Ma Ngân

Chương 320: Chương 320: Chiến cuộc




Thậm chí trong 1 tháng này, Tiêu Hoằng còn nhận được báo cáo ở doanh 5 trước sau có 2 tân binh vì không chịu được áp lực huấn luyện quá cao mà muốn tự sát, chỉ là Tiêu Hoằng trả lời với Nặc Luân, lại làm cho Nặc Luân cảm nhận được ấm áp, đó là: cứ làm thoải mái.

Bởi vì chính Tiêu Hoằng biết rõ, mặc kệ huấn luyện thảm cỡ nào, cũng còn tốt hon là chết trên chiến trường. Hơn nữa trải qua thống kê chiến tranh, Tiêu Hoằng nhìn ra được tỉ lệ tử vong của tân binh tham gia chiến đấu lần đầu tiên là cao nhất, thường xuyên xảy ra thảm kịch toàn quân bị diệt.

Đi vào vùng núi rừng gần căn cứ quân sự Bối La, toàn bộ binh lực quân đoàn Bối La tập trung ở đó. 4 chiếc Ma Văn khung máy móc, 12 chiếc chiến cơ Ma Văn, 20 chiếc xe tăng Ma Văn, cùng với gần 2000 binh sĩ, toàn bộ tập hợp chung, trong đó có cả tân binh doanh 5.

Nhiệm vụ huấn luyện ngày đầu tiên của bọn họ là hợp tác, chủ yếu thích ứng hệ thống chiến đấu với trung tâm là Ma Văn khung máy móc, cùng với thủ đoạn đả kích liên hợp của Chiến văn Xích Ảnh.

Trong văn phòng La Kiệt, Tiêu Hoằng cùng với ba đầu sỏ Bối La đang ngồi bên trong, thông qua các màn hình đủ góc độ theo dỏi hình ảnh sắp xếp đội hình, hỗ trợ lẫn nhau.

La Kiệt vui vẻ ra mặt, khóe miệng ngoác tận mang tai, rõ ràng sắp xếp đội hình, di động đột kích nhanh chóng, quả thật không thể nào so sánh với trước kia.

Nguyên nhân chủ yếu là bởi lực lượng cùng lòng tin của binh lính Bối La, có Ma Văn khung máy móc, có Chiến văn Xích Ảnh, binh lính dần dần cảm nhận được hơi thở của người mạnh.

Quan trọng hơn là Tiêu Hoằng chia cắt doanh 5 Tô Môn, trải rộng toàn bộ quân đội Bối La, làm cho binh lính Bối La triệt để biết được quân đội cấp B huấn luyện như thế nào.

Tiêu Hoằng ở trước bàn làm việc của La Kiệt, ánh mắt không có nhiều thay đổi, hắn nhìn thấu đáo, trừ bỏ Chiến văn Xích Anh cùng Ma Văn khung máy móc, tố chất binh lính đơn lẻ Bối La thật là bình thường, thậm chí còn yếu.

Trước nay trong chiến đấu luôn cố giảm bớt binh lính chiến đấu đơn lẻ cùng đánh giáp lá cà không cần thiết.

Đồng thời, Tiêu Hoằng biết rõ huấn luyện sau này của binh lính Bối La.

-Truyền lệnh xuống, trong 10 ngày tiếp theo, huấn luyện binh lính Bối La từ 4 tiếng tăng lên 8 tiếng. 4 tiếng tăng thêm dùng để tăng lên Ngự lực.

Tiêu Hoằng mặt lạnh phân phó La Kiệt.

-Rõ.

La Kiệt đáp lời, tiếp theo truyền lệnh xuống. Bản thân La Kiệt biết rõ, đối với những binh lính cấp bậc Ngự lực thấp này, 10 ngày có thể để họ tăng lên một cấp bậc.

Đúng lúc này, Ma Văn thông tin quân dụng trong người La Kiệt rung lên, lấy ra xem, là tin tức do A Mình Tả phó quan chỉ huy chiến khu gửi đến, nội dung đơn giản: Nửa tháng sau quân đoàn Bổi La xuất phát, mục tiêu Long Liệt Tinh ở Nguyên Sâm tinh hệ.

Long Liệt Tinh là vệ tinh phòng vệ ở chiến tuyển Tây Cương, hành tinh có thể ở được, nhưng khí hậu rất ác liệt, hai cực rét lạnh, phần còn lại gần như sa mạc hóa. Ngoại trừ rất ít loài có sức sống rất mạnh, sinh vật khác gần như tuyệt diệt.

Nhưng nơi này là yếu điểm phòng ngự mấu chốt, bởi vậy nơi đó có rất nhiều cứ điểm.Đáng nói là Long Liệt Tinh cũng chính là chỗ quân đoàn Bối La thảm bại lần trước, 400 binh lính Bối La Chôn thân ở đó, là nơi sỉ nhục của quân đoàn Bối La.

Tiêu Hoằng ở cạnh tự nhiên thấy rõ tin tức trên Ma Văn thông tin trong tay La Kiệt, sắc mặt không đổi, chỉ ra lệnh:

-Đưa tài liệu liên quan tới Long Liệt Tinh cùng tin tức chiến cuộc cho ta.

Đối với mệnh lệnh của Tiêu Hoằng, La Kiệt không dám không nghe, nhanh chóng lấy máy tin tức trên bàn, đưa tin tức thân phận của mình vào, lấy ra toàn bộ tình hình Long Liệt Tinh, thậm chí còn tình huống bố trí quân đội chiến tuyển Tây Cương.

Toàn bộ chiến tuyển Tây Cương có 2 sư đoàn đóng quân, là sư 19 để quốc A Mình Tả, cùng Mạn Đạt phó chỉ huy sư Đặc Luân đột kích, tổng cộng 30.000 người, 10 đoàn. Đối diện là 14 đoàn của Duy Lâm công quốc.

Trong đó quân đoàn Bối La thuộc sư 19 để quốc.

Chỉ lướt qua tài liệu này, Tiêu Hoằng lật qua, tập trung phần lớn chú ý vào bản đồ quét Long Liệt Tinh hiện tại.

Bản đồ tổng quát của quân đội, cả Long Liệt Tinh ngoài băng nguyên càn cỗi thì là dãy núi nham thạch hoặc sa mạc rộng lớn. Trên cơ bản cả cái tinh cầu không nhìn ra chút màu xanh nào, hai cực trắng toát, ở giữa là màu đất vàng, nếu không có vật tư tiếp viện cùng bảo hộ cần thiết, người thường không thể nào sống ở đó được.

Bây giờ trên tinh cầu càn cỗi này có một nửa nằm trong tay quân đội Duy Lâm, 22 cứ điểm mặt đất, đã có 12 cái bị quân đội Duy Lâm chiếm lĩnh, 10 cái ở nam bán cầu cũng lung lay sắp đổ.

Quân đoàn liên hợp số 9 đang khổ sở chống đỡ, cần phải thay phiên nghỉ ngơi.

Đồng thời theo thể cục trước mắt cùng bản đồ vũ trụ, Tiêu Hoằng thấy rõ nếu vứt bỏ Long Liệt Tinh, giống như mở ra bãi đổ bộ cho Duy Lâm công quốc, tiếp đó đầu tư xây dựng thành lũy kiên cố, sẽ trở thành điểm tựa tiến quân.

Đây là chuyện mà Ách Tề Nhĩ quan tổng chỉ huy Tây Cương không thể chấp nhận, đương nhiên lúc này không có ai chú ý tới quân đoàn Bối La.

Đọc kỹ tất cả tài liệu Long Liệt Tinh, Tiêu Hoằng suy nghĩ một hồi, lấy ra giấy bút nhanh chóng phác thảo.

Hình vẽ là đôi giày, để giày gắn đinh chống trượt, Tiêu Hoằng căn cứ tình huống chiến trường bỗng nghĩ tới, nếu phải chiến đấu trên băng nguyên, Ma Văn khung máy móc phải cân nhắc vấn đề chống trượt.

-Giao cái này cho Mạc Hi.

Đưa bản vẽ thô cho Vương Phàm, Tiêu Hoằng căn dặn.

Còn mình thì cũng đứng dậy, trở về thư viện Bối La. Huấn luyện của quân đoàn Bối La đối với Tiêu Hoằng thì cũng không có gì để coi, lúc này Tiêu Hoằng vân muốn tranh thủ tiến hành huấn luyện, hơn nữa còn phải chuẩn bị tốt xuất trận Long Liệt Tinh.

Lần này Tiêu Hoằng cũng định đi Long Liệt Tinh, bởi vì Tiêu Hoằng biết rõ muốn mạnh lên thì chiến trường là nơi lịch lãm tốt nhất. Huống chi, nếu Ma Văn khung máy móc xuất hiện trục trặc, chỉ có Tiêu Hoằng cùng Mạc Hi mới có thể xử lý được.

Cùng lúc đó, bộ tổng chỉ huy chiến tuyển Tây Cương, nơi này được xây dựng trên khối vẫn thạch khổng lồ giữa vũ trụ, kích cỡ như một cái thôn, toàn bằng sắt thép, nằm ở hậu phương xa nhất chiến tuyến Tây Cương.Hai bên có 2 chiếc chiến hạm Ma Văn cùng với một chiếc tàu mẹ làm bảo vệ. Ở thế giới chỉến hạm Ma Văn cực kỳ hiếm có này, phòng vệ như vậy đã có thể coi như chặt chẽ rồi.

Chuẩn tướng Ách Tề Nhĩ trong phòng họp, sắc mặt xanh mét ác liệt, A Mình Tả cùng Mạn Đạt ở cạnh hắn cũng thể.

Ngoài ra, còn có người bộ tham mưu cùng với mấy quân đoàn trưởng cấp B.

Ở giữa bàn hội nghị có màn hình hai mặt rất lớn, một mặt là bản đồ vũ trụ chiến tuyển Tây Cương hiện thời, phần màu đỏ đại biểu vùng khẩn cấp. Một màn hình khác là một tên mặt xám mày tro, quân trang trên người đã không còn màu sắc vốn có, người này chính là đoàn trưởng đoàn liên hợp số 9 - Lý Mình Khoa.

Quân đoàn liên hợp số 9 là quân đoàn cấp B, bọn họ đi vào Long Liệt Tinh, mục đích ban đầu là giành lại quyền khống chế Long Liệt Tinh. Kết quả lại bị quân đoàn Liệp Ưng của Duy Lâm công quốc đánh tan tác trong thời gian cực ngắn.

Chiến cuộc chẳng những không thay đổi, ngược lại trực tiếp vứt bỏ toàn bộ Bắc bán cầu, thương vong quân đội nặng nề. Một tháng ngắn ngủi, ngay cả co đầu rút cổ phòng ngự cũng bất lực.

Xét đến cùng, nguyên nhân ở chỗ binh lính chiến tuyển Tây Cương phần lớn không đủ kinh nghiệm chiến đấu, cộng thêm quân đội Duy Lâm công quốc tiến công chiến tuyển Tây Cương mặc kệ là chất lượng hay số lượng đều vượt trên binh lính chiến tuyển Tây Cương một bậc.

-Tướng quân Ách Tề Nhĩ, đoàn liên hợp số 9 thương vong nặng nề, đã không thể tiếp tục chống đỡ, chúng ta yêu cầu hỗ trợ, hoặc là thay phiên phục hồi.

Lý Mình Khoa mặt mày đưa đám chật vật nói, trong Ma Văn thông tin còn nghe được tiếng chiến hỏa nổ ù ù, cùng tiếng Chiến văn phát ra năng lượng thể xé gió chói tai.

-Ta đã điều động lâm thời 200 người tạo thành phân đội chi viện trợ giúp các người, bây giờ ngươi có thể bỏ qua 2 thành lũy, tiếp tục co rút binh lực, chống đỡ thêm một thời gian, chờ đợi quân đoàn Bối La chi viện.

Ách Tề Nhĩ sắc mặt khó coi trả lời.

-Hả? Quân đoàn Bối La, chính là đoàn pháo hôi kia? Trưởng quan, ngài đang định từ bỏ Long Liệt Tinh hay sao?

Lý Mình Khoa giật mình, mơ hồ có chút khinh thường.

Lần trước, hắn nhìn rõ sức chiến đấu của quân đoàn Bối La, quả thực là cực kỳ thê thảm, sử dụng Ma Văn cực kỳ lạc hậu, chiến đấu không có kết cấu. Mấy nhân viên điều khiển chiến cơ Ma Văn còn được, miễn cưỡng đến quân cấp B, còn lại thì quả là thê thảm.

-Bây giờ ngoài quân đoàn Bối La, ngươi cho ràng còn có thể điều động được quân đoàn khác hay sao? Bỏ qua Long Liệt Tinh, lúc tất yếu thì ta cũng có thể cân nhắc làm thể. Nhưng như thế sẽ phải xây dựng phòng tuyền mới, bịt lỗ hổng này lại.

Ách Tề Nhĩ nói.

Hai phó chỉ huy nghe thể, sắc mặt hơi đổi, tuy rằng Ách Tề Nhĩ không nói rõ ràng, nhưng cơ bản nghe được Ách Tề Nhĩ định từ bỏ quân đoàn Bối La. Ý ám chỉ là để quân đoàn Bối La chịu chết ở Long Liệt Tinh, đợi cho người ta đánh xong, có lẽ phòng tuyển lâm thời ở chỗ khác cũng đã được xây dựng xong.

Mạn Đạt không đồng ý, trước mắt tình huống Long Liệt Tinh là thể, quân đoàn Liệp Ưng của Duy Lâm công quốc tấn công mặt đất quá mạnh mẽ, các phòng tuyển khác đều căng thẳng, căn bản không điều động được người, từ bỏ đã là tất nhiên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.