Sở Huyền
chắp tay mà đứng ở phía trên Thiên Ngục Luyện Thần Phong, chậm rãi mà
bay lên trên không trung, hắn từ trên cao mà nhìn xuống Long Nghịch.
- Hừ! Có bản lĩnh thì ngươi tự mình đến mà lấy!
Long Nghịch biểu lộ vẻ khinh thường mà hừ lạnh một tiếng.
Ngay khi hắn vừa dứt lời, Hắc Thiết Kiếm dài năm thước ở trong tay hắn
khẽ động, rồi Bá lên một tiếng, trường kiếm chỉ xéo trời xanh, một cổ
khí tức tuyệt vọng mênh mông vô bờ từ bên trong trường kiếm phóng xuất
ra, làm cho lòng người sinh ra cảm giác tuyệt vọng, gần như muốn tự sát.
Sau khi chuyển thế đầu thai, thì hắn lại sinh ra bên trong một đại phái
ẩn thế là Tuyệt vọng kiếm phái, xuất thân của gia tộccũng là cực kỳ hiển hách.
Tất cả mọi người bên trong môn phái này đều tu luyện kiếm đạo, hơn nữa
đều được thừa kế Tuyệt Vọng Kiếm Ý của kiếm đạo thượng thừa.
Long Nghịch một tuổi đã đắc đạo, khiến cho một vị lão tổ trong gia tộc
phải kinh sợ, rồi sau đó hắn vì ngưng tụTuyệt Vọng Chi Ý Vô Thượng, cho
nên đã đi đến đại lục Tây Thùy mà tàn sát mấy chục vạn dân của hơn ba
mươi cái tiểu thành, mãi đến không lâu lúc trước, hắn mới đạt đến một độ cao nhất định trên tuyệt vọng kiếm đạo, để rồi trở thành khoáng thế kỳ
tài vạn năm bất xuất của Tuyệt Vọng kiếm phái.
Giờ phút này, nếu là một số người có tâm chí không kiên định mà ở dưới
sự bao phủ của cỗ tuyệt vọng kiếm ý của Long Nghịch này thì chỉ sợ là đã rơi lệ đầy mặt, rồi sau đó nâng kiếm tự sát rồi.
Nhưng mà, Sở Huyền cũng không phải là hạng người bình thường, bản thân
hắn là Vạn Cổ Long hoàng chuyển thế đầu thai cho nên tâm trí hắn cực kỳ
kiên định, không thể nào dao động nổi.
Hắn mỉm cười, rồi khống chế lấy Thiên Ngục Luyện Thần Phong mà chậm rãi
thối lui ra khỏi phạm vi bao phủ của tuyệt vọng kiếm ý, sau đó, trong
tay hắn đột nhiên nhiều thêm một kiện binh khí có hình dạng cổ quái.
Cái binh khí này vừa giống như cái móc câu lại vừa giống như cái lưỡi
liềm, toàn thân nó đen kịt, không một chút phản quang nào, trong nháy
mắt khi mà kiện binh khí này xuất hiện thì một cỗ khí tức mang theo tính hủ thực cực kỳ mãnh liệt tràn ngập khắp cả khoảng không này, nó đúng là ma nguyên lực cực kỳ thuần khiết.
Ở trên không, Phong Liệt cũng vừa mới nhận ra được danh tính của kiện
binh khí này, ở kiếp trước thì hắn đã từng chứng kiến Sở Huyền sử dụng
nó một lần, mà uy lực của kiện binh khí này cũng cực kỳ kinh người, giết người ở trong vô hình, tên gọi của nó là Ám Nguyệt Câu , đây chính là
một kiện chí bảo dành cho việc đánh lén và ám sát.
- Long Nghịch, đến đây đi! Lại để cho bổn hoàng mở mang kiến thức một
chút uy lực của tuyệt vọng Kiếm Ý của ngươi đáng sợ như thế nào?
Sở Huyền cười lạnh một tiếng, Ám Nguyệt Câu trong tay hắn khi cách Long
Nghịch khoảng cách trăm trượng thì đột nhiên biến mất ở trong không
gian.
Lập tức, chỉ nghe thấy Xoẹtmột tiếng vang lên ở trên bầu trời, nhưng mà
trên không trung cũng không có sinh ra chút dị tượng nào cả.
Mà lúc này, Long Nghịch đang ở dưới đất lại đột nhiên trở nên biến sắc,
thân hình của hắn Phanh một tiếng rồi bạo liệt thành ba đạo hư ảnh mà
lướt về phía xa xa.
Mà trong nháy mắt khi mà hắn vừa né tránh, thì vị trí hắn vừa đứng lúc
nãy lại ngay lập tức vang lên một tiếng Phốc phốc trầm đục, cả đại địa
cũng trở nên khẽ run rẩy.
Vào lúc này, thì chỉ thấy một một đạo vết rách dài hơn mười trượng, rộng chừng nửa thước xuất hiện tại trên mặt đất, sâu không thấy đáy đang bốc lên từng đám khói đen.
- Hừ! Binh khí thật là âm hiểm, nó cũng rất thích hợp với ngươi!
Long Nghịch có chút giận dữ, mà nói một cách mỉa mai.
Vừa dứt lời, trường kiếm trong tay hắn đột nhiên bay lên trên không,
ngay sau đó, mấy trăm đạo long ảnh gào thét gào thét mà ra, khí thế
cuồng bạo vô cùng, chúng điên cuồng cắn nuốt nguyên khí ở xung quanh để
nhanh chóng bành chướng thân hình.
- Quần Long Trụy Nhật! Đi!
Rống —— rống —— rống ——
Mấy trăm đầu Ma Long ẩn chứa nguyên lực cuồng bạo đang gầm thét nhằm
hướng Sở Huyền mà đánh tới, uy lực mạnh mẽ như thế đã thừa để san phẳng
một tòa núi nhỏ.
Mắt thấy mấy trăm đạo Ma Long đánh úp đến, Sở Huyền cũng không dám khinh thường, tâm ý của hắn khẽ động, Thiên Ngục Luyện Thần Phong ở dưới chân đột nhiên bành trướng ra phạm vi hơn trăm trượng.
Đồng thời, khí tức âm lệ của nó cũng càng thêm mạnh mẽ, khiến cho một ít sinh linh bên trong phạm vi hơn mười dặm đều rơi vào bóng ma của sự tử
vong.
Sau một khắc, mấy trăm đầu Ma Long cuồng bạo đã mạnh mẽ mà đánh lên trên Thiên Ngục Luyện Thần Phong.
Rầm rầm rầm rầm rầm!
Mỗi một lần bạo tạc, thì trên mặt đất đều để lại một cái hố to có đường
kính tầm hơn mười trượng, khiến cho bụi đất văng vãi khắp nơi, che khuất cả bầu trời, mà vốn dĩ di chỉ thành cổ này đã là một đống đổ nát thê
lương, nhưng qua những tiếng bạo tạcvừa rồi thì hiện tại nó đã bị phá
hủy hoàn toàn, di chỉ cổ thành đã trở thành quá khứ.
- Hừ! Đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi! Ngươi hiện tại cao hứng còn quá sớm!
Hoang Long Tế Thiên!
Lúc này thì Long Nghịch đã bay lên trên không trung, Hắc Thiết Kiếm đang nắm trong tay liền vắt ngang trước ngực, lập tức, nghìn vạn đạo long
ảnh lướt đi, đem thiên địa nguyên khí ở bên trong phạm vi hơn mười dặm
thôn phệ một cách sạch sẽ, rồi sau đó chúng nhanh chóng ngưng tụ về bên
trong trường kiếm.
Chỉ trong chốc lát, nguyên bản hắc thiết kiếm chỉ dài vẻn vẹn có năm
thước, thoáng cái đã bành trướng đến khoảng trăm trượng, phong mang mênh mông cuồn cuộn của nó xuyên thấu nội tâm, khiến cho Phong Liệt cùng Độc Cáp Vương đều cảm thấy cực kỳ hãi hùng. Mà sắc mặt của vị Độc Cáp Vương vào lúc này đã trở nên ngưng trọng vô cùng, thực lực của hai người ở
phía dưới đã vượt ra khỏi sự tưởng tượng của hắn.
Long Nghịch tay cầm Cự Kiếm, chỉ về phía Sở Huyền đang ở trên cao mà
cười một cách lạnh lùng, ngay lập tức, cự kiếm trong tay hắn đột nhiên
bay về phía Thiên Ngục Luyện Thần Phong ở dưới chân của Sở huyền, miệng
hắn quát khẽ một tiếng:
- Tuyệt Vọng Kiếm Đạo Thiên Địa Phá Diệt!
Oanh ——
Cự Kiếm rời khỏi tay hắn mà bay nhanh về phía trước, cả hư không cũng vì nó mà rung động lắc lư không thôi, ngay lập tức nó đã chém vào dưới đáy của Thiên Ngục Luyện Thần Phong, tốc độ của nó nhanh đến mức mà Sở
Huyền cũng không kịp phản ứng một chút nào.
Phanh!
Trong không gian vang lên một tiếng nổ thật lớn, ngay cả những đám mây ở trên bâu trời cũng bị chấn động mà tiêu tán vô hình.
Mà vào lúc này thì thanh cự kiếm dài trăm trượng kia đã cắm sâu vào bên
trong hơn ba mươi trượng của Thiên Ngục Luyện Thần Phong, mà khí tức
cuồng bạo điên cuồng của tuyệt vọng chi ý trên thân kiếm đã bắt đầu khởi động, gần như nó muốn đem trăm ngàn tòa thanh đồng sơn này xé thành
mảnh nhỏ, uy thế của nó mênh mông cuồn cuộn tựa như vô tận, nhưng mà
cuối cùng nó lại bị một đạo viễn cổ thần lực ở bên trong dãy núi này
đánh tan, mọi thứ cũng dần dần lắng xuống.
Sở Huyền cuống quít tránh lui khỏi vị trí đang đứng, ngay sau đó, tại
chỗ hắn vừa đứng liền đâm ra một đoạn mũi kiếm khổng lồ, cỗ tuyệt vọng
khí tức trên thân nó phát ra xuyên thấu cả tâm hồn, tuy không làm cho Sở Huyền bị thương nhưng cũng khiến cho sắc mặt của hắn cực kỳ khó coi.