Sau một lúc, hắn đã bị hấp dẫn bởi quyển cổ thư kia, nên hắn dứt khoát khống chế
Huyền Hạo tháp hạ xuống mặt đất, rồi ngay lập tức hắn khoanh chân ngồi
trên giường Tiên Âm, tại trong trạng thái linh hoạt kỳ ảo mà hết sức
chăm chú tham ngộ bí thuật bên trong quyển cổ thư.
Cái quyển cổ thư này chính là Thiên Hà Cổ Quyển , bên trong nó ghi lại
phương pháp để có thể phân hóa linh hồn thành công, cực kỳ huyền ảo.
Tế luyện phân thân, nói trắng ra là chính là phân hoá linh hồn của bản thân ra rồi dung nhập nó vào một cái thể xác khác.
Phân thân một khi tế luyện thành công, ngoại trừ ý chí còn giống vởi bản tôn ra, thì hành động hay tư duy đều có được sự độc lập, điều này khác
biệt với việc luyện chế một cái khôi lỗi.
Lực lượng linh hồn của võ giả, cũng chính là tinh thần lực, tuy nó cực
kỳ khổng lồ, nhưng những thứ tinh thần lực này một khi ly thể, mà chặt
đứt liên hệ với bản tôn thì nó sẽ bị tiêu tán ngay lập tức. Mà cái quyển cổ thư Thiên Hà Cổ Quyển Phân Thần Thiên này chính là trình bày bí pháp để có thể phân hóa thành công ra một đám linh hồn mà không bị hủy diệt.
Trong lúc bất chi bất giác thì Phong Liệt đã bị đạo lý huyền ảo bên
trong quyển cổ thư đó hấp dẫn, không thể kiềm chế được bản thân mà chìm
sâu vào trong đó.
Phân hóa tâm thần mà phải giữ lại ý chí, bởi vì tại quy tắc của thiên
đạo khống chế, nó sẽ không cho phép có hai lũ ý chí hoàn toàn giống nhau mà cùng tồn tại, nếu mà làm không tốt thì sẽ phải nhận sự trừng phạt
của thiên đạo, mà lâm vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục.
Trên giường Tiên Âm, Phong Liệt khoanh chân mà ngồi, tay đang cầm lấy
Thiên Hà Cổ Quyển, theo thời gian dần dần trôi qua thì hắn đã nhắm hai
mắt lại.
. . .
. . .
- Thiên Hoang tán nhân! Ngươi không nên tiếp tục chấp mê bất ngộ nữa!
Nếu ngươi không giao Huyết Ngục ra thì nhất định bổn tọa sẽ khiến cho
ngươi hình thần câu diệt!
Sắc mặt Vô Cực Kiếm Ma lãnh khốc và âm lệ, ngay khi dứt lời, Hắc Thiết
Kiếm đang được nắm trong tay hắn đột nhiên bay về phía trời cao.
Tuyệt Vọng Kiếm Đạo Sinh Tử Lưỡng Nan!
Xoẹt ——
Một đạo kiếm khí tà dị quán xuyên âm dương xuyên qua trời cao, mạnh mẽ
đánh lên trên một cái đại đỉnh khổng lồ màu xanh xẫm có kích cỡ khoảng
trăm trượng.
Keng!
Trong không gian vang lên một tiếng nổ mạnh mẽ, mà bên trên Thập Long
Thiên Hoang Đỉnh vậy mà hiện ra một đạo kiếm ngân mờ mờ, mà một đầu long ảnh tràn đầy khí thế bên trong đó thiếu chút nữa đã bị đánh tan, gào
thét không dứt.
Mà cùng với đó, thì cả Thiên Hoang tán nhân lẫn Thập Long Thiên Hoang
Đỉnh đều ngay lập tức bị đánh ra xa mấy ngàn trượng, vùi sâu vào bên
trong lòng đất.
Lúc này, trung niên mỹ phụ đang cầm trong tay phật châu của Phiêu Miểu
Thiên Cung cũng không cam chịu rớt lại phía sau, chỉ thấy miệng nàng khẽ hé mở, rồi nhổ ra một cái ấn pháp màu vàng huyền ảo, rồi sau đó nó đã
lập tức bành trướng thành một cái ấn khổng lồ có kích cỡ gần trăm
trượng, mạnh mẽ đánh lên trên Thiên Hoang đỉnh.
Vạn Kiếp Vô Lượng Tru Tà Ấn!
Oanh —— ù ù!
Cả không gian lúc này đã bị bụi cát che kín cả bầu trời, mà nguyên bản
Thập Long Thiên Hoang Đỉnh đã chìm sâu vào trong lòng đất thì nay lại
tiếp tục bị vùi sâu vào dưới mặt đất mấy trăm trượng.
- Khốn khiếp! Ngươi —— các ngươi không nên ép người quá đáng! Huyết Ngục không nằm trong tay ta —— phốc! Phải làm như thế nào thì các ngươi mới
chịu tin đây? —— Phốc!
Ở sâu trong lòng đất truyền đến tiếng kêu to của Thiên Hoang tán nhân,
cùng với đó thì hắn cũng liên tiếp phun ra hai ngụm máu tươi.
Cùng lúc đó ở trên bầu trời , Thiên Độc lão quái, Sở Hóa Long cùng với
mười mấy tên cường giả Long Biến Cảnh của các môn phái đều hiện ra vẻ
ngoan lệ, rồi không chút khách khí mà đem những chiêu thức mạnh mẽ đánh
về phía Thiên Hoang tán nhân, ở sâu bên trong lòng đất liên tiếp vang
lên những tiếng nổ ầm ầm, thời gian dần dần trôi qua thì Thiên Hoang tán nhân đã lâm vào tuyệt cảnh.
Mà ngày đó cũng chỉ vì Thiên Hoang tán nhân bỏ về sớm một bước cho nên
mới bị mọi người hoài nghi là hắn đã đạt được Thần Khí, cuối cùng dẫn
đến việc hắn bị tất cả mọi người truy sát.
Mà tính từ đó đến nay thì hắn đã trốn chạy được mười ngày, hắn đường
đường là một vị cường giả Long Biến Cảnh hậu kỳ, vậy mà lại biến thành
một kẻ như chó nhà có tang, ngày ngày đều lâm vào trong hoảng sợ.
Nhất là giờ phút này, hắn đã bị mọi người chặn lại ở biên giới của đại
lục Bắc Mạc, lên trời không được mà xuống đất không xong, hắn đã chính
thức không còn lối thoát nữa rồi.
- Hừ! Thiên Hoang tán nhân, bổn tọa nể ngươi là một cao thủ đạo hạnh cao thâm, hi vọng ngươi có thể minh bạch một điều, cái thần khí Huyết Ngục
này tuyệt đối không thể nào rơi vào trong tay của U Minh Điện các ngươi! Hôm nay nếu như ngươi không cấp cho chúng ta một cái công đạo, thì kết
cục cuối cùng của ngươi chỉ có một con đường chết mà thôi!
Vô Cực Kiếm Ma nói một cách hết sức lạnh lẽo, hắn khẽ vung tay lên, lại
để cho một đám cao thủ Long Biến Cảnh ngừng việc bỏ đá xuống giếng, hắn
muốn cấp cho Thiên Hoang tán nhân một cái cơ hội để giao ra Huyết Ngục.
Hô ——
Thập long đại đỉnh bay ra từ trong hố sâu, khi bay lên trên không trung
thì mới dùng lại, mà lúc này thì Thiên Hoang tán nhân đang mang theo
cảnh tượng tóc tai bù xù mà xuất hiện ở trên đại đỉnh.
Vẻ mặt hắn cực kỳ oán độc mà quét mắt nhìn về phía một đám người, rồi sau đó giận dữ mà hét toáng lên :
- Trong tay bổn tọa không có thần khí! Ta phải nói bao nhiêu lần nữa thì các ngươi mới chịu tin ! Ta có thể lấy Long Thần ra mà thề, nếu trong
tay ta mà đang nắm giữ thần khí, thì Thiên Hoang ta sẽ chết mà không
nhắm mắt ! Ta thề như thế đã được chưa?
Phốc ——
Vừa nói xong, thì Thiên Hoang tán nhân lại nhịn không được mà phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt hắn trắng bệch như tờ giấy.
Lúc này, đột nhiên hiện ra một cỗ khí tức cổ quái từ bên trong tối tăm,
rồi nó lập tức chui vào bên trong mi tâm của Thiên Hoang tán nhân.
Khi mọi người thấy vậy thì cũng không khỏi cảm thấy sững sờ, bọn chúng
đều biết rõ rằng đó chính là lực lượng của lời thề với Long Thần.
Trong lúc nhất thời, đám người Vô Cực Kiếm Ma, Thiên Độc lão quái không
khỏi hai mặt nhìn nhau, lời thề với Long Thần đã là lời thế nghiêm trọng nhất rồi, vì thế mọi người không thể nào không tin.
- Nếu như thần khí không ở trong tay của Thiên Hoang tán nhân, thì rốt cục nó đã rơi vào tay ai?
Sau một lúc sững sờ, Vô Cực Kiếm Ma không khỏi nhíu mày, rồi nói.
- Vô Cực đạo huynh, chúng ta tựa hồ còn để lọt hai người.
Trung niên mỹ phụ của Phiêu Miểu Thiên Cung đột nhiên mở miệng nói.
- Hả Lục Phất chân nhân, ngươi nói là —— Hoàng Tử Nguyệt cùng với người thần bí kia?
Ánh mắt của Vô Cực Kiếm Ma á bỗng nhiên co rụt lại, rồi nói.
- Không sai! Tuy lúc ấy Hoàng Tử Nguyệt bị Huyết Long Hoàng bắt đi,
nhưng cũng không nhất định là nàng đã chết, hiện tại chỉ cần chúng ta
đến Hoàng gia xác nhận lại việc sống chết của nàng một chút thì mọi
chuyện đều trở nên rõ ràng.
- Còn về cái người thần bí kia, thì cần mọi người sau khi trở về hao phí tâm tư một chút, lại để cho môn hạ của mình không tiếc bất cứ giá nào
để truy tìm tung tích của hắn. Đôi mắt đẹp của Lục Phất chân nhân lóe
lên tinh mang, rồi chậm rãi nói.
- Lục Phất chân nhân nói có lý! Nói đi nói lại, thì hiện tại hai người
này cũng có hiềm nghi lớn nhất. Đã như vậy, thì trước tiên chúng ta cứ
đi đến Thiên Long thần triều bái phỏng Hoàng gia một chút, mọi người
thấy như thế nào?
Vô Cực Kiếm Ma trầm ngâm một chút,rồi đưa ra lời đề nghị.
Đám người Sở Hóa Long, Thiên Độc lão quái đều không dị nghị một chút
nào, sau đó, tại dưới sự dẫn dắt của Vô Cực Kiếm Ma, mười mấy tên tuyệt
thế cường giả trùng trùng điệp điệp mà bay về phía Thiên Long thần
triều.
Mà Thiên Hoang tán nhân lại tựa như vô ý mà bị mọi người bỏ qua, một
mình hắn ngây người mà đứng nguyên tại chỗ một lúc thật lâu, sự oán độc
trong ánh mắt của hắn tựa như đủ để cắn nuốt cả đất trời, đến cuối cùng
chỉ thấy hắn nghiến răng nghiến lợi mà ngửa mặt lên trời gào thét một
câu :
- Vô Cực lão ma! Lục Phất tiện nhân! Các ngươi đều chờ đó cho ta, nhất
định ta sẽ không để yên cho các ngươi! Còn cái tên khốn kiếp khiến bổn
tọa phải chịu tiếng xấu thay cho ngươi nữa! Ngàn vạn lần đừng để cho bản chân nhân biết rõ ngươi là ai, nếu không thì nhất định ta sẽ khiến
ngươi muốn sống không được muốn chết không xong, rồi sau đó tru di cửu
tộc của ngươi!
Khặc khặ-x-xxxxx khặc khặ-x-xxxxx —— phốc!