- Đi thôi.
Hữu Hùng Đạo Tổ nhìn Kỷ Ninh, trong đôi mắt có vẻ chờ mong.
Kỷ Ninh cung kính hành lễ, lập tức thối lui ra bên ngoài.
. . .
Ở trong tòa thành kia có khoảng chừng mười vạn Thiên Tiên, ngàn vạn Tán Tiên! Kỷ Ninh đem những tiên nhân này đưa đến bên trong Trích Tinh Đại thế giới của mình, lại sắp xếp qua một phen. Hơn nữa lại còn đem pháp môn trụ cột của La Hầu đại trận truyền xuống dưới, đoán chừng đám người Thiên Tiên Tán Tiên này chỉ cần thời gian nửa năm là có thể học được. Đã có thể bày trận được rồi.
Kiếm Tiên Giới, Ngũ Bảo Sơn.
Năm ngọn núi nguy nga đâm vào trong mây mù, Kỷ Ninh đang ở trên ngọn núi thứ ba trong mây mù nhìn đệ tam thiên của Ngũ Bảo Kiếm Thuật. Năm mươi mốt năm tu luyện đã khiến cho Kiếm Lực của Kỷ Ninh sớm đạt đến tầng thứ ba, phần thứ hai của Ngũ Bảo Kiếm Thuật cũng đã sớm hoàn toàn học xong.
Lần này đi gặp Hữu Hùng Đạo Tổ khiến cho Kỷ Ninh có áp lực nặng trịch.
- Trận quyết chiến cuối cùng kia, bên chúng ta chỉ có thể thắng, không thể thua. Nếu như thua, trận doanh Nữ Oa bị diệt, Nhân tộc ta cũng sẽ bị diệt.
Kỷ Ninh cũng không dám nghĩ đến kết quả khi thua trận. Hắn không nghĩ nhiều mà tiếp tục cẩn thận quan sát đệ tam thiên của Ngũ Bảo Kiếm Thuật.
Ngũ Bảo Kiếm Thuật, vô cùng huyền diệu.
Đệ tam thiên. . .
Càng làm cho Kỷ Ninh sợ hãi thán phục, thậm chí còn không tự chủ được đem một ít tinh hoa bên trong đệ tam thiên Ngũ Bảo Kiếm Thuật dung nhập vào trong Minh Nguyệt kiếm thuật.
******
Hắc Ám thế giới rộng lớn.
Ở trên vương tọa vạn trượng, tay trái của Thần Vương nhẹ nhàng nắm lấy thành, thanh âm đương đương liên tục vang vọng ở trong Hắc Ám thế giới.
- Không nghĩ tới Kỷ Ninh này lại có thể làm được chuyện như vậy. Dâng ra pháp môn của Hỗn Độn dị tộc, Phục Hy thị còn chuyên môn sáng chế cho hắn một trận pháp, còn cho hắn suất lĩnh mười vạn Thiên Tiên, ngàn vạn Tán Tiên.
Thần Vương trầm ngâm.
- Rốt cuộc là pháp môn gì mà trận pháp Phục Hy thị sáng chế là cái gì chứ?
Tuy rằng tình báo lợi hại. Thế nhưng hắn căn bản không chiếm được tin tức kỹ càng về những pháp môn này. Ngay cả trận pháp mà Phục Hy sáng chế ra , bọn hắn cũng không tra ra được.
- Dường như Kỷ Ninh cũng đã sáng chế ra kiếm pháp a.
- Đúng rồi. . . Đánh giá của Ám Quang Kiếm Tổ có chút bất phàm, tầng thứ ba Kiếm Lực? Kỷ Ninh này luận bàn với một đám tiểu gia hỏa, không ngờ cũng có thể đạt tới tầng thứ ba Kiếm Lực, thật sự là. . .
Thần Vương lắc đầu, bản thân hắn đối với Kiếm Đạo cũng không có nghiên cứu nhiều lắm. Ám Quang Kiếm Tổ lại là một vị tồn tại cực kỳ đáng sợ trong trận doanh Vô Gian Môn. Ban đầu ở trong Vô Gian Hỗn độn thế giới, Ám Quang Kiếm Tổ là người có Kiếm Đạo mạnh nhất a.
Bất quá là sau khi Vô Gian Hỗn độn thế giới và Bàn Cổ Hỗn Độn Thế Giới tan vỡ, Tam giới sinh ra.
Ám Quang Kiếm Tổ so với Phù Cư Đạo Tổ vẫn còn chênh lệch một ít!
- Tâm Lực của Kỷ Ninh này rất lợi hại. Không ngờ Kiếm Lực cũng lợi hại như vậy. Bất quá mới đạt tới tầng thứ ba, cũng không coi là cái gì cả.
Thần Vương lắc đầu, nói:
- Không có một chút uy hiếp gì.
Thần Vương cũng không suy nghĩ tới chuyện của Kỷ Ninh nữa, mà là phân tâm đi xử lý chuyện khác.
Hắn cần phải chịu trách nhiệm với toàn bộ Vô Gian Môn, mà Kỷ Ninh quả thực chỉ là một tiểu nhân vật mà thôi.
. . .
Tấm bia đá, Thế giới lao ngục.
Trong Thế giới lao ngục có hai bản tôn phân thân, một cỗ đang đối phó với Chân Thần, cỗ phân thân còn lại thì đang đối phó với nữ tử Chân Tiên kia.
- Ồ?
Kỷ Ninh đang phân tâm tìm hiểu kiếm thuật đột nhiên mở mắt ra, quan sát xuống phía dưới.
Các loại pháp bảo như cái bình ngọc, hồ lô, vòng tay đang lơ lửng trên không trung đang không ngừng phóng thích ra Thủy Hỏa cuồng phong, tập kích nữ tử Chân Tiên ở phía dưới. Giờ phút này pháp bảo mà đối phương đang ẩn thân rung động lắc lư, chống cự đang yếu bớt đi.
- Năm mươi sáu năm, rốt cục nàng cũng gánh không được nữa rồi.
Trong lòng Kỷ Ninh có chút chờ mong, có lẽ nữ tử Chân Tiên này có thể có trợ giúp rất lớn đối với hắn, có lẽ là pháp môn hoặc là bảo vật gì đó.
Tâm ý của Kỷ Ninh khẽ động.
Sưu Sưu.
Lập tức tất cả Thủy Hỏa cuồng phong đều bay trở về bên trong các loại pháp bảo như bình ngọc, hồ lô. Tất cả đều khôi phục lại bình tĩnh, Kỷ Ninh cũng không muốn thiêu đốt đối phương trở thành tro bụi a.
- Thần phục a.
Kỷ Ninh nhìn nàng Chân Tiên kia rồi nói.
Nữ tử Chân Tiên này cũng thu pháp bảo, nàng dùng ánh mắt lạnh như băng liếc nhìn Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh cảm giác được sự kiên quyết của đối phương, hắn không khỏi thở dài nói:
- Cần gì phải làm như vậy chứ? Bản thân ngươi đã bị giam giữ ở nơi này trong năm tháng dài dằng dặc, thần phục với ta thì có là gì chứ? Ta chỉ cần một ít bảo vật, cùng với một ít pháp môn đạt được từ trong trí nhớ của ngươi mà thôi. Đối với thực lực của bản thân ngươi cũng không có ảnh hưởng một chút nào. Đợi đến tương lai, ngươi sẽ còn có cơ hội đi ra bên ngoài a.
- Đừng có nằm mơ.
Nữ tử Chân Tiên này dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn Kỷ Ninh:
- Bò sát nhỏ yếu như ngươi đừng mơ khiến cho Thủy Cận ta thần phục.
- Cận Hoàng?
Kỷ Ninh khẽ giật mình.
Kỷ Ninh đã từng sưu hồn qua trí nhớ của Đông Quần Chân Tiên, đối với một ít Chân Thần Chân Tiên danh khí lớn ở trong Cửu Phương hỗn độn quốc hắn cũng biết. Bởi vì đối phương gầy tới mức da bọc xương. Tăng thêm khí tức linh hồn của đối phương Kỷ Ninh cũng không phân biệt ra được. Cho nên tới lúc đối phương báo tên ra thì Kỷ Ninh mới biết được thân phận của đối phương. Đây là một Chân Tiên bá đạo mười phần, thực lực so với Đông Quần Chân Tiên còn mạnh hơn nữa, được xưng là Cận Hoàng.
- Cận Hoàng. . .
Trong mắt nữ tử Chân Tiên hiện lên vẻ hồi ức, nói:
- Đã là quá khứ rồi, cũng đã qua, Cửu Phương hỗn độn quốc bị diệt, tất cả đã xong rồi.
- Muốn làm cho Thủy Cận ta thần phục? Thần phục kẻ yếu như ngươi, ha ha ha. . . Ha ha ha. . .
Nữ tử Chân Tiên này cười ha hả, tiếng cười thậm chí còn có chút thê lương.
Sưu Sưu.
Nữ tử Chân Tiên này bỗng nhiên tiêu tán, hồn phi phách tán.
Chỉ còn lại tiếng cười thê lương quanh quẩn ở trong thiên địa.
Kỷ Ninh thấy thế khẽ thở dài, hắn biết rõ đối phương là Cận Hoàng. Cho nên Kỷ Ninh cũng hiểu rõ đối phương sẽ không có khả năng thần phục mình. Kỳ thật người có thể thành Chân Tiên đệ nhất đẳng, người nào mà không có ngạo khí mười phần cơ chứ?