Ma Phi Gả Đến: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng

Chương 47: Chương 47: Chương 46: Chiếm được tín nhiệm của Nguyệt Vô Tu.




Editor: Sam Sam

Quý Phi Nhu cảm thấy không thể trì hoãn chuyện này được nữa.

Nàng không thể cứ mãi nấp dưới sự bảo vệ của Thương Mặc Tuyết được, như vậy Nguyệt Vô Tu không đến gần nàng, không có cách nào biết chuyện từ nàng, nàng cũng không thể tương kế tựu kế, hỏi tung tích mẫu thân của mình từ hắn.

Mặc dù nàng cảm thấy Cảnh Hiên là một trợ thủ tốt, nưng không thể đặt hết kỳ vòng lên người hắn.

Cho nên nàng nói Mẫu Đơn gọi Thương Mặc Tuyết tới, sau đó bàn bạc kế sách.

Qua buổi tối, lúc nhìn thấy Thương Mặc Tuyết một lần nữa, dù sắc mặt của hắn đã khá hơn nhiều nhưng không có cảm giác tự nhiên phóng khoáng như ngày thường, gương mặt nghiêm túc khiến người ta chịu không nổi, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Mẫu Đơn vội cười: “Mặc Tuyết, tối qua ta có bàn bạc với Phi Nhi rồi, Cảnh Hiên kia có thể giúp chúng ta, sẽ cứu được người, chúng ta cũng nên nhanh chóng trở về với Mị, đã trì hoãn đến chiều rồi, chắc chắn hắn sẽ rất lo lắng.”

Quý Phi Nhi suy nghĩ, có Mẫu Đơn ra mặt nói với hắn, hắn sẽ khá hơn một chút.

Nhưng không nghĩ sau khi nghe được câu ấy, hắn lại nhíu mày thật chặt: “Không được, chúng ta còn chưa biết người kia là địch hay bạn, sao có thể tùy ý tin người ta như thế?”

“Được rồi, vậy thì không nói tới hắn nữa.” Quý Phi Nhi không nghĩ tới hắn cũng lạnh nhạt với Mẫu Đơn như vậy, thật không biết cuối cùng hắn bị sao, rốt cuộc Tiểu Bạch đã nói với hắn điều gì, khiến tâm tình hắn thay đổi nhiều đến vậy.

Mẫu Đơn thở dài: “Tối hôm qua ta bàn với Phi Nhi, hiện tại người của Hồ tộc nhìn thấy ngươi ở đây, chắc chắn sẽ không dám làm lộ ra chuyện gì, bởi thế nhất định phải để Phi Yên tự mình ra tay, trước mắt tranh thủ sự tín nhiệm của bọn họ, khiến bọn họ không phòng bị mà nói ra tung tích của mẫu thân.”

“Không được, người của Hồ tộc âm hiểu xảo trá, nhìn chúng ta như hổ đói, ta phải ở gần đây để bảo vệ hai người, lỡ có chuyện gì xảy ra, ai có thể làm tốt được chuyện này?”

“Hay là thế này, chàng đừng lộ diện mà hãy âm thầm bảo vệ chúng ta, như vậy sẽ tốt hơn đúng chứ?”

Mẫu Đơn cũng ngạc nhiên, tại sao Thương Mặc Tuyết lại thay đổi nhiều như vậy.

“Ta đã phái người bí mật tìm khắp Vương Cung, sẽ nhanh có kết quả thôi, chỉ cần phát hiện ra tung tích mẫu thân của nàng, ta sẽ lập tức đưa đi.”

“Nhưng mà, sợ phụ thân cùng Vương Hậu sẽ gây bất lợi cho mẫu thân, bởi vì hiện tại Nguyệt Lưu Sương đang ở Đế Cung, nhất định Nguyệt Vô Tu sẽ phòng bị chúng ta, cuối cùng sẽ dùng mẫu thân để uy hiếp, cho nên chúng ta không dễ dàng tìm được đâu.”

“Được rồi Mặc Tuyết, chàng làm như Phi Yên nói đi, chúng ta chuẩn bị thật kỹ, nếu bọn họ không tìm được người thì chúng ta sẽ có phương pháp khác.”

Cuối cùng, rốt cuộc Thương Mặc Tuyết cũng đồng ý, âm thầm bảo vệ Quý Phi Nhi, để nàng ta chủ động tiếp cận Nguyệt Vô Tu.



Lúc này, Nguyệt Vô Tu đang hết sức đắc ý.

“Ha ha ha, cái gì mà Túc Ly Mị khó chịu trong người chứ, nhất định là hắn đang trúng độc, thời gian một tháng rồi, nói như vậy pháp lực của hắn đã hoàn toàn biến mất, bây giờ Thương Mặc Tuyết đang ở đây, đúng là trời giúp ta. Hiện tại chỉ cần giải quyết hắn ta trước, sau đó giết Túc Ly Mị, cả giới yêu ma này sẽ là của ta ha ha ha.”

Lam Nguyệt lại lo lắng chuyện của Nguyệt Lưu Sương: “Đại Vương, thật sự nha đầu Phi Yên kia có thể hoàn thành nhiệm vụ này sao? Nhưng Đế Quân không phải là một nhân vật đơn giản, coi như sự thật là như vậy thì thiếp lo Túc Ly Mị sẽ thẹn quá hóa giận, dùng tính mạng của Sương nhi uy hiếp chúng ta.”

“Bổn vương đã phái người đi Đế Đô nghe ngóng, quả nhiên Đế Cung truyền ra tin không may. A… Hắn trúng kịch độc, pháp lực hoàn toàn biến mất, lấy gì chống lại bổn vương chứ, cứu Sương nhi là chuyện quá đơn giản dễ dàng.”

Không có Túc Ly Mị thì giới yêu ma sẽ không còn đoàn kết nữa, hiện tại Thương mặc Tuyết cũng không có bên cạnh hắn ta, không có Thương Mặc Tuyết, Túc Ly Mị giống như không còn tay phải nữa, đúng là cơ hội tốt trời cho.

“Nhanh chóng tìm Phi Yên hỏi rõ chuyện, không nghĩ tới tiểu tiện nhân đó còn dùng được, a… Nhưng mà nó cũng không dám không nghe lời chúng ta, bởi vì nhược điểm của nó đã bị chúng ta nắm trong tay.”

Đối với chuyện mình say rượu nên sủng hạnh một thị nữ xấu xí, khi nhớ tới Nguyệt Vô Tu chỉ biết cau mày, chuyện sau đó giao lại cho Lam Nguyệt xử lý, thậm chí ngay cả họ tên, hình dáng của nữ nhân đó hắn cũng không biết.

“Hiện nay Thương Mặc Tuyết vẫn theo sát Phi Yên, muốn tìm nó cũng không được, a… Dù thế nào đi nữa thì sớm muộn gì bổn vương cũng phải diệt trừ tận gốc, vốn là muốn giữ hắn lại một chút, xem ra phải động thủ trước rồi.”

Dĩ nhiên sẽ không động thủ một cách quang minh chính đại, bây giờ công lực của hắn không thua kém gì Thương Mặc Tuyết, nhưng hắn không muốn mạo hiểm.

Đang bàn bạc thì đột nhiên có người tới thông báo.

“Đại Vương, Nhị công chúa cầu kiến.”

Nguyệt Vô Tu không còn giọng nói dịu dàng nữa, lạnh lùng hỏi: “Lang Vương cũng tới sao?”

“Không có, chỉ có một mình Nhị công chúa.”

Lam Nguyệt vừa nghe thì mừng rỡ: “Nhất định là nó thoát khỏi Lang Vương rồi, cho nên mới một mình chạy tới tìm chúng ta.”

Nguyệt Vô Tu cũng đồng ý, cười ha ha: “Dù thế nào, nó cũng là nữ nhi của Nguyệt Vô Tu ta, nhất định sẽ thiên về Hồ Tộc chúng ta.”

Rất nhanh sau đó, Quý Phu Nhi đã được thị nữ đưa vào trong.

Không có dáng vẻ tôn quý của Đế Hậu, nàng làm ra vẻ vô cùng ngoan ngoãn hèn mọn, vừa vào cửa đã quỳ xuống hành lễ: “Phi Yên bái kiến phụ vương, mẫu hậu.”

Lam Nguyệt hừ lạnh một tiếng: “Bổn cung còn tưởng rằng ngươi làm Đế Hậu sẽ ỷ mình thanh cao, quên toàn bộ chúng ta rồi chứ.”

“Phi Yên không dám, lần này Phi Yên trở về là vì nghiệp lớn của Hồ tộc chúng ta. Trước kia bị Lang Vương nắm giữ trong tay, Phi Yên không dám manh động, chỉ có thể tạm thời chịu nhục, mong tìm được cơ hội về bẩm báo với phụ vương.”

Nguyệt Vô Tu vội đỡ nàng lên, “Phi Nhi à, con chịu khổ rồi, nói cho phụ vương biết, hiện tại tình hình của Đế Cung như thế nào?”

“Nữ nhi may mắn không làm xấu hổ phụ vương, mỗi ngày đều hạ độc vào đồ ăn của Đế Quân, bây giờ càng ngày thân thể của hắn càng lụn bại, lần này nữ nhi trở về là muốn hồi báo điều ấy.”

Nguyệt Vô Tu vừa nghe đã cười ha ha: “Phi Nhi, con làm rất tốt, đợi bổn vương trở thành Đế Quân, nhất định không bạc đãi con.”

“Vậy con cảm ơn phụ vương trước.” Quý Phi Nhi khéo léo nói.

“Đúng rồi, Sương nhi đâu, sao không có tin tức tỷ tỷ của ngươi?”

“Hai người không cần lo lắng, tỷ tỷ ở lại Đế Cung là để giữ chân Đế Quân, Đế Quân ngu ngốc háo sắc lại yêu thích sắc đẹp của tỷ tỷ, cho nên con trở về lần này, hắn mới không can thiệp nhiều, tỷ tỷ vì tương lai của Hồ tộc chúng ta mà phải ở lại Đế Cung.”

“Thì ra là như vậy.” Nguyệt Vô Tu không hề nghi ngờ lời nói của nàng, “Xem ra bổn vương đã có hai nữ nhi tốt rồi, vì nghiệp lớn của bổn vương mà phí tâm như vậy, chờ lúc bổn vương thành Đế Quân thì các con chính là những người có công lớn nhất.”

Lam Nguyệt nghe nữ nhi không sao thì cũng yên lòng, hừ lạnh một tiếng, “A… Không nghĩ tới đứa nhỏ Sương nhi đã hiểu chuyện như vậy, hy sinh lớn đến thế, công lao của hai nữ nhi tốt này cũng là tam lục cửu đẳng* đó.”

“Dĩ nhiên tỷ tỷ có công lao lớn nhất, Phi Yên chỉ làm bổn phận của mình, chờ tỷ tỷ quay về, nhất định phụ vương phải thưởng cho tỷ tỷ đó.” Quý Phi Nhi vô cùng “đại nghĩa” nói.

Thật là ngu xuẩn, dám đấu với phu quân của nàng, còn muốn làm Đế Quân nữa, nếu giới yêu ma rơi vào tay bọn họ, chẳng phải sẽ vô cùng rối loạn hay sao?

“Coi như ngươi hiểu biết.”

Quả nhiên Nguyệt Vô Tu luôn thiên vị hai mẹ con Lam Nguyệt, vì vậy hắn lập tức gật đầu: “Không nghĩ tới đứa nhỏ Sương nhi lại hiểu chuyện như vậy, không hổ là nữ nhi của bổn vương.”

Ban đầu Nguyệt Lưu Sương gây chuyện ồn ào như vậy, hắn còn tưởng ả sẽ đi gây chuyện cho hắn, bây giờ nghe Quý Phu Nhi nói như thế, hắn yên tâm rất nhiều.

Thừa dịp tâm tình hắn đang tốt, nàng nhanh chóng nói mục đích của mình.

“Phụ vương, nữ nhi có thể có một yêu cầu nho nhỏ hay không?”

“Ha ha, lần này con lập công lớn, muốn điều kiện gì cứ nói.”

“Nữ nhi không cần cái gì khác, chỉ muốn gặp mẫu thân.”

Sắc mặt Lam Nguyệt trầm xuống, “Nha đầu này, thật không biết tốt xấu mà, dám nhắc tới thị nữ kia sao? Bổn cung nói cho ngươi biết, đừng mơ tưởng.”

Nguyệt Vô Tu ngắt ngang lời ả: “Khoan đã, việc này không khó, để họ gặp mặt đi.”

Hắ nhìn Quý Phi Nhi: “Có thể gặp Vương phi, nhưng phụ thân cũng có một điều kiện.”

“Điều kiện gì?” Lão hồ ly đáng chết, có phụ thân nào làm khó nữ nhi của mình như thế sao?

“Hiện tại mọi thứ đã sẵn sàng, công lực của Túc Ly Mị đã hoàn toàn biến mất, đợi bổn vương giải quyết Thương Mặc Tuyết sẽ tránh được lo âu về sau, dẫn người vào Đế Đô.”

Trong lòng Quý Phi Nhi lạnh lại, thì ra bọn họ đang bí mật nổi lên âm mưu sát hại Mặc Tuyết, thật là một đám ô hợp, nhất định nàng phải nghĩ cách ngăn cản.”

“Phụ vương, chỉ sợ Lang Vương không dễ đối phó như vậy.”

“Cho nên việc này cần con giúp, con là Đế Hậu, cũng có thể đến gần hắn, cho nên chúng ta bày trò cũ, khiến Thương Mặc Tuyết trúng độc, nếu con hoàn thành được chuyện này thì chẳng những bổn vương cho con gặp mẫu thân, sau này mẹ con hai người có thể sống cùng nhau.”

Mặc dù Lam Nguyệt không cam lòng, nhưng nhìn vào mắt Nguyệt Vô Tu ả cũng không dám nói thêm điều gì.

Dĩ nhiên Quý Phi Nhi không đồng ý làm chuyện như vậy, bày ra gương mặt khó xử: “Phụ vương, người có điều này không biết, lần này nữ nhi trở lại đều nằm trong kiểm soát của Lang Vương, con hạ độc Đế Quân, mặc dù Đế Quân ngu ngốc nhưng Thương Mặc Tuyết đã nghi ngờ con lâu rồi, cảnh giác đề phòng con khắp nơi, ngay cả lần này con về Hồ tộc, hắn cũng nghiêm mật giám thị, thật vất vả con mới chạy tới đây được, cho nên con muốn hạ độc hắn, nhất định hắn sẽ cảm nhận được.”

“Đúng là hắn ta xảo trá vô cùng, nhưng trước mắt, con là người duy nhất có thể đến gần hắn, nếu con không làm chuyện này thì không ai có thể làm được. Chỉ cần thành công thì sau này ngày ngày con đều được ở chung với mẫu thân, như thế nào?”

Hắn đang muốn dụ dỗ nàng sao, đương nhiên nàng phải cứu mẫu thân, nhưng nàng cũng không thể hạ độc Thương Mặc Tuyết.

Nhưng hiện tại nàng không thể từ chối, nếu vậy sẽ bị hoài nghi, ở trong mắt bọn chúng, nàng vì mẫu thân mà có thể hạ độc Đế Quân, đương nhiên hiện tại cũng có thể hại Lang Vương. Nếu như cự tuyệt thì cũng giống như nói lên nàng không phải là một nữ nhi hiếu thuận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.