Sau khi Xích Dực Long hoàn
toàn bị khống chế, Thiết Nam, Mặt Thẹo và vài tên Đại Ngự Sư liền nắm
chặt Xích Dực Long, đặt nó vào trên boong tàu của Thủy Trung Bá Vương.
Đồng thời còn có một cánh tay cơ giới Ma Văn được nữa duỗi ra, thật cẩn
thận nhấc Xích Dực Long đang ngủ say này, đặt vào trong kho hàng.
Ở bên kia, đám người Tiêu Hoằng chỉ dừng lại khoảng một phút đồng hồ,
sửa sang lại một chút, sau đó thật cẩn thận đi về phía trung tâm hòn
đảo, tới gần khoảng mấy trăm thước, bắt đầu tìm kiếm một con Xích Dực
Long tiếp theo, hoặc là một con Hỏa Diễm Long có thể chịu đựng được
nhiệt độ cực nóng.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, chỉ riêng sinh vật hệ rồng có thể chịu rét và chịu đựng nhiệt độ cực nóng thì đã có 50 con, lần lượt giao cho Phong
Cốc Quận và Hồng Phong Quận, sau đó sẽ do ba quận này liên hợp triển
khai kế hoạch Long Kỵ Sĩ.
Mà hai quận này thì đã tự chọn lựa ra 100 binh sĩ đầu tiên làm Long Kỵ
Sĩ ngay trong tuần trước, chủ yếu chính là khống chế linh thú.
Hình thức huấn luyện hoàn toàn dựa theo không quân, thậm chí Lý Hải Quận còn chuyên môn nghiên cứu sản xuất chiến giáp cho Long Kỵ Sĩ, cùng với
Chiến Văn dễ sử dụng trên không trung.
Gần như ngay khi Tiêu Hoằng tới gần quần đảo đôi này, trong hòn đảo đã
có một đám linh thú hệ rồng đông đúc bay lên trời, trong đó có bảy, tám
con đang lao tới phía Tiêu Hoằng.
Thấy vậy, trong lòng Tiêu Hoằng rất rõ ràng, nếu không có ba lão quái
Ngự Hồn đi cùng, thì cho dù có toàn bọ đội quân tù nhân đến đây, thì
cũng sẽ mười phần nguy hiểm.
Đồng thời, gần như ngay khi bảy, tám con linh thú hệ rồng hình dáng khác nhau này đang vồ tới phía Tiêu Hoằng, thì Vĩ Ngạn đã vung hai tay lên,
một tay là hỏa diễm màu đỏ, tay kia là lốc xoáy băng màu lam nhạt, hai
tay khẽ chống lên giữa không trung, hai luồng lốc xoáy liền bắn thẳng
đến phía chân trời, khiến cho luồng sương mù quay cuồng ngập trời.
Trong nháy mắt, bảy, tám con linh thú hệ rồng đã hoàn toàn bị xử lý, Tiêu Hoằng nhìn mà ít nhiều có chút hết hồn.
- Vĩ Ngạn tiền bối, nhẹ tay một chút, không nên khuấy động tầng mây dày
đặc trên kia, nếu không sẽ rất dễ dàng bị Cao Tương Chân Nghĩa Quốc phát hiện từ bên ngoài tầng khí quyển. Nơi này cũng không phải là Thiên Tế
Tỉnh, phải lượng sức mà làm!
Tiêu Hoằng nhỏ giọng nói, sợ Vĩ Ngạn sẩy tay một chút, khiến cho mọi
công sức trước đây sụp đổ, như vậy thì đúng là mất nhiều hơn được.
- Biết rồi.
Vĩ Ngạn vẫn bình thản, hơi gật gật đầu về phía Tiêu Hoằng.
Mà ở bên kia, Mã Di cũng không để ý đến Vĩ Ngạn, ánh mắt của nàng đang
tập trung vào một linh thú hệ rồng thích hợp, tiếp tục sử dụng phương
pháp vừa rồi để bắt lấy, sau đó mang đi.
Đại khái chỉ sau một giờ, Mã Di đã dùng loại phương pháp này, dưới sự
trợ giúp của mọi người, đã bắt được hơn hai mươi con linh thú hệ rồng,
đồng thời do có kinh nghiệm, nên tốc độ cũng càng lúc càng nhanh. Mà
trọng yếu hơn là, linh thú hệ rồng tại nơi này thật sự là rất nhiều.
Chỉ riêng Vĩ Ngạn thì cũng đã xử lý không dưới mấy chục con rồi.
Trái lại thì Tiêu Hoằng vẫn đứng tại chỗ, có chút rảnh rỗi, nhiệm vụ thủ hộ thì có Vĩ Ngạn và Phất Lạc cũng đã đủ rồi, còn việc vận chuyển thì
lại có Thiết Nam và hơn một trăm thành viên đội quân tù nhân lo liệu,
không còn việc gì tới tay hắn nữa.
Ngay cả việc thu gom thi thể của đám linh thú hệ rồng bị Vĩ Ngạn giết chết kia thì cũng đã có Ốc Sư xắn tay vào làm rồi.
Không còn việc gì, Tiêu Hoằng liền nhìn quanh, trực tiếp ngồi lên trên
mặt đát, nắm lên một nắm đất, cẩn thận quan sát một chút, chuẩn bị xem
cấu tạo và tính chất của đất tại nơi này thế nào, ý đồ tìm ra nguyên
nhân tại sao đám sinh vật hệ rồng lại tụ tập tại đây đông như vậy!
Hắn lấy ra một cái bình thủy tinh, bỏ miếng đất vào trong, sau đó hơi
ngẩng đầu, nhìn về bốn phía, khí hậu nơi này cũng khá là quái dị, hiện
tại đoàn người Tiêu Hoằng đang ở trung tâm của hòn đảo, độ ẩm lớn tới
mức kỳ lạ, trong vòng một giờ mà đã đổ xuống tận ba cơn mưa, mà toàn bộ
còn đều là mưa to, mà những cơn mưa này tới nhanh, nhưng đi thì lại càng nhanh hơn.
Không khí từ sườn đông thổi tới thì có nhiệt độ không thấp, nhưng từ
phía tây thì lại vô cùng râm mát, chỉ cần khẽ đổi hướng một chút, thì
nhiệt độ không khí có lẽ sẽ từ hơn 30 độ, trực tiếp giảm xuống đến chỉ
có 1 đến 2 độ mà thôi.
- Ân?
Ngay khi Tiêu Hoằng nhìn chung quanh, thì hắn bỗng không kiềm được thốt lên, trong mắt lại hiện ra ánh sáng lấp lánh.
Bởi vì Tiêu Hoằng đã phát hiện ra một đống gì đó có màu vàng từ cách đây khoảng mấy chục thước, ngay bên dưới một cái cây quái dị, đây là một
cây thuộc loài nấm, trên chóp nấm xòe ra kia có các đốm màu lục, phát ra ánh huỳnh quang lờ mờ.
- Ma đà cô?
Tiêu Hoằng tự nói một câu, rồi lại có cảm giác như không thể tin được vào hai mắt của mình, cặp mắt sáng lên.
Nên biết rằng, Ma đà cô này chính là tài liệu chế văn siêu đỉnh cấp, giá trị của thứ này không thua gì máu Kim quan điêu biến dị, phi thường
thưa thớt.
Nói đúng ra, Ma đà cô này cũng cũng chỉ ở trong loại môi trường biến
thái này, thì mới có thể sinh trưởng ra được, xác xuất mọc được một cây
thì vẫn vô cùng nhỏ.
Phát hiện ra thứ này, Tiêu Hoằng mừng như điên, chỉ là vào lúc này, Tiêu Hoằng cũng không bị sự vui mừng này làm cho váng đầu, hắn lấy ra một
cái Ma Văn thăm dò loại nhỏ, xác định bốn phía không có linh thú kích
thước lớn nào, lại ngẩng đầu lên, xác định bầu trời tạm thời không có
đàn linh thú hệ rồng quy mô lớn mò tới, lúc này Tiêu Hoằng mới cắn răng, khởi động Ma Dực vọt ra, trong chớp mắt đã lao tới gần Ma đà cô, Nhược
Thủy đoản đao cũng đã được hắn rút ra, trong đầu thì liên tiếp cân nhắc
những điều cần chú ý về Ma đà cô này.
Đại khái chỉ sau một giây tạm dừng, Tiêu Hoằng đã sử dụng Nhược Thủy
đoản đao vô cùng sắc bén, trực tiếp cắt cả khóm Ma đà cô kèm theo bùn
đất nữa xuống.
Sau đó hắn lập tức ôm cả khóm Ma đà cô này, quay về phía sau Vĩ Ngạn,
cũng vội vàng lấy từ trong khe nứt không gian ra một cái bình tinh hóa
khi trước dùng để chứa Năng Long năng lượng đoàn, nhưng không dùng đến,
thật cẩn thận bỏ Ma đà cô vào trong đó, đậy kín lại.
Chỉ riêng một gốc Ma đà cô cao khoảng 30 cm này thì cũng đã đủ để cho Tiêu Hoằng dùng trong một đoạn thời gian rồi.
Công hiệu của Ma đà cô cũng khá lớn, nếu kết hợp với tài liệu tăng cường Ngự lực, thì sẽ làm cường hóa hiệu quả tăng lên Ngự lực, nếu như kết
hợp với dược vật tăng cường thể chất, thì sẽ có thể cường hóa khí lực.
Có thể nói đây là một loại tài liệu có khả năng cường hóa vạn năng.
Có thể nói, đạt được một gốc Ma đà cô như vậy, một chuyến đi này của
Tiêu Hoằng cũng không lỗ vốn rồi, về phần những người khác, tuy rằng
thấy động tác của Tiêu Hoằng, nhưng cũng không quá chú ý, chỉ nhìn thấy
Tiêu Hoằng ngồi trên mặt đất, đang lúi húi làm gì đó mà thôi.
Thu xếp xong gốc Ma đà cô này, Tiêu Hoằng lại bắt đầu nhìn về bốn phía,
xem còn có thể tìm kiếm được kỳ trân dị bảo nào nữa hay không, giờ khắc
này Tiêu Hoằng có cảm giác bản thân mình giống như một con bạc, kiếm
được một món rồi, lại còn muốn lao theo tiếp mà kiếm chác nữa.
Tuy nhiên, Tiêu Hoằng cũng vẫn rất có chừng mực, trong đầu vẫn luôn lấy an toàn là ưu tiên hàng đầu.
Cứ như vậy, ước chừng khoảng bảy tiếng đồng hồ trôi qua, vào lúc chạng
vạng, 100 con linh thú hệ rồng mới bị bắt xong, có ba lão quái Ngự Hồn,
tất cả đều có vẻ vô cùng thuận lợi.
Về phần Tiêu Hoằng thì cũng tìm kiếm ở xung quanh được không ít thứ tốt, đương nhiên, thứ tốt nhất vẫn là loại tài liệu hiếm có là Ma đà cô này.
Thấy sắc trời đã dần dần trở nên ảm đạm, đoàn người, Tiêu Hoằng liền
không lưu luyến gì tại đây nữa, lần lượt đi vào trong Thủy Trung Bá
Vương Hào.
Xác nhận toàn bộ nhân viên đã quay lại, không còn để quên thứ gì nữa,
thì chiếc Thủy Trung Bá Vương Hào khổng lồ kia mới lặng lẽ chìm vào
trong lòng biển, trong nháy mắt, toàn bộ quần đảo đôi này lại một lần
nữa khôi phục tới cảnh tượng khi xưa, dường như bất kỳ điều gì cũng chưa từng xảy ra vậy.
Về phần Tiêu Hoằng đã quay về trogn Thủy Trung Bá Vương Hào, thì đã ngay lập tức tiến vào trong một căn phòng kín, bắt đầu sắp xếp lại các tài
liệu quý báu mà mình đạt được, về phần Ma đà cô được đậy kín kia thì
Tiêu Hoằng không động gì tới nó cả, mà hắn muốn khi quay về sẽ cẩn thận
tiến hành xử lý một phen.
Bên kia thì Mã Di và Vĩ Ngạn đã tiến vào trong kho hàng, bắt đầu kiểm tra các con Xích Dực Long và Hỏa Diễm Long đã bắt được.
Trong đó có toàn bộ 52 con Xích Dực Long thuộc về Phong Cốc Quận, 48 con Hỏa Diễm Long thuộc về Hồng Phong Quận, trên cơ bản coi như chia đều,
đây cũng chỉ là nhóm đầu tiên, nếu có thể thành công thì còn có thể tiếp tục phát triển và cường hóa nữa.
Ví dụ như có nhiều loại linh thú hệ rồng phối hợp với nhau, nếu loại có
thể tích nhỏ như Xích Dực Long này thì sẽ có tính cơ động cao, chuyên
môn dùng cho tranh đoạt quyền khống chế bầu trời, còn đối với những loại có thể tích khổng lồ, thì sẽ chuyên môn dùng để oanh tạc từ trên không
trung.
Ngoài ra thì còn có thể dùng để phát triển quân đội trên mặt đất, ví dụ
như linh thú để xung phong như khi trước đã đề cập và các loại khác.
Thậm chí Đồ Đằng Ma Văn của Ốc Sư cũng có thể tạo được một chút hiệu quả.
Ước chừng khoảng sáu, bảy tiếng sau, vào 4h sáng, Thủy Trung Bá Vương
Hào khổng lồ rốt cục cũng chẫm rãi đậu lại trong căn cứ Hải Quân, đồng
thời thông đạo nối với lòng biển cũng được đóng kín, từng con Xích Dực
Long, Hỏa Diễm Long cũng lần lượt được chuyển vào trong căn cứ Hải Quân.
Mã Di và Vĩ Ngạn đi lên trên bờ, tự mở ra khe nứt không gian, nơi này
không giống với Lý Tư Giai Nội Hải, không có sấm rền chớp giật quấy
nhiễu, không có núi lửa phun ra các luồng năng lượng, ở trong Thiên Tế
Tỉnh thì vẫn có thể tùy ý mở ra khe nứt không gian.
Sau đó, Mã Di và Vĩ Ngạn liền cẩn thận vận chuyển Xích Dực Long, Hỏa Diễm Long về trong quận của mình.
Về phần Tiêu Hoằng thì vẫn ở trong Thủy Trung Bá Vương Hào, ngủ được vài giờ, sau đó hắn lập tức mang theo các tài liệu cần thiết, đi về tới nơi tu luyện tại vương điện, đồng thời đặt các tài liệu thu được này vào
trong góc phòng, trong đó thì Ma đà cô vẫn được cẩn thận đặt vào trung
tâm của các tài liệu này.
Nhìn về phía đám tài liệu trước mắt này, Tiêu Hoằng lại nhìn về phía
Thuần lộ thảo, cùng với một lọ dung dịch Hắc kim thủy mẫu ở bên trong
túi.
Trong đầu hắn đang suy nghĩ tìm cách ứng dụng chúng để tu luyện, mau
chóng tăng lên cấp bậc Ngự lực của bản thân, hoặc là tinh luyện Ngự lực
trong cơ thể, làm cho nó trở nên càng thêm tinh thuần hơn.
Ước chừng suy nghĩ khoảng 4 đến 5 tiếng đồng hồ, mãi cho tới khi sắc
trời đã sáng rọi, thì Tiêu Hoằng mới cầm bút, bắt đầu viết gì đó trên tờ giấy trắng, dự định thiết kế Ma Văn cùng với Văn đan để dùng cho tu
luyện.
Lần này, Tiêu Hoằng vẫn dự định sử dụng một lúc nhiều loại.
Vào giữa trưa, Tiêu Hoằng mới thiết kế xong, đây là một cái Ma Văn tu
luyện dùng để ngâm mình, cùng với một loại Văn Đan tu luyện dùng để
ngậm.
Nhìn danh sách tài liệu trong tay, gạch bỏ toàn bộ tài liệu mà mình có,
sau đó Tiêu Hoằng mới gọi Phất Lạc tới, để cho hắn giúp mình đi mua sắm
những tài liệu còn lại khác.
Ngoài những tài liệu bị gạch bỏ đi, thì số còn loại trong danh sách thì đều là các loại tài liệu cực kỳ thông thường.