Mà giờ đây, khi anh uống một hơi cạn sạch một chai sinh mệnh chi thủy một lần nữa, anh dường như đã trở lại những năm tháng máu lửa ấy.
Nhiệt huyết và hắc ám.
"Không phải cô muốn biết Bạch sắc hỏa diễm sao?"
Lâm Thiệu Huy quay đầu lại cười với người đẹp áo đỏ, lúc này lại cầm chiếc lắc lên, nụ cười rạng rỡ:
"Bây giờ tôi có thể dạy cho cô.”
Nói xong, anh đặt một chai rượu trước mặt, rồi vừa lẩm bẩm vừa rót vào bình lắc:
"Chivas 13 năm, 20ml! Napoleon XO 30ml. Đá viên..."
Tên và tỷ lệ của từng loại đồ uống được nói ra từ miệng Lâm Thiệu Huy và truyền vào trong tai người đẹp áo đỏ.
Thân thể người đẹp áo đỏ đều khẽ run lên.
Không thể không nói!
Cho dù vừa rồi Lâm Thiệu Huy một hơi uống cạn sạch một chai sinh mệnh chi thủy hay sự bây giờ anh nhẹ nhàng pha chế ly cocktail kia.
Thì nó đều giống như một con dao khắc, đâm thẳng vào trái tim của người đẹp áo đỏ, khiến cho trong lòng cô bị rung động không thể giải thích được.
Cô chưa bao giờ thấy một người đàn ông nào có thể đạt được sự chuyển đổi tự nhiên của sự kiêu hãnh và dịu dàng như thế này.
Anh đã uống loại rượu mạnh nhất, niềm đam mê của anh là không thể ngăn cản.
Anh pha chế rượu cocktail, như là đang điều phối nhân sinh, phối hợp tình yêu tinh tế, nhẹ nhàng, tỉ mỉ như vậy.
Hai thái độ hoàn toàn khác nhau này khiến tâm hồn thiếu nữ của người phụ nữ áo đỏ khẽ run lên.
Bùm.
Cho đến khi người đẹp áo đỏ vẫn còn ở trong hoảng hốt.
Lâm Thiệu Huy đã đặt cái lắc ở trước mặt cô.
"Được rồi.Cô nếm thử đi! "
Hả?
Nghe nói như thế, người đẹp áo đỏ không khỏi sửng sốt khi nhìn vào bình lắc cocktail.
Cô chỉ nhìn thấy Lâm Thiệu Huy đang pha chế rượu, nhưng cô không thấy anh có bất kỳ động tác lắc bình để trộn rượu.
Chẳng lẽ chỉ như vậy đã điều chế xong?
Điều này làm sao có thể xảy ra?
Vẻ mặt người đẹp áo đỏ dò hỏi, nhưng cô vẫn cầm bình lắc lên, sau đó rót ra một ly.
Ngay lập tức!
Cảnh tượng xuất hiện khiến cho người đẹp áo đỏ và mọi người xung quanh sửng sốt.
Chỉ thấy rượu đổ ra đặc quánh như mật ong.
Mà điều này không chỉ có mỗi như vậy.
Trong độ sền sệt đó, nó có màu đỏ như máu, dường như có một ngọn lửa đỏ rực đang cháy bên trong.
Khi rượu cạn đến một nửa.
Đột nhiên, chảy ra không phải là màu đỏ nữa.
Đó là một ngọn lửa nhỏ màu trắng.
Ngọn lửa này hoàn toàn không nóng mà rót vào trong ly rượu lại khiến cho nhiệt độ nóng của ly rượu đột nhiên bị đóng băng.
Mà ngọn lửa màu trắng kia lại toát lên hơi thở của băng giá đến tận xương tủy.
"Vừa lạnh vừa nóng. Hình như....”
Đôi đồng tử của người phụ nữ áo đỏ chợt co rút, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một tia cuồng hỉ và rung động.
Giống.
Chỉ là màu đỏ sền sệt và màu trắng nhẹ nhàng này, đã giống với Bạch Sắc Hỏa Diễm trong trí nhớ của cô đến bảy tám phần.
Khi người đẹp áo đỏ cầm ly rượu lên, cô lập tức có thể cảm nhận ngay được phần trên và phần dưới của ly rượu giống như hai phương trời băng và lửa vậy.
Bên trên lạnh như băng, như tưởng niệm!
Bên dưới cực nóng, như tình yêu.
"Cái này có thật không?"
Người phụ nữ áo đỏ hoảng hốt một lúc, cô cầm trong tay ly bạch sắc hỏa diễm này, lại có cảm giác như trở lại cách đây ba năm về trước, làm cho sắc mặt cô nhìn vô cùng phức tạp.
Đặc biệt.
khi cô đặt đồ uống lên môi, nhẹ nhàng nếm thử.
Bùm.
Cơ thể mềm mại của người đẹp áo đỏ run lên, đôi mắt đẹp của cô lập tức tròn xoe.
Hương vị giống nhau.
Cô phát hiện vị giác của mình, chính là mọi tế bào trên lưỡi dường như đang cổ vũ.
Mùi vị bên trong quen thuộc lập tức tràn ngập toàn cơ thể cô.