Cẩn thận đặt Ma Văn trung tâm điều khiển chính vào một hộp gỗ,
Tiêu Hoàng lại bắt đầu chế tác một Ma Văn khác cho khung máy móc Ma Văn.
Bởi đã giao khung máy móc Ma Văn tương đối rườm ra cho Ngô
Tân, chỉ còn lại ba mười Ma Văn, lúc này Tiêu Hoàng cũng tương đối thoải mái
hơn nhiều.
Đại khái qua hơn bốn giờ, một bộ Ma Văn cho khung máy móc Ma
Văn đã được Tiêu Hoàng chế tạo xong.
Nhìn thời gian một chút đã tới tám giờ tối, tuy nhiên Tiêu
Hoàng cũng không nghỉ ngơi, chỉ làm mấy miếng bánh bao đà hơi khô liền bắt đầu
tiếp tục nghiên cứu nước thuốc Ma Văn châm kiểu mới.
Bởi vì có kỹ thuật tinh luyện này, trong đầu Tiêu Hoàng cũng
đại khái có ý nghĩ về nước thuốc kiểu mới rồi. Còn về loại nước thuốc kiểu mới
này, Tiêu Hoàng đặt tên nó là nước thuốc Phí Đằng.
Theo hắn thấy thỉ cái tên này vô cùng có hình tượng.
Đối với việc nghiên cứu sản xuất nước thuốc Phí Đằng, Tiêu
Hoàng đã không hề lo lắng mảy may về vấn đề kim tệ, cố gắng sử dụng nhiều tài
liệu quý báu. Dù sao thì Tiêu Hoàng cũng tạm thời không thiếu tiền.
Đối với tiền, Tiêu Hoàng cũng rất thoải mái. Tiền chỉ có mỗi
một tác dụng là để tiêu, nếu không thỉ tiền cũng chỉ là con số mà thôi.
Lúc trước Tiêu Hoàng đã nghiên cứu một thời gian đối với loại
nước thuốc Phí Đằng này, xem những đã có bước đệm rồi. Thêm nữa hiểu biết của
Tiêu Hoàng về dược học cũng tương đối thâm hậu, bởi vậy ở thời điểm có định
hình cuối cùng cũng nhanh hơn rất nhiều.
Kỳ thật trước kia ý nghĩ của Tiêu Hoằng đã khá đầy đủ, chẳng
qua bất hạnh là tạp chất trong dược vật quá nhiều. Hiện giờ có kỹ thuật tinh
luyện thì vấn đề đã được giải quyết hoàn toàn triệt để.
Có thể nói giờ khắc này, Tiêu Hoàng giống như một con dơi
hút máu đói khát đang điên cuồng hấp thu một bộ phận tinh hoa kỹ thuật của A Di
La.
Mà chất lượng của Ma Văn trung tâm điều khiển chính tăng lên
cũng khiến khung máy móc Ma Văn có càng nhiều công năng hơn. Hơn nữa Tiêu Hoàng
cũng có một ý tưởng tương đối lớn mật, đó là đổi Hấp Bàn Chiến Văn của bản thân
thành Khí Văn, tạo hỉnh trên bàn tay bàn chân của khung máy móc Ma Văn. Nhờ đó
chỉ cần khống chế linh hoạt thì có thể khiến khung máy móc Ma Văn có võ nghệ
càng cao cường.
Đồng thời nó còn có thể cải tạo năng lực phi hành không đủ
như khung máy móc Ma Văn hiện giờ một chút.
Có ý tưởng như vậy, Tiêu Hoàng liền không hề do dự, sửa sang
ý tưởng của bản thân thành bút ký, sau đó mới hơi đứng dậy, tiến vào trong
phòng ngủ nhỏ.
Chớp mắt đã trôi qua một ngày. Sáng sớm hôm sau, Tiêu Hoàng
mở mắt ra, thu thập đơn giản chút vật phẩm tùy thân liền đi ra khỏi thư viện Bối
La, lập tức chạy tới khu 4 căn cứ quân sự Bối La.
Nơi đó là cửa vào thông đạo nối từ nhà máy Con Rệp tới căn cứ
quân sự Bối
La.
Giờ phút này nơi đó đã xây dựng xong lối vào, là một kho
hàng lớn như bình thường, bên trong có hai tấm thép lớn bằng hợp kim Vi Mê dầy
tới hơn mười ly, năng lực phòng ngự tất nhiên không cần nói cũng biết.
Đi vào trong đó, những kiện hàng hóa vận chuyển toàn cầu
đang được vận chuyển với tốc độ cao vào thông đạo, từng hộp đều hướng về phía
nhà máy Con Rệp.
Không quấy rầy nhân viên công tác chút nào, chào binh sĩ phụ
trách cảnh vệ một tiếng, Tiêu Hoàng liền tiến vào trong băng truyền tốc độ cao
trong lòng đất.
Nó nhìn qua giống như một xe cáp trong lòng đất, di chuyển với
tốc độ rất cao, bốn phía đều phủ kim loạt, hai sườn có đèn Ma Văn lóng lánh chiếu
sáng.
Bởi vỉ di chuyển tốc độ cao trong lòng đất nên cũng không phải
rẽ trái rẽ phải như ở núi rừng trên Mạn Đạt, thể nên chỉ qua mười phút này Tiêu
Hoàng đã tới nhà máy Con Rệp rồi.
Đi xuống xe cáp, chỉ thấy nhân viên công tác mặc áo trắng
đang đi tới đi lui rất bận rộn. Ở phía xa xa, thông qua thủy tinh chịu nhiệt
cao có thể thấy rõ ràng trong lò luyện khổng lồ, nước thép được cuồn cuộn đổ vào,
trong đó được cho thêm một lượng Hàn băng vạn năm vừa phải.
Không dừng lại ở nơi này quá nhiều, cũng không kinh động tới
người khác, Tiêu Hoàng liền một mình yên lặng đi xuống tầng hai của nhà máy Con
Rệp. Vừa đi vào thang máy, thứ đầu đập vào mắt hắn là 2 chiếc khung máy móc Ma
Văn đã vừa lắp ráp xong.
Đơn thuần nhìn từ bề ngoài thì nó cũng đã có chênh lệch so với
Nguyên Hình Cơ . Rõ ràng nhất là hoa văn trên hộ giáp đã trở nên rõ ràng hơn.
Loại kết cấu đặc thù này lại càng phù hợp với khí động lực học, cũng có thể tán
bớt lực tấn công.
Mười ngón tay thô to cũng đã có thay đổi, ầu ngón tay có
trang bị "móng tay" sắc bén, dù không có vũ khí cũng vẫn có chút lực
công kích.
Giờ phút này Mạc Hi đang chỉ huy nhân viên công tác, điều chỉnh
thiết bị bên trong, thấy Tiêu Hoàng xuất hiện, vẻ mặt vốn hơi nghiêm túc lập tức
hiện lên ý cười.
- Ta biết là Tiêu
ca tuyệt đối đúng giờ, quả nhiên không nhầm.
Mạc Hi cười khanh khách, sau đó trực tiếp đưa mắt nhìn vào hộp
gỗ Tiêu Hoằng mang trong tay.
- Đây là một bộ Ma
Văn, đã tiến hành cải tiến tối ưu một chút, tính năng so với trước đây cũng mạnh
mẽ hơn một chút.
Tiêu Hoàng đáp, cũng không úp mở quá nhiều, trực tiếp đưa hộp
gỗ cho Mạc
Hi.
Mở hộp gỗ ra thật cẩn thận, lấy ra Ma Văn trung tâm điều khiển
chính, thần sắc Mạc Hi hơi thay đổi. So với trước đây, Ma Văn trung tâm điều
khiển chính trong tay rõ ràng bất đồng, một số điểm sáng thường gặp ở Để Văn di
chuyển khắp nơi, trong kỳ lạ phi thường.
Loại Ma Văn này Mạc Hi đă từng nhìn thấy trong Ma Văn hình ảnh.
Nghe nói chỉ có vài đệ tử môn hạ của A Di La mới có thể chế tạo ra thứ này, môi
Ma Văn đều vô giá, cũng là đặc sắc nhất của môn hạ A Di La.
Khiến Mạc Hi cảm thấy không ngờ đó là Ma Văn huyền diệu như
vậy lại xuất hiện trên tay Tiêu Hoàng. Đương nhiên trước đó hắn vẫn biết Tiêu
Hoàng và Lạc Tuyết Ninh có liên hệ nhưng dù như vậy, trong thời gian ngắn như vậy
mà có thể ứng dụng kỹ thuật Để Văn như vậy cũng là người tuyệt đối phi thường mới
có thể làm được.
Tuy nhiên dù trong lòng rung động nhưng Mạc Hi cũng không có
biểu hiện quá phận. Mà dù hắn có biểu hiện gì thì vẻ mặt Tiêu Hoàng cũng sẽ vân
bình thản như vậy. Quan trọng hơn là Mạc Huyền cũng không muốn khoa trương quá
phận.
Không dừng lại, Mạc Hi liền ra lệnh cho nhân viên công tác lắp
những Ma Văn trong mắt vào trong cơ số 5.
- Hiện giờ sức sản
xuất thể nào?
Tiêu Hoàng nhìn nhân viên công tác lắp Ma Văn vào, hỏi khẽ.
- Bởi vỉ nhân thủ
có hạn nên sức sản xuất còn chưa tới mức tốt nhất. Tuy nhiên dù vậy thì một tuần
cũng có thể sản xuất được ba khung máy móc Ma Văn.
Mạc Hi đáp lại.
- Người không đủ
thì phải đi tìm. Nhớ là phải tìm những người đáng tin cậy đó. Đúng rồi. Mấy
ngày trước ta nhờ ngươi chế Ma Văn châm kiểu mới thế nào rồi?
Tiêu Hoàng hỏi khẽ.
- Đây.
Mạc Hi nói xong liền lấy từ túi áo ra một hộp gỗ tơ vàng,
quơ quơ trước mặt Tiêu Hoàng.
Nhận lấy hộp gỗ, Tiêu Hoàng trực tiếp mở ra, thấy bên trong
có 22 cây Ma Văn châm trong suốt, môi cây đều tương đối tinh tế, cán châm cũng
thô hơn Ma Văn châm trước đây một chút.
Lấy một cây ra nhìn kỹ, ở đầu châm quả nhiên có lỗ rất nhỏ,
còn nhỏ hơn sợi tóc nhiều. Đây đúng là thứ Tiêu Hoàng đang cần.
-Tốt lắm.
Tiêu Hoàng đáp lại một tiếng rồi cho luôn hộp gỗ vào túi
hành trang tùy thân.
Cùng lúc đó, Ma Văn trung tâm điều khiển chính cuối cùng
cũng đã được lắp vào cơ số 5. Đồng thời nhìn lại hai mắt của khung máy móc Ma
Văn cũng đã lóe lên hồng quang.
Đơn thuần chỉ nhìn vẻ ngoài tạm thời còn chưa thấy Ma Văn
trung tâm điều khiển chính mang tới biển hóa thể nào cho khung máy móc Ma Văn.
- Ngô Trường Kỳ.
Tiêu Hoằng liếc mắt về phía Ngô Trường Kỳ đang đứng một góc.
Hiện giờ Ngô Trường Kỳ ngoài việc là Phó doanh trưởng doanh
1 ra còn đảm nhiệm giảng dạy tổ Tinh Anh.
Thấy Tiêu Hoàng nhìn lại, Ngô Trường Kỳ tất nhiên hiểu ý của
hắn, hơi gật đầu liền bước nhanh vào khoang điều khiển cơ số 5.
Cơ số 5 khởi động, hai mắt của nó liền sáng bừng lên.
Ngô Trường Kỳ trong khoảng điều khiển lúc này cũng có thể cảm
nhận được rõ ràng, khi điều khiển Ma Văn trung tâm điều khiển chính, người lái
của khung máy móc Ma Văn có thể cảm nhận toàn bộ nhẹ nhàng hơn nhiều.
Nếu nói trước đây Ma Văn trung tâm điều khiển chính trong
nháy mắt có thể chuyển hóa 50 luồng Ngự lực thành năng lượng thì hiện giờ tối
thiểu đã tới 70 luồng.
Không hề dừng lại nhiều, Ngô Trường Kỳ liền cẩn thận điều
khiển khung máy móc Ma Văn đi khỏi tháp cố định, đi tới mảnh đất trống trước mặt,
đi lại một phen, đồng thời thực hiện vài động tác đơn giản.
Đồng thời nhân viên công tác ở dụng cụ Ma Văn gần đó đà thu
lấy số liệu của khung máy móc Ma Văn này.
Ma Văn trung tâm điều khiển chính đề cao 40% tốc độ truyền
Ngự lực, tăng 30% độ nhạy, tăng 30%...
Nhìn số liệu biểu thị trong màn hình, sắc mặt đám người Mạc
Hi, Ngô Tân đều lộ vẻ vui mừng. Điều này có ý nghĩa gì thì không cần nói cũng
biết. Đó chính là Ma Văn trung tâm điều khiển chính đã tăng hiệu quả trên diện
rộng.
Tiêu Hoằng đứng một bên, trên mặt cũng lộ vẻ thoải mái.
Không hề nghi ngờ gì nữa, lần này Tiêu Hoàng chế ra Ma Văn trung tâm điều khiển
chính mới cũng đã coi là rất thành công. Nhiều ngày vất vả như vậy đều không uổng
phí rồi.
- Tính năng của Ma
Văn trung tâm điều khiển chính tăng lên, xem ra khung máy móc Ma Văn càng có thể
có nhiều tính năng hơn.
Tiêu Hoằng nhìn sự linh hoạt của cơ số 5, nói khẽ..
- Không biết Tiêu
ca còn có ý tưởng gì mới?
Ánh mắt Mạc Hi đã lấp lánh sáng, trong ánh mắt tràn ngập vẻ
chờ mong. Hắn biết khi Tiêu Hoàng nói ra những lời này nghĩ là phải có ý tưởng
mang tính cách mạng rồi.
- Ngươi xem đi.
Tiêu Hoằng lấy ra một bản bút ký về khung máy móc Ma Văn
trong túi hành trang tùy thân, trên đó có ghi trang bị Hấp Bàn Khí Văn.
- Tạo Hấp Bàn Khí
Văn trên tay chân của khung máy móc Ma Văn? Chuyện này...
Mạc Hi thỉ thào tự nhủ. Không nghi ngờ gì nữa, ý tưởng này của
Tiêu Hoằng quá lớn mật, nếu thật sự khả thi thì trên cơ bản không còn địa hình
nào có thể ngăn cản khung máy móc Ma Văn nữa. Mà quan trọng hơn đó là nó có thể
tùy ý nắm bắt vật phẩm rồi.
Nếu có thể thực hiện được, không nghi ngờ gì nữa sẽ lại một
lần nữa đẩy khung máy móc Ma Văn tới một độ cao mới.