Ma Thần Máu

Chương 98: Chương 98




“Xin chào! Tôi là Lora, tôi sẽ không làm hại anh.” - Lora vừa nói vừa nở nụ cười, cố sử dụng khuôn mặt để tỏ thiện ý.

“Cô ta đang làm gì vậy nhỉ?” - Nụ cười tỏa nắng của Lora khiến Tà Huyết bối rối, vừa nãy nàng còn quăng một cái lưới điện vào người hắn, giờ thì lại tươi cười nói chuyện, thật là khó hiểu.

Tà Huyết hủy bỏ việc tập trung năng lượng, hai mắt chăm chú nhìn Lora.

“Thật xin lỗi, tôi không cố ý làm anh bị thương, tôi chỉ muốn kết bạn.” - Lora thử tiến lại gần Tà Huyết, dùng giọng nói vô cùng dễ nghe nói chuyện với hắn.

Nàng khẽ chạm vào bộ điều khiển trên cổ tay, khiến cho chiếc lưới điện biến mất.

Hành động thu hồi lưới điện của Lora khiến Tà Huyết càng cảm thấy khó hiểu, mặc dù không hiểu nàng ta nói gì, nhưng hắn cảm thấy giọng của nàng rất dễ nghe, líu díu như tiếng chim hót.

“Xin lỗi! Tôi với cô thật ra không có thù oán gì, cô có thể để tôi đi được không?” - Sau một lúc thì Tà Huyết thử dùng ngôn ngữ của Ma Nhân trả lời.

“A! Anh ta nói chuyện rồi, cô mau phân tích ngôn ngữ của anh ta đi.” - Lora thấy Tà Huyết chịu lên tiếng thì càng tươi cười vui vẻ, đồng thời ra lệnh cho Lilith.

“Thưa tiểu thư! Hai chữ đầu tiên anh ta nói có tác dụng biểu đạt thiện ý, có lẽ đó là lời chào. Cô thử bắt chước lại xem.” - Lilith nhanh chóng phân tích những chữ Tà Huyết vừa nói thành một biểu đồ sóng, mỗi một chữ biểu đạt một cảm xúc.

“Xin lỗi! Xin lỗi!” - Lora lập tức làm theo, liên tục nói xin lỗi với Tà Huyết mà không biết mình đã dùng sai từ.

“Xin lỗi? Không cần đâu, cô chỉ cần để tôi rời đi là được.” - Tà Huyết cảm thấy khó hiểu, hắn lắc đầu, sau đó đứng lên chuẩn bị rời đi.

“Thưa tiểu thư! Hai chữ vừa nãy hắn nói lại biểu hiện thái độ nghi vấn. Hay là cô đổi hai câu khác để nói chuyện với hắn.” - Lilith lại phân tích ngôn ngữ của Tà Huyết và đưa ra kiến nghị.

“Không cần đâu! Không cần đâu.” - Lora bắt chước Tà Huyết, nàng lắc lắc đầu, sau đó nhại lại những chữ hắn vừa nói.

“Không cho đi? Vậy cô muốn gì ở tôi, muốn tôi bồi thường cho cô sao?” - Tà Huyết nhíu mày, hắn cho rằng Lora muốn đòi bồi thường bởi vì hắn đã lấy đi những viên kết tinh từ xác mấy con côn trùng nàng săn được.

“Không cho đi! Không cho đi!” - Lora thấy nét mặt Tà Huyết đột ngột trầm xuống thì hơi lo lắng, nhưng nàng vẫn làm theo ý kiến của Lilith, tiếp tục lập lại những gì Tà Huyết nói.

“Được rồi! Đây là những thứ tôi lấy từ xác lũ côn trùng, chúng ta không ai nợ ai nữa, tạm biệt.” - Sau một lúc suy nghĩ, Tà Huyết quyết định sẽ đem trả những viên kết tinh lại cho Lora. Thực sự thì việc ăn cắp chiến lợi phẩm không phải hành động đẹp đẽ gì.

Hắn lấy ra từ không gian một chiếc túi nhỏ, bên trong chứa đầy những viên kết tinh sáng lóng lánh nhiều màu sắc, đưa cho Lora rồi xoay người bỏ đi.

“Kim cương!” - Lora bật thốt lên khi thấy những viên kết tinh trong túi, bởi vì hình dạng của kết tinh năng lượng và đá quý là rất giống nhau, nên đã khiến Lora nhầm lẫn.

Ở thế giới của nàng kim cương là một loại khoáng sản rất có giá trị, bởi vì độ cứng và khả năng khuếch tán năng lượng của chúng. Kim cương thường được sử dụng để chế tạo các linh kiện điện tử quý giá và quan trọng. Chẳng hạn như lọc quang học, cò súng, bộ phận tiếp giáp,...

“Những câu hắn vừa nói mang ý nghĩa tặng quà cho chúng ta. Hai chữ cuối có lẽ nghĩa là cám ơn.” - Lilith tiếp tục phân tích những gì Tà Huyết nói, nhưng bởi vì hệ thống phân tích ngôn ngữ dựa trên âm thanh và cảm xúc của Tà Huyết, nên thường xuyên dịch sai nghĩa.

“Anh ta thật tốt bụng, có lẽ cư dân bản địa ở đây rất hiếu khách, nên mới tặng quà cho chúng ta.” - Lora vui vẻ cất túi kết tinh vào hộp lưu trữ trên tay nàng.

“Tạm biệt! Tạm biệt!” - Nàng dùng cặp mắt long lanh nhìn Tà Huyết, tiếp tục nhại lại những gì hắn nói.

“Cô gái này thật kỳ lạ.” - Tà Huyết lắc lắc đầu, thấy Lora đã nhận lấy túi kết tinh thì yên tâm. Hắn liền xoay người rời đi. Nhưng đi được hơn chục bước thì hắn nhận ra Lora đang đi theo mình.

“Không phải tôi bồi thường cho cô rồi sao?” - Tà Huyết xoay lại hỏi.

“Tiểu thư! Câu hắn nói có ý nghĩa chúng ta tiếp tục đi theo hắn.” - Lilith phân tích ngôn ngữ.

“Anh ta muốn dẫn chúng ta về làng của anh ta sao? Như vậy rất tốt.”

“Đi theo! Đi theo!” - Lora nhại lại những gì Tà Huyết nói.

Tà Huyết lúc đầu hơi khó chịu, nhưng hắn không làm gì Lora được, dù sao cũng đánh không lại, nên đành để cho nàng đi theo.

Trên đường Lora thường xuyên nói những câu vô nghĩa, hoặc lập lại lời nói của Tà Huyết.

Lúc đầu thì Tà Huyết cảm thấy rất khó hiểu, nhưng sau vài giờ thì hắn đã biết được cô nàng này đang cố học ngôn ngữ của hắn.

“Xin chào! Tôi là Tà Huyết, nghĩa là Dòng Máu Dơ Bẩn Độc Ác Xấu Xa, nhưng cô đừng lo, tên của tôi xấu vậy thôi chứ tôi là một con quỷ tốt.” - Tà Huyết ngồi xuống một gốc cây, hắn khua tay múa chân cố gắng diễn đạt ngôn ngữ của hắn.

Mặc dù Lora không hiểu được ngôn ngữ của Ma Nhân, nhưng bằng một cách nào đó nàng có thể hiểu được ý nghĩa và có thể trả lời.

“Xin chào! Tôi là Lô La, có nghĩa là Đóa Hoa.” - Lora bắt chước những gì Tà Huyết nói, tự giới thiệu về mình. Nhưng bởi vì khác biệt ngôn ngữ, nên nàng không thể nói chính xác tên của nàng, mà biến thành Lô La.

“Cô đang làm gì ở trong khu rừng này vậy Lô La? Tôi thấy cô thu thập rất nhiều đất đá và nhựa cây.” - Tà Huyết thắc mắc hỏi.

“Tôi tới từ một đất nước rất xa, tôi đến đây du lịch, những thứ tôi lấy chỉ để làm vật kỷ niệm.” - Lora suy nghĩ vài giây liền bịa ra một lời nói dối

“Haha, cô có sở thích thật kỳ lạ.”

“Anh có thể dẫn tôi về làng của anh được không?” - Lora mất một lúc lâu để tìm những từ ngữ thích hợp, diễn đạt ý muốn của nàng.

“Làng?” - Tà Huyết hơi bất ngờ khi nghe Lora hỏi.

“Không thể sao? Tôi chỉ muốn tham quan làng của anh thôi, tôi tin rằng họ cũng rất hiếu khách giống như anh.” - Lora dùng cặp mắt long lanh trong suốt nhìn Tà Huyết, khiến hắn không thể từ chối.

Mục đích thực sự của Lora khi tiếp cận Tà Huyết là muốn lợi dụng hắn dẫn nàng tới nơi ở của các cư dân bản địa, như vậy nàng có thể lợi dụng những cư dân ở đây giúp nàng xây dựng một thuộc địa.

“Không! Không phải, chỉ là tôi không có làng.” - Tà Huyết lắc lắc đầu trả lời.

“Hơn nữa nơi này là rừng rậm, tòa thành gần đây nhất cũng phải mất vài tháng đi đường mới tới được.” - Tà Huyết giải thích.

“Xa như vậy! Vậy anh làm gì ở đây?” - Lora vô cùng bất ngờ khi nghe câu trả lời.

“Tôi là một thợ săn, tôi xem khu rừng là nhà của mình.”

Trong khi Lora và Tà Huyết nói chuyện thì Lilith tạo ra một thông báo.

“Thưa tiểu thư! Năng lượng còn dưới 10%, đề nghị nên quay lại tàu.”

“Tôi biết rồi!”

Lora chuyển ánh mắt sang Tà Huyết, khó khăn lắm nàng mới tìm được một cư dân bản địa. Nếu giờ để hắn đi thì công sức của nàng uổng phí. Vậy nên Lora quyết định sẽ mời Tà Huyết đi theo nàng.

“Ừm, bây giờ tôi phải trở về, sẽ rất vinh dự nếu anh có thể đến nhà tôi làm khách.” - Lora sử dụng phân tích ngôn ngữ, chọn lựa những từ nàng cho là thích hợp nhất.

“Được, tôi đồng ý.” - Tà Huyết gật đầu ngay lập tức, hắn không bao giờ từ chối lời mời của một thiếu nữ xinh đẹp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.