Mãng Hoang Kỷ

Chương 261: Chương 261: Gia nhập môn phái (2)




- Đâu dám.

Tử Y cô nương cười nói:

- Bách Vi công tử vẫn tới chỗ cũ à?

- Đương nhiên.

Bắc Sơn Bách Vi gật đầu.

Tử Y cô nương liền nhìn Kỷ Kỷ Ninh một cái rồi lập tức dẫn đường phía trước. Ở trước mặt là một cái điện sảnh rất lớn, rộng tầm một dặm. Trên đỉnh của điện sảnh có treo những viên minh châu với màu sắc khác nhau. Trên nền của điện sảnh có đặt một ít san hô cùng các vật trang trí khác.

Tất cả sự bố trí này làm cho điện sảnh giống như tiên cảnh.

Cho dù Kỷ Ninh có ký ức của kiếp trước thì giờ phút này vẫn bị rung động. Trong phạm vi vài dặm, tất cả đều được bố trí bằng những vật hiếm thấy. Cho dù là kiếp trước thì cũng không thể chấn động như vậy.

Trong điện sảnh đang có hơn mười nữ tử nhảy múa nhẹ nhàng cùng hơn mười nhạc công đang đánh đàn và các loại nhạc cụ khác.

- Bách Vi công tử, Kỷ công tử, mời.

Tử Y cô nương đi dọc theo hành lang hình cung, sau đó đẩy cửa ra. Bên trong là một gian phòng yên tĩnh rộng hơn mười trượng.

- Bố trí trăm món ngon.

Bắc Sơn Bách Vi căn dặn.

- Được.

Lúc này Tử Y cô nương lui xuống.

Trong căn phòng yên tĩnh chỉ còn lại Kỷ Ninh, Bắc Sơn Bách Vi, Bạch Thủy Trạch và cô hầu gái.

- Đúng là vật trên trời.

Kỷ Ninh đi tới cạnh phòng, nhìn qua cửa sổ đang mở rộng, quan sát điện sảnh rộng vài dặm ở phía dưới.

- Thế này vẫn chưa tính là gì.

Bắc Sơn Bách Vi khẽ nói:

- Động Vô Ưu còn có rất nhiều chỗ vui thú khác. Trong đó còn có nhiều chỗ mà ta còn chưa thể đặt chân tới. Ví dụ như 'điện Tiên Nhân' trong truyền thuyết.

- Điện Tiên Nhân?

Kỷ Ninh kinh ngạc.

- Đúng, người vào đó đều là tiên nhân hoặc người quyền cao chức trọng. Nghe đồn tiếp tân ở nơi đó đều là Nguyên Thần đạo nhân, thỉnh thoảng ba vị Thiên Hồ tiên nhân cũng sẽ tự ra nghênh đón.

Bắc Sơn Bách Vi nói:

- Thành An Thiền chính là trung tâm của quận An Thiền nên đa phần các tiên nhân đều sẽ về đây. Bọn họ thường gặp mặt ở động Vô Ưu. Có điều bọn họ tiến vào động Vô Ưu bằng cách bay trên không, sau đó ra bằng một lối đi riêng...

Kỷ Ninh gật đầu.

Tiên nhân?

Với một vùng đất rộng lớn, trải qua bao nhiêu năm tháng như quận An Thiền thì đúng là có không ít địa tiên, tán tiên. Cho nên nhất định phải có tiên nhân trấn thủ thì môn phái mới có thể gọi là hàng đầu được. Không có tiên nhân trấn thủ như Tuyết Long Sơn thì rõ ràng kém hắn một bậc.

Những tiên nhân này mới chính là những tồn tại đỉnh cao ở quận An Thiền. Bọn họ mới là người quyết định hướng đi của quận An Thiền, quyết định sự hưng suy của bộ tộc, môn phái. Đến cả phủ An Thiền Hầu cũng phải lôi kéo những tiên nhân này.

...

Một bàn dài toàn các loại mỹ thực được bày ra, thậm chí ở bên cạnh còn có những món đặc biệt dùng riêng cho Bạch Thủy Trạch. Nhứng thứ đó đều là những đồ ăn mà thần thú Bạch Thủy Trạch thích ăn nhất. Những mỹ thực này đều được chế biến cầu kỳ, nguồn gốc xa lạ. Nghe những lời giới thiệu này, Kỷ Ninh cũng phát thèm.

Sau khi ăn uống được một lúc.

- Ngươi hãy lui ra sau.

Bắc Sơn Bách Vi nói với cô bồi bàn

- Dạ.

Cô hầu gãi liền cung kính lui ra ngoài.

- Kỷ Ninh.

Bắc Sơn Bách Vi cầm chén rượu đầu thú lên.

- Khi trước ngươi nói với ta là cần gia nhập môn phái. Nhưng ngươi đã có lựa chọn gì chưa.

- Ta chưa có chọn lựa gì cả.

Kỷ Ninh lắc đầu.

- Không biết Bách Vi huynh có thể giới thiệu cho ta đôi chút được không?

Bắc Sơn Bách Vi dò hỏi:

- Ngươi có yêu cầu thế nào?

- Ta chỉ hi vọng môn phái có pháp môn thần thông, pháp môn luyện khí hàng đầu. Tốt nhất là môn phái có khả năng đặc biệt về kiếm thuật.

Kỷ Ninh nói. Pháp môn thần thông, luyện khí là gốc rễ để bản thân tu luyện...nhưng chính mình vẫn phải ngộ đạo cùng phát triển kiếm đạo. Trên con đường tu tiên thì ngộ đạo mới chính là nguồn gốc của mọi thứ.

- Sao?

Bắc Sơn Bách Vi hơi trầm ngâm chút nhưng rồi cũng cười nói:

- Ngươi bảo là phải có pháp môn thần thông và luyện khí đứng đầu, cùng khả năng đặc biệt về kiếm thuật...Ta cũng có thể tiến cử ngươi tới một môn phái như vậy.

Đôi mắt Kỷ Ninh sáng lên.

- Môn phái này tên là Liệt Thiên kiếm phái.

Bắc Sơn Bách Vi tự tin nói:

- Liệt Thiên kiếm phái này chính là một trong ba môn phái lớn nhất ở quận An Thiền. Lúc trước ngươi đã gặp phải Tuyết Long Sơn đó. Nhưng Tuyết Long Sơn quả thực không thể nào với tới tầm cỡ này được. Liệt Thiên kiếm phái này có ít nhất ba vị tiên nhân! Có hơn mười vị Nguyên Thần đạo nhân! Còn Tử Phủ tu sĩ trong môn phái thì tình bằng vạn!

Kỷ Ninh líu cả lưỡi lại.

Hơn mười vị Nguyên Thần đạo nhân, ít nhất là ba vị tiên nhân. Riêng việc này đã làm Kỷ Ninh kinh hãi. Thông thường một thế lực có tiên nhân trấn thủ đã là thế lực cực mạnh rồi. Mà đây lại có tới ba vị tiên nhân. Không trách tông phái đó được xưng tụng là một trong ba tông phái lớn nhất quận An Thiền.

- Liệt Thiên kiếm phái dùng kiếm xưng hùng.

Bắc Sơn Bách Vi liền nói:

- Chỉ cần nghe tới tên kiếm phái là có thể biết bọn họ nổi tiếng về dùng kiếm. Từ khi Liệt Thiên lão tổ lập phái tới nay cũng đã tám trăm ngàn năm rồi. Liệt Thiên lão tổ kia chính là một tán tiên sống qua mười vạn năm. Đúng là sâu không lường được.

- Trải qua nhiều năm tháng như vậy, sợ rằng kiếm thuật tích lũy trong môn phái đã nhiều vô số kể rồi.

Bắc Sơn Bách Vi nhìn Kỷ Ninh.

- Trong môn phái đó cũng có tầm hai ba loại thần thông. Còn pháp môn luyện khí thì chắc chắn rất nhiều. Nếu không thì sẽ không có nhiều tiên nhân như vậy.

Kỷ Ninh gật đầu, vẻ mặt phấn khởi.

Môn phái tuyệt vời.

Cây to thì bóng râm lớn, có thể nhờ cậy môn phái thì mình sẽ càng tiến xa hơn. Thế nên chọn vào môn phái càng lớn thì lại càng hay.

- Liệt Thiên kiếm phái này cũng có chi nhánh trong thành An Thiền. Thông thường thì tới tháng chạp mới chính thức tuyển đệ tử. Tuy chỉ còn hơn một tháng nữa. Có điều...ngày mai ta sẽ dẫn ngươi tới. Chỉ cần ta nói một tiếng là có thể gia nhập trước thời hạn.

Bắc Sơn Bách Vi nói.

Kỷ Ninh lộ ra vẻ mặt vui mừng.

- Cảm tạ Bách Vi huynh.

- Ha ha, Kỷ Ninh, ngươi gia nhập Liệt Thiên kiếm phái thì đó chính là phúc của Liệt Thiên kiếm phái đó.

Bắc Sơn Bách Vi cười. Bỗng nhiên đôi mắt của hắn sáng lên, nhìn qua cửa sổ xuống lối vào phía xa xa, hô lên gọi :

- Chu Lập huynh!

Chỉ thấy một nam tử áo trắng ở phía dưới ngẩng đầu lên nhìn, vừa nhìn thấy thì liền cười nói:

- Bách Vi huynh.

- Chu Lập huynh có thể lên đây được không?

Bắc Sơn Bách Vi hô lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.