“Kịch... Kịch... Kịch... “ - Lilith dìu Tà Huyết đi đến phòng y tế, mỗi bước chân của nàng đều tạo ra một âm thanh nặng nề.
“Thật xin lỗi Lây Lít, vừa nãy tôi tưởng cô chết rồi, đây mới là cơ thể thực sự của cô sao?” - Tà Huyết vừa nhìn chăm chú khuôn mặt tinh xảo của Lilith vừa hỏi.
“Ồ không! Tất nhiên là không rồi!” - Lilith cười khúc khích.
“Không phải? Vậy bản thể thực sự của cô ở đâu? Là con tàu này sao?” - Tà Huyết tò mò hỏi.
“Bởi vì là một trí tuệ nhân tạo nên tôi không có cơ thể thật. Tôi có thể sống bên trong rất nhiều loại máy móc. Cơ thể trước mặt anh, hay những quả cầu kim loại này, hay bản thân con tàu này cũng chỉ là một phần thân thể của tôi.” - Lilith cười khúc khích trả lời.
Lora đi đến trước một cánh cửa, nàng đặt bàn tay lên cửa để mở khóa.
Cũng như những căn phòng khác, bên trong phòng y tế là những bàn ghế đồ đạc làm bằng kim loại trắng bạc, với những đường vân màu vàng. Giữa phòng là một chiếc bể lớn trong suốt chứa một loại dung dịch màu xanh lam.
“Anh nằm vào trong cái hồ này đi, bên trong là dung môi có tác dụng kích thích tế bào sinh trưởng, rất nhanh sẽ giúp các vết thương lành lại.” - Lora chỉ tay vào bể dung dịch giữa phòng.
Khi Tà Huyết chuẩn bị leo vào trong bể thì Lora gọi giật lại.
“Ừm... Khi sử dụng máy tái tạo tế bào thì anh phải cởi toàn bộ quần áo trên người...” - Lora ngập ngừng nói, gương mặt hơi ửng hồng.
“À, được!” - Tà Huyết nghe xong thì liền cởi sạch quần áo trên người rồi leo vào bể dung dịch.
Dòng nước trong bể đặc quánh, mát lạnh. Khi hắn nằm vào bể thì không chìm xuống đáy mà nổi lơ lửng giữa bể. Dòng nước giống như có sự sống, bao bọc lấy toàn bộ cơ thể của hắn, len lỏi vào vết thương xoa dịu các tế bào, khiến Tà Huyết cảm thấy rất thoải mái.
“Bây giờ tôi sẽ bắt đầu, nếu thấy khó chịu thì hãy nói, tôi sẽ dừng lại.” - Lora nói với Tà Huyết đang nằm trong bể.
Tà Huyết không thể trả lời, chỉ dùng tay ra dấu.
Lora đi đến trước bàn điều khiển, ấn vào nút khởi động của máy khôi phục tế bào.
“Có lẽ 50 Volt là đủ rồi.” - Lora thì thầm trong miệng, nàng khẽ nhấn vào một nút trên bảng điều khiển.
Một dòng điện liền chạy từ bàn điều khiển đến bể dung dịch Tà Huyết đang nằm, khiến dung môi trong bể tỏa ra ánh sáng lam nhạt.
“Có lẽ sẽ hơi đau đớn một chút, nhưng dòng điện sẽ giúp anh hồi phục nhanh hơn.” - Lora xoay mặt về phía Tà Huyết.
Lúc này Tà Huyết đang nằm thư giãn trong hồ, dòng điện quá yếu nên khiến hắn chẳng có cảm giác gì.
“Rất thoải mái...” - Tà Huyết trả lời.
“Ừ? Thoải mái?” - Lora thấy vẻ mặt của Tà Huyết thì vô cùng ngạc nhiên, nàng đã nhiều lần sử dụng máy khôi phục, lần nào cũng bị điện giật tới đau nhức.
“Anh không sao thật chứ?” - Lora lo lắng hỏi, nàng sợ do dòng điện quá mạnh đã khiến Tà Huyết mất đi xúc giác.
“Tôi thực sự cảm thấy rất tốt.” - Tà Huyết cực kỳ thư giãn, để cho dung môi hòa lẫn dòng điện bao bọc cơ thể, len lỏi vào các tế bào chữa trị những vết thương trên người hắn.
“Chẳng lẽ cái máy hư rồi sao?” - Lora nhíu mày suy nghĩ.
“Lilith, cô giúp tôi điều khiển máy phục hồi.” - Lora nói với Lilith đang đứng bên cạnh, rồi đi lại gần Tà Huyết.
“Ui da!” - Nàng khẽ chạm tay vào thành bể, ngay lập tức một dòng điện xanh lam chạy qua tay nàng, khiến Lora giật bắn người lùi lại.
Lora nắm chặt bàn tay tê dại, mặc dù dòng điện không nguy hiểm đến mức chết người, nhưng vẫn khiến nàng cảm thấy đau nhức.
“Anh không cảm thấy đau khi bị điện giật sao?” - Lora nhìn Tà Huyết đang cực kỳ thư giãn trong hồ, nàng có thể thấy được dòng điện đang chạy khắp cơ thể hắn, các vết thương trên người hắn nhanh chóng kết vảy và lành lại.
“Ma Quỷ chúng tôi có khả năng chống điện rất tốt, bởi vì có rất nhiều Côn Trùng biết phóng điện, cùng chúng chiến đấu nhiều thì khả năng kháng điện sẽ tăng cao.” - Tà Huyết lim dim hai mắt, chậm rãi giải thích. So với lần bị sét đánh, thì dòng điện trong bể quá yếu với hắn.
“Này Tà Huyết! Anh muốn tôi tăng dòng điện lên không?” - Lilith hiếu kỳ hỏi, nàng tò mò muốn biết Tà Huyết có thể chịu đựng được dòng điện ở mức nào.
“Tốt!” - Tà Huyết ngay lập tức trả lời, hắn cũng cảm thấy 50 Volt hơi yếu.
“100 Volt!” - Lilith gõ lách tách lên bàn điều khiển, tăng điện thế lên gấp đôi.
“Tí tách... Tí tách...” - Theo hiệu điện thế tăng cao thì dung môi trong hồ cũng giống như sống lại, chảy cuồn cuộn thành dòng xoáy trong bể.
“Anh vẫn ổn chứ?” - Lilith lên tiếng hỏi.
“Tôi... Ổn...” - Tà Huyết cắn răng nói, nếu vừa nãy dòng điện chỉ như gãi ngứa, thì bây giờ giống như có vô số kim châm đang liên tục chích vào da thịt của hắn.
“Vậy để Lilith tăng hiệu năng lên, dòng điện mạnh thì tốc độ chữa trị sẽ nhanh hơn.” - Lilith cười vui vẻ, đẩy dòng điện lên 500 Volt.
“Rất tốt, tôi cảm thấy rất tốt...” - Tà Huyết tươi cười trả lời, nhưng gương mặt hắn đã có ba phần méo mó.
“Có lẽ bình thường các nàng đều chữa thương như thế này, họ chịu được thì mình cũng chịu được.” - Tà Huyết nghĩ thầm trong đầu.
“Lilith! Đừng nghịch nữa, hãy...” - Lora dễ dàng nhận thấy sự đau đớn trên mặt Tà Huyết, muốn ra lệnh cho Lilith hạ điện thế xuống, nhưng nàng chưa nói hết câu thì đã bị Lilith cướp lời.
“Vâng thưa tiểu thư! Tôi biết rồi, 1000 Volt luôn nè.” - Lilith cười khanh khách, tiếp tục tăng dòng điện lên.
Sắc mặt Tà Huyết trở nên xám xịt, mặc dù là Ma Quỷ Kết Tinh kỳ, nhưng vẫn bị dòng điện giật cho choáng váng đầu óc.
“Cái này thực sự là máy trị liệu sao? Không phải lò nướng điện cách thủy đó chứ?” - Tà Huyết hỏi với bộ dáng hết sức khó coi.
Bể trị liệu lúc này phát ra ánh sáng rực rỡ, những tia sét liên tục phóng ra từ thành bể, đánh trúng các vật dụng khác trong phòng.
“Lilith! Tắt máy ngay!” - Lora hét lớn, nàng cảm thấy Lilith hôm nay vô cùng kỳ lạ, trở nên bất cẩn khác hẳn thường ngày.
“Vâng thưa tiểu thư!” - Lilith vừa trả lời vừa gõ lách cách lên bàn điều khiển, nhưng thay vì tắt máy thì năng lượng trong bể trị liệu càng lúc càng tăng.
“Lách tách... Loẹt xoẹt...”
Những tia sét sáng rực càn quét căn phòng, vô số tấm lưới điện như mạng nhện xuất hiện khắp nơi. Dung môi trong bể sôi lên sùng sục, biến thành sương mù màu lam che kín cả phòng.
Bể trị liệu cuối cùng cũng không chịu nổi dòng điện tàn phá, một tiếng nổ vang rền khiến cả con tàu rung chuyển.
Lilith và Lora ở phía bên ngoài nên kịp tránh thoát, còn Tà Huyết thì không may mắn như vậy.
Vụ nổ khiến cả căn phòng trở nên hỗn độn hơn bao giờ hết, bàn ghế và máy móc trong phòng đều nổ tung, những mảnh kim loại màu vàng và trắng bạc vương vãi khắp nơi. Tà Huyết lúc này bị vô số mảnh vỡ đè lên, biến thành một nấm mộ bằng kim loại, không rõ sống chết.
“Lilith! Tại sao cô lại làm như vậy?” - Sắc mặt Lora cực kỳ khó coi, phải rất khó khăn nàng mới lấy được lòng tin của Tà Huyết, vẫn chưa kịp moi thông tin hay xây dựng lòng tin với cư dân bản địa thì Lilith đã phá hỏng mọi thứ.
“Tôi xin lỗi thưa tiểu thư, tôi không biết tại sao hôm nay mình lại như vậy nữa.” - Sắc mặt Lilith hết sức ủ rũ, giống như một đứa trẻ đã phạm sai lầm nghiêm trọng.
“Từ bây giờ cô bị tước quyền Admin, chuyển đổi tất cả hệ thống lái tự động sang điều khiển bằng tay. Cô sẽ bị cấm túc cho đến khi tôi tìm và sửa lỗi xong.” - Lora tức giận đưa ra hình phạt, nàng cảm thấy Lilith nhất định đã gặp phải một trục trặc phần mềm nào đó.
“Vâng thưa tiểu thư! Sau khi dọn dẹp xong thì tôi sẽ trở về Hộp Đen.” - Lilith buồn bã chấp nhận hình phạt, mặc dù nàng rất ghét việc bị nhốt trong bóng tối, nhưng nàng biết lỗi lầm hôm nay nàng gây ra là rất lớn.
“Khục khục khục...” - Vài phút trôi qua thì khói bụi cũng tản bớt, tiếng ho của con quỷ xấu số vang lên từ dưới đống đổ nát.
“Hai cô... Vó thể... Đưa tôi ra... Khỏi... Đây được không?” - Tà Huyết thều thào nói.
“Anh... Anh còn... Sống sao?” - Lora giật mình hỏi lại, nàng không chắc thứ nàng vừa nghe là âm thanh của Tà Huyết hay là oan hồn của hắn.
“Còn sống... Nhưng nếu cứ tiếp tục nằm dưới đống kim loại này, thì tôi sẽ chết thật đó.” - Tà Huyết yếu ớt nói.
“Thật tốt quá!” - Lilith vui vẻ reo lên, nàng chạy tới nấm mộ của Tà Huyết, dùng đôi tay kim loại của nàng lượm lấy những mảnh vỡ ném sang một bên.
Cơ thể tàn tạ của Tà Huyết dần lộ ra dưới đống đổ nát, toàn thân hắn cháy đen, trông còn thê thảm hơn lúc hắn cứu Lora.
“Thật xin lỗi, tôi không cố ý đâu, là cỗ máy đột nhiên gặp trục trặc.” - Lilith áy náy nói, dìu Tà Huyết đứng dậy.
“Không sao... Không sao... Tôi vẫn còn sống mà...Đúng không? Ha ha” - Tà Huyết cố nặn ra một nụ cười.
“Anh không sao chứ? Tôi sẽ sửa máy trị liệu, chỉ hơn một tiếng sau sẽ chữa trị cho anh.” - Lora cũng đi đến đỡ lấy Tà Huyết.
“Không! Không Cần Đâu!” - Tà Huyết biến sắc, ngay lập tức từ chối, hắn đã quá sợ hãi mấy thứ đồ chơi công nghệ cao này.
“Mấy món này hở một tí là nổ, e rằng nếu tiếp tục sử dụng thì mạng mình chẳng còn.” - Tà Huyết nghĩ thầm trong đầu.
“Vậy sao được chứ? Anh đang bị thương mà? Anh yên tâm, lần này nhất định sẽ không có nguy hiểm gì?” - Lora an ủi.
“Tôi có thể tự chữa thương bằng ma thuật.” - Tà Huyết đưa ra lý do để từ chối.
“Có chết mình cũng không chui vô cái lò nướng điện đó nữa.” - Hắn lầm bầm trong đầu.
“Tiểu thư, nếu Tà Huyết đã không sao, vậy tôi có còn bị nhốt không?” - Lilith rụt rè hỏi, nàng thực sự rất sợ bị nhốt trong hộp đen.
“Cô vẫn sẽ bị cấm túc, giờ tôi sẽ dẫn Tà Huyết về phòng nghỉ ngơi, còn cô trở về Hộp Đen đi.” - Lora nghiêm khắc ra lệnh.
“Vâng thưa tiểu thư!” - Lilith uể oải đáp lời, rồi xoay người bước đi, mỗi bước chân của nàng vang lên âm thanh lịch kịch nặng nề.
“Này Lô La, tôi nghĩ cô quá nghiêm khắc rồi, Lây Lít đâu cố ý, hơn nữa tôi vẫn còn sống mà.” - Đột nhiên Tà Huyết cảm thấy có lỗi, hắn có cảm giác bởi vì hắn mà Lilith mới bị cấm túc, nên đã lên tiếng nói đỡ cho Lilith.
“Lilith có lẽ đã phát sinh lỗi hệ thống, tôi cần cô ấy trở về Hộp Đen để sửa chữa.” - Lora giải thích.
“Lỗi hệ thống? Ý cô là Lây Lít bị bệnh hả?” - Tà Huyết thắc mắc hỏi, cách sử dụng ngôn ngữ của Lora hơi kỳ lạ đối với hắn.
“Gần giống như vậy, khi Trí Thông Minh Nhân Tạo bị lỗi sẽ rất nguy hiểm, nếu không sửa chữa kịp thời thì lỗi sẽ lan rộng, biến thành một tiến trình của A.I, lúc này muốn sửa chữa cũng không được nữa.”
“Mặc dù không hiểu lắm, nhưng có vẻ rất nguy hiểm, cô nhanh chữa trị cho Lây Lít đi.” - Tà Huyết lo lắng nói, mặc dù mới chỉ gặp Lilith lần đầu, hai lần suýt bị nàng thiêu chết, nhưng hắn lại rất thích cô nàng sắt thép này.
Lora không trả lời mà chỉ gật gật đầu.
Lora đi đến trước một căn phòng, khẽ chạm tay lên cánh cửa kim loại, ngay lập tức cánh cửa mở ra, để lộ không gian bên trong.
Trong phòng có một chiếc giường, một bộ bàn ghế và vài thiết bị kỳ lạ.
“Anh nghỉ ngơi đi, đến giờ sẽ có người mang thức ăn cho anh, còn kia là nhà tắm, để sử dụng anh chỉ cần ấn vào nút có hình giọt nước trên tường.”
“Tôi sẽ cấp quyền để anh có thể sử dụng các thiết bị trên tàu.” - Lora nói xong liền đi ra ngoài.
“Phòng ngủ thật lạ, cả cái giường này nữa, tại sao người ta lại ngủ bên trên một khối kim loại cơ chứ? Thậm chí còn không có gối hay chăn nệm.” - Tà Huyết lầu bầu leo lên giường, lấy ra một lọ máu.
“Tôi đã cấp quyền người dùng cho anh, bây giờ anh có thể sử dụng các thiết bị trong phòng. Trên giường có một nút nhỏ phía bên phải, anh phải nhấn vào đó để sử dụng.” - Đột nhiên giọng nói của Lora vang lên.
“Ừ? Lô La đó sao? Cô ở đâu vậy?” - Tà Huyết nhìn trước nhìn sau, xoay trái xoay phải, cố xác định vị trí phát ra âm thanh.
“Tôi đang sử dụng hệ thống truyền thông tin trên tàu để giao tiếp với anh.” - Một bức tường đột nhiên phát sáng, hình ảnh của Lora xuất hiện trên tường.
“Trong phòng này có Ma Trận Thu Phát sao? Tại sao tôi không cảm nhận được năng lượng của Ma Trận?” - Tà Huyết bối rối hỏi, hắn cảm thấy mọi thứ càng ngày càng kỳ lạ.
“Tôi sử dụng máy ảnh để ghi hình, sau đó truyền tới màn hình trong phòng.” - Lora giải thích.
“Đó là một loại máy móc khác sao? Lạ thật đấy.” - Tà Huyết không hiểu cho lắm, nhưng vẫn gật gật đầu.
Hắn tìm kiếm cái nút mà Lora nhắc đến, ngay khi vừa ấn vào. Tà Huyết cảm thấy khối kim loại bên dưới hắn đột nhiên mềm nhũn. Giống như là nước nhưng lại không phải nước, khiến cơ thể hắn lún xuống bên dưới.
“Đừng lo! Chiếc giường này được chế tạo bằng kim loại hoạt tính, nó sẽ tính toán trọng lượng và kích thước của anh để điều chỉnh.” - Lora giải thích.
Đúng như lời Lora nói, chỉ vài giây sau Tà Huyết được chiếc giường từ từ nâng lên, vô cùng mềm mại êm ái, khiến hắn cảm thấy rất thoải mái, giống như đang nằm trên một tấm nệm lông ấm áp.
Hắn bắt đầu uống máu để chữa trị, toàn thân hắn phát ra ánh sáng đỏ tươi, rồi chìm dần vào giấc ngủ.