“Em nói xem, tôi nên trừng phạt em như thế nào!?” Redick cười cười, bàn tay nắm lấy cằm của Mia, lực đạo không thể khống chế được khiến cho nàng hơi đau đớn nhíu mi.
Mia nắm lấy tay của Redick lên rỉ: “Em đau… ngài thả tay ra…”
Redick bấy giờ mới giật mình nhận ra bản thân đã không thể khống chế được tâm tình, phiền muộn thả tay ra, ôm nâng lấy Mia ngồi lên đùi, tựa cằm lên vai của cô mà lẩm bẩm: “
Em có tin là tôi sẽ liều cái mạng này với em không…”
Nàng mím mím môi, nắm tay nhỏ bé vỗ vỗ lên đầu của Redick, xoa xoa mái tóc xù mềm mại của hắn. “Ta tự biết ở nơi an toàn mà, doanh trại sẽ bảo vệ y sư thật tốt. Không phải hôm nay ta đã cứu được rất nhiều người sao?”
Mia mỉm cười, hai tay xoa xoa vào nhau: “Hơn nữa, lỡ như ngài bị thương mà ta không thể nhanh chóng tới cứu viện, chẳng phải là sẽ thật không may sao? Có ta ở đây, ta sẽ không để ngài bị thương đâu!”
Redick lại muốn nổi giận, nhưng là nhìn vào đôi mắt trong suốt màu vàng nhạt kia của Mia, cơn giận lại tất cả đều biến thành bất đắc dĩ. Hắn tung hoành ngang dọc cũng mấy chục năm rồi, cuối cùng lại thua trắng toàn bộ thẻ đánh bạc lên cô bé này.
Cong muốn nói thêm điều gì, thế nhưng Mia vừa mở miệng, đầu lưỡi đã bị người giữ lại, nụ hôn mãnh liệt tới nỗi khiến cho cô hoa mắt chóng mặt, theo bản năng ôm lấy cổ của Redick thật chặt, cơ thể run run lại mềm nhũn mặc người hái lượm.
“Ta…” Redick động động cổ họng, bên trong khô nóng khó nhịn, thế nhưng hắn lại càng quan tâm hơn cô bé dưới thân.
Mia chớp đôi mắt ướt nhẹp nhìn hắn, cô biết vì sao Redick dừng lại, nam nhân này rất truyền thống, đều muốn sắp xếp hôn lễ đêm động phòng mới chạm vào cô. Thế nhưng những thứ như là đêm đầu tiên gì đó mới càng khiến cho Mia thêm đau đớn.
“Tại sao ngài lại dừng lại? Là em không đủ tốt sao?” Mia nhìn thẳng vào mắt Redick, thế nhưng hai hàng lệ trong suốt lại chảy xuống gò má: “Hay là… ngài chê em bẩn?”
Redick chấn động tới sững người. Hắn không ngờ được nàng lại vì vậy mà cảm thấy bị tổn thương. Làm một nam nhân thời điểm này thì còn đo dự gì nữa, do dự sẽ chỉ khiến cho Mia thêm tổn thương mà thôi. Redick cúi xuống ôm lấy Mia, nhẹ bước đi tới giường lớn. Hắn hôn lên trán của nàng, kiên quyết nói: “Em là đẹp nhất, tin tưởng giao cho ta!”