Đạo trần hồ một bên tất thảy tu giả đều đang như nín thở quan sát phương xa giao chiến, tuy rằng khoảng cách không phải quá xa nhưng không có ai có thể nhìn thấy được chính thức giao thủ ở đó, chỉ có thể thấy ở đó hai loại lực lượng chia nhau chiếm cứ hai bên thiên địa, một bên là tĩnh lặng cấm cố tất thảy, một bên lại là không ngừng khuấy đảo càng thêm cuồng bạo hình thành nên hai thái cực hoàn toàn ngược nhau không ngừng lẫn nhau tranh đấu không phân trên dưới.
“Bại cho ta!”. Thần Quân đứng bên trong khu vực hỗn loạn gầm lên, hắn tay phải vươn lên như che ép thiên địa rồi nhấn xuống. “Luân hồi thiên tỏa!”. Vũ Thiên khiến hắn kinh ngạc không ngừng, đại chiêu xuất ra cũng không ít rồi.
“Phá diệt!”. Vũ Thiên cũng không cam lòng yếu thế lạnh lùng phun ra hai chữ, theo hắn nói dứt lời một đạo như thành tuyến kinh thiên kiếm ảnh lao về phía Thần Quân tay phải. Đã qua nửa canh giờ tranh đấu Vũ Thiên hắn vẫn chưa làm gì được Thần Quân, cả hai đang ở thế bất phân thắng bại nhưng hắn cảm thấy Thần Quân giống như vẫn còn lưu thủ!
“Ầm!”. Hai đạo kinh thiên lực lượng va chạm lập tức đánh cho hư không tan nát, Đạo trần hồ xung quanh đã không còn được yên bình nữa, các loại lực lượng xáo trộn thậm chí đã ảnh hưởng đến một phần ba Đạo trần hồ, việc này cũng khiến cho Đạo trần hồ bên trong tu gải đang ngộ đạo cũng phải kinh sợ đi ra. Bọn hắn ban đầu biểu cảm chính là vô cùng giận dữ nhưng khi tận mắt nhìn thấy cảnh tượng hùng vĩ trước mắt thì đã không có ai muốn nói gì thêm, thay vào đó bọn hắn lại là quay sang quan sát chiến trường.
“Bọn hắn rút cục đã đạt đến cấp độ nào rồi...”. Có tu giả kinh sợ nói. Nửa canh giờ qua đi tranh đấu vẫn không có dấu hiệu dừng lại, thậm chí trình độ phá hoại còn là đang tăng lên, công kích sát phạt càng thêm kinh khủng, đã tùy tiện đánh phá Hư không rồi.
“Hư vô cảnh... Bọn hắn tuyệt đối đã đạt đến Hư vô cảnh cấp chiến lực!”. Có Thiên kiêu không thể không chấp nhận đắng chát nói. Thiên kiêu đương nhiên cũng có riêng phần mình kiêu ngạo, thế nhưng khi đối mặt với kẻ thậm chí còn hơn bọn hắn một đoạn thì kiêu ngạo đó có đáng giá sao?
“Thần Ma hai tộc Thiên kiêu có thể cùng bọn hắn sánh vai?”. Cũng có tu giả nghi hoặc. Những vị cái thế yêu ngiệt hầu như đều là Thần long thấy đầu không thấy đuôi, chính như đang đứng cùng Côn Lân Đế mấy người, bọn hắn đều là những kẻ xông ra tam đại phúc địa phạm vi đi thí luyện ở khu vực của Hư thiên bí cảnh, đã đi rất sâu thăm dò Hư thiên bí cảnh này, thế nhưng hôm nay làm sao hai cái đại thần đạt đến cấp độ kinh khủng như kia đang tranh đấu là có chuyện gì? Không phải nói đạt đến cấp độ như bọn hắn sẽ rất khó xảy ra tranh đấu sao? Chí ít khi ở Đạo trần hồ này thì chính là như vậy ah!
“Không tồi!”. Thần Quân lạnh lùng phun ra hai chữ, Vũ Thiên thực lực cũng không chút nào yếu kém, đệ nhất nhân ghi danh trên Đạo trần bi quả nhiên không phải hư danh, thậm chí còn có chút vượt ra Thần Quân dự đoán, xem ra Đạo trần bi hắn cũng phải vào xem một lần. “Nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi... Luân hồi Đại chu thiên!”. Hắn gầm lên, hai tay một tay chỉ thiên một tay chỉ địa rồi quỷ dị xoay tròn, một cái cự đại Luân hồi chi bàn bóng mờ tím đen hiện lên, đây là lần thứ hai Thần Quân vận dụng đến Luân hồi đại chu thiên ah!
“Không tốt!”. Vũ Thiên con ngươi co rụt kinh hãi, Thần Quân chỉ sợ đã dùng đến sát chiêu rồi. “Thiên khung tỏa”. Hắn lâm nguy không loạn gầm lên, liều mạng vận dụng toàn thân lực lượng đánh lên Luân hồi chi bàn đang hướng đến phía mình công sát.
“Oành!”. Một tiếng nổ lớn vang lên, cùng với đó cục diện giằng co giữa hai loại lực lượng hỗn loạn cùng tĩnh lặng cũng xảy ra biến đổi, bắt đầu xảy ra lẫn nhau xâm lấn nhưng từ bên ngoài có thể thấy Hỗn loạn đang bắt đầu chiếm lấy ưu thế! Bên trong đó Vũ Thiên bị Luân hồi chi bàn đánh bay lùi lại, không những thế đang không ngừng bị đại chiêu này nghiền ép vô cùng chật vật, nếu không thể cản lại cái này một chiêu hắn chắc chắn bại trận trong tay Thần Quân, tĩnh lặng khu vực cũng theo đó không ngừng bị đẩy lùi bị Hỗn loạn thay thế.
“Hừ!”. Bên trong tĩnh lặng trầm trọng Vũ Thiên hừ lạnh một tiếng. “Ra đây cho ta!”. Hắn ngửa mặt nhìn trời gầm lên, hắn khóe miệng đã trào ra tí ti máu tươi cho thấy vừa rồi đối kháng Thần Quân hắn đã bị thương không nhẹ, theo hắn gầm lên đột nhiên một cái cự kiếm bóng mờ dài đến hơn trăm trượng hiện lên giữa không trung, kèm theo đó là hủy thiên diệt địa uy năng tàn sàn bừa bãi khắp nơi. Gọi ra cự kiếm bóng mờ Vũ Thiên khuôn mặt tuấn mỹ cũng trắng thêm một phần, xem ra hắn cũng chưa hoàn toàn khống chế được địa chiêu diệt sát uy năng kinh khủng này.
“Là ngươi ép ta...”. Vũ Thiên lạnh lùng nói, giọng nói lạnh băng không có tình cảm con người nên có, vô tình vô đạo... “đi!”. Hắn một tay chỉ phía Luân hồi chi bần đang đánh về phía mình nói, theo đó cự kiếm bóng mờ cũng đâm về phía Luân hồi chi bàn kia.
“Đây là... Thiên phạt chi kiếm!”. Thần Quân con ngươi co rụt nhìn cự kiếm bóng mờ, cự kiếm màu vàng kim, thân kiếm hoàn mỹ vô khuyết, cấu tạo thuôn dài vô cùng mỹ cảm khiến cho người ta cảm giác không chân thực, chỉ là nó tồn tại cùng với khí tức kia Thần Quân làm sao không nhận ra được, hắn đã từng suýt nữa bị vật này chém giết ah! Tuy rằng chỉ là bóng mờ nhưng hắn mười phần khẳng định đây chính là Thiên phạt chi kiếm bóng mờ, uy năng tuyệt đối kinh thiên động địa.
Qua một sát na kinh sợ, Thần Quân Luân hồi chi lực càng thêm sôi trào kinh khủng truyền đến cho Luân hồi chi bàn kia, chân thân Thiên phạt chi kiếm hắn chưa có tự tin tranh đấu nhưng chỉ một cái hình chiếu bóng mờ còn chưa dọa được hắn!
“Kia là cái gì?”. Thí luyện giả đang ở xa xa quan sát đại chiến đều kinh sợ nhìn trên không trung đột nhiên xuất hiện một cái vàng kim cự kiếm bóng mờ, tuy rằng rất xa nhưng nó kinh thiên uy áp cũng đủ khiến cho chín phần tu giả ở đây không dậy lên chút nào phản kháng ý nghĩ, kinh khủng đến dọa người.
“Cự kiếm này...”. Có tu giả giống như nhận ra cự kiếm bóng mờ con ngươi co rụt không dám nói ra tự thân suy đoán, chỉ là cũng có không ít kẻ có cùng nghi hoặc đó, vật kia làm sao có thể bị người điều khiển? Nó làm sao lại xuất hiện ở đây?
Cự kiếm bóng mờ đột nhiên xuất hiện không những kinh sợ đa phàn người ở gần Đạo trần hồ mà còn khiến cho bên trong Hư thiên bí cảnh này không ít Hư vô cảnh Thánh hiền đại năng kinh dị nhìn phía Đạo trần hồ, bọn hắn nhao nhao xuất hiện trên bầu trời kinh dị khí tức đang lan tràn khắp thiên địa kia, nhàn nhạt nhưng kinh khủng vô cùng.
“Lực lượng này không kém Thiên khiển bao nhiêu ah...”. Một vị Hư vô cảnh Thánh hiền lẩm bẩm.
“...”. Nhận xét này cũng nhận được nhiều Đại năng Hư vô canh đồng ý. Lực lượng kia tuy rằng còn không có toàn thể hàng lâm Hư thiên bí cảnh nhưng nó uy lực cũng vô cùng cường đại, nếu có thể hàng lâm Hư thiên bí cảnh có lẽ có khả năng sánh vai Thiên khiển lực lượng!
Cùng lúc này một nơi nào đó trong Hư thiên bí cảnh có một cái hồ nước nhỏ, hồ nước này cũng không có bao nhiêu đặc biệt, chỉ là nó lúc này đang “chứa” một cái Trung niên nhìn khoảng ba lăm ba sáu tuổi, hắn lười nhác nằm trên mặt hồ, bất chợt hồ nước đột nhiên bạo động lên, sóng cuộn lên không chút nào báo trước, trung niên mở mắt ra thì như có hai đạo ánh sáng sắc lạnh bắn lên bầu trời, hắn thân thể đột nhiên nâng lên kinh dị nhìn bầu trời. “Hư thiên bí cảnh tại sao lại rung động kịch liệt như vậy?”. Trung niên không hiểu kinh hãi, chỉ là sau đó hắn con ngươi đột nhiên lóe lên kinh hỉ. “Ha ha...”. Hắn cười lớn mấy tiếng rồi thân thể hư không tiêu thất, nếu có Hư vô cảnh đại năng nào đó ở đây thì có thể nhận ra trung niên này, hắn là kẻ được xem là Hư thiên bí cảnh vô địch cường giả, kẻ đầu tiên sau bao năm đột phá Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba, Vô Đạo!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn:
Số từ: 1736