Dù đã đoán được vài phần nội dung thương thảo hôm nay thế nhưng lời nói của
Chân phu nhân vẫn khiến những người có mặt ở đây biến sắc. Trong lúc
nhất thời, không ai mở miệng lên tiếng. Nhưng vào lúc này, một giọng nói đột ngột vang lên, phá vỡ không khí đang rơi vào trầm mặc.
“Chân phu nhân nói vậy không khỏi có chút võ đoán.”
Người lên tiếng chính là lão tổ Huyền Ngư của Thái Thanh Môn. Chân phu nhân nghe vậy liền nhướng mày, quay đầu nhìn lại rồi nói:
“Xem ra Huyền Ngư đạo hữu có cao kiến gì chăng?”
“Chư vị, Liễu Minh đã gia nhập bổn môn từ khi còn ở cảnh giới Ngưng
Dịch. Bắt đầu từ một gã đệ tử Ngoại viện, đã nhiều lần lập nhiều công
trạng cho tông môn, biểu hiện tiềm chất bất phàm, cuối cùng mới được Phù Đồ Cung của bổn môn thu làm đệ tử bí truyền. Trong thời gian này, trên
người hắn không hề bộc lộ Ma khí, hoàn toàn là một tu sĩ Nhân tộc hàng
thật giá thật.” Phong Thanh trưởng lão đang đứng sau lưng lão tổ Huyền
Ngư nhẹ nhàng nói ra.
“Vậy tình huống hiện nay của Liễu Minh thì phải giải thích thế nào đây?
Dù sao năm đó, sự tình tu sĩ Nhân tộc đắm mình, cuối cùng luân nhập ma
đạo, dùng thủ đoạn ám muội để trở thành Ma Nhân cũng không phải chưa
từng xảy ra!” Chân phu nhân lập tức hỏi ngược lại.
Nghe đến đây, không ít người chung quanh thình lình đem ánh mắt vô hữu ý vô ý nhìn về phía lão già lông mi trắng mặc cẩm bào màu tím của Âu
Dương thế gia đang ngồi gần đó khiến lão trầm mặc, hừ lạnh một tiếng chứ không nói gì, bộ dáng có chút mất tự nhiên.
“Kẻ này tui rằng sở hữu khí tức Chân Ma nhưng nguồn gốc vẫn là tu sĩ
Nhân tộc. Chúng ta không thể vì một lần thi triển của bí thuật Ma tộc
của hắn mà cho rằng kẻ này đích thực là một gã Ma Nhân?” Một vị đại năng Thông Huyền khác của Thái Thanh Môn là Hỏa Diệp trưởng lão lên tiếng
phản bác.
“Nói như vậy, mấy vị trưởng lão của Thái Thanh Môn có dám lấy thân mình
đứng ra đảm bảo sự trong sạch cho hắn hay không?” Lúc này, trưởng lão
đầu bạc của Hạo Nhiên Thư Viện mở miệng hỏi.
Lão tổ Huyền Ngư cùng hai người Hỏa Diệp, Phong Thanh liếc nhau một cái sau đó đồng loạt cảm thấy cứng họng.
“Theo lão phu nhận thấy, tu vi của Liễu Minh sỡ dĩ có thể tăng lên nhanh chóng trong thời gian ngắn như vậy chỉ sợ chất chứa ẩn tình gì đó không muốn người khác biết được, thậm chí còn có liên quan đến tộc Cổ Ma năm
xưa cũng không biết chừng! Vạn nhất người này ra tay tru sát Khúc Nghiêu chỉ nhằm che giấu tai mắt mọi người để sau đó liên hợp với Khúc Nghiêu
cùng Minh trùng mở ra thông đạo không gian dẫn dắt Cổ Ma xâm lấn lần
nữa. Đến lúc đó, nếu để bọn chúng trong ứng ngoài hợp chỉ sợ những người có mặt ở đây đều không thể may mắn trốn thoát.” Trưởng lão đầu mày khẽ
nhíu rồi mới tiếp tục lên tiếng.
Nghe lão nói vậy, những người có mặt ở đây đều biến đổi sắc mặt. Quả
thật, dù là ai cũng không cách nào loại trừ khả năng này dù rằng xác
suất của nó không tính là cao nhưng cũng đủ khiến cho cuộc sống bọn họ
khó có thể bình an được nữa. Giờ phút này, đại lục Trung Thiên vừa mới
trải qua đại kiếp nạn Minh Trùng cùng Khúc Nghiêu xâm lấn, khiến cho
Nguyên khí tổn hao nặng nề. Nếu lại bị Cổ Ma xâm lấn, hậu quả thật sự
không dám tưởng tượng.
“Lời này quả thật có lý, Ma tộc thiên tính bạo ngược, háo sát thành
tính. Với tu vi hiện tại của Liễu Minh mặc dù không có tâm tư xâm lấn
nhưng rất có khả năng một lúc nào đó không cách nào áp chế Ma Niệm trong cơ thể mà lâm vào điên cuồng đến lúc đó không chỉ có mọi người ở đây
không thể ước chế được hắn mà toàn bộ đại lục cũng có khả năng bị hủy
diệt. Chúng ta không thể lấy tính mạng của ức vạn sinh linh để mạo hiểm
được!” Chân phu nhân gật đầu tỏ vẻ tán thành.
Thì ra đạo lữ song tu của Chân phu nhân tại hơn mười vạn năm trước, cũng là một vị trưởng lão cấp Thiên Tượng của Thiên Công Tông khi đó đã chết dưới tay Ma Nhân khiến nàng cực kỳ thống hận Ma tộc. Thái độ vào lúc
này cũng là vô cùng cường ngạnh.
“Lão phu cũng cho rằng ý kiến của hai vị đạo hữu vô cùng có lý. Đại lục
này đã từng trải qua sự kiện tương tự, hơn nữa không chỉ một lần. Tứ đại Thái Tông chúng ta đều có lưu lại bí tịch liên quan đến đại chiến Phong Ma thời kỳ Thượng Cổ. Có lẽ chư vị đến từ Thiên Yêu Cốc, Bắc Đẩu Các
cùng bát đại thế gia cũng nên được biết một ít nội tình bên trong. Ngày
đó, lịch đại tổ tiên cũng vì đưa ra quyết định chính xác mới có thể bảo
vệ đại lục Trung Thiên an ổn hòa bình trong nhiều năm như vậy.” Lão già
vạm vỡ của Ma Huyền Tông thình lình lên tiếng, không nhanh không chậm
nói ra.
Đại năng Thông Huyền các phái nghe vậy lập tức chậm rãi gật đầu. Sức ảnh hưởng của Tứ đại Thái Tông quả thật vô cùng to lớn. Giờ phút này đã có
ba nhà tỏ rõ thái độ, đại năng Thông Huyền cảnh của các thế lực khác sau một hồi trầm ngâm cũng dần dần gật đầu phụ họa. Chỉ còn lại một hai thế lực vẫn chưa tỏ rõ thái độ mà đưa mắt nhìn về phía ba vị đại năng Thông Huyền của Thái Thanh Môn.
“Tình huống hiện tại cũng không giống với đại chiến phong ma năm đó.
Huống chi hạo kiếp Minh Trùng cùng Khúc Nghiêu xâm lấn này, nếu không có Liễu Minh tương trợ, kết cục của chúng ta hôm nay còn chưa thể biết
được? Đại chiến vừa chấm dứt, các vị chỉ vì chút ít hoài nghi đã định ra tay đối phó với hắn. Thử nói xem hành động như vậy có xứng với đạo
nghĩa hay không?” Lão tổ Huyền Ngư cau mày, trầm giọng nói ra.
“Huyền Ngư đạo hữu, đến lúc này mà người vẫn còn lên tiếng bảo vệ Liễu
Minh, chẳng lẽ chư vị muốn dùng lực lượng của hắn để áp đảo tứ đại Thái
Tông chúng ta hay sao?” Chân phu nhân cười lạnh một tiếng rồi nói.
Nàng vừa nói xong, đại năng Thông Huyền các phái đều mang ánh mắt khác
thường nhìn về phía lão tổ Huyền Ngư. Đặc biệt là trưởng lão của ba đại
tông môn còn lại, vẻ mặt bất chợt nhiều thêm một tia đề phòng.
“Chân phu nhân cớ sao lại nói như vậy? Nguồn gốc của tứ đại Thái Tông
chúng ta đều do tổ tiên Nhân tộc lập nên, đều là tu sĩ của đại lục Trung Thiên. Bốn nhà chúng ta cho tới bây giờ đều là vinh nhục tiến lùi,
tuyệt không xâm phạm lẫn nhau. Lão phu có thể lấy tâm ma ra thề, tuyệt
không vi phạm ý tứ của tổ tiên.” Lão tổ Huyền Ngư tuyên bố một cách
nghiêm nghị.
“Huyền Ngư đạo hữu biết là tốt rồi, tứ đại Thái Tông chúng ta đã lấy
Nhân tộc làm căn bản thì tự nhiên phải lấy lợi ích của chúng sinh làm
đầu! Liễu Minh chính là một mối uy hiếp tiềm ẩn với Nhân tộc. Vì lợi ích của chúng sinh toàn bộ đại lục, cũng vì tính đến đại cục, nhất định
phải thúc giục thuật lịch đại tổ tông lưu lại, phong ấn kẻ này lại, chấm dứt hậu hoạn!” Chân phu nhân nghiêm nghị tuyên bố.
Lão tổ Huyền Ngư cùng hai người Hỏa Diệp, Phong Thanh nghe vậy sắc mặt đều trở nên xanh mét, không nói gì thêm.
“Chư vị, chúng ta tề tụ tại đây vốn cũng vì suy nghĩ cho hòa bình của
đại lục Trung Thiên, không cần làm tổn thương hòa khí giữa các bên. Như
vậy đi, không bằng mọi người hãy giơ tay biểu quyết, đại biểu cho tông
phái của mình. Người nào đồng ý với đề nghị của Chân phu nhân xin đưa
tay lên. Những ai tán thành quan điểm của Huyền Ngư đạo hữu thì không
cần.” Trưởng lão đầu bạc của Hạo Nhiên Thư Viện nói ra.
Vừa dứt lời, lão liền tiên phong giơ cao tay phải. Gần như lập tức, Chân phu nhân cùng lão già áo đen của Ma Huyền cũng giơ tay lên. Tiếp đó,
sau khi nhìn nhau vài lần, đại năng Thông Huyền của các đại thế gia cũng người nọ nối tiếp người kia giơ cao cánh tay. Sau một lát, hơn hai mươi người có mặt tại đây, chỉ còn lão tổ Huyền Ngư của Thái Thanh Môn là
biểu lộ sự không tán thành.
“Huyền Ngư đạo hữu, việc đã đến nước này, mong lấy ngàn vạn sinh linh
của đại lục Trung Thiên làm chủ.” Trưởng lão đầu bạc thấy thế khẽ thở
dài rồi mở miệng khuyên nhủ.
“Sư huynh, việc đã đến nước này…” Hỏa Diệp trưởng lão đứng cạnh lão tổ Huyền Ngư nói.
“Cũng được!” Lão tổ Huyền Ngư nhíu chặt mày, sau đó thở dài rồi mới giơ tay một cách chậm rãi.
“Tốt! Nếu như các vị ở đây không còn ý kiến gì khác, vậy chuyện này xem
như đã được quyết định.” Trưởng lão đầu bạc nói ra một cách vui vẻ.
“Tuy rằng chúng ta đã hạ quyết tâm thế nhưng Liễu Minh xấu tốt gì cũng
là tồn tại Vĩnh Sinh cảnh, chỉ dựa vào lực lượng những người có mặt ở
đây làm sao có thể chống lại hắn?” Lão tổ của một trong bát đại thế gia
chợt lên tiếng thắc mắc.
“Ha ha, về việc này, chư vị không cần lo lắng. Từ sau đại chiến phong
ma, mấy vị tổ tiên của tứ đại Thái tông đã sớm lưu lại hậu thủ chuyên
dùng đối phó Ma Nhân cảnh giới Vĩnh Sinh! Vừa rồi, để phong ấn vết nứt
không gian, Liễu Minh đã chịu thương thế không nhỏ. Hơn nữa hai kiện bảo vật Huyền Linh của hắn đã phải để lại sơn mạch Cô Phượng dùng làm mắt
trận. Đây chính là cơ hội trời ban cho chúng ta.” Trưởng lão đầu bạc khẽ cười một tiếng rồi nói.
Những người khác nghe vậy mặc dù vẫn có chút nghi hoặc đối với thủ đoạn
cụ thể thế nhưng chứng kiến bộ dáng lâm vào tình thế bắt buộc của Chân
phu nhân cùng trưởng lão đầu bạc bèn nhao nhao đồng ý.
“Thời gian cụ thể sẽ là ngày tổ chức đại điển Vĩnh Sinh sắp tới. Lúc ấy
xin nhờ ba vị trưởng lão của Thái Thanh Môn ứng phó thật tốt, đừng để lộ ra chân tướng.” Chân phu nhìn về phía ba người lão tổ Huyền Ngư sau đó
lên tiếng nhắc nhở.
“Chư vị yên tâm. Nếu như đã quyết định, chúng ta sẽ không nuốt lời.” Huyền Ngư nghe vậy bèn hừ một tiếng.
“Đúng rồi, thanh danh của Liễu Minh hiện nay đã được lưu truyền rộng rãi khắp đại lục Trung Thiên. Nếu để tin tức hắn bị phong ấn truyền ra, chỉ sợ sẽ dẫn đến chỉ trích của các thế lực vừa và nhỏ trên khắp đại lục.”
Bắc Đẩu các chủ mở miệng nói ra.
“Việc này không cần lo ngại. Ngày phong ấn, ngoại trừ chúng ta sẽ không
có người của thế lực khác xuất hiện. Hơn nữa về sau chúng ta cũng không
cần công bố thân phận Ma Nhân của hắn để tránh tạo nên khủng hoảng. Đến
lúc đó chỉ cần chiếu cáo thiên hạ Liễu Minh bế quan phi thăng Thượng
giới là được.” Chân phu khoát tay áo trả lời một câu.
“Xem ra chư vị đã tính toán đâu ra đấy cả rồi, tại hạ cũng không có ý kiến gì thêm.” Bắc Đẩu các chủ cười nói.
“Nếu như Bắc Đẩu các chủ đã nhắc tới vấn đề sau khi phong ấn Liễu Minh,
lão phu cũng muốn nói rõ. Cấm chế do tổ tiên lưu lại cũng không có cách
nào giết chết tồn tại cấp Vĩnh Sinh mà chỉ tách rời thân thể của hắn rồi phong ấn ở các nơi trên khắp nơi trên toàn đại lục giống như Ma Nhân
Thượng Cổ năm xưa đúng chứ?” Lão già áo đen của Ma Huyền Tông hỏi lại
một câu.
“Tư Đồ đạo hữu, ngụ ý của ngươi chẳng lẽ là muốn phân chia bộ phận thân thể của Liễu Minh?” Chân phu nhân nhướng mày nói ra.
Trưởng lão đầu bạc cùng lão tổ Huyền Ngư nghe vậy cũng đều khẽ động sắc mặt.
“Sau khi kết thúc cuộc chiến phong ma năm xưa, tổ tiên đã phong ấn Cự Ma ở nơi nào không biết, thật sự là phung phí của trời! Thân thể của tồn
tại cấp Vĩnh Sinh có giá trị to lớn đến mức nào không cần nói các vị ở
đây cũng biết. Ta chỉ đòi hỏi bộ phận dùng để cảm ngộ lực lượng pháp tắc mà thôi. Chẳng lẽ Chân phu nhân không hề động tâm hay sao?” Lão già áo
đen cười hắc hắc nói ra.
Chân phu nhân biến sắc. Khi nàng đang định lên tiếng trả lời, trưởng lão đầu bạc bên cạnh đã lên tiếng ngăn cản.
“Đề nghị của Tư Đồ đạo hữu cũng không phải hoàn toàn vô lý. Dù sao tu sĩ Thông Huyền chúng ta tu luyện nhiều năm như vậy nhưng không có ai tìm
hiểu thấu triệt một loại pháp tắc mà bản thân nắm giữ. Theo ta quan sát, Liễu Minh tựa hồ không chỉ dừng lại ở việc tìm hiểu một loại lực lượng
pháp tắc. Ta đề nghị, đợi sau khi phong ấn thành công, thân thể của hắn
sẽ được phân cho các vị ngồi đây dựa theo cống hiến lớn nhỏ khác nhau.
Bất quá người được lợi ích phải đem Tâm Ma phát thệ, không được dùng
những thứ này để gây hại cho đại lục Trung Thiên.”
“Đề nghị của Hạo Nguyệt đạo hữu chính hợp ý ta! Không biết ý kiến của
các vị trưởng lão ngồi đây ra sao?” Lão già áo đen của Ma Huyền Tông tỏ
ra vui vẻ, lập tức nhìn quanh một vòng rồi mở miệng hỏi.
Phần lớn tu sĩ Thông Huyền cảnh ở đây đều lộ vẻ tham lam thế nhưng bọn
họ rất ăn ý không nói gì, hiển nhiên đều đã chấp nhận việc này. Thi thể
của Ma Nhân cấp Vĩnh Sinh, bọn họ tự nhiên cầu còn không được. Tuy rằng
ngụ ý của Hạo Nguyệt trưởng lão là chia cho tứ đại Thái tông phần lớn
nhưng cuối cùng có chút ít còn hơn không. Nếu có thể mượn lần này để
hiểu ra một ít pháp tắc thiên địa sẽ đem lại lợi ích không nhỏ rồi. Kể
từ đó ngoại trừ ba vị trưởng lão Thông Huyền của Thái Thanh Môn im lặng
không nói, những người còn lại đều tỏ ra vui vẻ.