Điện Tài tiên nhân quay đầu nhìn về phía xa xa, ở đó Kỷ Ninh đang đưa hai bình ngọc cho Dư Vi, ánh mắt lộ ra vẻ chờ mong, từ tốn nói:
- Đó là điều dĩ nhiên! Hắn là đệ tử của ta cơ mà!
- Sư tỷ, nhận một trăm Hắc Bạch Đan và mười cân nguyên dịch này.
Kỷ Ninh đưa hai bình ngọc cho Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi.
Thiếu nữ áo đen Dư Vi nhìn Kỷ Ninh, lập tức mỉm cười rồi khẽ vươn tay ra lấy hai bình ngọc trên tay Kỷ Ninh rồi quay đầu rời đi.
Tính tình của vị thiếu nữ áo đen Dư Vi này làm cho Kỷ Ninh cảm giác thật khó đoán biết. Nhưng khi vừa nghĩ tới lượng Hắc Bạch Đan và nguyên dịch nhân được sau trận chiến từ tay lão già tóc bạc thì Kỷ Ninh liền vui mừng ngay. Hơn nữa cuộc chiến ở Luận Đạo Điện này như một sự thử thách giúp bản thân mình có thể tự biến đổi. Cho dù mình vẫn chưa thể nào hoàn toàn hiểu thấu.
- Kỷ Ninh sư huynh!
Một tiếng reo hò vang lên.
Kỷ Ninh nhìn lại.
Thiếu niên nhỏ gầy áo bào trắng Mộc Tử Sóc đang cực kỳ kích động lao tới, còn hô lên.
- Kỷ Ninh sư huynh, ngươi quá mạnh mẽ. Thắng liền tù tì một đám sư huynh Vạn Tượng chân nhân. Đến cả cái tên Bắc Sơn Huyền Thang cũng thua dưới tay ngươi. Vừa rồi ta cũng hỏi Đông Lâm sư tỷ, người đánh bại ngươi là Dư Vi, một tiên nhân chuyển thế, lại tu luyện nhiều hơn chúng ta mười năm và gia nhập môn phái sớm hơn.
- Yên tâm, ta không để bụng đâu.
Kỷ Ninh cười.
- Tóm lại ngươi thật là lợi hại.
Mộc Tử Sóc rất kích động.
- Ta nghe Đông Lâm sư tỷ nói. Rất ít người có thể làm được như ngươi. Có thể tính ngươi là một trong những thiên tài hàng đầu ở Hắc Bạch học cung. Đợi mấy ngàn năm nữa, thậm chí vài vạn năm nữa, chỉ sợ Hắc Bạch học cung sẽ phải khắc dấu tên ngươi đó.
Kỷ Ninh lắc đầu:
- Quá khen rồi.
Bỗng nhiên từ bên cạnh truyền tới một âm thanh.
- Chưởng giáo sư bá.
- Chưởng giáo sư thúc.
Một đám Nguyên Thần đạo nhân lúc trước đi không tiếng động vào Luận Đạo Điện còn đang ẩn thân cũng đi ra.
- Tất cả bọn ngươi đều lui ra đi.
Bích Hải đạo nhân đi đằng trước lạnh nhát nói:
- Kỷ Ninh ở lại.
- Dạ.
Có không ít người muốn ở lại trao đổi đôi ba câu với Kỷ Ninh, ít nhất thì cũng muốn báo danh. Nhưng ai cũng đều biết một đệ tử mới gia nhập môn phái mà đã lợi hại như vậy rồi thì chỉ cần không chết sau này ắt là nhân vật quan trọng ở quận An Thiền. Có điều chưởng giáo đã ra lệnh thì dĩ nhiên mọi người đều phải lui ra.
- Kỷ Ninh?
Hỏa Thánh sư huynh cũng nhìn thật kỹ Kỷ Ninh rồi thầm ghi nhớ cái tên này.
- Thật thú vị, thú vị, càng ngày càng thú vị.
Thiếu niên ục ịch nhếch nhác mang vẻ mặt vui vẻ, lắc lư đi ra ngoài.
Kỷ Ninh đứng cạnh Mộc Tử Sóc nói:
- Sóc sư đệ, ngươi cứ về trước đi.
- Ừ.
Mộc Tử Sóc gật đầu rồi cùng Đông Lâm sư tỷ rời đi. Rất nhanh cả Luận Đạo Điện đã chỉ còn lại Kỷ Ninh và một đám Nguyên Thần đạo nhân, ngoài ra còn có vài vị tiên nhân đang đứng ẩn thân ở một góc.
- Kỷ Ninh.
Bích Hải đạo nhân nhìn Kỷ Ninh, nhóm Nguyên Thân đạo nhân đứng bên cạnh cũng nhìn Kỷ Ninh với ánh mắt như nhìn vật thể lạ.
- Chưởng giáo sư thúc.
Kỷ Ninh cung kính nói.
- Ngươi có biết kiếm tiên là gì không?
Bích Hải đạo nhân hỏi.
Kỷ Ninh kinh ngạc hỏi lại:
- Kiếm tiên? Có phải là vài người tu tiên có khả năng sử dụng phi kiếm cực kỳ lợi hại được một vài người khen tặng cho danh hiệu đó. Chẳng lẽ lại còn có hàm ý nào khác sao?
Cho tới bây giờ, Kỷ Ninh vẫn chưa hiểu rõ lắm về hàm ý của hai chữ 'kiếm tiên'.
- Điện Tài sư thúc không nói cho ngươi biết tí nào à?
Bích Hải đạo nhân như chợt nghĩ ra điều gì đó liền hỏi lại.
- Sư phụ không hề nói cặn kẽ về kiếm tiên, chỉ có chỉ điểm cho ta kiếm thuật và bảo rằng khi nào ta luyện được Tân Tam Tài Liên Hoa Kiếm và chiêu thứ nhất 'Tam Xích Kiếm' thì lại quay lại gặp.
Kỷ Ninh nói.
Bích Hải đạo nhân gật đầu:
- Thì ra là vậy. Nếu như ngươi đã luyện được chiêu thứ nhất 'Tam Xích Kiếm' thì cũng là kiếm tiên rồi. Ngươi có biết rằng trong trời đất này có rất nhiều 'Đạo' không?
- Biết.
Kỷ Ninh gật đầu.
Trong lòng hắn còn thầm nói ta còn biết tới cả việc tồn tại tối cao 'Nữ Oa nương nương' nắm tới tám vạn bốn nghìn Đạo đó! Đương nhiên đây là lời mà năm xưa tại Địa phủ Thôi Phủ Quân nói cho hắn.
- Đạo nhiều vô số kể.
Bích Hải đạo nhân nhìn Kỷ Ninh.
- Hơn nữa Đạo còn phân chia cả cao thấp.
- Phân chia cao thấp?
Tai Kỷ Ninh dựng thẳng lên.
- Ừ.
Bích Hải đạo nhân gật đầu.
- Đạo phân chia ra tầng cao nhất là 'Thiên Đạo', tầng giữa là 'Đại Đạo' và tầng bình thường nhất là 'Đạo'.
- Thiên Đạo, Đại Đạo, Đạo?
Kỷ Ninh nín thở. Tới cả sư phụ cũng chưa từng nói việc này cho mình.
- Thiên Đạo chính là Đạo duy trì vận hành toàn bộ trời đất này. Đó là cao nhất, giống như ngũ hành! Trời đất do Bàn Cổ khai thiên lập địa này chính là dùng nền móng từ ngũ hành mà sinh ra. Thứ mà bình thường ta hay gọi là 'lời thề Thiên Đạo' 'thề máu Thiên Đạo' chính là những lời thề với Thiên Đạo. Thiên Đạo gìn giữ sự vận hành của trời đất. Nên một khi chúng ta làm trái lời thề là sẽ bị trừng phạt ngay. Bất kể ai cũng không thể thoát nổi sự trừng phạt của Thiên Đạo. Đây chính là 'Đạo' cấp cao nhất!
Kỷ Ninh kinh hãi.
- Nghe nói, chỉ cần ngộ ra được Thiên Đạo là có thể trở thành tồn tại cao nhất trong tam giới.
Đôi mắt của Bích Hải đạo nhân hiện lên vẻ mong ngóng, nhóm Nguyên Thần đạo nhân bên cạnh cũng mang ánh mắt mờ ảo. Đối với bọn họ mà nói, Thiên Đạo chính là một truyền thuyết.
- Đương nhiên, tới tận bây giờ ta cũng chưa từng nghe nói ai có thể ngộ ra Thiên Đạo.
Bích Hải đạo nhân mỉm cười nhìn Kỷ Ninh.
- Nghe cũng chưa từng nghe, truyền thuyết cũng chưa từng ghi lại.
Kỷ Ninh cảm thán.
Đúng vậy. Thiên Đạo đó. Lời thề của người tu tiên đều hướng về Thiên Đạo. Thiên Đạo duy trì vận hành của tam giới nên dĩ nhiên phải cực kỳ tôn sùng nó.
- Thấp hơn Thiên Đạo một tầng là Đại Đạo!
Bích Hải đạo nhân nhìn Kỷ Ninh.
- Từng Đại Đạo đều cực kỳ cao vời, việc bước lên cũng cực kỳ khó khăn.
- Thấp hơn Thiên Đạo một tầng chính là vô số các loại Đạo bình thường khác.
Bính Hải đạo nhân nhìn Kỷ Ninh.
- Vũ Thủy Chi Đạo của ngươi hay là Hàn Băng Chi Đạo, Huyền Băng Chi Đạo...các loại đều là những Đạo bình thường.
Kỷ Ninh gật đầu.
Hiện tại hắn đã hiểu ra. Đạo có phân chia ra cao thấp khác nhau. Thiên Đạo chính là cao nhất! Đó chính là cốt lõi để tam giới vận hành!