Mãng Hoang Kỷ

Chương 115: Chương 115: An Thiền Hầu (2)




- Nếu kẻ nào luyện hóa được một khối Thần Tử Lệnh là đã coi như có một tòa thành! Trên danh nghĩa chính là thần tử của vương triều Đại Hạ. Có điều Thần Tử Lệnh chính là pháp bảo nhập giai nên ít nhất phải đạt cỡ tu sĩ Tử Phủ thì mới có thể luyện hóa được.

- Trong vùng Yên Sơn này có 10 tòa thành.

Kỷ Nhất Nguyên cũng mở miệng.

- Trong mười tòa thành đó có một tòa thành tên Yên Sơn thành là nơi đóng quân của Vương triều Đại hạ! Còn chín tòa thành khác thì Kỷ tộc ta chiếm lĩnh một tòa cũng chính là vạn Kiếp Thành nằm giữa Kỷ Tộc Ngũ Phủ.

Kỷ Nhất Xuyên giới thiệu.

- Biên Hà Tộc, Khấu tộc, Thiết Mộc Tộc, đều chiếm một tòa thành.

- Hắc Hỏa Giáo chiếm hai tòa thành, Tuyết Long Sơn chiếm cứ ba tòa thành.

- Thực ra trước đây rất lâu. Kỷ tộc, Biên Hà Tộc, Hắc Hỏa Giáo, Thiết Mộc tộc dều là bộ tộc thuộc địa bàn Yên Sơn.

Kỷ Nhất Xuyên cảm khái.

- Về sau Tuyết Long Sơn nhận một Thần Tử Lệnh của một tòa thành trong Yên Sơn thì liền thâm nhập vào vùng này. Thiết Mộc tộc là tộc yếu kém nhất nên rất nhanh nương tựa theo phe Tuyết Long Sơn. Còn 4 thế lực còn lại thì vẫn là đang ngăn cản.

Chúng ta đều là bề tôi của Đại Hạ. Ở trong thành thị của mình đều cấm tu sĩ chém giết, kẻ vi phạm tức là khiêu khích vương triều Đại Hạ, được xét tử tội.

Kỷ Ninh nghe lời này của cha mẹ thì không khỏi nheo mày lại nói:

- Phụ thân, mẫu thân, dựa theo những lời vừa rồi thì tu sĩ vị cấm không được chém giết trong thành thị nếu vi phạm thì sẽ khép tội chết. Nếu như vậy thì muốn diệt một bộ tộc thực sự là chuyện rất khó khăn sao ?

- Khó?

Uất Trì Tuyết nghe thế cười nhạt nói.

- Đơn giản! Ví dụ như tu sĩ Tử Phủ đại nạn đến hoặc hết thọ mệnh chết thì sau khi chết Thần Tử Lệnh sẽ trở thành cật vô chủ! Như thế là bộ tộc của kẻ đó cũng sẽ rất nhanh bị lịu bại thôi.

- Còn nữa, tu sĩ Tử Phủ ko thể ngày ngày ru rú ở trong thành được. Chỉ cần ra ngoài bị giết thì Thần Tử Lệnh cũng sẽ bị đọat, như vậy thì bộ tộc của kẻ đó cũng xong.

- Còn thêm cả những bộ tộc có thế lực vô cùng lớn, họ coi trời bằng vung!

Uất Trì Tuyết nói tiếp.

Phái những cường giả đến thành thị để âm thầm ám sát tu sĩ Tử Phủ trong bộ tộc rồi cầm đi Thần Tử Lệnh. Lúc đó thì ngươi có thể làm được gì?

Kỷ Ninh khẽ giật mình.

- Cái này...

- Không có chứng cớ thì ngươi phải làm thế nào đây?

Uất Trì Tuyết cười.

- Đương nhiên thế lực càng lớn thì phải càng cẩn thận. Khiêu khích vương triều Đại Hạ là phạm phải tội tử, bọn họ đâu có thể đơn giản tự tay đi làm, dù là việc ai cũng biết thì họ vẫn sẽ sử dụng một số thủ đoạn để bưng bít lại. Cái cơ bản là ta muốn cho con biết, có rất nhiều khả năng để một bộ tộc có thể diệt vong. Ngươi không động tới người thì người cũng sẽ động đến ngươi thôi. Cái cơ bản là phải làm cho bản thân mạnh mẽ hơn!

- An Thiền hầu khống chế một cùng đất vô tận này. Thế nhưng ngoài thế lực của An Thiền Hầu và quân của Vương triều Đại hạ cón có “Ưng Long Vệ”, đó là một thế lực do một nhóm tu sĩ tạo thành. Tục truyền cảnh giới ít nhất phải đạt tới Vạn Tượng Chân Nhân thì mới vó thể trở thành một thành viên của Ứng Long Vệ! Nhờ vào ứng Long Vệ, vương triều Đại Hạ có thể khống chế lãnh thổ tốt hơn. Nhớ kỹ, không được trêu chọc đến Ứng Long Vệ.

- Ninh Nhi, dùng tư chất của con thì khả năng bái nhập làm môn hạ của đại năng giả cũng là chuyện dẽ dàng nên sau này ra ngoài lưu lạc thì hãy cố gắng sớm làm việc đó.

Hai vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên cũng Uất Trì Tuyết nói rất nhiều với nhi tử. Bọn họ cũng hiểu sau này Kỷ Ninh sẽ tới võ đài rộng lớn rất nhiều, thậm chỉ trở thành nhân vật lớn của An Thiền Quần này...nên dĩ nhiên họ sẽ phải cẩn thận nhắc nhở đem toàn bộ hiểu biết của họ để chỉ bảo cho Kỷ Ninh.

Qua lần này Kỷ Ninh mới thực sự được mở rộng tầm mắt.

Mới biết trời đất bên ngoài rộng lớn cỡ nào. Toàn bộ Ứng Long Vệ đều được tạo thành từ tu sĩ ở Đại hạ, đại quân của An Thiền Hầu, những bộ tộc đỉnh cao, giáo phái, tông môn.... Đương nhiên có rất nhiều bộ tộc ở những nơi hoang vu hẻo lánh vẫn có thể dựa vào Thần Tử Lệnh để truyền thừa lâu dại cho con cháu. Còn về những tầng lớp dưới cùng thì vẫn là vô số những bộ lạc kia.

- Phù.

Trong lúc nhất thời, nội tâm Kỷ Ninh tràn đầy hăng hái.

- Kỷ Ninh, thi thể Dực Xà này ta sẽ mang về để nói với bên ngoài là do ta giết chết.

Kỷ Nhất Nguyên nói.

- Dù sao thì con vẫn còn nhỏ, một khi công khai chuyện này ra thì sẽ vô cùng phiền phức.

- Vậy những thứ này để giao cho phụ thân giải quyết.

Kỷ Ninh liền nói:

- Đúng rồi, phụ thân, con nghĩ là con sẽ tu luyện ở một chỗ bên Hồ Dực Xà, tương lai cũng sẽ thường xuyên ở nơi này.

- Ở tại nơi này?

Kỷ Nhất Nguyên cùng Uất Trì Tuyết nhìn về vùng nước mênh mông yên tĩnh trước mặt.

- Được, đây cũng là một chỗ tốt.

Kỷ nhất Nguyên gật đầu.

- Ta sẽ bố trí cho người tới đây giúp con tạo một chỗ ở. Bây gờ ta cũng mẫu thân con sẽ đi về, con xông pha ở bên ngoài cũng phải nhớ về thăm nhà thường xuyên đó.

- Vâng, đợi mấy hôm nữa con sẽ trở về Tây Phủ Thành.

Kỷ Ninh gật đầu, hắn muốn đi tới bộ lạc Hắc Nha để đón đệ đệ của Xuân Thảo mang về Tây Phủ Thành. Đây chính là lời hứa của bản thân hắn với Xuân Thảo.

- Sớm quay về nhé.

Uất Trì Tuyết nhẹ nhạng vút đầu nhi tử.

- Vâng.

Kỷ Ninh gật đầu. Hắn hắn cũng hiểu lần này đến Thủy Phủ đã làm mẫu thân lo lắng rồi...

Cũng ngày, Kỷ Ninh dẫn Thu Diệp cùng Mạc Ô cưỡi Hắc Giảo Thú tiến về bộ lạc Hắc Nha.

Con đường từ hố Dực Xà tới bộ lạc Hắc Nha khá xa xôi nên cho dù Hắc Giảo Thú chạy bộ, ngày đi đêm nghỉ thì cũng cần tới ba ngày mới có thể tới nơi.

Đêm tối.

Đống lửa cháy bập bùng.

Kỷ Ninh cùng Thu Diệp ngồi ở bên đống lửa còn Mạc Ô thì đứng cảnh vệ xung quanh phòng ngừa những con dã thú ngu ngốc mò đến quấy rầy công tử nhà mình.

- Trong Thủy Phủ kia ta cũng nhặt được khá nhiều đồ lặt vặt nên chưa từng xem qua hết được.

Kỷ Ninh bỗng nhớ tới lúc mình tiến vào cửa thứ nhất và thứ hai ở hành lang Thủy Phủ kia khi nhặt được những pháp bảo và đồ lặt vặt khác thì đều xem xét Kỷ, thế nhưng cửa thứ ba có mấy ngàn kiện pháp bảo cũng đám lặt vặt khác thì lại chi mới luyện hóa hơn ngàn kiện để đánh với con quái vật khôi lỗi kia thôi, xong rồi lại còn gặp lão ngưu màu đen nen chưa từng xem kĩ từng kiện một.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.