Hắn từ nhỏ thất lạc cha mẹ, phải lang thang đầu đường xó chợ kiếm sống. Một hôm, định mệnh đã cho hắn gặp ''Thầy''Người đã truyền đạo thuật cho hắn,Nào là khinh không tuyệt kỹ, công pháp tu luyện chân khí làm hắn trở nên mạnh mẽ hơn ,hắn dùng sức mạnh của mình để kiếm tiền ,hắn lựa chọn trộm mộ,đơn giản vì trộm mộ dể dàng ,không ăn cắp,trộm của ai,lại nhìu tiền. Cuộc đời hắn trở nên giàu có hơn , vì những số châu báu,ngọc ngà lấy trong những lần trộm mộ , nào là mộ của Nguyễn Trãi, Hai Bà Trưng chi mộ ,mộ của Lê Thánh Tông....v..v, quy mô không chỉ ở trong nước mà cả ở nước ngoài . Như Độc Cô Cầu Bại chi mộ,Ngũ Tuyệt chi mộ, Tần Thuỷ Hoàng chi mộ , Hit-le chi mộ , và mới đây nhất là Đracula chi mộ.
Cũng như bao thiếu niên khác, hắn cũng có người tình trong mộng ,đó là Nguyễn Hoàng Linh ,cô bé đã từng giúp hắn vào cái ngày hắn còn ăn xin kiếm sống .Sự thánh thiện của nàng làm hắn mê đắm .Nhưng dù có võ công tuyệt kỹ đi chăng nữa, hắn cũng không thể bên nàng, vì nàng mắc bệnh nan y không thể chữa. Hắn đau khổ, dùng tiền để nhờ bác sĩ khắp thế giới cứu nàng nhưng không ai có thể chữa.Vào ngày cuối cùng ấy,hắn ôm nàng ,đứng trên đỉnh núi cao nhất thế giới, hắn dùng chân khí bảo vệ nàng khỏi lạnh ,hắn ôm nàng ,nhẹ nhàng cùng nàng ngắm hoàng hôn cuối cùng .Trong buổi tối ấy, nàng đã trao cái quý giá của người con gái cho hắn , nàng nói thầm bên tai hắn trước lúc sang bên kia thế giới :''Em đã thuộc về chàng ,cả thể xác lẫn tâm hồn, em xin lỗi vì đã để chàng ở lại một mình ,nếu có kiếp sau,em nguyện yêu chàng mãi mãi .'' Nói rồi nàng ra đi, nhưng vẻ mặt tươi cười hạnh phúc chứng minh nàng rất hạnh phúc. Không gian giá lạnh đến nỗi nước phải đông đá vậy mà bầu trời lại nhỉ giọt từng hạt mưa, như khóc than một thiên thần yểu mệnh .
Giữa không gian u ám ấy, hắn cười, từng giọt lệ tuôn trào , mím môi,với giọng khàn khàn, hắn hát :
''Một người con gái càng ngày càng xa cách
Dẫu người con trai vẫn đang cất tiếng hát
Nước mắt chàng chợt tuôn rơi phút chia ly.
Ta sợ hãi, thế giới này thật vô nghĩa
Hãy đưa Ta đến bên em, tới một nơi chỉ có ánh trăng và muôn vì sao sáng.
ánh dương ấm áp tỏa ra từ thế giới khác
Đồng cỏ bát ngát đang vờn mình trong gió
Anh vẫn dừng chân trên ngọn đồi xanh bát ngát và tiếp tục cuộc trò chuyện
Anh đã kết thúc với cô ấy rồi
Bầu trời là một khuôn mặt vô cảm chẳng có câu trả lời
Có lẽ em đang ẩn mình dưới những đám mây, chắc rằng em là một vì sao
Ta nhắm mắt lại và cảm nhận hơi thở em, anh mơ về em
Một nụ cười nở rộ trên đôi môi em, em đang hít thở cùng Ta.
Thời gian, xin hãy ngừng lại, đừng tách rời tôi và nàng
Gió ơi, xin hãy ngừng thổi, đây sẽ là bài hát cuối cùng Ta hát cho em.
*****Tạm biệt linh ******
**************************************************************************
Đã qua ba ngày rồi ,hắn tìm đường đi đến nơi có người sống ,nhờ có bản đồ của mấy tên đạo sĩ xấu xố, hắn xác định nơi mình sống thuộc Phía Bắc Vương triều Càn Nguyên,Cửu Long Sơn mạch.
Cửu Long sơn mạch trải dài từ bắc chí nam,vô cùng tận, kỳ hoa dị thảo đầy rẫy,những người tự tin với thực lực của mình họ kết làm đoàn chiến ,vào cửu long sơn mạch săn bắn yêu thú ,kỳ hoa dị thảo .Ban ngày hắn dùng thân thể của ''Nguyễn Thiên'' di chuyển, ban đêm lấy thân thể Ma cà rồng của hắn di chuyển, săn giết yêu thú ,hấp thu tinh huyết ,nên thực lực hắn ngày càng tăng .Tuy ban ngày di chuyển chậm không ít, vì thân thể Nguyễn Thiên hắn chưa tìm được công pháp phù hợp để tu luyện, vẫn còn là phàm nhân ,nhưng bù lại ban đêm săn giết yêu thú ,hắn lưu lại một nữa số tinh huyết cường hóa thân thể ''Nguyễn Thiên'', thế nên thực lực cả hai tăng tiến nhanh chóng. Cường độ thân thể Nguyễn Thiên đã bằng thân thể Ma Thi nhất trọng .
*****
Phía trong rừng rậm yên tĩnh, một đội nhân mã lặng lẽ hành tẩu, những ánh mắt cảnh giác không ngừng đảo qua những địa phương âm u, những bàn tay gắt gao nắm chặt lấy vũ khí bên hông tùy thời ứng phó các tình huống xảy ra.
Những Đoàn chiến này đã lăn lộn nhiều năm trong Cửu Long sơn mạch, cho dù lần đầu tiên hợp tác nhưng cơ bản vẫn duy trì được sự ăn ý, ánh mắt không ngừng trao đổi, cũng có thể từ ánh mắt đối phương mà phát hiện ra nguy hiểm cũng như an toàn.
Lúc này, vị được xưng là ''Tiểu Tiên Tử'' mỹ nhân nhí nhảnh này cũng đang đứng dậy, bàn tay nhẹ nhàng lau đi những giọt mồ hôi trên trán. bộ dáng nhẹ nhàng thở hổn hển phối hợp cùng với khuôn mặt đáng yêu, nhìn qua làm cho người ta yêu mến.
Nhìn thấy ''Tiểu tiên tử'' lộ ra bộ giáng này, xung quanh một ít Đoàn binh lộ ra vẻ xúc động muốn đem đến lau giọt mồ hôi của nàng,nhưng nhớ tới thân phận của nàng, họ trong mắt lộ vẻ kính ngưỡng và e dè.
Trong lúc ánh mắt của mọi người đang nhìn vào ''Tiểu tiên tử'' , thì một gã thanh niên cũng có chút anh tuấn, khuôn mặt có vẻ tươi cười từ bên đội hộ vệ đi ra, cuối đầu nói nhỏ với Tiểu Tiên Nữ.
Hai người nói chuyện một lát, ''Tiểu Tiên tử'' chỉ ngịch ngợm lắc đầu,mỉm cười sau đó quay về phía trước bước đi.
Bị ''Tiểu tiên tử'' cự tuyệt, khuôn mặt tên thanh niên kia cũng không có chút nào tức giận, lãnh đạm khoát tay một cái, quát to : " Tất cả Đoàn chiến chú ý cho ta, sắp tiến vào Cửu Long sơn mạch, mọi người phải chú ý cẩn thận "
" Vâng! Đội trưởng "
Nghe được tiếng quát của thanh niên, chung quanh hơn mười đại hán nhất thời hô lên, thanh âm chỉnh tề, mọi người không ngừng ngó xem, ngay cả ''Tiểu Tiên tử'' không nhịn được cũng quay đầu lại. Phi thường hài lòng loại phản ứng này, thanh niên mỉm cười, một lần nữa bước lên sánh vai với'' Tiểu Tiên tử'', muốn làm thiếp thân vảo vệ.
" Mẹ kiếp ! Nếu không ỷ lại cha hắn là đoàn trưởng của Đoàn Chiến Càn Nguyên đoàn, Chẳng lẽ hắn tưởng rằng như vậy là đã lay động được phương tâm của Tiểu Tiên nữ hay sao ? thân phận nàng ta đủ giết sạch đoàn chiến của hắn trong nháy mắt !!'' Nhìn tên thanh niên đang nói chuyện phiếm cùng với Tiểu Tiên tử, một Đoàn binh thấp giọng hùng hổ nói, trong giọng nói có vẻ rất khinh thường.
Một đoàn binh bịt miệng hắn ,nói khẽ:'' tai mách vạch rừng, ngươi be bé cái mồm thôi, thân phận hắn cũng dể dàng giết ngươi trong nháy mắt, yên lặng tuần tra đi, đêm nay rất dài đó . ''
Người Đoàn binh nọ không cam lòng ''Ừ'' một tiếng ,lặng lẽ tuần tra.
****
Màn đên yên tĩnh lặng lẽ trôi qua, vào khoảng tờ mờ sáng ngày thứ hai, Nguyễn Hoàng đang tu luyện hai mắt đột nhiên mở ra, khoảng thời gian sống dã ngoại này đã điều chỉnh đồng hồ sinh học của hắn cực kì hợp lí. Trải qua một đêm hấp thụ huyết và tu luyện, những cơn mỏi mệt phát ra từ xương khớp đã hoàn toàn bị chôn vùi, thay vào đó là một tinh thần tràn đầy sức sống.Hắn vui vẻ nói :''Thân thể của đệ ngày càng cường hãn , ta dùng thân thể đệ đi săn vài con yêu thú cấp một ,không những giết nó mà còn rất nhẹ nhàng nữa ,nhưng còn lâu mới đạt được độ cứng của Âm Thi nhị trọng .''
''Đệ không ngờ Ma Thần Nhất biến của huynh lại có thể cường hóa trên thân thể người ,nhưng công pháp này chỉ huynh mới có thể tu luyện, huynh đọc, viết nhưng đệ chả hiểu gì cả !!'' Nguyễn Thiên cảm thán nói
''Huynh nghe đồn những công pháp của thần đều bị cấm chế Thiên đạo gia ấn, nếu không phải hữu duyên thì có lấy được cũng không tu luyện được.'' Hắn cảm thán trả lời. Không ngờ công pháp luyện thể kiêm luyện nguyên lực này của hắn đạt tới thần cấp , thật là một đại cơ duyên .
" Theo tiến độ này, có lẽ khoảng nửa tháng nữa thân thể ''Nguyễn Thiên''thành đạt đến độ cứng của nhị trọng âm thi, còn ta thì tiến hóa thành âm thi tam trọng thiên chứ? không nghĩ tới khổ tu lại hiệu quả như vậy, thật là không uổng phí." Duỗi cái lưng mệt mỏi, nghe trong cơ thể truyền ra những tiếng răng rắc, khuôn mặt Hắn thoáng nở nụ cười hài lòng.
" Ba hôm nữa, nhất định phải đến cửa ra cửu long sơn mạch "