Òa!
Nghe xong, Huyết Lang cảm thấy cả người hừng hực lên!
Thần tượng! Anh ta sắp được gặp thần tượng của mình rồi sao?
Thoắt cái đã hết một ngày.
Ngày hôm sau, ngay từ sáng sớm thành phố Nam Giang đã trở nên cực kỳ sôi động. Có rất nhiều người ùa ra đường, các cỗ xe sang cũng đổ hết về sân vận động của thành phố.
Cuộc chiến giữa các đại tông sư hôm nay sẽ được tổ chức ở sân vận động thành phố, không được chiếu trực tiếp mà chỉ có thể xem tại chỗ.
Chính vì điều này nên vé xem trực tiếp của cuộc chiến này trở nên cực kỳ khan hiếm, mặc dù ở thành phố Nam Giang, chỉ những gia tộc hàng đầu như tập đoàn Minh Long và các gia tộc hàng đầu mới có thể mua được vé vào xem trực tiếp. Nhưng mười hai thành phố xung quanh thành phố Nam Giang và các tài phiệt, lãnh đạo cấp cao của tỉnh Nam Lộc điều muốn đổ về đây để xem phong thái của đại tông sư.
Phải biết là tỉnh Nam Lộc có tổng cộng mười ba thành phố, mặc dù số lượng đại gia và các gia tộc có thế lực của mỗi thành phố không nhiều, nhưng số lượng người củ mười ba thành phố cộng lại thì không hề ít chút nào.
Dù bây giờ mới là sáng sớm, nhưng cửa vào sân vận động đã chật ních các thể loại xe sang.
Porsche!
Lamborghini!
Phantom!
Nơi này chẳng khác nào một buổi triển lãm xe siêu lớn, có rất nhiều loại biển số xe, có cái là của tỉnh Nam Lộc, có cái là của ngay thành phố Nam Giang, cũng có cái là của thành phố Hải Dương bên cạnh…
Chưa lúc nào mà thành phố Nam Giang lại hội tụ nhiều quý tộc, đại gia như thế này.
Két két!
Một chiếc BMW dừng lại trong bãi đỗ xe của sân vận động. Nếu như bình thường, BMW là một chiếc xe không tệ chút nào trong một bãi đỗ xe rồi.
Nhưng bây giờ thì nhìn nó lại cực kỳ lạc quẻ ở chỗ này.
Cha con Bạch Chí Phàm và ông cụ nhà họ Bạch từ từ xuống xe. Sau khi thấy những chiếc xe sang trọng xung quanh, cả ba người nhà họ Bạch đều cảm thấy ngại ngùng đến mức đỏ bừng mặt.
“Ông nội! Chiếc xe này nhà mình, thật sự hơi… mất mặt đấy!” Bạch Chí Phàm xấu hổ nói với ông cụ nhà họ Bạch.
Nghe cháu trai nói vậy, khuôn mặt già nua của ông cụ cũng hơi đỏ lên:
“Đợi một chút đi! Chúng ta làm thân với đại tông sư họ Lâm rồi tiêu diệt tập đoàn Tập đoàn Bạch Lạc, sau đó đối sang chiếc xe sang trọng hơn.
Ông cụ đã nói vậy rồi thì cha con Bạch Chí Phàm cũng chỉ biết gật đầu. Hôm nay họ đến đây, trừ việc để cho ông cụ xem cuộc chiến ra, còn là để làm quen với đại tông sư họ Lâm.
Dù sao thì cái danh đại tông sư cũng rất có trọng lượng.
Một câu nói của người ta có thể quyết định được sự sống còn của cả một tập đoàn. Mà đại tông sư họ Lâm kia là người của thành phố Nam Giang, tất nhiên cũng trở thành đối tượng mà nhà họ Bạch muốn nịnh bợ.
“Ông nội, ông nhìn đi, kia là Từ Minh Long, Bloody Rosie và Trương Quốc Hào!”
“Hở? Anh Thanh, anh Tề của thành phố Hải Dương cũng đến!”
“Đằng kia còn có nhà họ Điền của Thành phố Nam Giang!”
"..."
Cha con Bạch Long Hải lộ rõ vẻ thán phục.
Những người đến xem cuộc chiến này, ai ai cũng là nhân vật hàng đầu của các thành phố, bình thường họ chỉ có thể thấy những người này qua màn hình TV, vậy mà bây giờ tất cả đều tề tựu ở đây, cảnh này thật sự rất hoành tráng.
Mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đây.
“Két két!”
“Két két!”
Lại có một hàng xe Phantom nữa dừng lại ở bãi đỗ xe.
Sau đó có một người đàn ông dẫn theo bảy người vệ sĩ mặc vest đen, đeo găng tay trắng xuống xe, nhanh chóng xếp ra thành hàng.
Khi cửa của hai chiếc xe Rolls-Royce được mở ra, hai ông lão lần lượt bước xuống xe.
Thấy hai người này thì người nhà họ Bạch và cả mấy ông trùm như Từ Minh Long cũng đều giật mình. Vì hai người này chính là đại tông sư Lãnh Ngạo Thiên và đại tông sư Hạ Lan Sơn.