Đột nhiên,
trên một gốc cây, một đạo bóng người hư ảo thoáng hiện ra, mà ngay sau
đó, trăm ngàn chuôi tiểu kiếm màu đen chen chúc nhau mà đến, rồi tới tấp mà chui vào bên trong cơ thể của bóng người kia, trong thời gian một
cái chớp mắt, thân hình của một tiểu hài nhi mười ba tuổi liền xuất
hiện, không thể nào nghi ngờ đó chính là Long Nghịch.
Phốc --
Khi Long Nghịch vừa mới ngưng tụ thân hình xong, thì hắn đã không nhịn
được mà phun ra một ngụm tiên huyết, sắc mặt hắn tái nhợt như tờ giấy,
khí tức của hắn lúc này đã yếu hơn trước rất nhiều.
Nhất là, tu vi của hắn vậy mà từ cảnh giới Thần Thông Cảnh bát trọng
thiên hạ xuống Thần Thông Cảnh Nhị trọng thiên, đây quả thực là một việc làm cho người khác khó có thể tin.
- Sở Huyền! Từ nay về sau, bổn hoàng thề không đội trời chung với ngươi! Chờ ta tìm lại được Trấn Long Thiên Bi cùng Tỏa Long Đài, ta nhất định
sẽ khiến ngươi nợ máu phải trả bằng máu!
Long Nghịch lau máu tươi trên khóe miệng, hai mắt hắn oán độc mà nhìn về phía sau một cái, rồi hắn lập tức di chuyển thân hình, chạy dọc theo
những hàng cây rậm rạp mà hướng về phía xa xa mà lao đi một cách nhanh
chóng.
Dùng tu vi Thần Thông Cảnh bát trọng thiên của hắn để thi triển bí thuật cấm kỵ Sinh Tử Lưỡng Cực Độn Pháp trong Tuyệt Vọng Kiếm Điển để chạy
trối chết thì vẫn là cực kỳ miễn cưỡng, hậu hoạn rất lớn, bất quá đối
với người có tốc độ tu luyện cực kỳ nhanh chóng như hắn mà nói, thì chỉ
mất thời gian khoảng nửa năm thì việc khôi phục lai tu vi cũng không
phải là khó khăn.
Nhưng kế tiếp, không đợi Long Nghịch chạy ra khỏi khu rừng nay, thì hắn
lại cực kỳ khiếp sợ mà phát hiện ra rằng, vậy mà tòa Thiên Ngục Luyện
Thần Phong khí thế hoành tráng lại một lần nữa xuất hiện ở trên không
trung.
Ở trên đỉnh núi kia, một thân áo trắng Sở Huyền đang mang theo vẻ mặt
trêu tức mà cười híp mắt nhìn về phía hắn, phảng phất như hết thẩy mọi
chuyện trên thế gian này đều nằm trong sự khống chế của hắn.
- Ngươi -- ngươi làm sao có thể tìm được ta vây?
Long Nghịch kinh ngạc mà hỏi một câu
- Ha ha! Long Nghịch, chắc ngươi đoán rằng bổn hoàng chính là ‘ Truy Mệnh Long Hoàng ’ nổi danh ở thời đại viễn cổ đúng không?
Sở Huyền khẽ cười, rồi nói ra một cách cực kỳ đắc ý.
Vừa dứt lời, Thiên Ngục Luyện Thần Phong ở dưới chân hắn đột nhiên biến
mất không thấy bóng dáng, thân hình của hắn nhẹ nhàng rơi lên trên một
gốc cây cao lớn, hắn từ trên cao mà nhìn xuống Long Nghịch.
- Long Nghịch, kỳ thật ta vẫn rất bội phục ngươi, bởi vì ngươi là người
duy nhất dám làm Nghịch Long Chủ, cho nên hôm nay ta sẽ cho ngươi một cơ hội để quyết chiến một cách công bằng.
Sau khi Sở Huyền nói xong, thì Ám Nguyệt Câu lại xuất hiện trong tay hắn một lần nữa, phong mang lạnh lẽo mà nó phát ra khiến cho lòng người cảm thấy lạnh lẽo.
- Hừ! Ít giả vờ giả vịt đi, ngươi chính là sợ ta hủy đi tinh huyết của
Long hoàng ? Long Nghịch Hừ một tiếng rồi nói một cách lạnh lùng, , ánh
mắt của hắn lóe lên một cái, rồi tiếp tục nói :
- Cũng được, nếu như hôm nay ngươi có thể đánh thắng được ta, thì ngươi có thể lấy được tinh huyết của Long hoàng!
- Một lời đã định!
Sở Huyền khẽ gật đầu, trong mắt hắn lộ ra một chút vẻ trêu tức, lúc
trước Long Nghịch có tu vi Thần Thông Cảnh bát trọng thiên thì thật sự
là hắn rất kiêng kị, nhưng hiện tại thì hắn lại không e ngại một chút
nào.
Những năm gần đây, đại bộ phận tinh lực của hắn đều tập trung cho việc
nghiên cứu ra một bộ chiến kỹ để phối hợp với Ám Nguyệt Câu, vì thế cho
nên tu vi của hắn phát triển cũng không nhanh chóng, nhưng dù là thế,
thì tu vu của hắn cũng đã đạt đến cảnh giới Cương Khí Cảnh Lục Trọng
Thiên, lại phối hợp với chí bảo cực kỳ quỷ dị là Ám Nguyệt Câu, thì việc chiến đấu với đại đa số các cao thủ Thần Thông Cảnh thì cũng không cần
xuất đến chiêu thứ hai, mà cộng thêm uy lực của Nhiếp Hồn Chi Mâu nữa
thì việc đối phó với một số cao thủ Hóa Đan Cảnh cũng là việc dễ như trở bàn tay.
Tuyệt Vọng Kiếm Đạo Nhân Thần Cộng Phẫn!
Ánh mắt của Long Nghịch sắc bén như điện, hắn hét lớn lên một tiếng, Hắc Thiết Kiếm dài năm thước đang nằm trong tay hắn cấp tốc xoay tròn.
Lập tức, một cỗ Tuyệt Vọng Chi Ý cực kỳ cuồng bạo mạnh mẽ tuôn ra, xen
lẫn giữa nghìn vạn đạo kiếm quang đang giống như mưa rơi mà đánh về phía Sở Huyền.
Những nơi đạo đạo kiếm quang này đi qua, thì những khỏa đại thụ che trời ở giữa hai người đều lập tức bị chặt đứt, sau đó ầm ầm sụp đổ.
Nguyệt Xuất Tinh Ẩn!
Khi Sở Huyền nhìn thấy nghìn vạn đạo kiếm quang đang đánh đến, thì vẻ
mặt hắn rất lạnh nhạt, không sợ hãi một chút nào, nhanh chóng huy động
Ám Nguyệt Câu, chỉ trong nháy mắt, thì ở phía trước người của hắn đã
xuất hiện một khỏa Viên Nguyệt màu đen có đường kính hơn một trượng, đem tất cả những đạo kiếm quang đánh tới đều biến mất một cách vô hình.
Ngay sau đó, hai tay của Sở Huyền khẽ đẩy Viên Nguyệt ra, trong miệng hắn quát khẽ một tiếng : Đi!
Lập tức, Viên Nguyệt màu đen ở trước người hắn liền bay vọt về phía
trước, trong chớp mắt thì đã đến trước người Long Nghịch, uy thế cuồng
mãnh khiến cho vô số những cây cối ở xung quanh đều bị hóa thành tro
tàn.
- Hả?
Đồng tử của Long Nghịch co rút lại, Bên trong đạo Viên Nguyệt kia ẩn
chứa Ma nguyên lực cực kỳ tinh thuần, lực ăn mòn của nó cũng cực kỳ
khủng khiếp, thật sự là không thể nào ngạnh kháng được.
Tuyệt Vọng Kiếm Đạo Hư Vọng Chi Thuẫn!
Hắn cuống quít tế trường kiếm lên, rồi nhanh như chớp mà họa xuất ra một loạt những hình vòng tròn màu đen ở trước người, tạo thành trọng trọng
sương mù bình chướng, bên trong những đạo sương mù bình chướng này ẩn
chứa một loại ý cảnh cực kỳ huyền ảo, làm cho người khác chỉ cần liếc
mắt nhìn về nó thôi thì đều không tự kiềm chế được mình mà muốn hãm nhập vào bên trong.
Lúc này, đạo Viên Nguyệt kia đã đánh đến phụ cận, rồi mạnh mẽ đụng vào đạo đạo sương mù bình chướng quỷ dị kia.
Ngay sau đó, đạo Viên Nguyệt khổng lồ kia vậy mà lại nhanh chóng thu nhỏ lại, phảng phất như nó bị đạo sương mù bình chướng kia tiêu giải mất
vậy.
Sắc mặt của Long Nghịch vẫn ngưng trọng như trước, tốc độ huy vũ trường kiếm trong tay hắn lại càng nhanh hơn trước rất nhiều.
Mà ở đối diện, đột nhiên Sở Huyền lại lộ ra nụ cười âm trầm, trong mắt chợt hiện lên vẻ tàn nhẫn, miệng hắn quát khẽ một tiếng:
- Bạo!
Sau một khắc, chỉ thấy đạo Viên Nguyệt đang lâm vào bên trong trọng
trọng sương mù bình chướng đột nhiên Oành một tiếng rồi bạo liệt ra, lực ăn mòn cuồng bạo của nó khiến cho nguyên khí ở chung quanh sương mù
bình chướng bị đánh đến thất linh bát lạc, đồng thời, nó cũng đem thân
ảnh Long Nghịch quấn vào trong đó.
A...!
Long Nghịch không khỏi kêu thảm một tiếng, sắc mặt hắn cực kỳ kinh hãi,
rồi vội vàng vận chuyển nguyên lực để thôi động kiện chiến giáp hộ thể
có cấp bậc huyền bảo ngũ phẩm trong cơ thể, lúc này hắn mới khó khăn lắm mà chặn lại thế công cuông bạo kia.
Nhưng dĩ nhiên, thân thể hắn đã bị đánh bay ra xa mấy trăm trượng, sau
khi liên tiếp đụng vào mấy thân cây vừa thô vừa to thì mới ngừng lại
được, lúc này thì hắn đã vô lực mà nằm trên mặt đất, miệng đang không
ngừng thổ huyết.