Ma tộc
Chương 4:
Về tới nhà, chưa để Ngọc kịp thay đồ, tôi đã bế cô vào phòng như các cặp vợ chồng Hàn Quốc đêm tân hôn vậy. Ngọc bối rối nhìn tôi, ú a ú ớ tiếng cái ngôn ngữ gì đấy mà tôi không biết. Tôi thì vẫn tỉnh bơ. Chả biết từ khi nào mà một thằng y hệt cây sậy như tôi có thể bế nổi một cô gái nữa. Nhưng mà thôi kệ, may là bế nổi, chứ không là nhục HƠN con cá nục rồi.
Để Ngọc nửa ngồi nửa nằm xuống giường, tôi không ngần ngại cởi bộđồ trên người ra. Cô nhìn tôi, như hiểu ra điều tôi muốn cô làm, cũng lục đục cởi bộ váy đang mặc trên người ra. Mặt đỏửng, cô ngồi đặt tay trên đùi, cúi đầu xuống.
Tới lúc này thì tôi không còn hành xử như một người bình thường nữa, qua chiếc gương đối diện, tôi thấy được, mắt tôi màu đỏ, nhưng…đó chỉ là mắt trái, mắt phải vẫn là tròng trắng tròng đen như cũ. Điều này khiến tôi khó hiểu, thường thì ma cà rồng sở hữu ĐÔI MẮT đỏ tươi màu máu mà? Sao tôi là chỉ sở hữu có MỘT CON? Với cả tại sao đến bây giờ màu mắt của tôi mới đổi? Phải chăng đó là một điều tự nhiên: một con người mới chết phải để chừng vài ngày mới hoàn thành quá trình biến đổi? Nhưng điều đấy cũng không làm tôi dừng lại ý định hiện tại.
Đè cơ thể nhỏ bé xuống chiếc giường êm ái, một tay tôi nắn ngực Ngọc, tay kia ‘’đi rà sót’’ mọi chỗ trên cơ thể cô. Tôi đã biết cách hút máu ‘’đúng chuẩn’’ rồi, tuy chưa chắc lắm nhưng cách hút máu ấy khá là chuyên nghiệp. Đôi môi tôi đi xung quanh cổ Ngọc, sau đấy dừng lại ở gần bã vai, cắm cặp nanh sắc nhọn của mình xuống đấy, từng giọt máu thơm ngon của cô bắt đầu chảy dọc cơ thể tôi.
Tiếng Ngọc rên khe khẽ. Tất nhiên đó không phải tiếng rên vì sự khoái cảm rồi. Tôi có thể chắn chắn điều đó bởi suy nghĩ của Ngọc lúc bấy giờ là:
‘’Đau thật! Đau gấp ngàn lần các lần trước. Chỉ còn một chút nữa thôi, ngài ấy sẽ chính thức là ma cà rồng. Mình phải cố lên, dốc hết sức giúp ngài ấy hoàn thành quá trình biến đổi!’’
Sau một lúc khá lâu, nanh tôi dần đi ra khỏi cổ Ngọc. Có lẽ cô mất máu khá nhiều, mặt mày tái nhợt cảđi. Thở dốc, cô chả nói gì nữa.
-Đau lắm không? – Tôi lo lắng hỏi cô, bây giờ tôi với Ngọc đang là mặt đối mặt. Vì thế mà tôi có thể thấy rõ sựđau đớn qua hơi thở ra tiếng kia mà không cần phải đọc suy nghĩ của Ngọc.
-Không… sao đâu… ạ. – Ngọc nói không ra hơi, mặt mày ngày càng tái
Không nói gì nữa, tôi lẳng lặng cắn vào tay mình, giọt máu đỏươm chảy ra, tôi đưa vào miệng Ngọc. Cô không đủ sức để làm gì nữa, mút lấy ngón tay tôi. Giờ thì Ngọc là người nếm máu. Tôi nhìn bộ dạng xộc xệch bây giờ của cô mà thấy thương, có lẽ tôi đã hút hơi nhiều. Truyền được một ít máu cho Ngọc, tôi cười tươi khi thấy cô hồng hào trở lại. Nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn. Ngọc khá vụng về trong việc đáp trả. Hầu hết là tôi rà soát miệng cô.
Đang hôn, tự nhiên một câu hỏi hiện ra trong đầu, tôi bất chợt dừng lại, Ngọc đăm đăm nhìn tôi, ánh mắt lộ rõ sự thắc mắc.
-Nụ hôn đầu của cô là khi nào? – Đấy, cái điều mà tôi thắc mắc.
-Cách đây vài ngày ạ, chính ngài đã lấy nó đi khỏi tôi cơ mà? – Ngọc đỏ mặt trả lời
Tôi cười trừ, chả nói gì. Tiếp tục di chuyển xuống phần cơ thể trắng trẻo hồng hào của Ngọc. Và tất nhiên, cô vẫn không để lộ bất kì biểu hiện nào thể hiện sự khoái cảm như bao cô gái dâm đãng khác. Thời đại này con gái còn hư hơn cả con trai. Hồi tôi còn sống, biết bao cô nói chuyện trên facebook về mấy cái chủđề 18+ . Tôi gặp không ít trường hợp, chả hiểu vì sao nữa. Con gái thời nay thật kì quá!
Bỏ qua cái phần không đáng bận tâm ấy. Ngay bây giờ, tôi đang ở trước ‘’cửa’’ của Ngọc.
-Bắt đầu nhé? – Tôi hỏi cô, mắt đăm đăm nhìn vào nhúm long khiêu gợi kia.
-Ưm… Ngài… cứ tự nhiên ạ. – Ngọc xấu hổ trả lời tôi
Chỉ chờ có thế, tôi làm điều mà bao thằng đàn ông khác thường làm. Lát sau, tôi đưa thẳng ‘’cậu bé’’ vào đấy. Và… chúng tôi chính thức thực hiện ‘’chuyện người lớn’’.
Say sưa với nhau cả mấy tiếng, chúng tôi chìm vào giếc ngủ mê hoặc. Ngọc nằm trọn trong vòng tay tôi với cái tình trạng là cả hai đều không một vải.