Ba ngày sau, hắn đã đến cửa biên giới Cửu Long sơn mạch , ra khỏi sơn mạch, dựa theo bản đồ, hắn đã xuất hiện tại trấn gần nhất, Viêm Dương trấn. Do có ký ức của chủ thân thể này , nên hắn không xa lạ tiếng nói ở đây, tiếng nói có dấu ,có vần gần giống tiếng Việt của hắn ,hắn hít sâu một cái, cảm giác như trở về quê hương xiết bao triều mến vậy.
Tại cửa của tiểu trấn đã có không ít đoàn binh xuất hiện, những âm thanh không ngừng vang lên, đoàn binh không ngừng nói về chuyện tiến vào ma thú sơn mạch.Hắn hiện tại cần tôi luyện nhục thể,rèn luyện một mình rất nguy hiểm thế nên hắn quyết định gia nhập đoàn binh đoàn để tôi luyện.
Đoàn binh ở tiểu trấn này đại khái chia làm ba loại, loại thứ nhất là đoàn binh Đoàn đội được tổ chức nghiêm mật, loại đoàn binh Đoàn đội này tại Viêm Dương Trấn chỉ có ba, nhân số ước chừng trên trăm người, đoàn viên thực lực đều trên Vũ Nguyên cảnh nhị trọng, nghe nói Đội trưởng đều có cấp bậc Vũ Nguyên cảnh ngũ trọng, có thể nói là thế lực mạnh nhất tại Viêm Dương Trấn này.
Loại đoàn binh thứ hai chính là những đội ngũ đoàn binh tạm thời, loại đội ngũ này đều là làm xong nhiệm vụ liền giải tán, độ tín nhiệm cùng với sự phối hợp đều thua xa đoàn binh đoàn chính quy.
Loại đoàn binh thứ ba, loại này là những đoàn binh độc hành, những người này thông thường đều nắm giữ vài quân bài có vài phần bảo mệnh.
Lúc này những tiếng hò hét ở cửa trấn đều phát ra từ những đoàn binh thuộc loại thứ hai. Đứng ở một góc, Nguyễn Hoàng vẫn chưa có ý định gia nhập đoàn binh đội nào mà âm thầm quan sát xem có đội ngũ nào nghiêm cẩn một chút. Dù sao Cửu Long sơn mạch cũng rất nguy hiểm, nếu không cẩn thận thì cả đội bị tiêu diệt cũng là chuyện bình thường.
Tiêu Viêm đang chăm chú tìm đội ngũ, tiểu trấn đột nhiên ồn ào hẳn lên, một âm thanh hưng phấn hô lên:"Nội môn đệ tử Vạn Nguyên tông muốn vào Sơn mạch Cửu Long săn giết yêu thú bá chủ Nghịch Cuồng Đại Địa , đồng hành còn có Tiểu Tiên Tử ,đệ tử chân truyền Vạn Nguyên tông, số lượng danh nghạch có 50 người, thực lực phải trên nhị trọng Vũ Nguyên cảnh, các vị mau nắm lấy!"
Thanh ân hô to làm cho tiểu trấn có chút yên tĩnh, một lát sau, mọi người đưa mắt nhìn nhau, đoàn binh tự nhận đã đạt đủ điều kiện liền chen lấn tới báo danh với trung niên nhận mặc hoa phục của Vạn Nguyên Tông .
''Ồ, Vạn Nguyên Tông ? tông môn siêu cấp của Vương triều Càn Nguyên ,nghe đồn nơi ở của Bá Chủ Nghịch Cuồng Đại Địa có nhiều yêu thú cấp một ,hai bảo vệ, bên trong có nhiều thiên tài địa bảo ,hèn gì mạnh như đệ tử Vạn Nguyên Tông phải nhờ đến dân thường chúng ta !''
''Nghe nói đệ tử nội môn Vạn Nguyên Tông tu vi ít nhất là Vũ Nguyên Thất trọng, còn đệ tử chân truyền thì tu vi khủng bố hơn nữa,yếu nhất Linh nguyên Cảnh nhất trọng.''
''Cái gì, ở Viêm Dương trấn thì các đại gia tộc thực lực mạnh nhất chỉ là Vũ Nguyên Cửu trọng,không ngờ chỉ đệ tử chân truyền bình thường thôi cũng mạnh hơn thực lực các lão tộc trưởng ở Viêm Dương trấn này rồi.''
Lẳng lặng nhìn đám đoàn binh đang điên cuồng, Nguyễn Hoàng mở trừng hai mắt, trầm ngâm trong chốc lát rồi cũng bán mạng mà lao vào đám người.
Nhiều người như vậy tiến vào Cửu Long sơn mạch, yêu thú bình thường tất nhiên không dám tập kích, như vậy tính mạng liền có vài phần bảo đảm, chỉ cần tìm được một chỗ hẻo lánh và an toàn cho bản thân tu luyện, lúc đó sẽ rời khỏi đội ngũ.
Lời nói hôm qua của tên nhân viên bán hàng quả thật không giả, cái tên Tiểu Tiên Tử ở Trấn Thanh sơn này so với thứ gì cũng đều hữu nghiệm hơn, năm mươi cái danh ngạch thật cơ hồ làm cho người ta tranh cướp, bất quá Nguyên Hoàng nhờ thân thủ nhanh nhẹn nên cũng lao lên được phía trước.
" Còn có một cái danh nghạch cuối cùng" Người trung nên mỉm cười, trong tay đang cầm một tấm da dê nói với đám người đang chen chúc.
" Ta " Một giọng nói non nớt của thiếu niên, mang theo sự tiêu sái vang lên trước người trnug niên nhân.
" Ách? " Nhìn người thanh niên khoảng mười lăm, mười sáu này,khoác áo choàng màu đen,khuôn mặt anh tuấn đến yêu dị ,mái tóc bạch kim,ánh mắt tử kim lạnh lùng nhìn trung niên nhân, trung niên nhân khá ấn tượng với vẻ ngoài của hắn,cười nói : " Tiểu huynh đệ, người chúng ta muốn phải là tam trọng Vũ Nguyên cảnh " Trung niên nhân cường điệu lên bốn chữ cuối cùng, hiển nhiên hắn cũng không tin một người trẻ thế mà tu luyện tới Tam trọng Vũ Nguyên cảnh .
" Tiểu oa nhi, ngươi từ nơi nào đến? Chưa đủ lông đủ cánh sao lại ra ngoài chạy lung tung?"
"Tiểu tử tránh ra, đừng có làm lãng phí thời gian của các đại gia."
Tự nhiên thấy một tên nhóc đoạt mất cái danh nghạch cuối cùng, một gã đại hán hùng hổ tiến tới nói.
Đối với thanh âm chửi mắng làm như không nghe thấy, thiếu niên bước lên hai bước, hướng tới một cái cây khoảng bằng hai cánh tay, bàn ta đột nhiên nắm chặt,hắc quang nhàn nhạt bao lấy bàn tay, thoáng yên lặng, thiếu niên quát khẽ một tiếng, hắc khí ở nắm tay hung mãnh đánh thẳng vào thân cây.
" Răng rắc "
Một tiếng kêu thanh thúy vang lên, thân cây tráng kiện kia trước mắt mọi người ngã xuống, bụi cây mù mịt khắp nơi.
"Đây đủ rồi chứ ?" Vỗ vỗ tay, Nguyên Hoàng quay về phía trung niên nhân đang trợn mắt há hốc mồm mà cười nói.
"Hắc Hắc, thiên phú của tiểu huynh đệ thật là cường hãn, tuổi còn nhỏ mà đã tu luyện đến Tam trọng Vũ nguyên cảnh, quả thật là thiên tài." Trung niên nhân gật đầu sợ hãi than: "Được rồi, người cuối cũng chính là ngươi, thù lao lần này là năm trăm mai kim tệ, nhiệm vụ là chiến đấu với yêu thú trong địa bàn yêu chủ Ngịch Cuồng đại địa. Lúc này trả cho các người một nửa, một nửa còn lại đợi đến khi về sẽ trả."
"Hảo" Mỉm cười gật đầu,Nguyễn Hoàng cũng không quan tâm tới năm trăm mai kim tệ kia, cái hắn cần chính là đi cũng với bọn họ sẽ kiếm được một nơi tu luyện an toàn.
Nhìn thấy danh ngạch cuối cùng bị thiếu niên không biết từ chỗ nào xuất hiện đoạt đi, những đoàn binh xung quanh hậm hực rời đi, song cũng không quên liếc nhìn Nguyễn Hoàng, ánh mắt có chút khác thường.
Có thể tại mười năm,mười sáu tuổi tu luyện đến Tam trọng Vũ nguyên cảnh, loại thiên phú này, ở Viêm Dương trấn này xem như cũng khó gặp.
Hắn khẻ mừng thầm,trước khi đến đăng ký, hắn đã âm thầm hoán đỗi thân thể với Nguyễn Thiên,rồi lấy thân thể Ma Thi hắn ra mà ra tay. do nguyên lực của hắn là Hắc Ma nguyên lực (do tu Ma thần Nhất biến), có độ xuyên thấu,sát thương cực mạnh, thế nên hắn thực lực chỉ là Âm thi nhị trọng , nhưng năng lượng lại bằng Tam trọng Vũ Nguyên Cảnh bình thường . Sau khi ra tay, hắn vội thu lại thân thể âm thi của hắn ,lấy thân thế Nguyễn Thiên để di chuyển. Lúc nãy do nơi đăng ký ít ánh sáng, cộng với chiếc áo choàng máu đen, nên hắn không bị tan biến ,nhưng nếu sử dụng thân thế âm thi của hắn tiếp thì kết cục của hắn rất thảm..!!