Mãng Hoang Kỷ

Chương 1104: Chương 1104: Một đám Thiên Thần Thiên Tiên. (1)




Bản thân cũng đã bị giam giữ mấy Hỗn Độn kỷ nguyên, bị tra tấn tính tình, cho nên mới có thể thần phục a. Thế nhưng vẫn sẽ có một ít người cho dù cận kề cái chết cũng không muốn thần phục!

Dù vậy, Kỷ Ninh cũng sẽ không do dự.

Hắn cần từ bên trong Thế giới lao ngục lấy được đủ lực lượng, hắn muốn sống sót ở trong hạo kiếp. Hắn phải cứu thê tử mình về, cũng muốn để cho nữ nhi Minh Nguyệt của mình có thể vui sướng, vui vẻ sống sót. Cũng muốn để cho đám người sư phụ có thể bình yên sống sót qua hạo kiếp.

Cho nên, những Hỗn Độn dị tộc này, Kỷ Ninh cho bọn hắn một con đường sống, đó là thần phục. Nếu không hắn sẽ phải động thủ, làm cho tất cả đám người này tử vong!

Sau khi vị nữ tử Chân Tiên được xưng là Cận Hoàng này chết, Kỷ Ninh cũng đã dò xét vật còn sót lại của nàng một phen. Tuy rằng nói thu hoạch khá lớn, thế nhưng cũng không có vật mà Kỷ Ninh đang rất cần, hoặc là pháp môn quan trọng, hoặc là Hỗn Độn kỳ vật gì đó. Hiển nhiên trước khi bị giam giữ, chỉ sợ một ít bảo vật ở trên người nàng đã bị đổi thành một lượng lớn Linh Đan Tiên Đan rồi. Bởi vì một khi bị giam giữ ở trong Thế giới lao ngục, linh đan và tiên đan là thứ hữu dụng nhất a.

- Tuy rằng ta đồng thời sử dụng sáu kiện bảo vật, phóng thích Thủy Hỏa cuồng phong. Thế nhưng uy lực hay vẫn là xa không bằng Bát Hỏa Càn Khôn Giới.

Kỷ Ninh lắc đầu, nói:

- Hai đại phân thân, một phân thân khác đi đối phó với Chân Thần Chân Tiên. Phân thân này của ta vẫn nên đối phó với Thiên Thần Thiên Tiên a. Tuy rằng bảo vật của Thiên Thần Thiên Tiên sẽ kém hơn nhiều, khả năng có được pháp môn lợi hại cũng cực thấp. Chỉ là dù sao ta cũng có thể trong thời gian ngắn giết chết Thiên Thần Thiên Tiên, hoặc là khiến cho đối phương thần phục. Hơn nữa cũng có thể mượn cơ hội để tôi luyện Minh Nguyệt kiếm thuật của ta.

Ngũ Bảo Kiếm Thuật đệ tam thiên, Kỷ Ninh đã tìm hiểu được chín thành, phía sau lại càng cố sức. Cho nên hắn vẫn phải dựa vào lần lượt thực chiến, như vậy mới có thể thể ngộ được Ngũ Bảo Kiếm Thuật tốt hơn.

Hơn nữa Minh Nguyệt kiếm thuật mà hắn sáng chế ra, lúc trước hắn đã dùng việc tỷ thí với một ít Tu Tiên giả yếu đuối để sáng chế ra a.

Phải chém giết cùng với đối thủ ngang hàng với mình, thậm chí còn phải chém giết sinh tử thì mới có thể hoàn thiện được kiếm thuật tốt hơn.

Hiển nhiên, ở nơi khác rất khó tìm được một lượng lớn đối thủ thực lực tương đương với mình, lại có thể chém giết với mình. Thế nhưng ở trong Thế giới lao ngục lại có rất nhiều a.

- Khán Thủ giả?

Một gã thanh niên gầy yếu ngồi ở đó, ngẩng đầu nhìn Kỷ Ninh đang từ phía xa đi tới, nói:

- Chân Tiên? Khí tức lại nhỏ yếu như thế... Cổ quái, theo lý thuyết mà nói, Khán Thủ giả là vị trí quan trong như vậy. Đích thị là hạch tâm của Cửu Phương hỗn độn quốc ta mới có thể đảm nhiệm được. Thần tiên hạch tâm sao có thể là Chân Tiên nhất đẳng yếu nhất được cơ chứ? Chẳng lẽ Thế giới lao ngục đã rơi vào tay của quân địch rồi hay sao?

- Nhận lấy cái chết cho ta.

Kỷ Ninh lại hét lớn một tiếng, hai tay cầm kiếm, trực tiếp gào thét rồi xông lên.

Thấy Kỷ Ninh ngay cả nói cũng không có nhiều lời mà trực tiếp giết qua, thanh niên gầy yếu này lập tức kinh hãi, trong mắt lập tức xuất hiện vẻ điên cuồng:

- Quả thật là địch nhân, muốn ta chết sao? Chân Tiên nhỏ yếu như vậy, ta sẽ tiễn ngươi đi trước a.

Chỉ thấy thanh niên gầy yếu kia gầm nhẹ một tiếng, chỉ thấy trên thân thể gầy yếu của hắn lập tức có cơ bắp gồng lên. Làn da tràn ngập nếp nhăn cũng trở nên trắng nõn, lập tức từ chỗ thân thể gầy yếu như tên ăn mày lại lập tức biến thành nhân vật giống như chiến thần. Đồng thời thân thể của hắn nhoáng một cái đã xuất hiện ở phía trước. Trên thân thể có bốn cái mặt, tám cánh tay, trên tám cánh tay đều cầm pháp bảo kỳ dị màu đen. Miệng cũng gầm nhẹ một tiếng rồi lao thẳng về phía Kỷ Ninh:

- Dị tộc, nhận lấy cái chết đi!

Kỷ Ninh đã bị đối phương cho rằng là Hỗn Độn dị tộc.

Đối phương cũng đã cho rằng Kỷ Ninh là Hỗn Độn dị tộc!

- Keng keng keng..

Kiếm quang lập loè, côn ảnh bay múa.

Kỷ Ninh vừa mới đối mặt đã bay ra ngoài, tạo thành một cái rãnh sâu ở trên mặt đất. Đi theo Kỷ Ninh là một đạo thân ảnh, hóa thành ba đầu sáu tay, phân biệt nắm lấy sáu thanh tiên kiếm:

- Sư phụ nói không sai, muốn chính thức hoàn thiện Ngũ Bảo Kiếm Thuật thì vẫn phải chém giết cùng với cường giả a.

Trong mắt Kỷ Ninh tràn ngập vẻ nóng bỏng, lại lần nữa bổ nhào qua.

Trong lúc nhất thời, song phương đánh nhau tới mức đất đai chung quanh bắn tứ tung, vô cùng điên cuồng.

Tù phàm kia có thần thông bốn đầu tám tay, mà côn pháp lại rất huyền diệu, bị giam giữ lâu như vậy, hắn không có việc gì làm cho nên đã tìm hiểu côn pháp tới tình trạng càng thêm cao minh. So vớiMinh Nguyệt kiếm thuật của Kỷ Ninh còn lợi hại hơn nhiều. Đánh cho Kỷ Ninh hoàn toàn ở thế hạ phong.

May mắn Kỷ Ninh có thần thông Bát Cửu Huyền Công hộ thể, mặc dù ngẫu nhiên bị trúng chiêu thì cũng không bị tổn thương chút nào.

Kỷ Ninh không dùng Trích Tinh Thủ và tâm lực, Trích Tinh Thủ quá tiêu hao thần lực, mà nếu như vận dụng tâm lực chém giết thì tiêu hao cũng quá nhanh... Kỷ Ninh muốn hoàn thiện kiếm thuật, ỷ vào Bát Cửu Huyền Công, tuy rằng bản thân hắn hoàn toàn bị áp chế, thế nhưng hắn vẫn có thể chém giết được với đối phương.

- Đáng chết, đây là thần thông hộ thể gì? Rõ ràng hắn đi theo Thần Ma nhất đạo, sao thần thể lại lợi hại như vậy cơ chứ.

Thanh niên này có chút khẩn trương.

Cho dù ở trong Cửu Phương hỗn độn quốc, thần thông hộ thể lợi hại cũng rất là trân quý.

Muốn ở trong cấp độ Thiên Thần, đem thần thể tu luyện tới Thuần Dương cực hạn, quá mức khó khăn. Giống như một phân thân khác của Kỷ Ninh đang đối phó với tên Chân Thần kia vậy. Thần thể cũng chỉ tương đương với Kỷ Ninh mà thôi! Kỳ thật ở trong Tam giới, Kỷ Ninh vốn đạt được pháp môn trân quý như Bát Cửu Huyền Công, về sau bởi vì Đại Hạ xảy ra chiến tranh. Xích Minh Đạo Tổ vì cảm tạ hắn cho nên mới đưa nhiều Đại La Tiên Đan như vậy. Mới khiến cho Kỷ Ninh tu luyện thành công được.

- Nếu cứ như vậy, thần lực của ta sẽ không ngừng tiêu hao, một khi tiêu hao hầu như không còn, khi đó nhất định ta sẽ phải chết.

Thanh niên lo lắng, lại có chút phẫn nộ.

- Thế nhưng dù ta chết thì cũng không thể để cho dị tộc này dễ chịu được.

- Dị tộc, chết đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.