Còn có mấy người ở đó tuôn ra tin tức rằng thần y Trương Thiên Nhất đối với Lâm Thiệu Huy rất kính trọng và quý mến.
Cậu chủ Bạch Trần trong vòng nửa canh giờ, đối với Lâm Thiệu Huy khiếp sợ như quỷ.
Ào!
Tin tức này được đưa ra.
Cái tên Lâm Thiệu Huy đã làm chấn động toàn bộ thành phố Nam Giang, vầng hào quang bí ẩn trên người anh khiến mọi người lần lượt đưa ra suy đoán.
Có người suy đoán anh có quan hệ mật thiết với bốn người đại tông sư nên lần này mời bọn họ ra tay giúp đỡ.
Người ta cũng suy đoán rằng Lâm Thiệu Huy là đệ tử của bốn người đại tông sư, bằng chứng là giá trị sức mạnh của Lâm Thiệu Huy cũng vô cùng mạnh mẽ.
Không ai biết chuyện gì đã xảy ra nhưng mà tên của Lâm Thiệu Huy giống như một ngôi sao chổi sáng chói bay lên cao ở thành phố Nam Giang, thu hút sự chú ý của mọi người.
Tuy nhiên, người dân thành phố Nam Giang không hề hay biết, vào trưa ngày hôm sau cậu chủ Bạch Trần đã rời khỏi nhà họ Bạch dưới sự hộ tống của Bạch Tư Yên, Bạch Tố Y, bác hai và những người khác, anh ta đã an toàn trở về thành phố Nam Lộc!
Ở vùng ngoại ô phía nam của thành phố Nam Lộc, có một tòa nhà rất lớn.
Đây là chính là biệt phủ của một trong bốn ông lớn có quyền thế lánh đời.
Kể từ khi bước vào cửa thì Bạch Trần không nói gì.
Trước những lời tố cáo, mắng mỏ, tức giận của gia đình, anh ta im lặng đến cùng cực.
Đặc biệt, chỉ nói có một câu: “Tôi muốn gặp bà chủ!”
Bà chủ!
Chủ nhân của nhà họ Bạch, Chưởng Đồng Niên.
Trong lúc bình thường, đừng nói là con cháu đích tôn Bạch Trần, coi như là người thân cận nhất cũng khó thấy được bà ta.
Chỉ là hôm nay, sau khi nghe tin tổ ba bị quét sạch, Bạch Trần sắp thành công thì lại bất ngờ thất bại, xấu hổ quay về.
Bà chủ của nhà họ Bạch vậy mà đã triệu tập Bạch Trần, trong một phòng khách sạch sẽ ở sân sau.
Bạch Trần quỳ trên sàn phòng khách, phủ phục trên mặt đất, giống như một đứa trẻ đã làm sai chuyện, đến bây giờ thân thể vẫn không ngừng run rẩy.
Cộc cộc cộc!
Một tiếng bước chân nhẹ bước ra từ một căn phòng khác truyền đến nhưng bước ra là một người phụ nữ xinh đẹp và quyến rũ khoảng bốn mươi tuổi.
Bà ta là Trịnh Đồng Niên, là bà chủ của nhà họ Bạch ở Nam Lộc.
Một người phụ nữ tài giỏi!
Theo tin đồn, khi bà ta mới gia nhập nhà họ Bạch, nhà họ Bạch ở Nam Lộc đã bắt đầu xuống dốc, thậm chí còn bị các nhà họ Diệp, Hoàng Phủ và Tư Mã bỏ xa ở phía sau, thậm chí sắp bị loại khỏi bốn ông chủ lớn quyền thế lánh đời.
Sau khi Trịnh Đồng Niên lên nắm quyền, bà ta đã một tay thành lập Thiên Sứ Áo Trắng, củng cố nền tảng của nhà họ Bạch.
Sau đó, trong kinh doanh dứt khoát tiến hành cải cách toàn diện, tạo ra một vương quốc kinh doanh thuộc về nhà họ Bạch.
Có vũ lực và tài lực chống đỡ thì địa vị của tập đoàn Bạch Kỳ cũng ngày càng phát đạt, thậm chí có thời điểm còn có tư cách tranh ngôi vị đệ nhất trong bốn ông chủ lớn lánh đời.
Chỉ là trong những năm gần đây, bởi vì sức khỏe của Trịnh Đồng Niên không được tốt, điều này đã khiến sự phát triển của tập đoàn Bạch Kỳ bị đình trệ một lần nữa.
Nhưng lần này, Trịnh Đồng Niên vốn nghĩ rằng chỉ cần thôn tính tập đoàn Bạch Lạc thì có thể tiêm thuốc trợ tim vào nhà họ Bạch một lần nữa và hồi sinh nhà họ Bạch.
Tuy nhiên, bà ta cũng không thể ngờ rằng mình trộm gà không được mà còn mất nắm gạo!
“Khụ khụ khụ…” Vừa mới ngồi xuống, bà chủ Trịnh Đồng Niên lại lên cơn ho dữ dội.
Khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ của bà ta lộ ra một vết ửng hồng bệnh hoạn, đôi mắt phượng của bà ta không khỏi liếc Bạch Trần đang quỳ rạp trên mặt đất rồi lạnh lùng nói: “Bạch Trần, cậu có biết tội của mình chưa?”