Ma Tôn Cùng Thần Tôn Vợ Chồng Diễn Kịch Hằng Ngày

Chương 80: Chương 80: Chương 45.3






Nhan Thư Minh tựa cả người vào bia mộ, một bên mặt bị khuất trong bóng râm ấy vậy mà nàng có thể thấy rõ khóe môi của hắn như đang tỏa ra nụ cười nhàn nhạt.

“hắn đã sớm không muốn sống nữa.” Lăng Yên khẽ nói.

Trầm Ngọc ở cạnh nàng, lặng im nghe nàng lên tiếng.

Lăng Yên cắn môi, lại lắc đầu: “Vậy mà đến tận lúc này, ta mới nhận ra.”

Trầm Ngọc hé môi dường như muốn nói gì đó, nhưng Lăng Yên bất giác đãbật cười, đem toàn bộ cảnh tượng nhuốm đầy máu tươi thu hết vào mắt,nói: “Tiểu Linh trước khi qua đời đã nói rằng tỷ ấy không thể yên lòng về Nhan Thư Minh, còn nói hắn nhất định sẽ đuổi theo tỷ ấy xuống tận cửu tuyền.”

“Nhưng sau đó Nhan Thư Minh lại sống rất tốt, còn bình thản đến mức cướimột nữ nhân khác về nhà. Đó là nguyện vọng của Thu Linh, ta biết chứ, nhưng ta vẫn cảm thấy tức giận thay tỷ ấy, rõ ràng hắn có thể sống tốt đến vậy thì làm gì còn tâm trí nào để nhớ thương người cũ?” Thanh âm của Lăng Yên mang hàm ý bất đắc dĩ, “không ngờ đã qua nhiều năm như vậy, rốt cục ngày này cũng đến.”



Cho đến khi sinh tử nhẫn tâm chia cắt hai người họ.

Đáng tiếc Nhan Thư Minh sẽ không biết, cho dù hắn đi theo xuống tận cửu tuyền cũng sẽ không gặp được Thu Linh.

Xưa kia Thu Linh đã phạm vào thiên điều, tự phế bỏ tu vi trở thành người phàm cũng vì đổi lấy một đời nên đôi giai ngẫu với người trong lòng. Đối với tỷ ấy, bất kể quá khứ hay tương lai đều chẳng là gì nữa, tỷ ấy chỉ có hiệnthực trước mắt thôi.

Để rồi sau đó bản thân lại chịu kết cục hồn phi phách tán.

Từ nay về sau, trên trời dưới đất, khắp Tam giới sẽ chẳng còn người tên Thu Linh này nữa. (Bạn Dương: huhu cảm động TT___TT)



giác được hơi ấm từ lòng bàn tay của người bên cạnh, lẩm bẩm nói: “Chúng ta để Nhan Thư Minh và Thu Linh...”

Lời của nàng còn chưa kịp dứt, lập tức bị Trầm Ngọc cắt ngang.

“A Tinh, nàng nhìn xem!”

Lăng Yên nhìn theo hướng tầm mắt của Trầm Ngọc, bắt gặp ngay phần mộ vốn dĩ trơ trọi ở bên kia, chẳng biết từ lúc nào đã nảy mầm một gốc cây con yếu ớt.

Cây con kia cao không quá nửa người, cành khô có vẻ gầy yếu như đang cố chống chọi dưới sương gió trong đêm, lá cây vươn mình đung đưa, đem toàn bộ lớp màu ảm đạm của ánh hoàng hôn trở nên sáng bừng sức sống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.