Tíc tắc!
Tíc tắc!
Thời gian từ từ trôi đi!
Ngay lúc này, chiếc đồng hồ trong hội trường như chi phối những cảm xúc khác nhau của mọi người.
Bọn họ đang chờ đợi, chờ hai đại tông sư đến, đợi để xem kết cục thê thảm của Lâm Thiệu Huy.
Két két!
Ngay lúc này ngoài cửa truyền tới tiếng phanh xe ô tô.
Ngay sau đó, mọi người nghe thấy tiếng tiếp khách bên ngoài vang vọng vào.
“Chủ tịch tập đoàn Minh Long - Từ Minh Long, và tất cả ban giám đốc của Minh Long, đến!”
“Câu lạc bộ Bảo Thịnh, Bloody Rosie, và các thành viên trong câu lạc bộ, đến!”
“Tập đoàn Phí Thị ở Vân Hải - Ông Thanh, và các Lãnh đạo cấp cao, đến!
“...”
Ồn ào...
Nghe thấy những cái tên này, không khí ban nãy còn trầm mặc bây giờ lại ồn ào trở lại.
Ông lớn!
Tất cả mọi người nghe thấy rõ, mỗi một cái tên là các nhân vật đứng đầu thành phố Nam Giang, hải vân thị và một số thành thị xung quanh.
Vẫn chưa hết, sau khi bọn Cao Thánh Viễn nghe thấy những cái tên này, sắc mặt của bọn Lãnh Bất Phàm, Bạch Chí Phàm ai nấy cũng trầm xuống.
Hả?
Có một chút dự cảm chẳng lành hiện lên trong lòng bọn Cao Thánh Viễn, Cao Trí Long và nhóm các nhà cung ứng.
Chẳng lẽ những ông lớn này có quan hệ gì đấy với Bạch Lạc sao?
Sắc mặt mọi người có chút mơ hồ không rõ.
Mà dưới cái nhìn chăm chú của bọn họ, chỉ thấy nhóm những nhân vật đứng đầu thành phố này đi đến.
Lộp cộp!
Đúng là đám Từ Minh Long, Bloody Rosie, ông Thanh.
Nhất là, sau khi bọn họ bước vào, không thèm nhìn ai lấy một cái, cứ thế đi thẳng tới chỗ Lâm Thiệu Huy.
Mãi đến khi tới trước mặt Lâm Thiệu Huy rồi, tất cả mới đồng loạt, cung kính như một:
“Từ Minh Long kính chào ngài Lâm! Chúc mừng Bạch Lạc khai trương phát đạt!”
“Bloody Rosie kính chào ngài Lâm! Chúc mừng Bạch Lạc khai trương phát đạt!”
“...”
Từng câu từng câu vang lên, đám ông lớn khom lưng cung cúc kính nể.
Cảnh này rơi vào mắt mọi người lập tức khiến nhóm Lãnh đạo cấp cao của Bạch Lạc không ngừng sửng sốt!
Ngược lại, Cao Thánh Viễn, Cao Trí Long và nhóm những nhà cung cấp hoảng sợ cực độ.
“Đây... đây là chuyện gì vậy?”
Nhóm người bọn họ hai mặt nhìn nhau.
Bọn họ biết bọn Từ Minh Long đứng dưới trướng tập đoàn Bảo Thịnh, đồng nghĩa với việc bọn họ đứng dưới trướng Lãnh Bất Phàm.
Mà bây giờ, sao bọn họ lại phải khom lưng trước Lâm Thiệu Huy, thậm chí còn đến chúc mừng?
Điều này....
Dự cảm xấu tràn ngập trong lòng đám Cao Thánh Viễn.
Đúng lúc này, tất cả mọi người nghe thấy Lãnh Bất Phàm tức giận hét lớn.
“Từ Minh Long! Bloody Rosie! Các ông thật to gan!”
“Mọi người có biết tên khốn này sắp tèo rồi không, ông nội của tôi sắp đến rồi, các ông thế mà lại khom lưng trước một người chết, còn chúc mừng anh ta! Chẳng lẽ không muốn sống yên trong tập đoàn Bảo Thịnh nữa sao?”
Trong giọng của Lãnh Bất Phàm tràn ngập sự uy hiếp.
Nhưng khiến người khác kinh ngạc đó là đám Từ Minh Long và Bloody Rosie mắt điếc tai ngơ với lời của Lãnh Bất Phàm.
Nhất là Bloody Rosie.
Cô quay đầu nhìn Lãnh Bất Phàm, cứ như nhìn một thằng đần
“Cậu Lãnh Bất Phàm, đừng quên trước đây tôi đã từng nói gì với cậu! Trong vòng ba ngày từ lúc cậu bị phế, nếu không đi xin lỗi ngài Lâm Thiệu Huy thì cậu sẽ phải tự gánh lấy hậu quả!”
Cái gì!
Thấy Bloody Rosie nói thẳng với Lãnh Bất Phàm như vậy, bọn Cao Thánh Viễn là đám xung quanh bắt đầu bất an hơn.
Nhưng Lãnh Bất Phàm còn cười lạnh:
“Hứ! Bloody Rosie, cô đừng hòng uy hiếp tôi! Tôi nói cho mấy người biết, cô và Từ Minh Long bị lừa cả rồi!”