- Được.
Nam tử áo trằng gật đầu mỉm cười rồi đi khẽ lách vào một hành lang bên cạnh.
...
Bắc Sơn Bách Vi liền nói với Kỷ Ninh:
- Chu Lập này chính là một đệ tử thuộc chi nhánh Liệt Thiên kiếm phái ở thành An Thiền. Hắn chính là Vạn Tượng chân nhân. Dòng họ Chu nhà hắn cũng có chút thực lực trong Liệt Thiên kiếm phái. Chỉ cần nói với hắn một tiếng mà hắn gật đầu là ngươi có thể chắc chắn gia nhập Liệt Thiên kiếm phái.
Kỷ Ninh giật mình.
Tiếng gõ cửa vang lên. Bắc Sơn Bách Vi liền tự mình đứng dậy mở cửa. Kỷ Ninh cũng đứng dậy nghênh đón.
- Ha ha ha. Chu Lập huynh. Chúng ta đang nói chuyện về Liệt Thiên kiếm phái thì gặp ngươi. Ngươi nói có trùng hợp hay không?
Bắc Sơn Bách Vi liền nói:
- Trước tiên ta xin giới thiệu, đây là bạn cực kỳ thân của ta, Kỷ Ninh!
- Kỷ huynh.
Nam tử áo trắng Chu Lập nghe Bắc Sơn Bách Vi nói bốn chữ 'bạn cực kỳ thân' thì không dám thờ ơ, vội vàng chắp tay nói.
- Chu Lập huynh.
Kỷ Ninh cũng nói.
Bắc Sơn Bách Vi liền nói:
- Mời vào trong ngồi.
- Thôi khỏi đi.
Nam tử áo trắng Chu Lập liền nói:
- Lần này ta nhận lời mời tới đây nên phải tới chỗ mấy người khác. Bách Vi huynh có việc gì xin cứ nói.
Bắc Sơn Bách Vi liền nói ngay.
- Vậy ta vào vấn đề luôn. Vị huynh đệ Kỷ Ninh của ta nghe tới danh tiếng Liệt Thiên kiếm phái đã lâu, một lòng muốn gia nhập Liệt Thiên kiếm phái của ngươi. Nên ta muốn nói với Chu Lập huynh một tiếng. Tin chắc rằng chỉ cần ngươi gật đầu một cái là sẽ giải quyết được.
- Sao?
Nam tử áo trắng Chu Lập nhìn về phía Kỷ Ninh, dò hỏi.
- Không biết Kỷ huynh đã tu luyện tới cảnh giới nào rồi?
Kỷ Ninh nói:
- Kiêm tu cả luyện khí và Thần Ma luyện thể. Cả hai đều đạt Tử Phủ tiền kỳ.
- Ha ha ha, Tử Phủ tiền kỳ à. Tốt.
Nam tử áo trắng Chu Lập buông lỏng mặt mày, cười đầy tự tin nói:
- Việc thu nhận đệ tử sợ nhất là gặp phải người đã tu luyện pháp môn đơn giản làm tương lai bị chặt đắt. Nhưng ngươi mới chỉ là Tử Phủ tiền kỳ...nên chưa có định hình gì cả. Chỉ cần ta nói một tiếng là đến tháng chạp ngươi có thể tới chi nhánh của Liệt Thiên kiếm phái ta rồi gia nhập vào.
- Tốt.
Bắc Sơn Bách Vi cười khen.
- Kỷ Ninh, đợi tới tháng chạp là ngươi sẽ thành đệ tử Liệt Thiên kiếm phái.
Kỷ Ninh gật đầu nhẹ.
Liệt Thiên kiếm phái?
Sau này mình chính là đệ tử của Liệt Thiên kiếm phái sao?
Cửa phòng đóng lại lần thứ hai.
- Việc này cứ yên tâm đi.
Bắc Sơn Bách Vi ngồi xuống, cầm hũ rượu tinh xảo rót cho Kỷ Ninh.
- Có Chu Lập hỗ trợ thì ngươi vào Liệt Thiên kiếm phái sẽ không phải chịu thiệt thòi gì đâu.
- Chịu thiệt?
Kỷ Ninh nhíu mày.
- Dù sao thì đó cũng là tông phái lớn. Tử Phủ tu sĩ cũng đã hơn vạn rồi.
Bắc Sơn Bách Vi lắc đầu nói:
- Nhiều đệ tử như vậy thì chắc ngươi cũng có thể đoán được cạnh tranh kịch liệt tới mức nào. Đám đệ tử cũng còn chia ra làm ba bảy loại. Cho dù ngươi mới bước vào môn phái mà không có ai đỡ đầu thì chắc cũng chỉ được đãi ngộ ở mức thấp nhất thôi.
Kỷ Ninh gật đầu nhẹ.
Đúng vậy. Nơi nào có người là nơi đó có cạnh tranh. Một môn phái khổng lồ với hơn vạn đệ tử thì đúng là cạnh tranh sẽ rất khốc liệt.
- Có Chu Lập hỗ trợ thì ngươi sẽ bước đi nhẹ nhàng hơn.
Bắc Sơn Bách Vi nói:
- Có điều sau này vẫn phải tự dựa vào bản thân đó! Nhớ kỹ, có cơ hội là phải tranh bằng được, không cần phải nương tay. Tuy ta không nắm rõ lắm, nhưng chắc chắn một tông phái lớn như vậy, thì nhất định sẽ có các loại tỷ thí. Rồi dựa vào đó chia đệ tử thành ba bảy loại. Ngươi phải cố gắng đạt được hạng đầu ở những tỷ thí đó để trở thành đệ tử quan trọng của Liệt Thiên kiếm phái đó.
- Tranh!
Kỷ Ninh cũng biết đạo lý này.
Ở Kỷ tộc, cái gì mình có đều là tốt nhất.
Nhưng ở những tông phái khác thì phải tự dựa vào bản thân mà tranh lấy.
- Bình thường ngươi cũng có thể thường xuyên tới thành An Thiền. Ta cũng sẽ giới thiệu bằng hữu cho ngươi.
Bắc Sơn Bách Vi cười nói:
- Con đường tu tiên cực kỳ gập ghềnh. Nếu có bằng hữu lợi hại giúp đỡ thì có thể dễ dàng đi không ít. Ngươi nhìn kìa...giống như vị kia đó.
Kỷ Ninh nhìn qua cửa sổ ra bên ngoài.
Vị Tử Y cô nương kia tự mình ra nghênh đón. Người được nghênh đón chính là một gã công tử có bộ dáng cực kỳ tuấn tú. Phía sau còn có hơn mười người theo chân.
- Khí độ bất phàm.
Kỷ Ninh khen.
- Người này tên là Hồn Vô Kỳ.
Bắc Sơn Bách Vi trịnh trọng nói:
- Đây chính là nhân vật lợi hại số một. Bộ tộc 'Hồn tộc' của hắn là một tổ chức buôn to bán lớn.
Kỷ Ninh kinh ngạc.
Buôn to bán lớn? Thương nhân? Thông thường các thế lực lớn đều là giáo phái, tông môn, bộ tộc. Chứ rất ít thế lực buôn bán.
- Nhưng Hồn tộc không phải tổ chức buôn bán bình thường.
Bắc Sơn Bách Vi nói:
- Việc buôn bán có họ trải dài khắp vương triều Đại Hạ. Cho dù không phải hàng đầu ở vương triều Đại Hạ. Nhưng ở quận An Thiền thì cũng được xét là nhất nhì rồi! Bộ tộc này mới chỉ nổi lên trong ngàn năm.
Kỷ Ninh líu lưỡi.
- Mới nổi lên ngàn năm?
- Lão tổ của Hồn tộc có tên là 'Hồn Thiên Hựu'. Bây giờ vẫn còn sống.
Bắc Sơn Bách Vi cười nói:
- Ngươi đoán xem bộ tộc mới lập ra như vậy thì sẽ thế nào?
Kỷ Ninh kinh ngạc.
Một bộ tộc vừa mới lập ra mà chỉ cần ngàn năm là đã trở thành nhà buôn lớn nhất nhì ở quận An Thiền, làm ăn khắp vương triều Đại Hạ. Đúng là chuyện kinh người.
- Lão tổ Hồn tộc 'Hồn Thiên Hựu' có xuất thân là trẻ mồ côi rồi trở thành lưu manh.
Bắc Sơn Bách Vi cười nói:
- Hắn tự đổi họ mình thành 'Hồn' để nói lên xuất thân lưu manh của mình (Hồn: vẩn đục). Lại đổi tên thành 'Thiên Hựu' (Thiên Hựu: Trời cưu mang) vì vốn có xuất thân là trẻ mồ côi.
- Lão tổ Hồn tộc này...không có tư chất đủ cao để tu tiên nên năm xưa, khi trở thành Tử Phủ tu sĩ liền bắt đầu phát triển kinh doanh. Không ngờ lại làm cho hắn trở nên vẻ vang như vậy.
Bắc Sơn Bách Vi cảm khái.
- Gan lớn, cẩn thận, cay độc...người này đúng là một kẻ kiêu hùng. Thậm chí khi hắn đạt tới Vạn Tượng chân nhân đã thuê hẳn ba gã tiên nhân đi giết kẻ thù.
- Thuê ba gã tiên nhân?
Kỷ Ninh nín thở.
- Lão tổ Hồn tộc này với gia sản kếch xù của mình đã có thể miễn cưỡng tu luyện tới Nguyên Thần đạo nhân.
Bắc Sơn Bách Vi nói:
- Đừng nhìn vào việc cả Hồn tộc có hai Nguyên Thần đạo nhân. Của cải của bọn họ...nhiều hơn không biết bao nhiêu lần đám Tuyết Long Sơn mà ngươi từng đánh nhau đó.
Kỷ Ninh gật đầu.