Mãng Hoang Kỷ

Chương 954: Chương 954: Ba năm (1)




- Hạch tâm trận đồ của Khôi Lỗi là trân quý nhất.

Hạ Hoàng giải thích:

- Chỉ cần lấy được hạch tâm trận đồ, phía chúng ta cũng có thể tạo ra Thiên Thần Khôi Lỗi. Thậm chí Vô Gian môn còn có những Khôi Lỗi thần kì khác, so với Thiên Thần Khôi Lỗi mạnh hơn không biết bao nhiều lần. Nếu có thể lấy được một phần Hạch tâm trận độ thì thể cục ở Tam giới của chúng ta sẽ vô cùng có lợi. Chỉ một phần trận đồ cũng đủ góp phần sự tồn vong của Đại Ha ta. Đáng tiếc, không thể nào lấy được!

Bọn người Kỷ Ninh cũng hiểu rõ.

Ngay cả lãnh tụ của Phật Môn, Thượng Cổ Hoàng Tộc, còn có đám người Bồ Đề trong Tam giới cũng không tài nào lấy được, đủ biết những bức hạch tâm trận đồ này được Vô Giản Môn bảo mật đến mức độ nào.

- Nếu như lấy được một phần…

Ánh mắt Hạ Hoàng không giấu nỗi khát vọng.

Nếu như có được…

Chỉ sợ toàn bộ Chân Thần Đạo tổ của doanh trận Nữ Oa đều cảm tạ hắn. Phải biết rằng Khôi Lỗi cao cấp nhất của Vô Gian Môn thậm chí còn có thể uy hiếp cả Đạo tổ. Đây là điểm Vô Gian môn khiến doanh trận Nữ Oanh hết sức kiêng kị. Tại trận doanh của Vô Gian môn, để luyện chế ra Khôi Lỗi còn lập ra một thế lực độc lập là “Vạn Ma Động”.

Doanh trận Nữ Oa nhiều lần âm mưu xâm nhập cướp lấy trận đồ, nhưng đáng tiếc đều thất bại.

- Tốt!

Hạ Hoàng không nghĩ lung tung nữa, nhìn về phía bọn Kỷ Ninh:

- Các ngươi trước hết hãy nghỉ ngơi. Đám người Vô Gian môn đã ra oai ở Diễn Võ trường. Các người chuẩn bị thật tốt nghênh chiến.

Hạ Hoàng vừa nói vừa vung tay, bên cạnh đã xuất hiện Hư Không Họa Diện. Bên trong Hư Không Họa Diện hiện ra bốn con Giao Long mặt trắng cùng chín Thiên Thần Khôi Lỗi. Hiển nhiên mấy con Giao Long bị trọng thương đã được thay thể bổ sung. Điểm này Vô Giản môn và Hạ Hoàng đều giống nhau, có không ít Thiên Tiên, Tán Tiên dự bị.

Kỷ Ninh lập tức chăm chú nhìn Hư Không Họa Diện.

Giết một tên, chính là lập đại công!

- Phải thắng!

Lúc này trong đầu Kỷ Ninh xuất hiện hình ảnh Dư Vi đang ngồi vuốt ve bụng mình. Đây chính là điều hắn liều mạng cũng phải bảo vệ cho bằng được.

Nghỉ ngơi một hồi.

Vèo vèo…

Chín Hình Thiên Thần đồng loạt biến mất, tiến vào ngoại giới.

Trên tường thành Vô Gian Thành.

Bạch Cực Chân Tiên đứng sóng vai cùng một lão già tóc đen, đồng tử đỏ rực, hướng tầm mắt ra xa vạn dặm quan sát đại chiến. Chín Hình Thiên Thần đang giao đấu với Giao Long đầu trắng, hung hãn chém lấy giết để.

Bạch Cực chân tiên mỉm cười, nói:

- Xích Bỉnh đạo hữu, nghe nói Ô Tiêu đạo hữu đã nhờ người ra tay giết tên Kỷ Ninh, không biết khi nào ngươi mới động thủ?

Nếu so về mặt chiến đấu trực diện, Bạch Cực Chân Tiên vô cùng tự tin. Ngay cả Thanh Hồ sư muội e rằng cũng phải là đối thủ của hắn. Còn về phương diện ám sát, Bạch Cực Chân Tiên không dám so với Xích Bỉnh Chân Tiên. Việc đó khác hẳn so với giao đấu trực tiếp, Xích Bỉnh Chân Tiên lại chính là kẻ vô cùng am hiểu công việc này, thủ đoạn cũng rất phong phú. Trong trận doanh của Vô Gian Môn, Xích Bỉnh Chân Tiên có địa vị rất hiển hách. Hàng trăm tướng quân Vô Gian Môn dưới trướng Thần Vương cũng không có tư cách ra lệnh cho Xích Bỉnh Chân Tiên. Hắn chỉ trực tiếp nhận lệnh từ Thần Vương mà thôi.

Ngay cả Bạch Cực Chân Tiên cũng không có cách nào mời được gã Xích Bỉnh Chân Tiên này. Hắn nghĩ mãi mà không rõ, chẳng qua chỉ là một Ô Tiêu Thiên Tiên nho nhỏ, làm sao nhờ vả được Xích Bỉnh Chân Tiên? Thật thần bí!

Xích Bỉnh Chân Tiên bình trả lời:

- Không vội, vẫn chưa đến thời cơ thích hợp.

Bạch Cực Chân Tiên tiếp tục hỏi:

- Phải rồi Xích Bỉnh đạo hữu, cái giá mà Ô Tiêu đạo hữu trả cho ngươi làm việc này chắc không nhỏ đâu nhỉ.

Xích Bỉnh Chân Tiên nhếch mép trả lời:

- Người không đoán nỗi đâu!

Nội tâm Bạch Cực Chân Tiên khẽ run động, cười cười nói:

- Vậy ta phải đoán thử xem sao.

Xích Bình Chân Tiên lắc lắc đầu, đáp:

- Ta sẽ không nói cho người biết. Nhưng ngươi hãy yên tâm, ta đã đáp ứng với lão Ô Tiêu ắt sẽ dốc toàn lực, không từ thủ đoạn hạ sát Kỷ Ninh.

Bạch Cực Chân Tiên gật gật đầu, muốn một nhân vật lợi hại thế này trở thành thuộc hạ của mình quả là chuyện không tưởng, bèn hỏi:

- Ngươi nói vẫn chưa phải thời cơ thích hợp? Vậy là khi nào?

- Cừ từ từ đã…

- Xích Bỉnh Chân Tiên nhìn về phía xa, trong chín Hình Thiên Thần lực lượng cương đại nhất chính là Kỷ Ninh.

Bạch Cực Chân Tiên nhíu mày nghi hoặc:

- Còn phải đợi nữa sao?

Xích Bỉnh Chân Tiên liếc mắt nhìn Bạch Cực Chân Tiên, giải thích:

- Đối phương càng chủ quan tự mãn, cơ hội thành công của ta càng lớn. Lúc này cuộc chiến vừa nổ ra, dù là đám người Kỷ Ninh hay Hạ Hoàng cũng hết sức cảnh giác.

Bạch Cực Chân Tiên phản bác:

- Bọn chúng lúc nào cũng âm thầm đề phòng thì sao?

Xích Bỉnh Chân Tiên đáp:

- Không thể. Bây giờ bọn chúng lo trước rào sau, nhưng cứ tiếp tục trường kì ác chiến thế này ắt sẽ trở nên quen thuộc với chiến tranh. Lúc đó gặp phải vài tình cảnh quen thuộc, bọn chúng cũng lơ là không để ý. Dù nội tâm thì vẫn cẩn thận đấy, nhưng bản năng lại buông lỏng.

Bạch Cực Chân Tiên gật gật đầu, suy nghĩ lời gã vừa nói.

Xích Bỉnh Chân Tiên tiếp tục giải thích:

- Nói đơn giản là thế này, cho dù xung quanh rất nguy hiểm, nhưng ở lâu trong nguy hiểm thì sẽ trở nên thờ ơ. Cái ta đang đợi chính là lúc hắn thờ ơ, buông lỏng cảnh giác.

Bạch Cực Chân Tiên cười tủm tỉm, nói:

- Đến lúc đó phải xem thủ đoạn của Xích Bỉnh đạo hữu thế nào. Vô Gian Môn chúng ta nhiều lần muốn diệt sát tên Kỷ Ninh, tốn bao nhiêu tâm tư cũng phải ngậm quả đắng quay về.

Xích Bỉnh Chân Tiên lắc đầu, cảm thán:

- Nhân vật lợi hại trong Vô Gian Môn nhiều vô số, Thanh Hồ Thống Lĩnh tùy ý ra lệnh là có biết bao nhiêu kẻ xuất thủ. Nếu Thần Vương thực sự muốn giết Kỷ Ninh, không ngại trả giá, đắc tội với vị Đạo Tổ sau lưng hắn thì tên oắt đó có thể sống đến bây giờ sao?

Ánh mắt Xích Bỉnh Chân Tiên rơi trên người Kỷ Ninh đang điều khiển Hình Thiên Thần, nhẹ giọng tán thưởng:

- Quả là một tên thiên tài yêu nghiệt! Đáng tiếc…

***

Xích Bỉnh Chân Tiên xem ra cũng thực kiên nhẫn.

Đợi một mạch ba năm.

Một sáng bình mình ba năm sau, sương mù tràn ngập.

Giữa chiến trường chi chít những hố to vô tận, bảy Hình Thiên Thần cao vạn trượng cùng năm Thiên Thần Khôi Lỗi hung hãn chém giết, giằng co với ba con Giao Long đầu trắng, tám Thiên Thần Khôi Lỗi.

Đất rung núi chuyển, những sơn mạch phía xa ngoài kia sớm đã trở thành phế tích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.