Thiên Quân không thể không công nhận Vô Đạo lão quái kia tác động tư tưởng kinh khủng, vốn tưởng hai ngày thì còn chưa chắc tập hợp đủ tất cả Hư thiên bí cảnh bản dân nhưng còn chưa đến một ngày rưỡi đã tụ tập đông đủ, không những thế còn tập hợp được thêm mấy nhóm Thí luyện giả khác.
Ám ma cốc một chỗ nào đó tập hợp lấy hơn năm ngàn cá thể, mỗi cái tu vi đều có Thánh tổ bước thứ năm trở lên, bọn hắn chủ yếu là những Hư thiên bí cảnh bản dân nên một đám đều là bản thể trạng thái, tối thiểu cũng có cao đến mười lăm trượng giống như từng quả đồi nhỏ đang đứng đó, khí tức cường đại cùng hỗn loạn khiến cho không khí có chút ngưng lại, cho dù là ở thời đại nào thì đây cũng là một cỗ lực lượng không thể coi thường!
Cả một khu vực lớn đang huyên náo đột nhiên im bặt nhìn lên bầu trời, một cái bạch y thanh niên mang theo mặt nạ trắng lăng không đứng giữa không trung bễ ngễ thiên địa, hắn không tỏa ra chút nào uy thế nhưng ở đây ai cũng đều nghiêm nghị nhìn hắn, đơn giản hắn được xem như một trong hai bá giả cường đại nhất trong các Thí luyện giả, Vũ Thiên Quân!
“Thánh sứ đại nhân!’. Trầm mặc một chút thì một tiếng ầm ầm vang lên, những sinh vật mang hình thù kỳ quái to lớn đều cúi đầu hô vang bốn chữ như chào đón. Còn lại có hơn năm mươi người thì chỉ đứng yên không tiếng động, bất quá bọn hắn cũng bị tràng cảnh này khiến cho dung động không ngớt.
Thiên Quân cũng kinh ngạc không nhỏ, trong đám Thái cổ chủng tộc này có đến gần năm trăm vị Thánh tổ bước thứ chín! Đây là thế nào hưng thịnh cùng cường đại? Đây chỉ là một chỗ Hư thiên bí cảnh mà thôi, ở Thái cổ còn cường đại đến cỡ nào? Không lẽ Thánh tổ đầy đất?
“Không cần rườm ra như vậy!”. Thiên Quân đứng cố định trên hư không phất phất tay lạnh nhạt nói. “Các vị đẽ đến một thời gian nên cũng đã biết dự định của ta, lời xấu nói trước, ta không hi vọng các vị sẽ vượt quyền không tuân theo lệnh của ta, cho dù có tìm thấy Hộ thiên hải lối vào nhưng nếu ta chưa cho phép thì hi vọng các vị cũng tạm thời không tiên vào!”. Dừng lại một chút hắn bổ sung. “Ta cũng như các vị sẽ không đi vào, đây xem như là đảm bảo công bằng!”.
“Vũ đạo hữu, ta có thể biết ngươi có bao nhiêu thành nắm chắc mà lại nói những chuyện này là thật? Cho dù ám thú tồn tại đúng là cản trở rất lớn nhưng chúng cũng chưa hẳn sẽ là bị điều khiển!”. Một cái Thí luyện giả bước ra nhìn Thiên Quân hỏi, kẻ này tu vi thình lình lại có Thánh tổ bước thứ chín!
“Ta có chín thành nắm chắc! Tiếp theo tiêu diệt ám thú cấp cao ta sẽ cho các ngươi nhìn thấy trực tiếp ấn ký kia, đến lúc đó các ngươi tin cũng không muộn!”. Thiên Quân nhìn sang một chút rồi gật đầu nói. Chuyện này là nên hỏi một chút. Đến lúc đó cho bọn hắn nhìn thấy ấn ký lợi hại!
“Mục đích cuối cùng đều là đi vào Hộ thiên hải, ngươi lại nói cho dù nhìn thấy của vào nhưng nếu không có sự cho phép của ngươi thì cũng không cho phép đi vào? Không biết ngươi có cái gì chủ ý đâu?”. Lại có một cái thí luyện giả khác âm dương quái khí nói, Kẻ này vậy mà cũng là một vị Thánh tổ bước thứ chín! Thí luyện giả đã đến đây tất cả cũng chỉ có ba vị Thánh tổ bước thứ chín mà thôi.
“Nói rất hay!”. Thiên Quân liếc mắt sang cười nhạt nói. “Ta tin tưởng ở đây có mấy vị có thể đơn giản diệt sát Ám thú Thánh tổ bước thứ chín để có thể đi vào Ám ma cốc dễ dàng tìm đến Hộ thiên hải cửa vào, bất quá nếu các vị không hi sinh Hỗn độn cảnh ấn ký thì đừng mơ đi vào chỗ sâu mà tìm đến Hộ thiên hải!”. Càng nói hắn ngữ điệu càng nhạt, lạnh lùng sát khí lại như có như không luân chuyển.
“Huh ...”. Ba cái Thánh tổ bước thứ chín con ngươi khẽ co rút, Thiên Quân câu trước đương nhiên là cố ý nói bọn hắn thế nhưng câu sau không phải nói bọn hắn liền không có lực lượng đi vào sao? Phải cần dùng đến Hỗn độn cảnh ấn ký?
“Vũ đạo hữu cũng không thể đi vào một mình nên mới tập hợp nhiều người cùng đánh vào? Đem chúng ta thành mồi nhử?”. Cuối cùng một cái Thánh tổ bước thứ chín cũng đứng ra hỏi.
“Ha ha, các ngươi có mấy thành nắm chắc vận dụng hỗn độn cảnh ấn ký có thể giết được ta?”. Thiên Quân nghe vậy thì cười lớn không trả lời mà lại hỏi ngược lại.
“Hả?...”. Kẻ vừa mới hỏi kinh ngạc nhìn Thiên Quân không nói. Bất quá ánh mắt kiên định của hắn liền chop thấy hắn tin nếu dùng Hỗn độn cảnh ấn ký thì có thể chém giết được Thiên Quân, chỉ là không nói ra mà thôi.
“Ha ha...”. Thiên Quân cũng lơ đễnh lắc đầu cười cười. “Ta muốn liên hợp mọi người là muốn tru sát toàn bộ ám thú, nếu để tên kia hấp thu lực lượng từ những ám thú kia thì hắn sẽ khôi phục được rất nhiều, đến lúc đó không những là chúng ta những người này mà toàn bộ Hư thiên bí cảnh cũng sẽ gặp nguy hiểm, nếu để hắn thoát ra được Hư thiên bí cảnh thì cả tinh không vô tận cũng gặp phải tai ường!”. Hắn nghiêm nghị nói. “Tin tưởng mấy vị bản dân Hư thiên bí cảnh này có thể biết một hai!”.
“Cái gì?”. Thí luyện giả mấy chục ngươi kinh hãi, Thiên Quân nói có chút kinh người rồi, sinnh vật kia có đáng sợ như vậy?
“Thánh sứ nói không sai! Sinh vật kia chính là khắc tinh của tu giả chúng ta, hắn cũng chúng ta không có bao nhiêu khác biệt nhưng lực lượng hắn sở hữu lại áp đảo chúng ta, tộc ta bí điển có ghi chép đến việc này...”. Một cái Thánh tổ bước chín Hoàng kim sư tử há miệng ầm ầm nói. “Chỉ là ta cũng không ngờ hắn còn sống...”.
“Đúng vậy! Tộc ta cũng có ghi chép này...”. Liền có mấy cái cũng phụ họa theo, đương nhiên thuần một sắc là những Hư thiên bí cảnh bản dân.
“...”. Mấy cái Thí luyện giả đều lâm vào im lặng, bọn hắn vô thức đều sẽ không tin việc này nhưng bọn hắn cũng không nghĩ ra nguyên nhân Thiên Quân vì sao cần nói dối bọn hắn, cộng thêm ám thú kỳ quái không phải là giả, vô cùng quỷ dị.
“Các ngươi rất nhanh sẽ tin bổn tọa!”. Thiên Quân thấy vậy thì cười nhạt sau đó lớn tiếng nói. “Các vị, tiếp theo tìm đến ám thú cường đại các ngươi sẽ hiểu, đi thôi...”. Nói đoạn hắn quay người đi vào Ám ma cốc chỗ sâu. Lóe lên đã biến mất, dĩ nhiên là chọn đi đầu.
“Rầm!”. “Rầm!”. Hư thiên bí cảnh bản dân đều là hình dạng bản thể to lớn cũng lần lượt đi theo, tiếp đó mấy chục vị Thí luyện giả cũng chạy theo, bọn hắn hiểu Thiên Quân là muốn chứng thực cho bọn hắn thấy, cách nhanh nhất chính là đem một cái ám thú cường đại ra mổ xẻ là được rồi. Bất quá ngay khi bọn hặn mới cất bước thì phương xa vang lên một tiếng gầm rú ghê rợn...