Kỷ Ninh nhớ lại lúc được gặp Thôi Phủ Quân trước khi đầu thai ở Âm tào Địa phủ. Thôi Phủ Quân cũng dùng một ngón tay đem “Nữ Oa Đồ” đưa vào trong hồn phách của chính mình.
- Phụ thân mẫu thân, phương pháp quan tưởng này tên là ‘Nội Quan Nhật Nguyệt Quang Minh Phật’.
Kỷ Ninh lại nói thêm.
- Kỷ Ninh.
Lúc này Kỷ Nhất Xuyên tràn đầy cảm xúc nhìn con mình.
- 'Nội Quan Nhật Nguyệt Quang Minh Phật' này có ảnh hưởng lâu dài với Kỷ tộc ta. Ta sẽ nhanh chóng mang nó về. Có điều Tiểu Thiên kiếm trận thì không cần phải công khai vì tu luyện nó rất khó khăn. Ở Kỷ tộc trừ con ra thì có lẽ cũng không có ai có thể phát huy được uy lực của Tiểu Thiên kiếm trận. Đợi đến sau này khi thực lực cùng địa vị của con tăng lên thì chính con sẽ tự quyết định có công khai hay không. Về phần những pháp bảo không phẩm cấp này thì ta sẽ giải quyết giúp con.
- Tất cả đều theo ý phụ thân.
Kỷ Ninh đáp.
Kỷ Nhất Xuyên quay đầu nhìn về phía thê tử.
- Tuyết Nhi! Thực lực của Kỷ Ninh bây giờ đã gần bằng tu sỉ Tử Phủ rồi, như thế cũng tính là đỉnh cao rồi. Vùng Yên Sơn này bây giờ không còn gì được nó nữa rồi.
Út Trì Tuyết cũng gật đầu nhẹ. Nàng hiểu điều mà nam nhân của nàng muốn nói.
- Sao?
Kỷ Ninh nhìn cha mẹ mang theo chút hơi khó hiểu.
- Biết rõ.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Vùng Yên Sơn này có sáu bá chủ lớn theo thứ tự là Kỷ tộc, Biên Hà tộc, Khấu tộc, Hắc Hỏa Giáo, Thiết Mộc tộc, Tuyết Long Sơn. Trong đó Kỷ tộc chúng ta và Biện Hà tộc, Khấu tộc, Hắc Hỏa Giáo đứng cùng một phe. Thiết Mộc tộc cùng Tuyết Long Sơn đứng ở phe đối lập lại! Sáu đại bá chủ ở Yên Sơn chia ra làm hai phe lớn tranh chấp cực kỳ gây gắt với nhau. Thường xuyên có Tiên Thiên Sinh Linh bị chết trong những cuộc tranh đấu đó.
Kỷ Nhất Xuyên nghe nói thế thì nói:
- Không biết là con có rõ hay không? Vì sao liên minh của Thiết Mộc tộc cùng Tuyết Long Sơn lại có thể làm cho bốn thế lực lớn khác phải liên minh với nhau?
- Không biết.
Kỷ Ninh lắc đầu.
Những điều cơ mật này thì chắc chắn không thể ghi ở trong sách vở được.
- Sáu thế lực lớn đều có tu sĩ Tử Phủ trấn thủ.
Kỷ nhất Xuyên nhìn nhi tử.
- Mà thực lực của con bây giờ thì chắc chắn không kẻ nào dưới tu sĩ Tử Phủ làm gì được rồi. Thêm vài năm nữa thì chỉ sợ con cũng có thể trử thành tu sỉ Tử Phủ. Cho nên những điều này ta đều cho con rõ!
- Thiết Mộc tộc thì cũng chả đáng nhắc tới.
Kỷ Nhất Nguyên trinh trọng, trong mắt ẩn chứa sát ý.
- Thế nhưng Tuyết Long Sơn thì lại thực sự là một đối thủ đáng sợ, rất đáng sợ. Tuyết Long Sơn ở vùng Yên Sơn này cũng chỉ là một chi nhánh của tông môn Tuyết Long Sơn mà thôi.
- Chi Nhánh?
Kỷ Ninh Giật mình.
Tuyết Long Sơn là thế lực mạnh nhất trong sáu bá chủ lớn, vậy mà nó lại cũng chỉ là một chi nhánh?
Kỷ Nhất Xuyên nhìn nhi tử, trịnh trọng nói tiếp.
- Tông môn Tuyết Sơn có thực lực lớn hơn cả ngà vạn lần chi nhánh ở Yên Sơn, ngàn vàn lần hơn Kỷ tộc chúng ta ! Đó là một thế lực đỉnh cao không kém gì “Uất Trì Tộc” của mẹ con đâu!
Uất Trì Tuyết cũng nhìn nhi tử nói:
- Phong Dực độn pháp cũng có nguồn gốc từ Uất Trì Tộc. Uất trì tộc ta mà một bộ tộc lớn cực lớn từ thời rất xa xưa trước đây. Như cấp dộ của Kỷ tộc...Thì cũng còn xa mới tới được tầm cỡ như Uất Trì tộc đó. Đương nhiên chuyện này cũng đã là quá khứ rồi.
Kỷ Ninh nghe được những lời chỉ dạy của cha mẹ thì càng có mong muốn được tìm hiểu về vùng đất vô tận ở thế giới này. Uất trì tộc, Tuyết Long Sơn, còn thêm những bộ tộc lướn trong truyền thuyết ở nơ cách vùng Yên Sơn này rất xa.
- Ninh nhi, con biết vương triều Đại Hạ có từ bao lâu rồi không?
Uất Trì Tuyết nhìn nhi tử.
- Không biết.
Kỷ Ninh lắc đầu.
Vương triều Đại Hạ đứng sừng sững từ thời đại Thần Ma, nhờ tiêu diệt đc những vương triều cở xưa khác mà thống nhất được toàn cõi này. Lịch sử tồn tại của nó là hơn trăm triệu năm tiếp theo. Trong ghi chép về lãnh thổ của vương triều Đại Hạ thì cũng chỉ có một...Vô tận. Một vương triều như thế lớn đến nhường nào? Bên trong vững chắc đến mức nào?
- Lúc vương triều Đại Hạ thống nhất được thiên hà đã chia thiên hạ làm ba ngàn sáu trăm quận, Phong tước cho 800 chư hầu.
Uất Trì Tuyết từ tốn nói:
- Bởi vì thực sự thiên hạ quá lớn, cho dù là nhóm thần tiên mà cũng không cách nào quản lý hết được nên mới chia ra làm ba ngàn sáu trăm quận. Trong đó có quận lớn, quận nhỏ, nhưng dù là nhỏ thì cũng là cả một vùng đất rộng lớn mênh mông vô cùng.
- Yên Sơn là vùng thuộc 'An Thiền Quận'. An Thiền Quận chính là đất phong của An Thiền Hầu.
Uất Trì Tuyết nói:
- Thành An Thiền Quận cách chúng ta hơn trăm dặm.
- Thành An Thiền Quận? Cách chúng ta hơn trăm dặm?
Kỷ Ninh hoàn toàn có thể tưởng tượng được đến một nơi rất xa xăm. Ở nơi đó có một tòa thành thị khổng lồ và phồn hoa, tiên ma hội tụ ở đó, ảnh hưởng đến một vùng đất rộng lớn vô tận.
Uất Trì Tuyết tiếp tục nói:
- Thành An Thiền Quận chính là trung tâm quyền lực của cả An Thiều Quận, là nơi tiên ma hội tụ. Có điều An Thiền Quận quá lớn, vùng đất cỡ Yên Sơn thì phải có tới hàng nghìn.... như một ít bộ tộc đỉnh cao, giáo phái, Tông Môn đều phân tán ở khắp nơi.
- Lớn như vậy?
Kỷ Ninh nín thở.
- Hoàng đế trên cao chia thiên hạ ra làm ba ngàn sáu trăm quận nên những kẻ cai quản một phương là đã có quyền lực ngập trời rồi.
Uất Trì Tuyết Cảm khái nói:
- Vương đô của vương triều Đại Hạ lại quá xa xôi đến mức trong lịch sử cũng có không ít chư hầu đã tạo phản tạo thành một cuộc chiến đẫm máu khi cả tiên ma đều chết, vô số cường giả vẫn lạc. Thật sự rất đáng sợ.
Kỷ Ninh gật đầu.
Lãnh thổ quốc gia quá lớn thì cũng có nhược điểm là khả năng chống chế cũng yếu theo. Kể cả là các vị cao cao tại thượng như An Thiền Hầu cai quản vùng đất rộng lớn này cũng chỉ là vô vi mà thôi, để mặc cho đám bộ tộc tranh đấu chèm giết lẫn nhau.
- Sau khi bị đám chư hầu tạo phản, vì muốn thống trị vững chắc ở vùng đất này vương triều Đại Hạ đã điên cuống xây dựng nên những tòa thành thị ở toàn bộ lãnh thổ này, thậm chí là ở vùng hoang vu hẻo lánh như Yên Sơn cũng có đến mười tòa thành như vậy.
- Mỗi một tòa thành đều ứng với một khối Thần Tử Lệnh.
- Thần Tử Lệnh?
Kỷ Ninh cẩn thận lắng nghe.
- Đúng, Thần Tử Lệnh.
Uất Trì Tuyết tiếp tục nói.