Lúc này Tam đại công quốc không còn yên bình, so với Dạ Lang quốc nhỏ bé bề mặt xung đột thì Tam đại công quốc và Thánh Hỏa Giáo bề ngoài phẳng
lặng nhưng bên trong lại tiềm phục nhiều ám lưu cuộn trào, một khi phát
tác thì so với núi lửa bùng phát còn mạnh mẽ hơn.
Kim Mạt Lan Hội từ khi bắt đầu là một tổ chức cứu trợ đơn thuần đến lúc quật khởi thành một thế lực mạnh mẽ chỉ có nửa năm.
Nửa năm này, vì nhiều chuyện xảo hợp và trợ giúp ngấm ngầm của Đào
nguyên, Kim Mạt Lan Hội dần dần đã hình thành một tín ngưỡng mạnh mẽ gần như ngang ngửa với Thánh Hỏa Giáo, thậm chí còn đạt thành hiệp nghị với quốc vương của Tam đại công quốc.
Tam đại công quốc khống chế 1/5 khu vực trọng yếu của Áng Cách Tát, xưa
nay vốn nắm quyền lực mạnh mẽ nhất, tồn tại cùng với Thánh Hỏa Giáo thì
giáo quyền và vương quyền không thể nào không phát sinh xung đột.
Nếu như mấy năm gần đây đang còn hòa bình thì thế lực hùng mạnh của
Thánh Hỏa Giáo cũng không thể bi uy hiếp, vương quyền chỉ có thể khuất
phục giáo quyền.
Chỉ là hắc tử bệnh xâm nhập giống như một đòn đánh mạnh không thể nào kháng cự được.
Lúc ngoại lực công kích đến mức mạnh mẽ nhất thì thế lực đầu tiên bị
công kích tất nhiên là Thánh Hỏa Giáo độc bá Bắc đại lục từ trước đến
nay. Tổ chức này phải chịu trách nhiệm nặng nề hơn bất kỳ quốc gia, tổ
chức nào, đây chính là cái gọi là "quyền lực càng cao trách nhiệm càng
lớn". Họ là tín ngưỡng của tất cả dân chúng ở Bắc đại lục, đứng trước
nguy cơ tồn vong của nhân loại, dân chúng tự nhiên sẽ mong chờ Thần linh mình thờ phụng đem lại hy vọng cho họ, cũng hy vọng Thánh Hỏa Giáo có
thể giúp họ thoát khỏi hắc tử bệnh.
Nhưng mà từ khi hắc tử bệnh bạo phát đến nay, thể chế xã hội đều đã tan vỡ sụp đổ, cả mấy vạn vạn người chết đi.
Thánh Hỏa Giáo đã mang lại cho dân chúng không chỉ một mà còn nhiều lần thất vọng.
Con người không thấy hy vọng, giống như một con dê tế thần quẩn quanh
trong bóng tối, xung quanh đều là sói dữ, tử vong chỉ còn là vấn đề thời gian.
Tử vong khiến cho tín ngưỡng sụp đổ, đạo đức tan vỡ.
Thú tính lại trở về, văn minh của nhân loại thụt lùi nhanh chóng, trừ
vài nơi vẫn còn tồn tại, đại bộ phận gần như đã là xã hội nguyên thủy,
không còn đạo đức ràng buộc, bất kỳ chuyện tàn nhẫn nào cũng có thể xảy
ra, phụ tử tương tàn, giết con làm thức ăn, cướp bóc hãm hiếp diễn ra
như cơm bữa... Đối mặt với tình trạng hỗn loạn này, thế lực Thánh Hỏa
Giáo ở nhiều nơi đã bị sụp đổ.
Cũng vì thế, gánh chịu hậu quả nặng nề nhất của hắc tử bệnh chính là đại giáo phái cao cao tại thượng này.
Nghiêm trọng nhất chính là bản thân Thánh Hỏa Giáo cũng không thể kháng
cự được với hắc tử bệnh, đối mặt với bệnh dịch còn đáng sợ hơn tử thần,
ngay trong nội bộ Thánh Hỏa Giáo cũng xuất hiện vô số bất hòa, ảnh hưởng nhất chính là lời truyền ngôn "Chân chúa giáng tai ách, bỏ mặc con dân
của người".
Kiểu phát ngôn này bình thường ai dám nói thì sẽ bị coi là đại nghịch
bất đạo, bị treo lên giàn hỏa, nhưng hôm nay thì càng lúc càng được dân
chúng tiếp thụ.
Trong Tam đại công quốc, vương quyền vốn đã không ưa gì giáo quyền bá
chủ tự nhiên nhân loạn quật khởi, không hề ngăn cấm lời truyền ngôn này, trái lại còn ngấm ngầm trợ giúp, khiến cho Thánh Hỏa Giáo dần dần mất
đi quyền khống chế với Tam đại công quốc.
Cùng lúc đó, Kim Mạt Lan Hội cũng quật khởi, làm tổ chức cứu trợ, mạnh mẽ lên cũng không là chuyện đáng ngạc nhiên gì.
Có Đào nguyên tài lực, vật lực hùng hậu đứng phía sau hậu thuẫn, tổ chức cứu trợ Kim Mạt Lan Hội do Dương Chính sáng tạo có được thành tựu vô
cùng to lớn.
Ở những địa phương hỗn loạn vô chủ, Kim Mạt Lan Hội phát thức ăn, thuốc
uống miễn phí, hơn nữa còn không ngừng thành lập những cơ sở cứu tế,
trong đó có cả đội ngũ y tế chuyên nghiệp, trang phục giống như giáo
phục, thu lưu các nạn nhân bị nhiễm bệnh. Những bệnh nhân này vốn đã sớm tuyệt vọng, sau khi họ nhiễm bệnh giống như chó hoang bị người khinh
khi đuổi đánh, giờ đây được Kim Mạt Lan Hội thu lưu, tìm lại được một
tia tình người ấm áp, cho dù cuối cùng cũng khó tránh khỏi cái chết,
nhưng trước khi chết họ cũng được Kim Mạt Lan Hội cung cấp thuốc men
giúp giảm nhẹ thống khổ, còn được nhân viên y tế săn sóc, quan trọng
nhất là giúp họ sau khi chết thi thể không bị quăng nơi hoang dã, Kim
Mạt Lan Hội có cả nhân viên thần chức giúp họ cầu đảo siêu độ sau khi
chết.
Ở đại lục văn minh lạc hậu này, quan điểm mê tín "sau khi chết mà không
được chôn cất thì linh hồn vĩnh viễn không thể quay về nơi chân chúa, sẽ mãi mãi thành cô hồn dã quỷ" truyền bá rất rộng rãi, ăn sâu trong tiềm
thức mọi người.
Điều này so với hắc tử bệnh còn khiến cho bọn họ sợ hãi hơn, họ sống đã
không có hy vọng gì, an ủi lớn nhất chính là sau khi chết có thể quay về vòng tay của Chúa, không còn phải chịu hành hạ khổ sở, vì vậy Kim Mạt
Lan Hội làm vậy đã đánh trúng vào ham muốn của con người, không chỉ
người bị bệnh cảm ơn đức, mà ngay những người khỏe mạnh chưa bị nhiễm
bệnh cũng kính ngưỡng với nghĩa cử này của Kim Mạt Lan Hội.
Chỉ cần còn có một tia hy vọng thì nhân tính vẫn còn có một mặt xán lạn.
Nếu như không bị bức bách tới cùng thì có ai muốn buông bỏ cha mẹ vợ con bị bệnh của mình? Vô luận là người giàu, người nghèo, quý tộc, bình dân tìm tới, Kim Mạt Lan Hội đều đối đãi bình đẳng, chỉ cần tìm tới thì Kim Mạt Lan Hội sẽ cho người giúp đỡ, xử lý ổn thỏa những người nhiễm bệnh. Họ còn dạy dỗ dân chúng cách thức phòng bị hắc tử bệnh, dạy cách tiêu
độc, cách ly, giúp cho tỷ lệ lây nhiễm bệnh dịch giảm mạnh. Họ nói cho
dân chúng biết bệnh dịch tịnh không đáng sợ, chỉ cần mọi người đoàn kết
lại với nhau thì nhân loại vẫn còn hy vọng.
Mỗi một cá nhân đều có thể cống hiến sức lực của mình, một điểm một giọt cũng không hề ít, hải dương cũng dần dần hình thành như thế.
Cho dù là những người đã bị bệnh cũng được các giáo chức, nhân viên
trong Kim Mạt Lan Hội ôn hòa giải thích, dạy dỗ họ hiểu được dẫu có chết thì cũng phải chết một cách có giá trị.
Mỗi một người đều phải chết, chỉ là cách nhau vài chục năm mà thôi.
Nếu như cái chết chính là lần tẩy lễ lớn nhất của con người thì vì sao không mỉm cười đón nhận?
Dương Chính đương nhiên không hề bỏ qua cơ hội rao giảng, hắn lấy một số giáo nghĩa Ma thần giáo không khác lắm với Thánh Hỏa Giáo, thêm thắt
chỉnh sửa rồi tuyên dương cho những người này. Với phương thức tuyên
truyền tẩy não dần dần như thế khiến cho họ biết rằng trên đời này không chỉ có một chân chúa.
Lâu dần, những người bệnh không còn ngày nào cũng rên rỉ, than thở, tâm tình mỗi ngày một tốt hơn.
Đây tuy là một loại "tẩy não" nhưng nó vẫn có một mặt tích cực.
Hơn nữa giáo nghĩa Ma thần rõ ràng hoàn chỉnh hơn giáo nghĩa Thánh Hỏa
Giáo, dân chúng dễ dàng hiểu được, vì nó không hề bá đạo mà tự do hơn
nhiều, lại thêm nó được thẩm thấu vào lòng dân chúng thông qua những
hành động giúp họ vui tươi hơn, vô hình trung dân chúng dần dần cải biến tín ngưỡng.
Cho dù ban đầu Kim Mạt Lan Hội mới thành lập, phải chịu nhiều uy hiếp,
lại còn bị bọn lưu dân công kích khiến cho tổn thất cực lớn, nhưng Dương Chính không hề nản chí, tiếp tục kiên trì, dần dần đã khiến thanh danh
của Kim Mạt Lan Hội dần dần lớn mạnh. Một tổ chức từ thiện giúp đỡ rất
nhiều người cần giúp, khiến cho càng lúc càng nhiều người nhận được ân
huệ gia nhập, họ giúp Kim Mạt Lan Hội chế ngự bạo dân, giúp Kim Mạt Lan
Hội tuyên dương giáo nghĩa.
Chỉ nửa năm ngắn ngủi, nơi nào có Kim Mạt Lan Hội thì hắc tử bệnh đều bị áp chế rất hiệu quả.
Người ta phát hiện chỉ cần áp dụng các phương pháp dự phòng như Kim Mạt
Lan Hội chỉ dẫn thì có thể khống chế hắc tử bệnh một cách hữu hiệu, hơn
nữa những bệnh nhân nhiễm bệnh được Kim Mạt Lan Hội cứu trợ cũng không
còn đau đớn hung dữ như trước.
Loại hiệu quả này vô cùng thực tế, so với Thánh Hỏa Giáo không thể khống chế dịch bệnh thì Kim Mạt Lan Hội đã giúp cho dân chúng thấy được hy
vọng.
Tín ngưỡng biến chuyển trước tử vong vô cùng đơn giản như thế, Kim Mạt
Lan Hội lấy được lòng người, trong vòng nửa năm Kim Mạt Lan Hội đã khống chế được 1/4 khu vực Áng Cách Tát, hơn nữa cũng không cần dùng từ
"khống chế" mà chỉ dùng từ "bảo hộ", vì trước nay Kim Mạt Lan Hội không
hề để lộ dã tâm khống chế khu vực rộng lớn, nó chỉ dùng hành động chứng
minh tác dụng của mình, không ngờ lại càng khiến cho nạn dân tìm đến
nhiều hơn, họ cam tâm tình nguyện giúp đỡ Kim Mạt Lan Hội, tiếp thụ sự
quản lý của giáo hội.
Mặt khác, giáo nghĩa Ma thần ôn hòa tôn trọng vương quyền không khiến
cho vương thất phải dè chừng, trái ngược với giáo nghĩa Thánh Hỏa Giáo
chiếm đoạt nhiều quyền lợi của vương quyền, vì vậy khi Kim Mạt Lan Hội
tiến vào lập cơ sở thì nhiều quốc gia còn biểu đạt tư thái hoan nghênh.
Nhưng chính xác thì sau khi Tam đại công quốc tiếp thụ thiện ý của Kim
Mạt Lan Hội, bệnh dịch đang hoành hoành đều được khống chế hữu hiệu,
vương quyền vốn đang lung lay cũng nhờ đó mà được củng cố, còn Kim Mạt
Lan Hội vẫn chỉ là tổ chức từ thiện thực hiện nghĩa vụ của mình, chưa
từng đề xuất bất cứ yêu cầu nào quá phận.
Kim Mạt Lan Hội "tự biết mình" như vậy khiến cho giai cấp cầm quyền của
Tam đại công quốc quý trọng hơn Thánh Hỏa Giáo bá đạo nhiều.
Đến khi Thánh Hỏa Giáo yêu cầu Tam đại công quốc trục xuất "tổ chức dị
đoan" Kim Mạt Lan Hội ra khỏi biên giới thì ba vị quốc vương đều cự
tuyệt, đồng thời khi sự việc trở nên căng thẳng, chợt xuất hiện một đoạn dao ngôn.
Dao ngôn này truyền bá giống nhau ở cả ba nước, đều dùng câu "chân chúa
giáng tai ách, bỏ rơi con dân của người" để làm điểm công kích, chỉ ra
chân chúa vì Thánh Hỏa Giáo thối nát và tham lam mà nổi giận, dẫn đến
bệnh dịch lan tràn khắp nơi, còn nêu rõ bệnh dịch phát tán đầu tiên là
do một tên Thần phủ của Thánh Hỏa Giáo hám lợi gây ra làm chứng cứ.
Dao ngôn này dấy nên một làn sóng lớn, triệt để tuyên cáo Tam đại công quốc và Thánh Hỏa Giáo quyết liệt trở mặt với nhau.
Điều này đương nhiên khiến cho Thánh Hỏa Giáo tức giận cùng cực, họ lập
tức phản ứng, đưa ra một bản Chinh thảo tuyên ngôn, sau đó phát động
cuộc Thánh chiến lần thứ nhất, ý đồ để cho các phiên vương thân với giáo phái lên cầm quyền thống trị, nhưng Thánh Hỏa Giáo đã đánh giá thấp
thực lực của Tam đại công quốc, lại đánh giá sai sức ảnh hưởng của mình
đối với dân chúng.
Trận Thánh chiến đầu tiên vừa mới manh nha đã bị Tam đại công quốc dùng thủ đoạn lôi đình tiêu diệt.
Trận chiến này khiến cho Tam đại công quốc phát giác ra Thánh Hỏa Giáo
ngoài mạnh trong yếu, họ càng thêm quyết tâm giữ gìn độc lập, liền tuyên bố giáo nghĩa của Kim Mạt Lan Hội là giáo nghĩa chung của Tam đại công
quốc, bọn họ không cung phụng cơ cấu phụ thuộc Thánh Hỏa Giáo nữa, toàn
bộ của cải trong giáo đường Thánh Hỏa Giáo đều bị sung công, đưa vào nhà từ thiện của Kim Mạt Lan Hội.
Kim Mạt Lan Hội cũng vì thế mà trở thành giáo phái lớn đứng thứ hai đối kháng với Thánh Hỏa Giáo.