Lúc ấy, Âu Dương Thanh Phi và Vạn Mỹ Lệ đã rời khỏi Dược phẩm Hoa Liên, vẻ mặt u ám.
Đặc biệt là Âu Dương Thanh Phi, trong mắt cô ta chứa đầy nỗi oán hận không thể giải tỏa, lộ rõ sự độc ác và tàn nhẫn, cô ta chỉ hận không thể chém Lâm Thiệu Huy thành trăm ngàn mảnh.
Bỗng nhiên Âu Dương đứng lại, sau đó lạnh lùng nói:
“Chị Lệ, em không thể bỏ qua như vậy được!”
Âu Dương Thanh Phi đã từng phải chịu thiệt thòi lớn thế này bao giờ chưa?
Nhất định cô ta sẽ không để yên chuyện xảy ra ngày hôm nay!
Hả?
Vạn Mỹ Lệ quay đầu lại nhìn cô ta một cái, tức giận nói:
“Không cho qua thì có thể thế nào hả?”
“Đó là Trương Hà Quân, chúng ta chọc nổi sao?”
Nhưng Âu Dương Thanh Phi không bình tĩnh nổi nữa rồi, cô ta hừ lạnh một tiếng:
“Trương Hà Quân thì làm sao, với thân phận đó của anh ta mà dám làm khó dễ em một cách quang minh chính đại được sao? Em có mấy chục triệu fan hâm mộ, mỗi người nhổ một ngụm nước bọt cũng đủ dìm chết anh ta rồi!”
Nét mặt Vạn Mỹ Lệ thay đổi trong nháy mắt, ngạc nhiên nhìn Âu Dương Thanh Phi:
“Ý của em là…”
Âu Dương Thanh Phi cười một cách nham hiểm nói:
“Em định lợi dụng fan hâm mộ của mình, để bọn họ công khai phê phán Dược phẩm Hoa Liên, làm ầm chuyện này lên!”
“Phải lớn đến mức ngay cả Trương Hà Quân cũng không dám làm bừa mới thôi, không phải đây chính là cơ hội tốt để tăng độ nổi tiếng của em sao?”
Nghe vậy!
Vạn Mỹ Lệ dao động, nhưng bà ta vẫn lo lắng:
“Chuyện này… sẽ không gặp vấn đề gì chứ?”
“Có vấn đề gì được, mặc dù là em ra tay trước nhưng chỗ đó không có camera giám sát, sao biết được là ai làm?”
Âu Dương Thanh Phi nham hiểm nói:
“Đến lúc đó, em giả bộ đáng thương trước ống kính rồi rơi vài giọt nước mắt, chắc chắn mấy kẻ ngu trên mạng kia sẽ ra mặt giúp em.”
“Bọn họ dễ bị lừa như thế, nhất định sẽ mắc câu! Khi đó, trước ảnh hưởng của dư luận, cho dù Trương Hà Quân hận chúng ta thấu xương thì cũng không dám động tới chúng ta!”
Lòng dạ người phụ nữ này thật độc ác mà, xảo quyệt được như vậy cũng coi như cực kỳ hiếm gặp!
Ngay sau đó!
Vạn Mỹ Lệ nghe thấy cô ta nói thế thì vẻ mặt phấn khởi, hừ lạnh nói:
“Vậy thì cứ nghe theo em mà làm đi! Trương Hà Quân dám làm chúng ta mất thể diện trước bao nhiêu người như thế, tuyệt đối không thể bỏ qua chuyện này một cách dễ dàng!”
“Cứ làm theo như thế, Dược phẩm Hoa Liên của bọn họ ít nhất phải mất mấy trăm tỷ, đến lúc đó để em xem bọn họ còn dám khinh thường em như ngày hôm nay được nữa không!”
Hai người thống nhất với nhau, dự định ra tay với Dược phẩm Hoa Liên.
Vẫn chưa dừng lại ở đó!
Âu Dương Thanh Phi nhớ lại dáng vẻ đáng ghét của Lâm Thiệu Huy, ánh mắt oán độc nói:
“Còn cả tên quỷ nghèo đánh em nữa, cũng không thể bỏ qua cho anh ta được, lát nữa chị tìm mấy người tóm anh ta lại cho em!”
“Em muốn anh ta phải chết!”
...
Khoảng hai tiếng sau, một chiếc máy bay tư nhân đỗ ở sân đậu máy bay của Dược phẩm Hoa Liên, Phương Y Thần mặc bộ đồ thể thao với gương mặt trắng mịn bước xuống máy bay.
Trong nháy mắt!
Tất thảy nhân viên của Dược phẩm Hoa Liên đều trợn tròn mắt, nhìn Phương Y Thần với vẻ mặt không thể tin được.
“Đó là ca sĩ nổi tiếng hàng đầu Phương Y Thần sao? Trời ạ! Sao cô ấy lại đến tập đoàn chúng ta chứ?”
“Ôi mẹ ơi, cô ấy đẹp quá đi! Không trang điểm, mặc quần áo thể thao mà khí chất chấn động lòng người thế này, không hổ là người phụ nữ tuyến đầu trong làng giải trí!”
“Nhìn làn da của cô ấy kìa, chậc chậc, còn đẹp hơn làn da dùng mỹ phẩm dưỡng da của tôi, đây chính là vẻ đẹp trời sinh đó sao?”
Trong phút chốc, tất cả nhân viên đều như phát điên, chạy ầm ầm về phía Phương Y Thần, nhưng đều bị vệ sĩ của Phương Y Thần ngăn lại, không thể tới gần cô.
Phương Y Thần áy náy, cúi chào bọn họ, giọng nói trong trẻo cất tiếng:
“Cảm ơn sự quý mến của mọi người đối với tôi, nhưng mà bây giờ tôi đang có một chuyện rất quan trọng cần phải làm nên không thể ký tên cho mọi người được, đợi tôi xử lý xong chuyện của mình thì tôi sẽ tổ chức một buổi ký tên dành riêng cho tập đoàn mình, mọi người thấy như vậy được không?”
Ầm!
Trong giây phút đó, tất cả những người có mặt ở đó đều thấy hoa mắt váng đầu, sắp bị Phương Y Thần làm cho điên đảo cả rồi.
Đúng lúc đó!
Vì giải quyết phiền phức lớn lần này, Từ Hữu Dung đang mở cuộc họp với tất cả lãnh đạo có cương vị cao trong tập đoàn, nhưng bàn bạc suốt mấy tiếng đồng hồ rồi vẫn chưa tìm được cách nào hay.
Chính ngay lúc ấy!
Thư ký của Từ Hữu Dung vô cùng hoảng hốt chạy vào, thở hổn hà hổn hển nói:
“Quản lý, cô ấy, cô ấy đến rồi!”