Ma Long

Chương 296: Chương 296: Tù nhân (1)




- RẦm rầm…

Sau hai tiếng nổ vang trời liên tục, hai cái vòi rồng đều bị tan biến mất,mà con ma long khí thế ngợp trời kia cũng chỉ rụt lại một chút rồi lại tiếp tục tán công với tốc độ chóng mặt.

Hơn nữa, nguyên khí trong vòng phạm vi mấy trăm trượng đều không ngừng quy tụ về phía con ma long và nhanh chóng bổ sung sức mạnh cho nó.

Đây đúng là chiến dưới mặt đất đạt tới cảnh giới nghịch thiên nhất.

Về mặt lí thuyết thì nếu Phong Liệt đủ sức mạnh tinh thần thì chỉ cần một chiêu này là có thể hấp thụ liên tục nguyên khí của trời đất, uy lực không ngừng bành trướng, thậm chí còn tạo ra một lỗ thủng lớn trên bầu trời.

- Không được

Lý Thiên hổ không khỏi thất thần hoảng sợ ,trong tình thế nguy hiểm thế này, hắn chỉ có thể dùng nốt chút nguyên khí còn lại trong người tạo thành một lớp bảo vệ dày quanh người hắn.

Một lúc sau lại, chỉ nghe thấy một tiếng “rầm” lớn vang dội cả trời đất

Cơ thể đang bị trọng thương của Lý Thiên Hổ trong chớp mắt đã bị đánh bay ra xa cả trăm trượng làm đổ rạp cả hơn chục cây đại thụ mới rơi xuống, ngã vật ra đất, quằn quại nôn ra máu.

- Khụ, khụ,… Ọa

Lý Thiên Hổ lại nhổ ra một ngụm lớn máu tươi, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy trắng, quần áo trên người đều bị cháy thành tro bụi làm lộ ra cả bộ giáp đen không còn lành ở trong, đến là nhếch nhác.

- Súc sinh, Ta đã biết ngươi là ai rồi! Ngươi chính là Phong Liệt đúng không? Ngươi chính là Phong Liệt của ám võ viện! Khụ khụ

Lý Thiên Hổ vịn vào một cái cọc gỗ, cố hết sức đứng lên, nghiến răng chịu đựng lại gần nhìn Phong Liệt, ánh mắt cô cùng oán hận.

Phong Liệt cũng không ngạc nhiên gì khi hắn đoán được ra thân phận của mình, dù sao thì chiêu ma long của mình mọi người cũng đều biết rồi.

Chỉ là Phong Liệt có chút ngạc nhiên, bộ chiến giáp Linh Bảo của Lý thiên Hổ bị mình nghiền nát tơi tả cả rồi nhưng sao người hắn vẫn như không hề bị làm sao vậy, có chăng chỉ làm cho nội thương của hắn nặng hơn chút thôi.

Điều này cũng làm cho Phong Liệt hiểu ra, với sức mạnh hiện tại của mình thì vẫn còn thua xa các cao thủ thần thông khác, cơ bản vẫn chưa ở bậc thượng đẳng.

Dĩ nhiên, điều này cũng chỉ là séc mạnh chiến đấu của bản thân Phong Liệt, nếu như cộng thêm chức trấn long thiên nữa thì đã khác rồi.

- Hừ, ngươi biết rồi thì sao chứ, dù sao ngươi cũng chỉ có một mình ở đây, cũng sẽ chết thôi

Phong Liệt cười lạnh lùng

Có thể dễ dàng thấy tình cảnh lúc này, Lý Thiên Hổ đã cố gắng hết sức, ngoài thân xác cường tráng thì không còn biết dựa vào cái gì nữa.

Mà Phong Liệt không thể ngờ rằng thân xác cường tráng của hắn có thể trụ được sau chiêu ma thần chưởng

- Phong Liệt, ngươi chính là người của ma võ viện, ngươi đây chính là kẻ phạmthượng, ngươi chính là…

- Xoẹt

Lý Thiên Hổ còn chưa kịp nói hết thì đã bị cắt ngang bơi một âm thanh sắc bén nhói tai, hắn chỉ kịp nhìn thấy một cây thương màu đen trong tay Phong Liệt vừa biến mất, không đợi hắn phản ứng gì đã cảm thấy lồng ngực lạnh toát

- Phốc phốc

Một tiếng trầm đục

Lý Thiên Hổ vô cùng ngạc nhiên nhìn lại, thì thấy ngực mình đã bị ây thương sắc nhọn đâm xuyên qua, tấm chiến giáp giáp Linh Bảo chỉ còn mỏng như tờ giấy không có chút tác dụng bảo vệ gì

- Sao có thể như vậy! Cơ thể ta đâu có thể bị binh khí linh bảo khác làm thương được. Điều này là không thể.

Vẻ mặt Lí Thiên Hổ như không thể tin nổi, xác thịt hắn cường tráng vô cùng, cho dù là linh bảo có cương sa thì cũng khó có thể đâm thủng, mà cây thương của Phong Liệt cũng thuộc về Linh bảo, thật khso có thể tưởng tượng được.

Chỉ là hắn không biết, trong cây thương của Phong Liệt còn có một thứ khác mà khó có thể kiếm được trên đời này_ chính là phá không kim

- aaaaaaaaaa

Không để hắn nghĩ nhiều, khí luyện hồn sa bỗng lan ra, Lý Thiên Hổ không chịu được gào thét thảm thiết, hắn chỉ cảm thấy linh hồn của mình phàng phất như phải chịu một cực hình tàn khốc nhất trên đời, đâu khổ vô cùng

Phong Liệt khẽ nhíu màu, hắn không muốn tiếng gào thét thảm thương của Lý thiên Hổ làm cho người khác đến đây.

Ngay sau đó hắn lập tức rút cây thương ra rồi đâm thẳng vào miệng Lý Thiên Hổ, chỉ lệch một chút là chọc thủng cổ họng của hắn

Miệng Lý Thiên Hổ ngậm nguyên đầu cây thương lạnh băng, tiếng gào thét thảm thiết bỗng im bặt, mồ hôi trên mặt chảy không ngừng, ảnh mắt hoảng sợ nhìn Phong Liệt như muốn cầu cứu

Lý Thiên Hổ vốn là gã cao thủ thần thông chuyên quát tháo thiên hạ, vậy mà nằm mơ cũng không thể nghĩ rằng có một ngày lại bại trong tay của một con sâu chân khí cảnh thế này

Nhưng trong lúc như thế này, trong lòng hắn không có chút khuất phục mà chỉ là sợ hãi, sợ chết, sợ cái kiểu đau khổ này.

Hắn biết rõ rằng nếu như Phong Liệt muốn thì hắn có thể đâm cả nghìn phát lên thân các này của hắn

- Hỏi ngươi vài câu! Ngươi có thể không trả lời, nhưng ta dám chắc ngươi sẽ hối hận.

Phong liệt lạnh lùng nói.

- ờ, ờ

Lý Thiên Hổ mơ hồ kêu lên 2 tiếng, tỏ vẻ đồng ý

Đường đường là một cao thủ thần thông lại bị roi vào cái cảnh này cũng đã đủ thê thảm rồi, mà phong Liệt hắn lại không có chút gì là có vẻ thương cảm.

Bởi vì chính là hắn muốn tận tay cống nộp những mỹ nữ cho cổ giới, đúng là tội không thể tha.

Tiếp đó Phong Liệt đang định hỏi hắn thì lông mày hắn bỗng dựng lên, hắn nghe được cách đó không xa trong rừng có tiếng tay phần phật vọng qua, rõ ràng có người đang nhanh chóng tiếp cận chỗ nãy.

Suy nghĩ một lúc, Phong Liệt lập tức mở ra một khe không gian, rồi đẩy Lí Thiên hổ nhốt vào bên trong và chính hắn cũng biến mất luôn

- Ơ, người đâu rồi

- Mau nhìn này! Kia là thi thể của người Lý gia

-….

Một lúc sau, cái chỗ 2 người vừa biến mất bỗng xuất hiện thêm vài dấu chân nhưng lại không thấy bóng người nào, đúng là chiêu thức quen thuộc của Lan gia

Trong long ngục không gian, Lý U Nguyệt kinh ngạc khi nhìn thấy Lý Thiên Hổ trong bộ dạng thê thảm, miệng không ngừng chảy ra máu đỏ thẫm.

Lan Thần Yi tuy cười nhưng trong lòng vô cùng hoảng sợ, lúc này Lý Thiên Hổ tuy bị thương rất nặng nhưng không thể che giấu được uy áp thần thông

Đặc biệt là một cao thủ thần thông như vậy cũng lại trở thành tù nhân của tên chân khí cảnh long võ Phong Liệt.

Điều này quả là khó làm người ta tin được.

Lúc này, Lan Tiếu Y bồng thấy tò mò về tên Phong Liệt, thậm chí còn muốn nhìn xem tướng mạo Phong Liệt , xem dưới cái tướng mạo của hắn có ẩn chứa cái gì đó ác ma cường đạo không.

Lý Thiên Hổ nhìn xung quanh, thấy Lý U Nguyệt cách đó không xa, cũng lâu lâu lại thẫn thờ ra

- Lý U Nguyệt? Ngươi cấu kết với kẻ thù bên ngoài mưu hại tam thúc, đúng là đại nghịc bất đạo.. aaaaaa…

Lý Thiên Hổ đang định quát Lý U Nguyệt thì bỗng nhiên bị Phong Liệt dùng thương đâm thẳng vào đầu gối cắm thẳng xuống đất

- Ở chỗ này, ngươi không là cái gì hết

Phong Liệt lạnh lùng nói, rồi lập tức rút cây thương ra nhanh chóng đâm thêm mấy chục phát xuống phần dưới của Lý Thiên Hổ, đâm cho Lý Thiên Hổ hết cách chữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.