Thiên Vân Nhận nghe lời của Cẩm Nhuệ, liên tục điều động cận vệ hoàng gia bảo vệ cho hoàng đế. Thế nhưng sau một đêm suy đi nghĩ lại, hắn gác lại toàn bộ công chuyện, tự mình canh giữ ở tẩm cung của phụ hoàng.
Có lẽ đây chính là một trong những hành động sáng suốt nhất của Thiên Vân Nhận, nhờ đó mà hắn đã thành công bảo vệ mạng sống của cha mình trước Alan vốn định nhân cơ hội trảm thảo trừ căn buộc phải buông tha.
Thế nhưng nghĩ lại, khoảnh khắc đó cũng là lúc mà Thiên Vân Nhận hối hận nhất đời mình, khi chỉ một phút rời mắt khỏi bóng dáng ấy, liền…
“Ngài Alan, đây chính là bản đồ của hoàng cung Thiên quốc mà ngài muốn. Khu vực này chính là nơi hiện tại chúng ta đang ở, còn đây là nơi mà Huyết thê cùng đồng bọn đang tạm trú.” Res sau vài ngày ẩn nấp cuối cùng cũng tìm ra được thứ mà mình muốn, trình diện ngay với Alan.
“Chúng ta có thể giả vờ tạo động tĩnh ở đây, sau đó…”
“Ừm, không tồi.”
“Dạo này Lệ Hàn thường xuyên ra ngoài vậy sao?” Mẫu Đơn ngồi uống trà khẽ chọc chọc Hy Tử Kỳ ngồi bên cạnh hỏi.
Hy Tử Kỳ lắc đầu. Mấy hôm nay con ác ma kia thường trở nên cáu gắt vô cớ, thậm chí còn đập phá đồ đạc lung tung, y như bị tẩu hỏa nhập ma. Mặc nỗi thực lực của nó là mạnh nhất trong đám người, Mẫu Đơn lại không muốn phí thời gian với mấy chuyện cỏn con, mặc kệ nó làm càn, miễn sao không căn người hại người là được.
“Hy Tử Kỳ điện hạ, thái tử muốn gặp riêng ngài ở ngự hoa viên.” Lúc này, một cung nữ nhẹ nhàng gõ gõ cửa phòng nói vọng vào.
“Gặp riêng ta sao?” Hy Tử Kỳ nhíu mày, không hiểu sao trong lòng có chút ngờ vực lóe lên. Thế nhưng ngay lập tức cái đầu óc đơn gian của hắn liền vứt chuyện này qua một bên, còn có nơi nào an toàn hơn trong hoàng cung của một quốc gia chứ…
Hắn ngu ngốc tới nỗi nghi thần nghi quỷ rồi, a men…
===
Chương 3/7 =3=
Các babe còn ai đang thức giơ tay comment like 1 cái nào =3=