Tông môn ở Linh Ma Giới có đến hơn một vạn, đứng đầu chính là hơn hai mươi cái Siêu Cấp Tông Môn, Tiên Đạo có bảy tông, ma đạo có sáu tông, ngoài ra còn có thế lực của Thần Đạo, Quỷ Đạo, Yêu Đạo, Nho Đạo,.... Mỗi một Tông đều có một đến ba lão tổ Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong trấn giữ, lại thêm ba đến mười cái Độ Kiếp Kỳ trưởng lão.
Bên dưới siêu cấp tông môn là hàng chục nhất lưu môn phái, những nhất lưu môn phái này đều là một nhánh nhỏ của một đại tông, mỗi môn phái đều có một vài tu sĩ Độ Kiếp Kỳ trấn giữ.
Thấp hơn nữa là nhị lưu môn phái, số lượng lên đến hàng trăm, thường là những nhánh nhỏ hơn của nhất lưu môn phái, bên trong chỉ có một vài tu sĩ Đại Thừa Kỳ. Thiên Ma Cung vốn là một nhất lưu môn phái, nhưng sau khi cung chủ đời trước tọa hóa, Mặc Lam vẫn chưa thể đột phá Độ Kiếp Kỳ, khiến môn phái trở nên suy yếu, suýt chút nữa còn bị mấy cái nhất lưu môn phái khác vây sát.
Chính là vào ngày hôm qua, từ trong Thiên Ma Cung nhỏ nhoi truyền đi rất nhiều phi thư gửi đến các nhất lưu môn phái và các tông môn.
Vạn Kiếm Tông là một trong bảy đại tông môn của tu sĩ Tiên Linh tộc, được xây dựng trên dãy Thiên Sơn nguy nga tráng lệ. Dưới trướng Vạn Kiếm Tông là chín cái nhất lưu môn phái và hơn trăm nhị lưu môn phái, tông môn chính đang giữa lúc thịnh vượng nhất, môn đồ đông đảo, tài nguyên giàu có, sở hữu Thiên Sơn linh mạch giúp sinh ra vô số thiên tài tu luyện kiếm đạo.
Tông chủ của Vạn Kiếm Tông càng là kẻ tài cao gan lớn, bản thể của hắn cũng không phải sinh vật bình thường mà là Huyền Thiên Cổ Kiếm, một món viễn cổ pháp bảo đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, được các đời Tông Chủ Vạn Kiếm Tông bảo tồn canh giữ.
Hơn vạn năm trước hắn may mắn sinh ra linh trí, hóa thân thành hình người, thân là kiếm thể nên khả năng tu luyện kiếm thuật càng xuất thần nhập hóa, kẻ khác phải tốn hàng trăm năm để tu luyện thần thông, rèn luyện linh tính của phi kiếm. Còn hắn ta chẳng cần làm gì cả, chỉ việc hóa thân thành bản thể là đã có thể sử dụng ra những đại thần thông của kiếm tu như Nhân Kiếm Hợp Nhất, Hóa Kiếm Vi Ti, Kiếm Trảm, Kiếm Trận, Nhất Kiếm Kình Thiên.
Bình thường kiếm tu có thực lực rất mạnh nhưng bản thể yếu ớt, cùng tu sĩ kiếm tu tranh đấu chỉ cần né tránh phong mang, lại nhắm vào bản thân kiếm tu truy sát thì có thể giết chết chúng trước khi bị phi kiếm giết chết.
Nhưng Tiêu Kiếm thân là phi kiếm, kẻ cùng hắn giao đấu sẽ rơi vào tình huống bị một thanh phi kiếm sắc bén truy sát, cho dù có muốn tấn công bản thể cũng không được, phi kiếm tốc độ nhanh chóng vô cùng, lại rất cứng rắn. Kết quả là kẻ đang giao đấu với hắn chỉ có thể ôm đầu bỏ chạy, hoặc là bị hắn giết chết.
Lúc này Tiêu Kiếm đang ngồi tu luyện trong Kiếm Chủng, xung quanh hắn ta có hàng vạn chiếc phi kiếm đang bay lượn trong không trung, thỉnh thoảng lại hướng về phía hắn triều bái.
“Nàng càng ngày càng xinh đẹp, đợi ta giúp nàng luyện hóa linh trí thêm ngàn năm nữa, nhất định sẽ trở thành một kiếm tiên mỹ nữ, có thể cùng ta kết làm phu thê rồi.” - Tiêu Kiếm ôm một thanh kiếm đỏ rực trong lòng, bàn tay vuốt ve thân kiếm liên tục.
Nếu là người bình thường thấy cảnh này sẽ rất là kinh dị, nhưng Tiêu Kiếm thân là kiếm thể, nữ nhân của hắn đương nhiên cũng phải là một thanh kiếm.
Một thanh kiếm khác tỏa ra hàn khí kinh người, rung lên ông ông trước mặt Tiêu Kiếm, giống như đang kháng nghị.
“Cả nàng cũng rất xinh đẹp, ta cũng rất mong chờ nàng hóa hình, cùng ta song tu.” - Tiêu Kiếm liền ôm luôn thanh hàn kiếm vào người.
Hắn đang nỗ lực giúp hai thanh kiếm này rèn luyện linh trí, sớm ngày có thể hóa hình. Việc rèn luyện linh tính cho pháp bảo có chút kỳ quái, chính là thường xuyên nói chuyện với chúng, lại đối xử với chúng như một sinh vật sống, lâu ngày pháp bảo sẽ từ một vật vô tri vô giác mà sinh ra trí tuệ, lại tích cực rèn luyện hấp thu ngũ hành linh lực thì đến một ngày nào đó sẽ có thể biến thành người.
Trong lúc Tiêu Kiếm đang cùng hai thanh kiếm trò chuyện, từ phía bên ngoài hang động bay vào một lá bùa màu vàng. Thứ này gọi là truyền tin phù, có tác dụng giống như chuông cửa, các cường giả thường tu luyện rất lâu, nhiều khi cả ngàn năm không ra khỏi cửa, các tiểu bối trong môn có việc muốn bẩm báo phải sử dụng lá bùa này để xin phép, trưởng bối cho vào gặp mới có thể vào.
“Lão tứ đó hả, vào đi.” - Tiêu Kiếm trầm giọng nói vọng ra ngoài.
Một lúc sau một lão giả râu tóc bạc phơ, làn da nhăn nheo, trông lão vô cùng già nua, giống như sắp xuống lỗ đến nơi. Nhưng cước bộ của lão vẫn vô cùng mạnh mẽ, xem ra thọ nguyên vẫn còn khá dài.
“Đoạn Trường tham kiến Kiếm Tổ!” - Lão giả quỳ lạy trước Tiêu Kiếm.
“Có chuyện gì mau nói, đừng dài dòng tốn thời gian tu luyện của ta.” - Tiêu Kiếm không mấy vui vẻ.
“Thiên Ma Cung gửi cho chúng ta một bức thư, thỉnh Kiếm Tổ xem qua.”
“Thư? Thiên Ma Cung? Đó là cái môn phái gì? Sao bổn tôn không biết?” - Tiêu Kiếm khẽ nheo mắt, bắt đầu lấy lá thư ra đọc.
“Ta là Ác Quỷ Máu, chúa tể đến từ địa ngục, nay ta muốn lập ra Huyết Quốc, yêu cầu các ngươi đến Huyết Đế Cung cống nạp. Nếu không nghe theo tự gánh lấy hậu quả.”
Tiêu Kiếm đọc xong mặt có chút thộn ra, sau đó dùng ánh mắt quái dị nhìn tứ trưởng lão.
“Cái thằng não tàn nào gửi thứ này cho ngươi vậy?”
“Là Thiên Ma Cung dùng phi kiếm đưa đến.” - Đoạn Trưởng trưởng lão trả lời.
“Kể ta nghe một chút về cái môn phái đó.”
“Bẩm lão tổ, Thiên Ma Cung từng là một đại tông môn, thờ phụng các Thiên Ma ở Ma Giới, nhưng trong môn phái vì nhiều lý do mà càng ngày càng suy tàn, bây giờ chỉ còn là nhị lưu môn phái, cách đây vài năm còn suýt bị người diệt môn.” - Tứ trưởng lão chậm rãi hồi đáp.
“Chỉ là một môn phái nhỏ? Vậy lại dám gửi thư thách thức chúng ta? Chúng không sợ bị diệt môn hay sao?” - Tiêu Kiếm cảm thấy có chuyện bất thường, người bình thường không thể nào ngu như vậy được.
“Bẩm lão tổ, nghe nói trong lúc nguy cấp có Thiên Ma hạ giới, đem bọn chúng cứu vớt. Những người tham gia vây công Thiên Ma Cung đều chết sạch, nên cũng không ai biết chuyện gì đã xảy ra.”
“Tốt! Bức thư này không cần trả lời, cứ xem như chúng ta chưa từng đọc nó. Để mấy tông môn khác giải quyết chuyện này đi.” - Tiêu Kiếm suy nghĩ một chút rồi ra lệnh.
“Vậy tiểu bối xin cáo lui!” - Lão giả chắp tay với Tiêu Kiếm, sau đó quay trở về.
Chuyện như vừa rồi xảy ra ở rất nhiều tông môn, kết quả đều khá giống nhau, chính là xem thường không thèm quan tâm. Kẻ tu đạo chỉ quan tâm đến lợi ích, ai lại chú ý đến một bức thư vớ vẩn như vậy.Ác Quỷ Máu đang cùng nữ nhân của nó ngồi ngắm hoàng hôn, thời điểm này Thái Dương trên bầu trời giống như hòn lửa đỏ, tỏa ra những tia sáng cam rực rỡ.
Những đám mây bị ánh sáng nhuộm thành màu hỏa hồng, trôi lềnh bềnh lơ lửng.
“Oáp... Sao ta đợi cả tháng rồi mà vẫn không có tên nào tới gây sự vậy? Chẳng lẽ chúng sợ ta hết rồi? Nếu là sợ thì cũng phải đến cống nạp chứ?” - Ác Quỷ Máu cảm thấy khó hiểu, mọi thứ không diễn ra như nó dự liệu.
“Nếu có một tên nào đó viết thư cho chàng, nói hắn ta muốn làm vua thì chàng sẽ làm gì?” - Minh Linh dịu dàng hỏi.
“Đương nhiên là không quan tâm, đem lá thư đốt bỏ.” - Ác Quỷ Máu trả lời ngay lập tức.
“Vậy chàng cảm thấy kẻ viết lá thư đó là người như thế nào?” - Minh Linh lại hỏi tiếp.
“Đương nhiên là một tên ngốc!”
Ác Quỷ Máu vừa nói xong thì gương mặt cứng lại, chẳng phải nó vừa chửi mình sao.
“Khục... Không hiểu sao ta lại nghĩ ra cái chủ ý cùi bắp này nữa. Xem ra Huấn Râu tiên sinh nói không sai, có làm thì mới có ăn, muốn con mồi tự đến cửa nạp mạng là điều không thể.” - Ác Quỷ Máu cảm thán.
“Thực ra chàng không cần lo lắng việc này, thiếp có thể sai người thu mua máu tươi từ Minh Giới, sau đó thông qua truyền tống trận gửi xuống hạ giới, chàng chỉ cần an tâm tu luyện là được.” - Minh Linh đưa ra phương pháp của mình.
“Sao có thể chứ, Ác Quỷ Máu ta trước giờ đều là tự mình kiếm ăn, sẽ không ăn bám nữ nhân. Có nàng là thê tử là thiên chân vạn hạnh, nhưng ta sẽ không lợi dụng nàng.” - Ác Quỷ Máu lắc đầu, hơi có chút tức giận.
“Sao lại gọi là lợi dụng, tiền của trong bảo khố vốn dĩ là của chàng, thiếp chỉ thay chàng bảo quản, chàng có thể thoải mái sử dụng nó.” - Minh Linh dịu dàng nói.
“Nàng nói rất đúng, nhưng ta vẫn nên tự mình đi kiếm ăn, móng vuốt của ta nếu không thường xuyên mài rũa thì sẽ bị cùn.”
Long Nữ ngồi ở phía ngoài, bên cạnh nàng còn có Hỏa Túc và Thanh Minh.
Ánh mắt nàng nhìn Ác Quỷ Máu và Minh Linh có chút bất mãn. Trước kia đều là nàng ôm tay phải của Tà Huyết, Thi Thi ôm tay trái.
Đùng một cái Ác Quỷ Máu dẫn về một cô vợ từ kiếp trước, đem vị trí của nàng chiếm mất. Tu vi của Minh Linh rất cao, lại cũng rất xinh đẹp, được Ác Quỷ Máu yêu thương.
Long Nữ lại không thể cùng nó ngủ chung, kết quả là bị cho ra rìa. Mỗi ngày Ác Quỷ Máu cũng chỉ cho nàng ăn rất ít đá năng lượng, khiến bụng nhỏ của nàng thường xuyên kêu rột rột.
“Đợi Tà Huyết tỉnh lại nhất định sẽ đối xử tốt với mình.” - Long Nữ tự an ủi bản thân, nàng lại nhớ về lúc trước.
Khi đó Tà Huyết vẫn chỉ là một tên tiểu quỷ háo sắc có thực lực thấp, nữ nhân cũng không ai chú ý đến hắn. Long Nữ chỉ cần lừa gạt hắn một chút, hứa sau này sẽ làm vợ của hắn liền được Tà Huyết cho cả núi đá năng lượng, nàng có thể ăn no căng bụng.
Bây giờ Ác Quỷ Máu cho nàng sống trong cung điện, có cung nữ hầu hạ, nhưng Long Nữ vẫn muốn trở lại cuộc sống trước kia, mỗi ngày cùng Tà Huyết đi săn côn trùng, để hắn lấy máu còn nàng ăn kết tinh.
“Nàng có biết ngoài Yêu Tộc và Hung Thú, còn có chỗ nào có nhiều quái vật hay không? Cơ thể càng to lớn càng tốt, sẽ có nhiều máu một chút.” - Ác Quỷ Máu hướng về Mặc Lam hỏi, vị cung chủ này đã bị nó gieo xuống tình chủng, biến nàng thành nữ nhân của mình.
“Có lẽ chỉ có Bắc Hải, nơi đó có rất nhiều hải đảo có thể sinh sống, là địa bàn của Thủy Linh Môn, Hàn Băng Môn, Lãnh Diễm Môn, Băng Ma Môn, Thủy Kiếm Môn và nhiều môn phái tu luyện thủy linh căn khác. Ở Bắc Hải bởi vì hải vực rộng lớn lại sâu không thấy đáy nên có rất nhiều Hải Thú khổng lồ sinh sống, thân của chúng có thể dài đến ngàn trượng, to lớn không khác gì một hòn đảo.”
“Nhưng thiếp thân không khuyến cáo ngài đến đó, bởi vì nơi đó cũng là lãnh địa của Côn Tộc, Sa Tộc, Chương Tộc, Quy Tộc, La Tộc... Đều là những đại tộc sống dưới biển, có thần thông điều khiển thủy linh lực. Tu sĩ bình thường nếu gặp phải chúng phần lớn đều táng thân trong miệng cá, biển cả bao la muốn chạy trốn cũng không thể.”
“Nhưng cũng bởi vì nơi này có rất nhiều Hải Thú, nên hàng năm vẫn có vô số tu sĩ không sợ chết ra khơi đánh bắt, tu sĩ chính đạo cũng có, ma đạo cũng có, vô cùng hỗn loạn. Số tu sĩ thành công săn bắn Hải Thú cũng nhiều, khi trở về có thể bán nguyên liệu đã thu thập được, mua các loại linh đan pháp bảo tăng cường tu vi thực lực. Nhưng số lượng kẻ táng thân trong bụng cá còn nhiều hơn rất nhiều, hơn nữa những người ở đó đều là kẻ cùng hung cực ác, vô cùng liều lĩnh, chúng không chỉ săn giết Hải Thú, nếu phát hiện tu sĩ có tu vi yếu hơn cũng sẽ ra tay, thậm chí bởi vì tu sĩ Tiên Linh Cổ Ma có phòng ngự yếu hơn Hải Thú, trên người lại mang theo nhiều tài vật. Nên có những thế lực được tạo ra để săn giết tu sĩ, khẩu hiệu của chúng là 'một ngày ăn cướp hơn mười năm đánh cá'.”
“Cũng bởi vì tình cảnh rối ren này mà Bắc Hải bị gọi là Loạn Hải.”
Mặc Lam chậm rãi hồi đáp, nàng kể tóm tắt những thông tin nàng biết được.
“Nghe có vẻ như rất tốt, rất thích hợp để ta đi săn.” - Ác Quỷ Máu nghe xong liền nở nụ cười, một cái nơi vô cùng hỗn loạn, lại thấm đẫm máu tươi như Loạn Hải chính là nơi nó yêu thích nhất, có thể thoải mái giết chóc mà không cảm thấy tội lỗi.
“Nàng có muốn cùng ta đi săn cá không?” - Ác Quỷ Máu nhìn Long Nữ hỏi.
“Đi săn! Ô... Cuối cùng cũng sắp được ăn no! Long Nữ sắp chết đói luôn rồi!” - Long Nữ nghe xong thì vô cùng vui vẻ, trong mắt nàng xuất hiện hình ảnh hai con cá nướng thơm ngon.
“Chàng có muốn thiếp đi cùng?” - Minh Linh nhẹ nhàng hỏi.
“Nàng giúp ta trấn giữ Huyết Đế Cung, mấy con cá thôi mà, ta có thể tự mình giải quyết được.” - Ác Quỷ Máu liền từ chối, thực lực của Minh Linh quá mạnh mẽ, nàng khẽ vẫy tay là có thể giết chết mọi sinh vật, nó sẽ chẳng còn việc gì để làm.
“Nhưng thiếp vẫn muốn đi theo chàng.”
“Linh nhi ngoan, nàng vẫn là ở lại đây sẽ tốt hơn, đề phòng mấy môn phái khác tấn công khi ta không ở nhà. Có nàng tọa trấn ta mới có thể yên tâm ra ngoài đi săn.” - Ác Quỷ Máu liền dỗ dành, vị thê tử này của nó đôi khi cũng hết sức trẻ con, cũng sẽ làm nũng.
“Phụ thân, vậy để con đi với người, người có thể để con trong không gian di động, con sẽ tu luyện trong đó giống như Quỳnh Dao muội muội.” - Minh Tuệ cũng muốn đi theo.
Ngay cả Yên Lan Yên Nhi cũng dùng ánh mắt năn nỉ nhìn Ác Quỷ Máu.
“Lần này ta chỉ đem theo Long Nữ và Thi Thi, mọi người ở lại Huyết Đế Cung tu luyện là được rồi, ta chỉ đi vài năm, mọi người tu luyện một lúc liền thấy ta trở về.” - Ác Quỷ Máu liền khuyên nhủ, sau một lúc cũng thành công dỗ dành mấy nữ nhân.
Trên bầu trời Thái Dương đã hoàn toàn biến mất, Nguyệt Lượng dần mọc lên cao, tỏa ra ánh sáng nhu hòa.
“Lần này ta còn có thể đi săn Hải Thú, nhưng lần sau có lẽ cũng chỉ có thể đi săn người rồi.” - Ác Quỷ Máu lẩm bẩm trong miệng, ngắm trăng thêm một lúc liền dẫn mấy nữ nhân về phòng, cùng từng người một ân ái vui vẻ.