh người quá đáng, hẳn là nghỉ Ma Duyến Giáo ta dễ bị ăn hiếp đúng không?
Sắc mặt Diệp Khải Sơn không khỏi giận dữ, hắn thường ngày vênh mặt hất hàm
sai khiến người khác đã quen, hơn nửa bối cảnh gia tộc thâm hậu, một số
cường giả Long Biến Cảnh bình thường đều phải dùng lễ đối đãi với hắn.
Còn Cửu U Vương trước mặt vô cùng lạ lùng, trên đại lực chưa từng nghe qua
nhân vật như vậy, rất có thể là cường giả không môn không phái tán tu,
người như vậy cho dù đạt tới Long Biến Cảnh hắn cũng không đáng xem
trọng.
- Hừ, chỉ là một Ma Duyên Giáo nho nhỏ mà thôi, trong vòng một phút nhanh chóng rời đi, nếu không muốn chết ngoan ngoãn xéo đi cho ta.
Cửu U Vương khinh thường nói.
- Cưu U Vương, tuy
ngươi là cường giả Long Biến Cảnh, nhưng trên thế giới này không phải
chỉ riêng mình ngươi đạt tới Long Biến Cảnh, coi chừng chọc vào ngươi
không đáng chọc đến, chết thế nào cũng không biết.
Diệp Khải Sơn âm thầm uy hiếp nói.
- Quả thực không biết sống chết.
Cửu U Vương thấy tình huống này, trong lòng biết khua môi múa mép đấu khẩu
qua lại, lão gia hỏa này sẽ không chịu bàn giao: Nhắn nhủ rồi, còn phải
thêm chút lửa mới được.
Vừa dứt lời, hắn đột nhiên chém ra một
chưởng, thoáng chốc, hơn mười đạo kình khí bạo phát, giống như mũi tên
sắc bén bắn về phía Diệp Khải Sơn và hơn mười cường giả Hóa Đan Cảnh.
Xoẹt xoẹt. . .
Một trận âm thanh phá không vang lên, hơn mười đạo cường khí xẹt qua trời
cao, giống như xuyên qua không gian, thanh thế khiến người ta kinh hãi.
- Chết tiệt!
- Coi chừng.
* * * * *
Đám người Diệp Khải Sơn kinh hãi không thôi, liên tục thi triển thủ pháp chống đỡ.
Chỉ có điều, một kích cường thế của cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ không phải dễ dàng chống đỡ như vậy, kiện trường đao linh bảo thất phẩm của
Diệp Khải Sơn vừa ngăn cản trước ngực, liền bị một đạo kình khí đánh
trúng.
Bịch. . .
Một tiếng nổ vang.
Đường đường là
trường đao linh bảo thất phẩm lúc này vỡ thành mảnh vụn bay khắp trời,
còn Diệp Khải Sơn dường như gặp phải trọng kích, thân hình bắn ngược về
phía sau mấy nghìn trược, mới ngã xuống mặt đất, miệng không ngừng thổ
huyết.
Hơn mười tên cường giả Hóa Đan Cảnh còn lại, ngoại trừ một số tên ẩn nấp bên ngoài, đều bị thương nhẹ hoặc trọng thương, sắc mặt
cả đám kinh hãi, hoảng sợ lui lại phía sau.
Cửu U Vương Lạnh Lùng cười, rất thỏa mãn đối với kích này của chính mình, một đám cường giả
Hóa Đan Cảnh cũng coi như thực lực cường đại nhất trên đại lực, nhưng
hôm nay trong mắt chính mình thực sự quá yếu, loại cảm giác khi dễ người khác quả thực không quá thoải mái.
Tiếp đến, Trông thấy Cửu U
Vương lại phóng độc thủ, Diệp Khải Sơn liền sợ tới mức hồn lìa khỏi xác, nếu để Cưu U Vương đánh trúng, e là không chết cũng phải trọng thương,
hắn vội vàng hô lớn:
- Cưu U Vương ngươi biết đứng sau lưng Ma Duyên Giáo chúng ta là ai không?
- Đứng sau lưng Ma Duyên Giáo ngươi là ai? Kẻ nào cả gan uy hiếp bổn tọa chỉ có thể chết.
Cửu U Vương khinh thường nói.
Ánh mắt Diệp Khải Sơn vô cùng hoảng sợ, hôm nay vì bảo vệ tính mạng, hắn nhún nhường nhiều lắm, vội vàng nói thông tin bí mất:
- Cửu U Vương, bổn tọa chính là đại trưởng lão Diệp gia tại Phi Long
Thành, Ma Duyết Giáo chính là được Diệp gia che chở. Nếu như ngươi dám
đụng tới ta, gây khó dễ tới Diệp gia, Diệp gia sẽ không bỏ qua cho
ngươi.
- Vậy sao? Diệp gia?
Cưu U Vương nhướng mày, dừng bước.
Hắn vốn cho rằng Ma Duyến Giáo này là do Triệu gia và Sở gia đứng phía sau
không chế, hôm nay đã thấy còn có Diệp gia, mấy đại gia tộc này muốn cái gì?
Bất luận thế nào đi nữa, mảnh đất này chính mình đã định, không ai có thể ngăn cản.
Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng rống hung ác từ sâu trong lòng đất vang lên.
Ngao. . .
Tiếng rống lớn làm rung động đại địa.
Trong lúc nhất thời, ngay cả loại to gan lớn mật như Diệp Khải Sơn, sắc mặt
không khỏi đại biến, đứng thẳng nhìn về phía hố lớn phía sau Ám Dạ trấn.
Sau một khắc, chỉ thấy ba đạo thân ảnh từ hố lớn bay ra, trốn chạy về bên
này, tu vi của ba người đều đạt tới Hóa Đan Cảnh hậu kỳ, khí thế kinh
người, nhưng giờ phút này cực kỳ chật vật, thậm chí thân thể một người
trong đó chỉ còn lại một nửa, máu chảy như rót nước, thê thảm không chịu nổi.
- Diệp trưởng lão không ổn rồi, Cổ Ma đã thoát khốn, mau lệnh mọi người chạy đi.
- Diệp trưởng lão không ổn rồi, Cổ Ma đã thoát khốn, mau lệnh mọi người chạy đi.
- Ahaaa. . .
Ba gã cường giả Hóa Đan Cảnh từ trong hố sâu bên kia chạy tới, vừa mới bay lên không trung, liền bị đầu lưỡi màu đen từ trong hố sâu quấn lấy, sau vài tiếng kêu thê thảm vang lên, sinh mệnh hoàn toàn tiêu vong.
- Ủa? Cái gì vậy?
Ánh mắt Cửu U Vương co rụt lại, trong nội tâm ẩn chứa cảm giác bất an.
Đám người Diệp Khải Sơn giờ phút này sớm đã cả kinh mặt không còn chút máu, cũng không biết ai hô lớn một tiếng, đám cường giả Hóa Đan Cảnh và hơn
vạn tên đệ tử Ma Duyến Giáo đều nhao nhác tháo chạy, giống như đằng sau
xuất hiện một đầu ác ma có một không hai.
Cửu U Vương tuy không
biết chuyện gì xảy ra, nhưng trong lòng biết tất nhiên gặp tình huống
nguy hiểm, sững sờ một chút liền vội vàng lách mình lui về phía xa xa.
Đúng lúc này, theo một tiếng ma rống kinh thiên vang lên, một đầu quái vật
đen khổng lồ từ hố sâu phía sau trấn nhảy lên trên mặt đất.
Ầm. . .
Một tiếng nổ vang thật lớn, bóng đen kia rơi xuống mặt đất, chấn động lắc
lư vài cái, ma khí ngập trời nhanh chóng khuếch tái khắp thiên địa.
Ngay tức khắc, một cổ khí tức uy áp cường đại chưa từng có đột nhiên phủ
xuống toàn bộ đại địa, chẳng những Ám Dạ trấn, mà ngay cả toàn bộ khu
vực hắc ám, thậm chí Long Võ Viện các hơn 500 dặm, Tứ Phương Thành cách
hơn nghìn dặm đều bị cổ khí tức này uy áp, tất cả mọi người trong khu
vực này đều tâm thần ngưng đọng, sắc mặt kinh sợ.
Cửu U Vương kinh sợ thối lui đồng thời không kiềm chế được ngưng mắt nhìn lại, sau một khắc hắn liền chấn động.
Đó là một cự nhân hắc sắc thân cao hơn ba mươi trượng, giống như một tòa
núi nhỏ đứng sừng sững trên mặt đất, toàn thân ma khí lượn lờ, uy áp
kinh người.
Ngoại trừ trên đầu cự nhân này mọc ra một cái sừng
màu đen, trên thân thể cũng vậy, cao lớn hơn người bình thường không chỉ mấy chục lần, giờ khắc này thân hình đầu cự nhân này đã rách nát thê
thảm, chẳng mất đi một cánh tay trái, trên ngực còn có lỗ thủng lớn rộng hơn mười trượng, lộ ra xương cốt dày đặc.
Bộ mặt cự nhân ảm đạm, hốc mắt trống rỗng, thân thể những bộ phận khác cũng đều khô quắt, động tác đi lại cứng ngắc, tựa hồ như một cổ thi thể.
Điểm cổ quái
chính là, thi thể cổ quái này lại có một đầu lưỡi đen dài cực kỳ linh
hoạt, móng tay phải dài đến vài thước, ánh mắt u ám.
- Đây chính là thây ma thông linh.
Sau khi Cửu U Vương cả kinh, âm thầm suy đoán, rất có thể đầu thi thể Cổ Ma này tiến hóa đã sở hữu linh trí.
Điều khiến người ta khiếp sợ chính là, thi ma này uy áp cực kỳ kinh người,
vượt xa chính mình, thậm chí những cường giả Long Biến Cảnh chính mình
từng gặp qua như Tử Long Hộ Pháp, Vô Cực Kiếm Ma đều kém rất xa.